ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 19
Sửa phong thuỷ

“Bị quỷ bám vào người hả?” Dương Liễu có chút không nhịn được sợ hãi che miệng nói.

“ Ngươi cùng Y Y có phải gần đây thường xuyên hay mơ thấy người thân quá cố không? Hoặc là gặp ác mộng liên tục?” Diêm Ninh hỏi.

Dương Liễu gật đầu, hoảng sợ mà nói: “ Lúc đầu thì thường xuyên mơ thấy người thân quá cố, sau này thì không thấy nữa, nhưng trong mơ ta lại thấy một bé gái mặc bộ đầm hoa nhỏ màu đỏ, đứng ở cửa hàng chúng ta, không ngừng vẫy tay với ta gọi tỷ tỷ ra chơi với ta đi, ta cứ tưởng gần đây nhất thu nhập không tốt lo lắng nên mới gặp ác mộng, kết quả hai ngày trước Y Y cũng kể cho ta giấc mộng y hệt, ta mới bắt đầu sợ hãi!”

Diêm Ninh nghe xong chau mày: “ Mơ thấy thân nhân là bình thường, nhưng thấy tiểu nha đầu mặc váy đỏ thì có chút cổ quái… bất quá, Dương Liễu tỷ tỷ các ngươi đừng sợ, ta như thế nào cũng phải giúp đỡ để cảm ơn các ngươi.”

Dương Liễu kinh hỉ hỏi: “ Ngươi có biện pháp à?”

Diêm Ninh khóe miệng giơ lên, vỗ vỗ ngực có chút tự hào nói: “ Ta là đại đệ tử đơn truyền của Mao Sơn Ngô Môn, việc này đối với ta cũng không phải là vấn đề. Có điều Dương Liễu tỷ tỷ, ta lúc mới xuống núi, trên người cũng không có nhiều tiền.”

Dương Liễu nghĩ nghĩ: “ Ngươi nếu không chê có thể ở lại tiệm chúng ta, trên lầu còn có phòng trống, chúng ta cũng còn thiếu người đưa cơm.”

Dương Liễu nói ra lời này trong lòng cũng không để tâm, lời nói Diêm Ninh vừa rồi đã làm nàng dần tin tưởng hắn không phải người thường, nhưng một cao nhân không thể nào nguyện ý ở lại trong tiệm nàng để làm người đưa cơm hộp.

Diêm Ninh lòng tràn đày vui mừng nói: “được, cứ như vậy đi.”

Tính ra Diêm Ninh cùng Dương Liễu có cách biệt một chút, Dương Liễu có vẻ lớn hơn so với Diêm Ninh nhưng cũng không quá hai tuổi, lại là một mỹ nữ thuần khiết, Diêm Ninh lưu lại trong tiệm chủ yếu là có mục đích….không cần nói ai cũng biết.

Đương nhiên nếu hắn không thể tán được Dương Liễu thì tiểu nha đầu Y Y kia thoạt nhìn cũng không tồi, tuy rằng tính có chút ngang ngạnh nhưng tốt xấu vẫn là mỹ nữ, điểm này vẫn có thể tha thứ được.

Diêm Ninh tính qua một lượt, liền đứng dậy cải biến lại cách cục phong thủy, hắn đem TV đang ở hướng chính nam dời đến hướng chính bắc, bởi vì TV cản trở tài vận, lại đem cửa sổ phía đông trước nay chưa từng mở ra mạnh mẽ đẩy một cái, thuận tay đem tiên nhân cầu ở nhà cũ của hắn treo lên, cuối cùng hắn tìm một ít chu sa, viết hai đạo chú ngữ lên hoàng phù phân biệt là: “ Đào vận các minh chú bảo thái phúc.” Cùng “ Đào vận các kim lộc đến bảo” rồi đem ra treo trên hai cây chiêu tài.

Làm xong một ít, Diêm Ninh liền vào tiệm ngồi. Dương Liễu nhìn xung quanh tò mò hỏi: “như vậy là được rồi à? Đơn giản vậy sao?”

“Dọn TV mở cửa sổ ai cũng làm được, cái này không đáng nói, đáng nói đến là tại sao lại don TV mở cửa sổ ra cái này không phải ai cũng biết, còn nữa hai tờ giấy kia là phù chiêu tài, cái đó có vàng bạc cũng không cầu được.” Diêm Ninh cười nói.

Dương Liễu hoài nghi nhìn bốn phía, hình như vẫn như cũ không có khách nhân: “ Vẫn chưa có…”

Lời nói còn chưa hết, một vị trung niên bận đồ Tây, mang mắt kính đi đến: “ Lão bản, cho một chén mì.”

Diêm Ninh cười hắc hắc: “ Này không phải đã có rồi sao?”

Dương Liễu không nghĩ tới, Diêm Ninh thay đổi một chút phong thủy như vậy liền rất nhanh đã có hiệu quả, lòng tràn đầy vui mừng mà đi vào bếp, cấp cho vị khách khó có được này một chén mì thịt bò ngon nhất, thịt bò còn cho nhiều hơn.

Khách nhân ăn xong, thỏa mãn gật đầu: “ vị lão bản này, các ngươi món này thật sự rất chất lượng. Ăn rất ngon! Thật không dám dấu diếm, ta là chủ biên tiêt mục món ăn ngon của đài truyền hình, hiện tại các quán ăn chú trọng sự chất lượng ngon miệng như các ngươi rất hiếm, ta hy vọng các ngươi đồng ý cho ta đến tiệm thu một hồi tiết mục có được không?”

Kinh hỉ tới quá nhanh, Dương Liễu bỗng nhiên có chút không thể tiếp thu, đôi mắt đẹp nhìn thoáng qua Diêm Ninh: “ chẳng lẽ hắn thật sự có bản lĩnh, như vậy cũng quá đáng sợ đi…”

Diêm Ninh nhìn thấy Dương Liễu đờ đẫn liền chạy nhanh tới nhắc nhở: “Bánh ngon tới miệng, ngươi lại còn ngồi đó thất thần làm gì?”

Dương Liễu lúc này mới phản ứng lại, vội vàng đáp: “ Tiểu điếm vinh hạnh đến cực điểm”

Vị biên tập mỹ thực cùng Dương Liễu để lại cách thức liên lạc, hẹn sẽ thường đến thăm rồi vui vẻ rời đi.

Mà Dương Liễu vẫn như cũ không thể tiếp thu chuyện này, nhưng khách vẫn liên tục vào quá đông làm nàng không có thời gian để tự hỏi quá nhiều, bận bịu luôn tay luôn chân trong bếp.

Diêm Ninh thấy Y Y nhất thời còn chưa trở về liền chủ động đi tiếp khách, cũng may hắn vừa rồi đã thay đổi y phục nếu không bộ dáng lúc nãy cũng đủ đem Thần Tài dọa chạy mất.

Diêm Ninh bận rộn tiếp khách cả ngày. Bởi vì Thần Tài về vị trí cũ, mặt khác Dương Liễu nấu ăn rất ngon, nên khách tới liên tục không dứt, Diêm Ninh cảm thấy cơ thể có chút không chịu nổi.

Lúc Y Y vừa về, cơ hồ rất cao hứng nhảy lên nhìn rất đáng yêu, bộ dáng khó chịu trước kia liền biến mất.

Thẳng đến mười một giờ tối, vị khách nhân cuối cùng thỏa mãn rời khỏi quán, lúc này Diêm Ninh đã mệt đến không nói nên lời, hắn có chút hối hận vì đáp ứng Dương Liễu ở đây phụ việc lặt vặt.

“Như thế nào làm việc lặt vặt cũng vất vả như vậy, so với đi theo sư phụ bắt quỷ còn mệt hơn gấp mười lần, cứ làm như vậy có khi nào ta bị mệt chết không?”Diêm Ninh tay cầm giẻ lau, ngã nhào trên bàn hữu khí vô lực mà nói.

Y Y còn lại ngồi ở quầy thu ngân, hai mắt tỏa sáng mà kiểm kê thu vào của ngày hôm nay, nhìn dáng vẻ vui vẻ của nàng, khẳng định là hôm nay kiếm được rất nhiều.

“vất vả rồi!” Dương Liễu đem một chén mì thịt bò mới ra đặt trước mặt Diêm Ninh: “ Hôm nay ít nhiều cũng nhờ vào ngươi, cảm ơn ngươi.”

Diêm Ninh nghe mùi thịt bò tinh thần hưng phấn, ăn ngấu nghiến nói: “ không vất vả….ta còn phải cảm ơn Dương Liễu tỷ tỷ có lòng cho ta ở lại.”

Kỳ thật hắn đã âm thầm tính toán không biết mai có nên đem Thần Tài vị sửa lại một chút, chứ hắn không thể chịu đựng mỗi ngày đều mệt chết như thế này.

Y Y cầm số tiền kiếm được cười mỉm mỉm hướng hắn nói: “ Diêm Ninh ca ca, ta đã giúp ngươi dọn dẹp lại căn phòng rồi đó.”

“Thật ngoan. Ta cảm ơn” Diêm Ninh nghĩ nghĩ liền móc trong túi ra hai viện Toán Châu, là một trong mấy viên hắn nhặt được ở y quán Diệp Niệm Xuân một năm về trước, hiện giờ hắn còn thừa mười bảy viên liền đưa cho hai nàng “Cái này cho ngươi”

Lúc trước Phương Sỹ Thiên có giải thích, Diêm Ninh mới biết nguyên lai viên Toán Châu này là bảo bối bị Diệp Niệm Xuân lấy ra từ sơn môn Ngô Môn, có tác dụng trừ tà ma.

“Đây là cái gì?” Dương Liễu tò mò hỏi.

“Các ngươi coi đây như bùa hộ mệnh đi, có Toán Châu này trong người, yêu ma tầm thường căn bản không thể chạm đến các ngươi, mình thường còn có tác dụng đuổi muỗi, giải độc gì đó.”

“Ta thấy thế nào cũng giống như mấy viên trên bàn tính thôi à.” Y Y nói.

Diêm Ninh cả giận nói: “ Vậy ngươi trả lại đây cho ta.”

“Không, vật đã vào tay ta không có đạo lý lấy về!” Y Y chạy nhanh đem Toán Châu bỏ vào túi, cái miệng dẩu ra đầu lắc như trống bỏi. Diêm Ninh cũng Dương Liễu thấy bộ dáng Y Y không khỏi cười lớn.

52

0

3 tuần trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.