Chương 15
Chương 15 _ Hoang Cổ Song Tu Công
Đỗ Vũ ngủ một giấc đến sáng không biết Vương Đô Thành bị mình phá long trời lỡ đất .
" Ngươi biết gì chưa ? Y quán toàn Bắc Thành Tùng Sơn thành đều kín người , tất cả đều chữa bệnh liệt dương ! "
" Ghê vậy ? Bệnh này cũng lây sao ? Thôi ta nên quay về Nam Thành Lệ Rơi thôi ! "
" Không những vậy Nam Thành Lệ Rơi đều kín luôn ! "
" Ngươi nói cái gì ? Đám người này muốn cả Vương Đô Thành này đều liệt dương sao ? "
Đỗ Vũ vừa đi xuống thì nghe tiếng xầm xì bàn tán của đám người dưới lầu .
Đỗ Vũ miệng nhếch lên cười tà ý : " Dám khinh bản thiếu gia liệt dương ! Ta xem kỹ viện các ngươi hành nghề thế nào , hắc hắc hắc "
Đỗ Vũ phi kiếm bay về kinh thành , trên đường xuyên qua cánh rừng Đỗ Vũ nhưng thấy một cảnh khá thú vị bay xuống lén nhìn .
" Ma kiếm môn các ngươi dám ra tay với Hoa Thiên Môn bọn ta ? Các ngươi muốn hai môn giao chiến sao ? ! " Nguyễn Thùy Linh nói .
" Hắc Hắc! Ở trong cánh rừng gần bọn phàm nhân ở này bọn ta hiếp xong giết ! Hoa Thiên Môn bọn họ làm sao biết ! " Lê Quốc Cường cười âm hiểm nói .
" Cường sư huynh , bọn nữ nhân này bình thường đều tỏ ra đạo mạo , ta nhưng có loại thuốc này . . . Hắc Hắc . . . Có thể làm bọn hắn cầu xin chúng ta . . . " Phan Hiệp cầm lọ thuốc trong tay cười âm hiểm nói
" Tốt Lắm! Ha ha ha . . . " Lê Quốc Cường cười to rồi đổ thuốc vào miệng 4 nữ nhân Hoa Thiên Môn .
" Cường sư huynh , Chúng ta vừa vẹn 4 người . . . Sư huynh nhưng chọn trước à . . . Hắc Hắc Hắc " Trần Thiệu Bình mở miệng cười nịnh nọt .
" Tốt ! Ha ha ha , chờ bọn nữ nhân này vang xin chúng ta thôi ! " Lê Quốc Cường cười to nói .
. . .
" Dâm Âm , bọn hắn tu vi gì ? "Đỗ Vũ trong lòng hỏi .
" Một người Luyện Khí tầng 8 còn lại đều tầng 7 " Dâm Âm âm thanh nơi xa xôi truyền vào tai Đỗ Vũ .
" Cái này khó chơi à ! " Đỗ Vũ mặt suy tư nghĩ .
. . .
" Ầm ! " Một cây khá to bị Đỗ Vũ chém gãy ngả xuống .
Lê Quốc Cường phóng ra thần thức dò xét , hắn thấy một cây to bị gãy , nhưng không hiểu sao cảm thấy không yên trong lòng .
" Thiệu Bình! Ngươi ra xem có chuyện gì ? " Lê Quốc Cường nói .
Trần Thiệu Bình buồn bực đi ra ' Mẹ nó một cái cây ngã thôi mà ? Có cần phải đề phòng vậy không '
Trần Thiệu Bình đi đến cây bị gãy phóng thần thức xung quanh dò xét, chẳng có gì ngoài rừng cây . ( Cái này là vì Dâm Âm che dấu thần thức đối phương )
" Phốc . . . "
Nhưng một quang mang lóe lên , Trần Thiệu Bình chỉ kịp nhìn thấy một ánh sáng chói mắt thì đã bị quang mang ánh sáng xuyên tim mà chết , đến xác cũng bị một quả cầu lửa đốt không còn một mống !
Đợi một lâu không thấy Trần Thiệu Bình quay lại , Lê Quốc Cường lại phóng thần thức ra dò xét, chẳng thấy gì .
Hắn nghĩ mình thần thức chưa đủ xa ( 200 mét ) đi thêm một đoạn lại gần cây to .
" Vèo . . . "
Một luồng quang mang lóe lên , Lê Quốc Cường nhanh chóng Dùng Phi kiếm chống đỡ , phi kiếm của hắn liền bị quang mang đánh gãy .
" Đinh . . . "
" Linh khí . . . Đây nhất định là linh khí . . ! " Lê Quốc Cường hoảng sợ , trong tâm trí hoảng loạn hắn dễ dàng bị hạ sát .
Hai tên Phan Hiệp cùng Phan Hưng thấy sư huynh bị giết thì thì đứng gần lại nhau , đám nữ nhân bênh cạnh đã tự xé rách quần áo để lộ ra Làn Da trắng như tuyết , những Bầu ngực phộc phồng bồng bềnh nhìn rất dâm dật , nhưng Phan Hiệp cùng Phan Hưng nào muốn nỗi .
Hai tên không tách ra , Đỗ Vũ không còn cách nào đành phải hướng tới mà đi , hắn phi kiếm bây giờ nhưng chỉ 170 m mà thôi .
Đỗ Vũ đi một đoạn vừa đủ sử đụng phi kiếm, Hai tên Phan Hiệp cùng Phan Hưng thấy quang mang lóe lên , đồng thời cũng phát hiện Đỗ Vũ.
Phan Hưng nhưng biết cái quang mang này là linh khí , muốn cứu Phan Hiệp cùng bản thân thì chỉ có giết chết đối phương trước khi linh khí kia giết chết Phan Hiệp, hai người Phan Hưng cùng Phan Hiệp nhìn nhau hiểu ý trong mắt đối phương , bọn hắn nhưng là Huynh Đệ Song Sinh à .
Phan Hưng nháy mắt phi kiếm về phía Đỗ Vũ, phi kiếm của Đỗ Vũ cũng đã chấn gãy phi kiếm của Phan Hiệp " Đinh . . . "
Đỗ Vũ nhìn thấy phi kiếm bay đến phía mình , nhanh chóng bấm Hộ Thân Phù lấy ra trong Túi Càn Khôn của Lê Ngân Khánh lúc trước , đồng thời cũng thấy may mắn nếu không phải lúc trước nàng bất ngờ vì Đỗ Vũ có Linh Khí thì đã dùng mất rồi .
" Phốc. . ." Phan Hiệp bị Phi kiếm của Đỗ Vũ xuyên tim mà chết .
" Không . . . Ca ca . . . "
" Ta liều mạng với ngươi. . . "
Phan Hưng điên cuồng điều khiển phi kiếm đánh vào vòng tròn Hộ Thân Phù nhưng vô ích .
" Phốc . . . " Cái gì đến cũng đến , phi kiếm của Đỗ Vũ xuyên qua ngực hắn , Phan Hưng chết không thể chết hơn , mang theo đầy oán hận .
Đỗ Vũ bước đến chỗ những nữ nhân , nước miếng bắt đầu chảy dài , chùi mãi vẫn chảy , vì cảnh này quá Dâm Dật , ba nữ nhân đang không ngừng chà xác cơ thể mình , bụng quặn thắt lại , tay xoa hai bầu ngực trắng như tuyết của mình , hai chân điên cuồng chà vào nhau , tiếng rên rĩ phát ra cả một khu rừng , chỉ có một nữ nhân vẫn ngồi đả tọa.
Mấy nữ nhân nhìn thấy đỗ Vũ như Hổ đói nhìn thấy con mồi , như đám người khát sắp chết trong sa mạc mênh mông , hướng Đỗ Vũ nhào đến .
" Lâm sư huynh ! Ta muốn . . . Ta thật sự rất muốn . . . Ư ư. . "
" Dương sư huynh ! Cho em . . Ư ư . . Em muốn . . . Em không chịu được nữa rồi . . "
" Diệp sư đệ ! Đâm ta . . . Ư ư a a . . Đâm chết ta . . Nhanh Đâm vào hoa huyệt của ta "
Ba nữ nhân nhìn thấy Đỗ Vũ vì tác dụng của thuốc mà đều như nhìn thấy đạo lữ song tu của mình .
" Keng , cảnh báo ký chủ ba nữ nhân này đã giao hoan với nam nhân khác , đâm vào sẽ tụt lever! "
Ba nữ nhân đang ôm Lấy Đỗ Vũ hôn hít khắp nơi .
" Ầm. . . " Ba nữ nhân bị Đỗ Vũ đạp bay ra một bên .
" Rắm chó ! Đậu má một đám tiện nhân Dâm Dật muốn hại Lão tử ? May mà lão tử định lực còn dùng được , một đám tiện nhân chó má , Ta cứu các ngươi , các ngươi còn hại Lão tử , chó má ! " Đỗ Vũ liên tục mắng chửi , Tốn công giết một đám Luyện Khí kỳ , linh lực hao hết phân nữa lại cướp được một đám nữ nhân mất trinh .
" Vị đạo hữu này ! Chỉ cần ngươi cứu ta , ta giao cho ngươi một cuốn Hoang Cổ Song Tu Công , ta nguyện ý làm song tu đạo lữ của ngươi , ta nhưng là Thuần Âm Chi Thể , với ngươi chỉ có lợi chứ không hại !" Nguyễn Thùy Linh đang ngồi đả tọa mở miệng .
" Dâm Âm, con này còn rin không ? " Đỗ Vũ trong đầu hỏi.
" Còn , không chỉ có thể chơi còn có chổ tốt , ngươi tư chất phế phẩm nhưng chỉ cần có nàng này song tu , tu vi vẫn sẽ tăng như thiên tài ! Nàng là Thuần Âm Chi Thể ! " Dâm Âm âm thanh nơi xa xôi truyền vào tai Đỗ Vũ .
" Cái rắm Thuần Âm Chi Thể là gì mà lợi hại thế ? Nàng ta nói lợi hại không tính , ngay cả Dâm Âm ngươi cũng vậy ! " Đỗ Vũ lẩm bẩm trong lòng.
" Đậu má mày ! Thuần Âm Chi Thể là Thuần Âm Chi Thể chứ là cái gì ? " Dâm Âm tức giận mắng to .
" Dâm Âm chó má ? Mày dám chửi lão tử ? " Đỗ Vũ mắng càng to .
"Đạo hữu , ta biết người là quân tử nam nhân chân chính , nhưng chúng ta trúng la Âm Dương Hòa Hợp tán chỉ có giao hợp mới có thể giải , không có cách nào khác , xin đạo hữu cứu ta một mạng , ta muốn báo với Môn chủ báo thù cho chúng ta ! " Nguyễn Thùy Linh thấy Đỗ Vũ không để ý đến nàng , nàng có chút thất lạc , nàng nhưng là mỹ nhân ngàn rIMQW người theo trong Tông Môn , nhưng nhiều hơn là khâm phục người đàn ông này , đâu biết Đỗ Vũ nhưng là đang thảo luận với Dâm Âm.
Thanks
Thanks
Thanks
I love you mọi người !
2,612
40
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
