ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2 - Ta chỉ sống một đời thôi !

Đây là một toà thành lớn với những con đường rộng và những toà nhà sản xát nhau, đó là cấu trúc xây dựng như châu âu vào thời trung cổ, giống như trong các seri phim về thần thoại thường thấy của Hollywood trước đây.

Các con phố tấp nập người qua lại với đủ các hình thù và chủng tộc cũng như trang phục khác nhau, các hàng quán bán đao kiếm trông không giống đồ tàu lởm ở chợ lắm.

Mọi thứ đầy bỡ ngỡ lạc vào trong đôi mắt, khiến tôi không khỏi ngẩn ngơ mà tiếp nhận nó.

- Đây đúng là một thế giới mới....

- Mỹ nữ không lừa ta...

Tôi trở nên vui vẻ, hận không thể nhảy nhót vung tay múa chân một trận, vì đang ở chỗ đông người nên cũng cần giữ hình tượng đĩnh đạc, khẽ hít một hơi để lấy bình tĩnh lại để đánh giá thật kỹ không gian xung quanh.

- Những người này mang khiên và giáp... Hình như là đồ thật, chu choa thật muốn có một cái quá đi.

- kia là ??? Oh người kia những người trẻ tuổi sao tóc đã hơi bạc thế kia ?? Cầm trượng, không lẽ là phù thủy trong truyền thuyết ??

- Còn đây... Tai nhọn có cánh bướm ? Chẳng lẽ là tộc Eft ??? Mlem Mlem.. Ngon lão tử vậy mà thật sự đến thế giới khác.

Tôi hứng chí nhìn nhận xung quanh, mọi thứ khác với tưởng tượng, nhưng lại cũng không khác mấy với mấy game 2D ngày trước thường chơi cho lắm.

Đưa ra đánh giá sơ bộ, tôi đưa tay nhéo nhéo chiếc tai nhọn của một ai đó, không biết từ lúc nào đang ngay cạnh.

- Ưm....ưm...ưm.. dừng... lại.. đừng thế mà.

Thanh âm thở gấp và tiếng cầu xin nho nhỏ, nó xuất phát từ chủ nhân chiếc tai khiến tôi nhìn xuống, đó là một tinh linh xinh xắn với mái tóc ngắn màu hồng, nàng mặc một bộ váy màu xanh và sau lưng là đôi cánh bướm trong suốt.

Nàng ta khụy gối xuống nền đường, thân hình nhỏ nhắn run rẩy nhè nhẹ, nhịp độ theo cử động tay của tôi và hai gò mà đã ửng đỏ.

- Lâm Tới... Đủ rồi nhé !! Đừng làm thế nữa..

Sự chú ý của mỹ nữ bất chợt này khiến tôi dừng tay lại có chút ngỡ ngàng, nàng ta chỉ chờ có vậy mà thoát khỏi ma trảo mà vùng dậy tức giận.

- Sao lại là đây chứ ?? Tại sao ta lại phải tới nơi như thế này ?? Tất cả là tại ngươi Lâm tới.

Tôi khá bất ngờ và lúng túng, không phải biết làm sao khi nhìn tiểu tình linh với đôi mắt đẹp đang ngấn lệ này.

- À, là lỗi của tôi sao ?? Tôi xin lỗi... Nhưng cô không muốn tới đây thì có thể quay về được mà.

- Nếu quay về được thì còn nói gì nữa ??? Đồ ngốc này... Tất cả là tại cậu, tại sao cậu lại đồng ý đến nơi chết bầm này chứ ??

Đứng người chịu trận mà đầu óc quay mòng mòng, tôi không hiểu mô tê điều gì cả, tại sao nàng ta lại nổi cáu với tôi chứ nhỉ ???

- hu hu hu...

- ax... đừng khóc nữa mà !! Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi, nhưng cô lại là ai ??

Tôi luống cuống tay chân, nhưng thấy nàng như vậy liền thương cảm, liền đưa tay xoa đầu nàng dỗ dành mà hỏi han.

Một hồi sau khi đã khóc lóc chán chê, nàng ta mới bình tĩnh lại kể mọi chuyện cho tôi, một cách rõ ràng về sự xuất hiện của nàng cùng đầu đuôi mọi chuyện.

Thì ra nàng vốn là một Tiểu Điệp trong vườn hoa của Bắc Đẩu Tính Quân, do lâu ngày sống trong linh khí sung túc, thường nghe Bắc Đẩu chiêm nghiệm nhân sinh quan mà tu luyện thành nhân hình. Ngày tháng đằng đẵng khiến nàng ta cảm nhàm chán, nay nhân việc của tôi khiến nàng đánh bạo đi theo để kiếm niềm vui, nhưng không ngờ lại tới thế giới hung hiểm này.

Tôi nghe một hồi thấy nàng có sự nghi kỵ không nhẹ với thế giới này, không thể lơ là đành hỏi chuyện:

- Tiểu Điệp, nơi này thật sự nguy hiểm vậy sao ??

- Đúng vậy, có thể nói thật đáng tiếc cho anh vì tới nơi này, nơi này thực ra còn đáng sợ hơn cái chết, chết còn có thể tiến vào luân hồi mà hy vọng được nhập thế, nơi này thật sự có quỷ.

Tiểu Điệp nhớ lại những điều nàng biết về thế giới kỳ lạ này, nhưng chỉ nhớ lại thôi cũng khiến nàng mắt ướt trực tuôn ra thêm một lần nữa.

- Đây là thế giời quái quỷ gì vậy chứ ??? Sao lại có lại một nơi như vậy ??? Không lão tử không ở đây, lão tử muốn trở về.

Tôi vò đầu bứt tai cảm thấy hối hận về lựa chọn lúc trước của mình, thà là tiến luân hồi còn hơn là tiêu tán ở một nơi khỉ gió này.

Tiểu Điệp thấy tôi như vậy cũng thở dài một hơi, nhưng lúc này khó mà thay đổi được nữa rồi, chỉ có thể tiếp nhận mà sống qua ngày thôi.

- Nói là vậy nhưng huynh đã thực sự sống lại một lần nữa, tiêu tán hay bước qua luân hồi cũng giống nhau, khi bước qua luân hồi chúng ta đều đã quyên đi mọi chuyện của kiếp trước, lúc này thay vì lo lắng thì hãy cố mà hưởng thụ ah.

Lời khuyên nhủ như đánh đúng trọng tâm khiến tôi tỉnh táo lại.

" Đúng vậy ah, chuyện sau khi chết hay đầu thai thì quan tâm làm gì chứ ?? Ta chỉ sống một đời thôi !! Sống không hối hận để có thể mỉm cười khi từ giã cõi đời là được rồi !"

Tôi lẩm bẩm trong lòng và gạt đi phiền muộn trong tư tưởng, hướng dò hỏi Tiểu Điệp để tìm hiểu kỹ hơn về nơi này:

- Nàng nói đúng, ta không nên buông xuôi như vậy được, nàng biết gì thêm về thế giới này ?? Có thể nói rõ hơn không ??.

Thấy Tôi lấy lại tinh thần, Tiểu Điệp không khỏi vui vẻ, có lẽ vì ở một thế giới xa lạ thì hai người chúng lúc này coi như là quen thuộc.

- hì hì ... Thế giới này thực ra ta cũng không biết quá nhiều đâu, nhưng cơ bản cũng đại khái biết một chút.

- Thế giới này vốn được Bắc Đẩu Tinh Quân tạo nên, sau nhiều lần hạ phàm theo dõi tình hình sinh tử ở hạ giới. Ngài ấy phát hiện nhiều linh hồn tuy đã tử vong, nhưng vì lý do nào đó mà còn vương vấn với trần thế. Ngài đã dựa theo một ấn tượng nào đó tạo ra thế giới mới, rồi đưa những linh hồn vất vưởng đó tới và tạo cho họ một cơ hội để gỡ bỏ những xiềng xích tâm hồn từ đó sẵn sàng tiếp nhận luân hồi. Nhưng tham niệm của con người là quá lớn vượt khỏi tầm kiểm soát của ngài, những tham niệm đó theo thời gian dài tích tụ, tạo thành một thực thể kỳ bí, nó khống chế các linh hồn muốn rời giới và ngăn cách chúng với luân hồi.

- Vậy những linh hồn ấy đã đi đâu ??

Tôi kinh ngạc trước ý tưởng của Bắc Đẩu, bên cạnh đó cũng kinh hãi trước thực thể được tạo bởi nhân loại, cần bao nhiêu tham niệm để hình thành nó ? sức mạnh của nó to lớn đến mức nào để thao túng linh hồn một giới ?? Những linh hồn đó đã đi đâu ??

Tiểu Điệp hồi tưởng lại ký ức tiếp lời:

- Thực thể ấy tự xưng mình là Quỷ Vương, hắn khống chế các linh hồn rồi dùng tham niệm làm tha hoá chúng, đánh chúng trở lại thân xác cũ hoặc vào các thân thể yêu thú, hay bất cứ thứ gì tồn tại trên giới này, hành động của hắn đã tạo tên một thế lực tà ác lớn và dần dần đã áp đảo nhân loại.

Lâm Tới có cảm giác tên Quỷ Vương này dường như không đơn giản, hắn tạo ra một quân đoàn lớn như vậy thì mục đích không thể là vì sở thích, nhưng những điều này không lẽ Bắc Đẩu không biết sao ??

- Tiểu Điệp, Bắc Đẩu Tinh Quân không biết chuyện này sao ?? Nếu nói tên này có sức mạnh hơn ngài ấy thì không thể nào.

Tiểu Điệp gãi đầu suy ngẫm một hồi, nàng lắc đầu rồi gật đầu như thể không quá chắc chắn nói:

- Ngài ấy đã biết từ sớm và cũng đã chấm dứt việc đưa các linh hồn tới đây, ngài nói có lẽ những điều ngài bắt đầu có thể đã sai lầm, ngài ban cho các linh hồn này có sự sống mới, nhưng đồng nghĩa với việc ngài sẽ không thể cần thiệp tới cuộc sống của nhân loại. Ngài vẫn luôn đặt niềm tin vào nhân loại, bằng chứng là cứ cách khoảng thời gian là lại đưa linh hồn nhân loại đặc thù đến đây và đặt niềm tin vào họ.

- Những linh hồn đặc thù ư ?? Họ là ai ??

- Uh, ngài nói rằng cuộc sống này vốn dĩ là một trò chơi của giới hạn, ai chơi giỏi hơn thì sẽ là người nổi bật nhất. Thế giới này cũng vậy, hiện tại nó như một trò chơi mà Quỷ Vương chính là trùm cuối, nên ngài cần tìm một người chơi đủ giỏi để vượt qua.

Lâm Tới trợn tròn mắt trước lý luận của một vị thần, không lẽ nàng ta lại hạ phàm đúng vào một gaming house nào đó rồi dựa vào tựa game nhân loại mà tạo nên giới này ??

" À khoan, nếu thế giới này là một trò chơi thì Lão tử cũng không phải khó sống đâu, gì thì gì chứ lão tử chưa từng ngán bất cứ game nào."

Tôi hứng chí muốn xắn tay áo lao vào lăn lộn ở thế giới này một phen, cảm giác vặt đầu trùm cuối trong game là một cái gì đó rất kích thích sự kiêu hãnh của một gamer.

- Hắc hắc...

Tiểu Điệp thấy tôi mới đầu còn mang vẻ mặt đần thối, lúc này bỗng nhiên nắc nẻ như mới nghe chuyện cười đêm khuya, nàng không khỏi đưa tay sờ trán tôi mà hỏi dò:

- Lâm Tới ngươi không bị sao đấy chứ ??

Đưa hai tay chống nạnh, tôi không khỏi tự hào về thành tích quá khứ, thấy vẻ mặt lo lắng xinh đẹp trước mắt liền cười ám muội nói:

- Nói cho nàng biết một điều bí mật..

- Oh ! Là gì thế ??

Tiểu Điệp không khỏi tò mò ghé tai lại sát miệng hắn.

Tôi nhếch mép cười, nói giọng thì thầm vào tai nàng:

- Tiểu ca của nàng ấy, 17 năm trước rất thích chơi, nhất là chơi game và chơi gái.

Hơi nóng phả vào tai khiến trái tim nàng nhảy nhót, tâm trí như được rót rượu đào.

Tôi không đợi nàng hoàn hồn mà đã nắm lấy bàn tay thon mềm, lôi nàng chạy ngó nghiêng khắp nơi để tìm hiểu thông tin, trước khi định hình hướng đi trong tương lai.

23

0

1 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.