ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 9 - Cái chết của người mẹ

Chương 9 (Trở lại ngôi ba)

Chương 9:Cái chết của người mẹ

Ông đi loay hoay,mò mẫm trong căn hầm tối om.Vì là hành động lén lút nên ông chỉ có thể nhỏ tiếng gọi:

🔥 Đọc chưa: Trì Ái ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

''Phu nhân!Phu nhân,người đang ở đâu?Nếu người nghe thấy thì lên tiếng đi,phu nhân''

Không phụ sự mong đợi của ông,Lục phu nhân đã lên tiếng đáp:

''Quản gia,là ông sao?''

Nghe thấy tiêng phu nhân trả lời,ông vội đi đến chỗ phát ra tiếng động.Tìm thấy Lục phu nhân,ông vội hỏi han

''Phu nhân,người đây rồi!Chắc hẳn bây giờ người đang rất đói bụng.Tôi có mang một chút đồ ăn đến.Nếu người không chê,có thể ăn luôn.Phu nhân,người cho phép tôi gọi cho Lâm lão gia,tôi chắc chắn sẽ thông báo cho ông ấy tất cả chuyện này !Bây giờ chỉ cần cái gật đầu đồng ý của người,lập tức tôi sẽ cho người tới giúp,phu nhân yên tâm''

🔥 Đọc chưa: Thanh Hành Đăng ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Quản gia vừa nói dứt lời,Lục phu nhân đã lắc đầu,giọng yếu ớt hỏi quản gia

''Không cần!Lục Vân đâu?nó sao rồi?tôi muốn gặp thằng bé''

Ông qua ánh sáng le lói của chiếc đèn nhìn thấy người mình thầm thương trộm nhớ bao năm qua giờ đây dã chở nên phờ phá,ốm yếu,không còn sức sống.Bỗng chốc,ông cảm thấy đâu lòng.Nhưng ông chỉ là một quản gia thấp kém,ông có thể làm gì được đây?.Nghe tiếng bà hỏi,ông cũng vội trả lời

''Phu nhân yên tâm,tôi đã đưa cậu chủ về phòng ngủ.Tạm thời nhị phu nhân chưa dám động tới''

Như chỉ cần nghe được có thế,Lục phu nhân thở ra một hơi dài đầy yếu ớt , nhỏ giọng nói:

''Quản gia!ta muốn ông hãy mang tiểu Lục đi nơi khác.Hãy mang nó ra khỏ nơi chứa đầy sự u tối này,để nó sống một cuộc đời bình yên ở đó.Càng xa càng tốt,có thể là ở nước ngoài,hay ở một nơi tươi đẹp nào đó.Nếu nó có hỏi ta ở đâu,thì....cứ nói,ta...không còn ở đây nữa.Nói với nó,ta xin lỗi''

Vừa nói,bà vừa nhẹ nhàng đi ra xa.Lấy trong người ra một con dao nhỏ sắc bén.Đưa lên cổ,rạch một đường thật sâu.Máu cứ thế ứa ra,ướt hết cả một vùng cổ áo.Bà ngã xuống,mắt dần dần mờ đi.Quản gia chưa kịp phản ứng gì thì đẫ thấy bà cứa cổ ngã ra đó.Ông hốt hoảng lao đến,đánh rơi chiếc đèn trong tay .Ôm lấy bà,nước mắt theo đó mà trào ra ngoài

''Phu nhân,người đang làm gì thế này,người đừng làm thế.Tôi sẽ gọi cấp cứu ngay''

🔥 Đọc chưa: Đã Từng, Không Cách Nào Biến Mất ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Nhưng bà lại không cho quản gia làm vậy.Lấy hết sức lực yếu ớt của mình,lắc đầu

''Hứa với ta!Chăm sóc tốt cho Lục Vân .Đừng để nó xảy ra chuyện gì.Ta cũng muốn nhìn thấy nó lớn lên,đeo cặp sách đi học.Cũng muốn thấy nó tìm được ý trung nhân của mình.Ta rất muốn....Nhưng...tiếc là không được như ý rồi ...''

Nói rồi,quản gia bịt miệng bà lại

''Phu nhân.....người đừng nói nữa.Ta hứa sẽ chăm sóc tốt cho Lục Vân''Ông khóc lóc kêu lên như mọt đứa trẻ

''Phu nhân.....''

🔥 Đọc chưa: Mẹ Ngốc Nghếch Con Thiên Tài ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

''Cứ nói đi........ta đang nghe đây''

''Ta thích người...Thích người từ rất lâu,rất lâu rồi!!!''

Cuối cùng ông cũng nói ra những lời mình ấp ủ suốt bao năm qua.Vào giây phút cuối cùng của cuộc đời mình,Lục phu nhân dã nở một nụ cười.Dòng nước mắt chảy ra.Bà đã trút hơi thở cuối cùng

Giờ đây,ông đã bị nỗi đau khổ và mất đi người mình yêu xâm chiếm lấy toàn bộ lý trí.Phải chăng,lúc đó ông hãy nói cho bà biết tiếng lòng mình nhanh hơn một chút,phải chăng,lúc đó ông hãy mạnh dạn lên hơn một chút.Phải chăng,lúc đó ông đừng buông tay......thì giờ đây,người ông yêu cũng không thành ra nông nỗi như bây giờ.Phải chăng......phải chăng

Ông cứ thế dằn vặt trong đau khổ và ân hận cả một tuần.Cuối cùng.ông đã suy nghĩ kĩ.Ông đưa Lục Vân ra ngoài trong đêm,đặt vé,nhờ thuyền trưởng-một người bạn của ông đưa đến nước Anh một cách an toàn và nhanh nhất .Ông đứng trên bờ nhìn về phía con thuyền ,ông phải đợi cho đến khi nào thuyền khởi hành ông mới yên tâm rời đi

Trở về Lục gia , sáng hôm sau.Ông đi tới phòng của Tô Nhược.Ngỏ ý muốn hợp tác và làm việc cho ả ta.Ông nói với ả ta mốn có tài sản của Lục Gia việc đầu tiên nhất định phải giết chết Lục lão gia ,rồi mới đứng lên nắm quyền. Ả ta nghe xong liền đồng ý ngay.Mục đích lúc đầu ả ta cưới Lục lão gia chỉ vì tiền ,vì tham cái tài sản của gia đình này.Đây là một cơ hội tốt để ả ra tay

🔥 Đọc chưa: Vợ Hiền Bãi Công ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Một tháng sau đó,báo và tạp chí đưa tin Lục lão gia chết do tai nạn.Lục Vân con trai duy nhất trong Lục gia mất tích.Lục phu nhân tự tử.Mọi tài sản đều về tay Lục nhị phu nhân.Ả ta cũng vì thế mà rất tin tưởng vào quản gia.Còn cái chết của Lục lão gia,khỏi phải nói cũng biết là do ai làm

  Còn về Lục Vân,sau khi được đưa lên thuyền thì thuyền đột nhiên gặp trục trặc ,hết nguyên liệu.Đành phải lên lại bờ để đổi thuyền mới.Đang đứng chờ thì đột nhiên Lục Vân nhìn thấy một người.Người đó rất giống mẹ của cậu.Hẳn à bà ấy không còn yêu cậu nữa!Muốn rời xa cậu chăng?Cậu đuổi theo người phụ nữ đó ,trong đoàn người tấp nập.Cậu vẫn vội vã đuổi theo.Người đó đã lên một chiếc thuyền lớn

''Mẹ!''

33

0

1 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.