ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2 - Kí chủ

Mặc Bạch nhìn chằm chằm vào đốm sáng thứ hai vừa xuất hiện. Khác với quả cầu xanh nhạt trước đó, đốm sáng này có khuôn mặt và tay, trông không khác gì một emoji sống động.

(•‿•)

Mặc Bạch sắc mặt kì quái hỏi, "Ngươi là thứ gì?"

Đóm sáng xanh lam trước mặt không trả lời ngay mà nhẹ nhàng vươn tay về đóm xanh ban đầu, đóm xanh lam chụp lấy và kéo về phía mình, ngay lập tức cả hai dung hợp làm một.

Đom xanh lam sao khi dung hợp cũng đậm hơn trước, bây giờ hắn mới cất giọng trả lời, chất giọng này không còn máy móc như trước, mang tính người hơn? Mặc Bạch cũng không rõ.

Được rồi, vậy nảy giờ ngươi đã biết sơ lược về những gì mình sẽ trải qua và phải làm trong tương lai phải không?

Mặc Bạch trả lời, ta hiểu đại khái nhưng nãy giờ là phân thân ngươi à? và ngươi có thể trả lời câu hỏi ta trước được không?.

Đúng vậy, từ nãy giờ ngươi nói chuyện với phân thân của ta , chắc nó trả lời hầu hết thắc mắc của ngươi rồi nhỉ, còn ngươi hỏi ta việc nảy à, ngươi không tự hiểu sao một tên biến thái, giọng hệ thống trầm xuống, ánh mắt lãnh đạm nhìn Mặc bạch.

Mặc Bạch sắc mặt lúc này cũng lạnh lùng hơn trước, có lẽ như ngươi đã theo dõi ta khá lâu rồi nhỉ, đúng là một sinh vật bậc cao có khác, ta không ngờ một người như ta lại được ngươi chọn Hệ thống à.

Ngươi là một người rất thú vị, đáng lẽ ngươi không nằm trong danh sách chọn của ta đâu, nhưng ngươi, ngươi khác biệt với những người trong danh sách của ta, một tên thái nhân cánh như ngươi làm ta thấy hứng thú, ta trước đây chọn những người có đạo đức tốt, phẩm chất tốt đẹp, một người có thể thành anh hùng ở bất kì vị diện nào.

Vậy ngươi chọn ta vì, ta là một tên thái nhân cánh?

Đúng vậy, trước kia ta chọn qua rất nhiều anh hùng, và thánh mẫu bây giờ ta chán rồi nên ta mới chọn ngươi đấy tên rác rưởi.

Vậy cảm ơn, ta sẽ xem nó là một phước lành và một lời khen, Mặc bạch trả lời với đôi mắt híp lại và nụ cười nhạt trên môi.

Hệ thống nhìn Mặc Bạch—hay chính xác hơn là tên biến thái trước mặt—mà cảm thấy cạn lời.

Gương mặt kia vẫn giữ nụ cười nhạt, ánh mắt hơi híp lại như đang thưởng thức trò vui.

Khoảnh khắc này, hệ thống chợt có một suy nghĩ... Có khi nào mình sai rồi không?"

Hắn từ từ hồi tưởng lúc đầu khi đi vào vị diện này.

Chậc chậc, đúng là một tiểu vị diện—nền văn minh cấp thấp đến mức này... Thôi kệ, cứ bóc đại, dùng được thì dùng, không được thì tính sau.

Hệ thống lơ lửng trên cao, bắt đầu tính toán toạ độ. Sau khi hoàn tất, nó vươn bàn tay hình cầu, ấn nhẹ vào hư không.

Rắc!

Không gian nứt vỡ như những mảnh kính vỡ vụn. Hệ thống chậm rãi bay vào bên trong. Ngay khi nó vừa biến mất, khoảng không phía sau lập tức mất ổn định, điên cuồng hút lấy vật chất xung quanh. Nhưng chỉ trong chớp mắt, mọi thứ lại liền mạch như chưa từng có gì xảy ra.

Lúc này, Trái đất 2025 thế giới vẫn tiếp tục quay, nhưng dưới bề mặt của mọi thứ, những sự kiện bí ẩn đang bắt đầu diễn ra mà không ai hay biết. Cả nhân loại vẫn đang bận rộn với cuộc sống hàng ngày, chiến tranh, chính trị, công nghệ, tất cả những điều ấy vẫn diễn ra bình thường, nhưng có một cái gì đó đang thay đổi.

Hệ thống đứng trên bề mặt trái đất nhìn xung quanh , hắn hơi trầm mặt, hình như tính toạ độ sai rồi , hệ thống cũng chỉ biết thở dài vậy bay đi vậy mong nền văn minh này không quá kém. Ngây lập tức hệ thống hóa thành đạo tàn ảnh bay xét gió về phía có nhân loại gần nhất.

Vừa bay hệ thống vừa liên kết với mạng lưới thông tin của thế giới này, chỉ trong vài giây hắn đã biết gần hết các thông tin cần thiết, ngôn ngữ, văn hóa, bản đồ...không quá tệ giao dịch này chắc không lỗ vốn.

Chính xác hơn hắn đã ở giữa biển, nhân loại gần nhất với tốc độ hệ thống thì chỉ tầm chục phút đổ lại, nếu bậc max tốc độ, Thiên ý sẽ cho hắn cút mất , dù sao giao dịch hắn chọn kí chủ thôi không có đều khoản phá hoại ở đây.

Nghĩ xong hắn tiếp tục tăng tốc, Hai tiếng sao.

Hệ thống đang tàn hình bay lượng trên lục địa này, tới được rồi nhưng hắn không biết nên chọn ai đây và nơi này cũng khá lớn, chắc vài ngày nữa mới tiếp thấy người thích hợp.

Hệ thống tiếp tục lao xuống, tiến thẳng đến một quốc gia gần đó. Khi tới gần, nó bắt đầu cảm nhận được sự tồn tại của những thành phố, những đám đông đang sống cuộc sống bận rộn dưới mặt đất. Những ánh sáng nhấp nháy từ các tòa nhà cao tầng, những âm thanh của xe cộ, của công nghệ hiện đại đang phát triển một cách chóng mặt. Nhưng đối với hệ thống, đây chỉ là những lớp vỏ bên ngoài, những yếu tố không thực sự quan trọng.

Nó dừng lại trên bầu trời một lúc, quan sát từ xa. Dưới mặt đất, những con người bình thường vẫn mải mê với cuộc sống của họ. những thành phố lớn, rồi dừng lại ở một khu vực nhỏ hơn, nơi một vài người có vẻ đặc biệt, hay ít nhất có tiềm năng hơn những người khác.

Có lẽ đây là nơi ta sẽ bắt đầu, hệ thống nghĩ thầm, và ngay lập tức, nó bắt đầu giảm độ cao.

Vì sao không nhân loại nào thấy Hắn ư? Một hệ thống hợp cánh là phải có chức năng tàn hình mới gọi là hệ thống, " Chích lời Hệ thống".

Đáp đất hệ thống dừng lại ở một khu vực ngoại ô của thành phố lớn, nơi có thể cảm nhận được sự chuyển động mạnh mẽ của những tòa nhà cao chọc trời và cuộc sống nhộn nhịp. Những con phố sầm uất, những đám đông người qua lại, những chiếc xe hơi di chuyển nhanh như dòng nước.

Được rồi tìm nhanh nào, lộ trình sắp xếp sẵn giờ thiếu kí chủ thôi, bắt đầu...

Hai ngày sao.. Hệ thống lúc này cũng không còn quá tự tin , đúng nền văn minh cấp thấp a... thôi được rồi giảm tiêu chí xuống vậy, mặt trời cũng ngã về chiều, ánh chiều tà lung linh phủ lên thành phố một màu cam nhạt.

Hệ thống tiếp tục di chuyển trong thành phố, mắt nhìn không ngừng quét qua các khu vực đông đúc. Những tòa nhà, những con phố sầm uất chỉ là phông nền cho sự tìm kiếm của nó. Tuy nhiên, dù đã giảm tiêu chí tìm kiếm xuống, nó vẫn không thể tìm ra một người nào đáng để chọn.

Hệ thống cảm thấy có chút bực bội. Có lẽ nó đã quá kỳ vọng vào nền văn minh này. Nhưng ngay lúc đó, ánh mắt của hệ thống lóe lên khi nó phát hiện ra một cảnh tượng khác lạ giữa đám đông.

Tại một ngôi trường nằm ở ngoại ô, hắn đã phát hiện một người khá hợp, Hệ thống bay trên cao nhìn xuống, giờ phải theo dõi thêm .

Trời xẩm tối. Ánh chiều tà hắt xuống mặt đất những bóng dài loang lổ. Sân trường vắng lặng, chỉ còn vài học sinh lặng lẽ thu dọn sách vở. Mặc Bạch, bước chậm rãi ra khỏi cổng trường, không vội vã, cũng không có mục đích gì rõ ràng. Cậu vẫn như mọi ngày, ánh mắt đạm mạc vô cảm, không biểu lộ cảm xúc.

Bỗng, từ góc hẻm tối, ba bóng người bước ra, chặn đường cậu.

Dương Hạo, tên thủ lĩnh trong nhóm, dáng người to con, đi trước. Ánh mắt đầy thách thức nhìn Mặc Bạch, giọng nói khàn khàn, tựa như lưỡi dao:

“Chưa đi à? Hay là đang tìm đường về nhà, hôm nay tới lược mày làm bao cát đấy"

Mặc Bạch không đáp, chỉ lướt qua ba người họ như thể không hề tồn tại. Cậu không dừng lại, bước đi tiếp.

Lâm Phi đứng phía sau, cười nham hiểm. Hắn chặn đầu Mặc Bạch, đôi mắt gian xảo:

“Cứ nghĩ mày sẽ im lặng thế sao? Đi lại không thèm nhìn tao à? Mày có biết không, có những người phải dạy cho mày biết thế nào là lễ phép!”

Trương Khải không nói một lời, nhưng bàn tay nắm chặt, từng bước tiến về phía Mặc Bạch. Hắn là người ít nói nhất trong nhóm, nhưng mỗi khi ra tay, lại là nặng nhất.

vẫn lạnh lẽo như mặt hồ không gợn sóng. Cậu đứng im, không có vẻ gì sợ hãi. Dường như đã quen với những tình huống như thế này.

Dương Hạo bước đến gần, giơ tay lên, đập mạnh vào tường phía bên cạnh Mặc Bạch, chắn ngang đường đi. Hắn cười khẩy:

“Chắc mày nghĩ mình là ai? Chỉ một thằng nhóc yếu ớt, chẳng có gì đặc biệt. Mày có dám đấu lại bọn tao không?”

Mặc Bạch vẫn không phản ứng, chỉ đứng im, ánh mắt vô cảm nhìn thẳng về phía trước. Dường như thời gian dừng lại, chỉ còn tiếng gió nhẹ lướt qua.

Dương Hạo bực mình, quay qua ra hiệu cho Trương Khải. Trương Khải tiến lại gần, tay nhanh như chớp, túm cổ áo Mặc Bạch, kéo cậu vào một cú đấm mạnh mẽ vào bụng.

Cậu không hề nhúc nhích, không tỏ ra đau đớn, chỉ là ánh mắt vẫn không thay đổi. Cái cảm giác đau đớn đó như không tồn tại trong cơ thể cậu.

Lâm Phi đứng gần đó, cười giễu:

“Thế nào, im lặng lâu rồi chắc mày cũng biết mình là kẻ phế vật đúng không?”

13

2

1 tuần trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.