Chương 2 - Cưỡng hôn Uyển Đồng
Thần Minh đại lục năm 3020, hắc ám thôn ,nơi tập chung của các tu luyện giả trước khi bước vào hắc ám sâm lâm, nơi đây đa phần là những tán tu và các dong binh đoàn,cực kì nhộn nhịp. Vì ở đây chủ yếu là tiếp ứng lương thực,đan dược và binh khí nhưng quan trọng là những món đồ đó đối với các tu luyện giả trong các tông phái và con em thế gia thì không khác nào đồ bỏ đi.
Những tông phái và gia tộc lớn xuất hiện ở đây chủ yếu chỉ là để nghỉ ngơi,chỉnh đốn binh lực tiến vào sâm lâm lịch lãm. Hắc ám sâm lâm không như những sâm lâm khác vì nơi đây chỉ cần cảnh giới dưới kim đan kỳ thì có vào nhưng không có ra, ma thú trong đó không con nào dưới tam cấp , chỉ cần không cẩn thận thì đến cả nguyên Anh kỳ cường giả cũng có thể tán thân bên trong đó.
Ngoài rìa sâm lâm, một thân ảnh thướt tha, đang từ từ tiến thẳng vào nơi trung tâm của khu rừng. Mái tóc đen dài ngang eo,làn da trắng nỏn mịn màng,kiều đồn vển cao, nhất là khu vực khe núi khiến bao nam nhân nhìn vào phải thần hồn điên đảo, cặp đồng tử trong vắt,một thân áo trắng, khí chất lạnh lùng,cao ngạo tựa thần tiên không vướn khói lửa nhân gian. Nếu có người của Nam Đế Quốc ở đây thì họ sẽ ngạc nhiên mà kêu lên:
-Đây chẳng phải là một trong tam đại mỹ nhân của Nam Đế Quốc, con gái của người anh hùng nhân tộc,tiểu thư của Tiêu gia,Tiêu Uyển Đồng hay sao?
Không biết là do nàng xui xẻo hay hôm nay mấy con ma thú ăn chay mà từ lúc bước vào sâm lâm đến giờ nàng vẫn một đường thẳng tiến,không có gặp một móng ma thú nào. Vậy thì lịch lãm bằng niềm tin a.
Nhưng nàng đâu biết rằng trong sâm lâm này mới xuất hiện một tồn tại khủng bố,các ma thú cảm nhận được nguy hiểm toả ra từ hắn nên đã trốn vào nơi sâu nhất của sâm lâm.
Còn tồn tại được cho là nguy hiểm đó hiện tại đang thoải mái,hưởng thụ nhân sinh, nằm ngủ dưới một gốc cây đại thụ lớn. Đúng vậy hắn chính là ma vương Diệp Vô Thần đã lên đường đi đến nhân tộc vào vài ngày trước và nếu mọi người hỏi tại sao hắn lại ở đây thì rất đơn giản là hắn đi lạc.
----
Uyển Đồng mấy ngày trước cảm nhận được bình cảnh của kim đan kỳ nên quyết định tiến vào hắc ám sâm lâm tìm kiếm cơ duyên để đột phá lên nguyên anh kỳ. Phải biết rằng nàng là thiên tài của tiêu gia, tu luyện từ lúc 5 tuổi và chỉ vỏn vẹn 20 năm nàng đã tiến vào hàng ngũ kim đan kỳ cường giả.
Nàng được mọi người tôn sùng, ngưỡng mộ và ganh tị. Là một thiên tài có sắc đẹp nghiêng nước, nghiêng thành lẫn quyền lực tuyệt đối trên chiến trường. Là phận nữ nhi nhưng vẫn thống lĩnh thiên quân vạn mã hiên ngang xông pha nơi chiến trường chẵng khác dì bậc anh hào.
Nhưng mấy ai biết rằng để có được những điều đó nàng đã phải bỏ ra những dì, từ mồ hôi,máu,nước mắt và cả tuổi thanh xuân của thiếu nữ đầy tươi đẹp. Ở độ tuổi của nàng thì những thiếu nữ bình thường đã lấy chồng,sinh con,chăm lo cho gia đình nhưng Uyển Đồng thì vùi lấp cuộc đời mình trong tu luyện và hận thù.
Nàng hận ma tộc,chính những con quái vật kinh tởm đó đã cướp mất phụ thân mà nàng thương yêu nhất. Trong trận chiến cuối cùng giữa con người và ma tộc ,phụ thân Uyển Đồng là Tiêu Hạo Nhiên đã dùng thân mình để đổi lấy hiệp ước hoà bình 30 năm giữa hai chủng tộc. Kết thúc trận chiến của người và ma, trở thành anh hùng của toàn thể nhân tộc,được hoàng đế cho mai táng cùng với các đế vương đời trước,ban thánh chỉ cho người xây miếu thờ phụng.
Khi nghe được tin phụ thân tử trận thì Uyển Đồng đã khóc đến nổi mắt gần như mù loà và giây phút ấy một Uyển Đồng yếu đuối,nhu nhược cần phụ thân che chở đã chết và một cơn ác mộng của ma tộc,một nữ thần cao cao tại thượng đã ra đời. Năm ấy một nữ hài tử 5 tuổi đứng trước mộ cha mà thề rằng:
-Con sẽ báo thù cho người, dẫn quân đồ sát ma tộc,kiếm chỉ ma vương thành, tự tay chém đầu ma vương xuống cúng tế người,nợ máu trã bằng máu,nếu Uyển Đồng đi ngược với lời thề thì thần hồn câu diệt,vĩnh kiếp không được siêu sinh!
Trở lại với hiện tại, Uyển Đồng mang tâm trạng buồn bực tiến sâu vào sâm lâm. Nàng không hiểu tại sao đã đi lâu như vậy mà vẫn không gặp một đầu ma thú nào. Đột nhiên nàng thấy đằng xa dưới gốc cây đại thụ có một thân ảnh đang nằm,nàng nghỉ là một tu luyện giả vào đây lịch lãm không may tán thân dưới tay ma thú. Uyển Đồng mừng như điên lại gần gốc cây đại thụ,có tu luyện giả chết tức là gần đây có ma thú.
Nàng cuối cùng cũng nhìn rõ diện mạo của tu luyện giả kia,thì ra là một thiếu niên khoảng 17,18 tuổi,toàn thân quần áo một màu đen,khuôn mặt thanh tú,làn da trắng nỏn,mái tóc đen dài được cắt tỉa gọn gàng, cơ thể mảnh khảnh như thiếu nữ. Nàng lại gần thấy hắn hơi thở đều đều,miệng chảy một dòng nước miếng,môi nhếch lên tạo thành một nụ cười khá là vô sỉ. Lúc ấy Uyển Đồng như mộng đi,thì ra tên này chưa chết mà còn ngủ trưa ở đây, chẳng lẻ hắn không biết nơi đây nguy hiểm thế nào hay sao?
Không biết trời xui đất khiến thế nào Uyển Đồng lại đưa tay ra bóp mủi thiếu niên,khiến hắn tỉnh lại,mắt trợn trừng nhìn nàng, Uyển Đồng miệng cười hihi,nói:
-Này tên ngốc,ngươi ngủ ở đây không sợ ma thú tập kích hay sao?
Lúc này đây nàng như một tiểu cô nương tinh nghịch,còn đâu là dáng vẻ băng lãnh lúc đầu. Thiếu niên mở mắt thấy có một mỹ nữ tỷ tỷ đang bóp mủi mình thì nói thầm:
-Số ca đúng là có vận đào hoa,nằm mơ cũng mơ thấy mỹ nữ a!
Nói xong hắn vươn tay ôm lấy mỹ nữ vào trong lòng mình, nâng khuôn mặt nàng lên hôn vào đôi môi đỏ mộng ướt át của nàng mà ra sức hút lấy. Mỹ nữ trong lòng hắn chân tay luống cuốn ra sức chống cự,mắt trợn trừng như không thể tin được hắn lại làm ra hành động như vậy.
Thiếu niên đưa chiếc lưỡi của mình vào miệng nàng,cuốn lấy chiếc lưỡi thơm tho ấy,Uyển Đồng như đê mê trước các đợt tấn công của hắn. Nhận thấy hắn xoa xoa kiều đồn, còn một tay thì cố đưa vào vùng tam giác thần bí của mình,Uyển Đồng cuối cùng thanh tỉnh lại,dùng hàm răng trắng buốt cắn vào chiếc lưỡi đang trong miệng mình của thiếu niên,khiến hắn la oai oái,nàng lách mình thoát khỏi ma trảo của hắn.
Uyển Đồng thoát khỏi tay thiếu niên thì nhận ra dưới hạ thể mình ướt một mảng thì không khỏi khuôn mặt đỏ hồng,trái tim đập liên hồi, nàng tức giận trừng lớn đôi mắt đẹp nhìn tên vừa phi lễ mình hiện đang còn bụm miệng do bị nàng cắn lưỡi lăn lộn dưới đất. Phải biết đó là nụ hôn đầu của nàng a,trước giờ nàng chỉ một lòng tu luyện báo thù chưa từng trãi qua tình cảm nam nữ, dù có rất nhiều con em quý tộc theo đuổi nhưng nàng vẫn chưa từng động lòng quá.
Nay lại bị một tên nam nhân xa lạ cưỡng hôn còn làm mình động tình thì không khỏi tức giận xen lẫn với một chút khát vọng. Chẳng bao lâu Uyển Đồng khôi phục lại vẻ lạnh lùng,cao ngạo lúc đầu, nàng rút kiếm chỉ thẳng vào thiếu niên đang nằm dưới đất,lời nói băng lãnh đến cực điểm không có một chút tình cảm nào:
-Ngươi tự kết liễu hay để tự tay ta tiển ngươi đi!
71
1
1 tháng trước
6 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
