ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10 - Bá Chủ Phong Lưu Vạn Giới

Chương 10. Cùng nàng cửu tử nhất sinh

Bên phía Bạch Dạ Xoa, Phong Linh Lực, Hỏa Linh Lực trên tay nàng dung hợp lại.

"Nhân Cấp Cực Phẩm vũ kỹ, Phong Hỏa Luân Thiên Công"

Một chưởng cuồng phong bắn ra, cuồng phong cuồn cuộn như vòi giồng, gia trì thêm Hỏa Linh Lực khiến nó giống như một cối xay thịt khổng lồ mà nóng bỏng.

Đây là vũ kỹ mạnh nhất của Bạch Dạ Xoa, để đối đầu với bảy tên tu vi cao cường hơn nàng, Dạ Xoa ép buộc phải sử xuất toàn lực ngay từ lúc đầu.

Đám người Đại Hùng thấy được nàng bắt đầu đã sử xuất toàn lực, bọn chúng không yếu thế cũng bắt đầu sử dụng những vũ kỹ của mình chống lại Phong Hỏa Luân Thiên Công của nàng.

Đại Hùng hai cánh tay cuồn cuộn Thổ Linh Lực.

"Sơ Cấp Hạ Phẩm vũ kỹ, Thổ Hùng Trấn Địa".

Một tôn thổ hùng xuất hiện trước mặt hắn chống đỡ lại chiếc cối xay thịt khổng lồ. Phong Hỏa cuồng bạo bao phủ lấy toàn thổ hùng, cuồng phong sắc như dao chém vào thân thể thổ hùng, hỏa bạo nhanh chóng bao phủ đốt nó thành tro bụi. Phong Hỏa Luân Thiên Công vẫn tiếp tục lao đến nhóm bảy người Đại Hùng.

🔥 Đọc chưa: Trùm Lưu Manh ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Hầu Chấn Hàm thấy vậy cũng không yếu thế.

"Nhân Cấp Cực Phẩm vũ kỹ, Địa Viêm Chưởng."

Một chưởng mang theo hơi nóng khủng bố hướng đến Phong Hỏa Luân Thiên Công, nó lập tức đối chọi lại với cơn bão lửa kia. Chỉ thấy Địa Viêm Chưởng va chạm kịch liệt, sau đó dần dần lụi tàn.

Tiểu Bách nhìn thấy Địa Viêm Chưởng có chút yếu thế cũng phối hợp cùng Hầu Chấn Hàm, mộc linh lực bao phủ toàn thân.

"Sâm Lâm Che Phủ"

Rất nhanh chóng, từ dưới đất mọc lên hàng chục cái cây cổ thụ, mỗi cái cây đều cao lớn vô cùng bao bọc lại Phong Hỏa Luân Thiên Công của Bạch Dạ Xoa. Phong Hỏa Luân Thiên Công vẫn làm tốt vai trò say thịt của nó, Sâm Lâm Vạn Thụ rất nhanh chóng bị nó đốt trụi nhưng Phong Hỏa Luân Thiên Công của nàng đã mờ nhạt vô cùng sau ba lần va chạm.

Đám Đại Hùng thấy vậy trong lòng không khỏi cười thầm, bọn hắn từng được huấn luyện trong doanh trại của Sơn Tây Hoàng Triều, nên phối hợp rất ăn ý, vũ kỹ cũng thuộc loại trâu bò không phải tán tu như nàng có thể chống đỡ.

Bọn chúng tung pháp như vậy nhằm tiêu hao linh lực trong cơ thể của nàng, mà bọn chúng không ai bị thương cả, có thể nói chiến thuật tốt vô cùng.

Bốn tên bao vây Bạch Dạ Xoa còn lại không biết từ bao giờ đã ở sau lưng nàng. Trên bàn tay mỗi người đều cuồn cuộn linh lực Mộc Thủy Hỏa Thổ.

"Thủy Linh Chỉ, Mộc Linh Chỉ, Hỏa Linh Chỉ, Thổ Linh Chỉ"

Liên tục bốn chỉ bắn mạnh về hướng Bạch Dạ Xoa, sắc mặt nàng lúc này đã tái nhợt do sử dụng công kích quá độ. Một tầng linh lực mỏng manh bao phủ lấy cơ thể nàng nhằm giảm thiểu tổn thương đến cơ thể, chiến đấu cửu tử nhất sinh không bao giờ là dễ, nàng vẫn là quá kém hiểu biết và yếu đuối vô cùng. Nhắm mắt lại đợi chờ cái chết đến với nàng, kiếp này được làm bạn một ngày với Thừa Dục coi như cũng đã mãn nguyện.

Chỉ là không như nàng nghĩ, một tiếng nói ấm áp đã vang lên bên tai nàng.

"Không phải sợ, có ta ở đây".

Thừa Dục không biết từ bao giờ đã bay tới bên cạnh nàng, bàn tay nhanh nhẹn luôn qua lớp khăn che mặt nhét cho nàng một viên đan dược. Bàn tay còn lại liên tục bấm các pháp quyết nhanh đến chóng mặt.

"Trung Cấp Cực Phẩm vũ kỹ, Nhất Dương Thiên Diễm Chỉ."

Một chủ bao phủ Bá Viêm Lực cuồng bạo đến vô cùng bắn mạnh về hướng tứ chỉ kia. Tứ linh chỉ gặp được Nhất Dương Thiên Diễm Chỉ lập tức lộ ra vẻ yếu đuối của mình. Nhất Dương Thiêm Diễm Chỉ như một mũi tên bắn xuyên qua bốn tờ giấy vậy.

Dù va chạm với Tứ Linh Chỉ nhưng Nhất Dương Thiên Diễm Chỉ vẫn bá đạo vô song bắn mạnh về phía bốn người.

Bốn người bọn họ cuống cuồng triển khai vũ kỹ phòng hộ nhưng đứng trước Bá Viêm Lực, nó như một tờ giấy mỏng trước mũi kim nhọn hoắt.

🔥 Đọc chưa: Tìm Tiên Sau Khi Thất Bại ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Nhất Dương Thiêm Diễm Chỉ bắn mạnh, lập tức xuyên qua mi tâm một tên Thủy Hệ, tên sở hữu Thủy Hệ chưa kịp nói điều gì đã bị Bá Viêm Diễm đốt thành tro bụi đến cặn cũng không còn.

Bạch Dạ Xoa lúc này vẫn ngây người trước mọi hành động của Thừa Dục. Nó đến quá nhanh mà nàng không kịp nhận biết.

Viên đan dược được Thừa Dục nhét vào miệng nàng như tiên đan thần dược vậy, không cần chờ nàng luyện hóa nó, Phục Thương Đan Thập Văn lập tức tan hết trong miệng bổ sung toàn bộ linh lực đã cạn kiệt trong chiến đấu của nàng.

Lại thêm một chỉ của hắn phá vỡ toàn bộ Tứ Linh Chỉ của bốn tên Siêu Nhân Tam Tinh kia, thậm chí nó còn chưa dừng lại cho đến khi giết chết một tên.

Đây là một người sở hữu tu vi Nhân Cấp Ngũ Tinh làm được sao, điều này nó đã vượt quá tầm hiểu biết của nàng.

Thừa Dục thấy nàng còn ngơ ngác như vậy, khóe môi không khỏi nở nụ cười nhẹ. Cái đồ ngốc này, bây giờ mà còn ngây người được nữa. Nhưng cũng may cho nàng, có hắn ở đây nàng có thể ngây người bất kỳ lúc nào vì hắn sẽ bảo vệ nàng hết mực.

"Lão bà ngốc, cửu tử nhất sinh không phải trò đùa. Đến, song sát cùng lão công".

Nghe thấy Thừa Dục nói vào tai nàng như vậy, Bạch Dạ Xoa lúc này mới ý thức được gì. Xong khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi rạng lên một áng mây ửng hồng.

"Lưu manh, ai là lão bà của ngươi".

Nói như vậy thôi, nhưng trong lòng nàng không khỏi nổi lên một chút ngọt ngào.

Ánh mắt nàng lại nhìn về phía đám người Đại Hùng, tầng tầng sát ý càng kinh khủng hơn lúc đầu. Thừa Dục cũng hằn lên một chút sát ý, chỉ là một chút sát ý này của hắn ngưng thực đến cực điểm, nó lạnh lẽo như băng giá ngàn năm.

Thiên Đạo Nam Việt Tinh run rẩy như gặp phải thiên địch, sát ý này không phải Thiên Đạo ở một cái tinh cầu nhỏ nhoi này có thể chống chịu được.

Là một tôn Đại Năng chí cao vô thượng, người chết trên tay Thừa Dục không phải con số có thể hình dung, sát niệm đó đã ăn vào tận linh hồn của hắn rồi, không có cách nào dứt ra được. Mà Thừa Dục hắn cũng không muốn xóa bỏ đám sát ý này.

Thừa Dục gằn lên từng chữ.

"Dám đụng đến nữ nhân của lão tử, ngươi có đủ mạng để bồi tội được không."

"Dục Thanh Thần Quyền, Động Thiên".

Một quyền đánh ra, đấm thẳng về phía ba tên còn lại. Động Thiên bao phủ Bá Viêm Lực lao nhanh về phía bọn chúng, nó như thiên thạch không thể cản phá lai mang sức hủy diệt khôn cùng.

Ba tên đánh lén Bạch Dạ Xoa kinh hãi vạn phần, chúng liên tục thi triển các vũ kỹ hộ thân, thấy chưa chắc chắn, bọn chúng lại tiếp tục bắn tiếp một chỉ về phía Thừa Dục.

Chỉ là lúc này, không gian thiên địa sung quanh như sinh ra linh tính, chúng nó rung động như có thể vỡ ra bất kỳ lúc nào lại kìm hám tốc độ ra chỉ của bọn chúng.

Không gian vạn vẹo như vạn quyền liên tục công kích về tam tên này. Các tầng không gian liên tục đánh vỡ các lớp phòng thủ của bọn chúng, chưa kịp định thần lại, lại một quyền như thiên thạch tinh không mang theo Bá Viêm Lực đã tới thân thể của chúng.

"Bùm".

Một tiếng nổ lớn như bom bạo tạc vang lên, cỡ thể ba trên kia cũng tiêu tán khỏi thiên địa.

Nói thì chậm nhưng sảy ra thì nhanh, tất cả một loạt hành động của Thừa Dục chỉ trong có vài hô hấp mà thôi. Kinh nghiệm chiến đấu lão luyện, sát phạt quyết đoán, một khi ra tay không có một chút lương tình đủ thấy Đại Năng không phải chỉ có hư danh.

Hiện tại chỉ còn 5 tên còn có thể tiếp tục chiến đấu, Đại Hùng, Tiểu Bách, Hầu Chấn Hàm và 2 tên Mộc Hệ Linh Lực.

Nhìn cảnh tượng này, 5 tên đó đã trợn mắt há hốc mồm không thể tin tưởng, làm thế nào một kẻ tu vi chỉ có Nhân Cảnh Ngũ Tinh làm được việc đó.

Nhưng trong lúc 5 người Đại Hùng há hốc mồm, một trận cuồng phong sắc bén đã đến trước mặt bọn hắn.

"Vạn Xoáy Cuồng Phong".

🔥 Đọc chưa: Thần Y Hoàng Hậu (Truyện Dịch) ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Tiếng nói dễ nghe dịu nhẹ vang lên, nhưng nó lại như tiếng kêu tử thần vậy gọi.

Cuồng Phong nhanh như chớp đã bao trùm toàn bộ cơ thể của năm người còn lại, nhưng đường gió sắc bén như dao cứa vào từng lớp da thịt của bọn chúng. Khiến chúng cảm thấy đau đớn vô cùng.

"Đại Địa Hộ Thể"

Đại Hùng kêu lớn, Thổ Linh Lực cuồn cuộn vận chuyển, từng lớp đất đá từ dưới chân mọc lên tạo thành bón bức tường vây quanh bảo vệ hắn khỏi Vạn Xoáy Cuồng Phong.

Hầu Chấn Hám và Tiểu Bách cũng không đứng im chịu chết, Mộc Linh Lực từ cơ thể Tiểu Bách mà ra.

"Mộc Đằng Kết Kén".

Chỉ thấy hàng loạt các sợi dây leo từ đất chui lên bao bọc lấy hai người Hầu Chấn Hàm và Tiểu Bách, tạo thành một cái kén cứng chắc vô cùng mà bảo vệ họ trong đó.

Hai người còn lại không cam nguyện đối đầu, Thủy Linh Lực bộc phát.

"Vạn Thủy Hộ Thuẫn"

Từng tầng, từng tầng thủy linh lực kết thành thủy thẫn bao phủ toàn bộ cơ thể hai người còn lại, nó che kín toàn bộ không để cho một ngọn gió nào có thể lọt vào.

Vạn Xoáy Cuồng Phong tưởng chừng như cối xay thịt khi va đập vào các vũ kỹ bảo hộ đó thì như châu chấu đá xe, không tạo ra một chút ảnh hưởng gì.

Đứng trong lớp bảo vệ lúc này, Đại Hùng bỗng nhiên cười lên một tiếng. Hắn tưởng chừng lớp bảo vệ lúc này của hắn là bất khả chiến bại, nhưng hắn đã quên một nhân tố bí ẩn, người này còn nguy hiểm hơn gấp bội lần Bạch Dạ Xoa.

Không sai, đó là Thừa Dục. Nhóm người Đại Hùng như cảm thấy điều gì đó không đúng, lập tức bao phủ thần thức ra xem.

Chỉ thấy lúc này, Thừa Dục đứng bên cạnh Bạch Dạ Xoa, trên tay hắn bao phủ Bá Viêm Lực vàng bạc bá đạo và cuồng bạo vô cùng.

Thừa Dục nhìn đám người đang lập quan tài sẵn cho mình, hắn chỉ khịt mũi kinh thường. Sâu kiến vẫn mãi mãi là sâu kiến, ngu ngốc vẫn hoàn ngu ngốc mà thôi.

"Nhất Điểu Thiêu Thiên".

Một chưởng tung ra, một con hỏa điểu với sức nóng khủng bố như có thể thiêu cháy cả thiên địa xuất hiện. Sải cánh của nó rộng trăm mét bao phủ toàn bộ các quan tài đặt sẵn. Kết hợp với Vạn Xoáy Cuồng Phong của Bạch Dạ Xoa càng khiến sức nóng của hỏa điểu tăng cao vùn vụt.

Khí tức tử vong tràn trề, nhóm người Đại Hùng rất muốn thoát ra khỏi lớp phòng hộ này, chỉ là đáng tiếc cho bọn chúng. Nhất Điểu Thiêu Thiên nhanh chóng ập đến bảo phủ toàn bộ nhóm người Đại Hùng.

🔥 Đọc chưa: [Editing] Sau Khi Xuyên Thành Yêu Tinh Tô Nổ Toàn Thế Giới ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Bá Viêm Lực khủng bố kết hợp với Phong Linh Lực lập tức thiêu rụi nhóm người Đại Hùng. Ngọn lửa chưa dừng lại ở đó, nó liên tục lan ra san phẳng quả đồi bao phủ thảo cỏ xanh mởn này thành bình địa khô cằn.

Thừa Dục và Bạch Dạ Xoa nhìn quả đồi đang bùng cháy ngọn lửa vàng bạc này mà tiếc nuối. Thừa Dục tiếc nuối vì nơi này chan chứa rất nhiều kỷ niệm của hắn và Bạch Dạ Xoa. Bạch Dạ Xoa tiếc nuối vì mất đi một nơi phong cảnh hữu tình.

Nhưng lúc này không phải lên buồn rầu, hắn quay phía Dạ Xoa, nhìn đến vẻ đượm buồn trên mặt nàng mà an ủi.

"Đừng buồn, tương lai ta sẽ dẫn nàng đi khắp tứ phương, ngắm toàn bộ cảnh đẹp của vũ trụ"

Bàn tay rộng rãi mà ấm áp khẽ ôm lấy nàng vào trong long. Bạch Dạ Xoa cũng không từ chối mà tựa gương mặt của nàng vào bờ vai rộng lớn của hắn.

Chẳng biết lúc nào, một cảm giác an toàn xuất hiện trong lòng nàng. Đôi mắt đen to trong như những vì sao tinh tú dần dần khép lại. Nàng ngủ, ngủ một giấc thật xâu sau một cuộc chiến cửu tử nhất sinh đầy mệt mỏi. Ngủ một giấc mà nàng không cần phải lo lắng bất cứ thứ gì về thế giới bên ngoài.

Là tu sĩ, hằng ngày phải đối chọi với bao nhiêu nguy hiểm, tối đến cũng không được ngủ ngon. Lại còn phải dành thời gian rảnh tu luyện để trở lên cường đại, không một ai dám bắt nạt hay khinh thường.

Dù trong tu luyện cũng giảm bớt sự mệt mỏi, xong nó chẳng bao giờ bằng một giấc ngủ thực thụ, một giấc ngủ sâu mà không phải lo nắng bất cứ thứ gì. Thứ đó có bao nhiêu người ao ước mà không thành, nay nàng được ngủ một giấc như vậy, một giấc thật sâu. Nàng như muốn không bao giờ tỉnh lại để cảm nhận được giấc ngủ này mãi mãi.

Thừa Dục thấy nàng đã ngủ, hắn chỉ khẽ cười một tiếng nhẹ nhàng mà thôi. Trong đôi đồng tử ánh bạc tà dị, lại pha lẫn nét uy nghiêm bất tận của Bá Chủ. Bỗng nó trở lên nhẹ nhàng và tràn đầy yêu thương.

Sống hai kiếp người, hắn chưa nhận được một tình yêu trọn vẹn, kiếp thứ ba này, hắn sẽ bảo vệ hết thảy thứ tình cảm đó, bảo vệ hết thảy những người hắn trân trọng và đặc biệt là các lão bà của mình.

Nhìn Bạch Dạ Xoa dựa đầu vào vai mình ngủ ngon lành, Thừa Dục không một chút nhúc nhích đứng vậy cho nàng ngủ, nhưng cái cảm giác đứng như Bạch Dạ Xoa có vẻ mỏi. Chân tay nàng bắt đầu ngọ ngậy loạn xạ để tìm một thế ngủ thoải mái nhất.

Thừa Dục thì cứ mặc kệ nàng bày bố, chả biết nàng bày bố thế nào cuối cùng cả hai người nằm trên đồi chọc. Đầu Dạ Xoa gối vài tay hắn, đôi chân ngoắc nghẻo lại gác lên người hắn mà ngủ ngon lành.

Thời gian như chạy chậm lại, Thừa Dục nằm im yên tĩnh cho nàng ngủ. Bao năm qua, nàng có lẽ đã chịu áp lực rất lớn cho cuộc sống của mình. Từ lúc sinh ra đến giờ vẫn chưa có một ngày hạnh phúc vì dáng vẻ xấu xí của mình.

Lại phải một mình đương đầu với bao nhiêu thử thách để có được ngày hôm nay.


Mặt trời lấp ló sau những ngọn núi bao la vô tân ngó đầu lên. Tiếng chim hót líu lo cùng những con gió nhè nhẹ thổi qua báo hiệu một ngày mới đã bắt đầu.

Bạch Dạ Xoa đang ôm Thừa Dục ngủ lúc này cũng đã có dấu hiệu thức giấc. Đôi mắt đen to tròn lại sáng như những vì sao tinh tú, vừa mở mắt ra, hình ảnh người một nam tử tuấn mỹ đập vào mắt nàng. Đôi đồng tử ánh bạc tà dị như có thể thôn phệ thiên không cuốn hút vô cùng. Nhìn kỹ lại thì nó được bao bọc bởi một lớp viền đỏ, càng lam cho hắn có sức hút kinh người khiến nàng nhìn đến ngây người.

Thừa Dục bên cạnh thấy nàng tỉnh, đôi mắt tràn đầy yêu thương và sủng ái nhìn về phía nàng, đôi môi mỏng đỏ rực lộ ra một nụ cười tươi đẹp, nó như nắng ấm mùa xuân vậy.

"Lão bà, ngươi đã tỉnh."

🔥 Đọc chưa: Ta Có 3 Mạng Ở Mạt Thế ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Bạch Dạ Xoa nghe thấy lời Thừa Dục, lúc này mới nhìn lại, đầu nàng đang gối lên bộ ngực săn chắc , cái chân thì gác lên người hắn, thỉnh thoảng có gì chọt chọt vào chân nàng khiến nàng khó chịu day day cái chân lại như muốn trừng phạt nó.

Nhìn thấy tình cảnh này, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng ửng đỏ như quả cà chua chín. Nàng lập tức bật dạy để tránh thoát khỏi tư thế xấu hổ này.

"Ngươi.. Ngươi, lưu manh".

285

11

1 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.