Chương 14
Chương 14 _ Nam Nhân Bắc Thành Tùng Sơn Đều Liệt Dương
Đỗ Vũ nhưng không dám uống nước trà này rồi , đành phi kiếm bay đến thành khác , dù sao hắn bây giờ phi kiếm đã nhanh hơn rất nhiều .
. . .
Bắc Thành Tùng Sơn
" Ôi ! Thành này thật náo nhiệt , cái rắm chó kinh thành hôm nay chẳng biết vì sao không có ma nào ? . " Đỗ Vũ cảm thán nói
" Còn không phải do . . . "
" Câm ! " Dâm Âm âm thanh vừa vang lên đã bị cá mập cắn dây cáp điện CMNR.
Đỗ Vũ đi bộ quanh thành hưởng thụ cái náo nhiệt của thành này , cái náo nhiệt làm hắn nhớ lại đám anh em ở Bến Xe Đà Nẵng.
Đỗ Vũ ghé vào quán trà ngồi nhìn khắp nơi cổ kính mà trong miệng ngâm vài câu thơ vô tình nghe được ở kiếp trước .
" Thánh đại vô ẩn giả, anh linh tận lai quy.
Toại linh Ðông Sơn khách, bất đắc cố thái vi.
Ký dĩ kim môn viễn, thục vân ngô đạo phi.
Giang Hoài độ Hàn thực, kinh Lạc phùng xuân y. . . "
Tạm dịch
Thịnh thời đâu dễ ẩn cư Kinh đô tấp nập người từ xa xôi Khách Đông Sơn cũng vậy thôi Bồn chồn chả thể yên ngồi hái rau Kinh đô quyết tới đua nhau Mệnh trời giờ biết đã đâu gặp thời . . .
( 300 bài thơ đường , tác ghét nhất cái này , nhưng vai trò của thằng thư sinh quá quan trọng phải dùng đến )
" Hảo ! Hảo thơ ! Hay cho một câu thịnh thời đâu dễ ẩn cư ! " Đỗ Vũ đang ngồi nhấm nháp ly trà thì một tên đậm chất thư sinh bước đến ( fan cứ tưởng tượng cái thằng rắm thúi Ninh Thái Thần là ôk)
" Vị này là ? " Đỗ Vũ tâm trạng cũng khá tốt không thì tên này xui .
" Tại Hạ Nguyễn Đình Vũ , vừa rồi các hạ ngâm thơ quá tuyệt , tại hạ ngưỡng mộ muốn qua trò chuyện một lúc nhưng có thể ? " Nguyễn Đình Vũ chắp tay chào kiểu văn nhân nói .
" Hả ? Cứ tự nhiên ! " Đỗ Vũ nói xong lại nhắm nháp trà nóng ra vẻ cao nhân trang bức .
" Vậy tại hạ xin đa tạ ! " Nguyễn Đình Vũ cảm tạ rồi ngồi xuống , cử chỉ rất văn nhân
Và thế là tên thư sinh Nguyễn Đình Vũ đọc thơ , Đỗ Vũ thì ngồi nghe , đây chính là cảnh 'đàn gãy tai trâu' mà các vị biết.
Đôi khi Đỗ Vũ phán vài câu của bọn Tàu Khựa ngày xưa thì tên Nguyễn Đình Vũ hâm mộ không dứt , cảnh này chính là lâu lâu trâu nhe răn cười thì người gãy đàn tưởng mình đánh hay .
Một lúc sau Đỗ Vũ đi khỏi quán trà , thư sinh Nguyễn Đình Vũ cũng bước theo .
. . .
Trước cổng Di Hương Viện
" Ây daaa ! Vị công tử này đi đâu mà vội , vào đây dạo chơi một vòng đi ! Hí hí ! " Đỗ Vũ đi ngang qua Di Hương Viện thì một cô nương phong trần khá xinh đẹp ra lôi tay kéo chân gọi mời .
" Xuân nhi , ngươi chọn người phải biết nhìn ? Ngươi nhìn xem người này chân đi run rẩy ( Đêm đánh 18 trận dư âm ) quần áo bình thường , đi không dám nhìn vào , người này tất liệt dương hoặc không có tiền ! "
" Còn tên thư sinh kia thì khỏi phải nói , chắn chắn là hạng túi rách áo ôm "
" Nhớ kỹ lời ta nói chưa ? "
Giọng nói của ma ma bên trong vọng ra
" Tiểu Xuân cảm tạ ma ma dạy bảo ! "
Xuân nhi nói xong buôn ra Đỗ Vũ ánh mắt nhìn khinh bỉ rồi đi lôi kéo khách khác .
Đỗ Vũ vẻ mặt điềm nhiên như không có việc gì làm tên thư sinh càng thêm sùng bái ( Cái này gọi là vô hình trang bức ) .
. . .
Hoa Quỳnh Viện
" Tiểu Linh , ngươi nhìn kìa ! Người kia đi chân run run thế kia , hí hí . "
" Hoa tỷ ! Người thật là , người ta liệt dương kệ người ta , tỷ nói làm gì , câu khách đi kìa ! Không ma ma phạt bây giờ ! "
" Thôi thôi ! Nói với tiểu Linh ngươi mất hứng "
" Tiểu Tâm , ngươi thấy tên thư sinh kia không , hí hí , đã nghèo còn ra vẻ đạo mạo "
" Đúng đúng! Một tên liệt dương đi với một tên nghèo , hí hí , quá hợp rầu ! "
Đỗ Vũ mặt nhẹ mỉm cười nham hiểm kiểu đợi đấy cho ông !
. . .
Tâm Mỹ Viện
" Hai tên liệt dương đói rách đi ngang đây làm gì , nhanh cút cho bà , đúng là làm mất mặt đàn ông , làm đàn bà chán ghét ! "
. . .
Hương Vân viện
" Tỷ à , người kia thật đáng thương! "
" Đúng vậy ! Nghèo còn có thể giàu chứ liệt dương thì . . . Ài . . . Không nghĩ đến số phận con người ngươi bi ai tất sẽ có người bi ai hơn ngươi. " . . .
Đào Hoa Viện
. . .
Hà Vi Viện
. . .
Có lẽ quá xấu hổ mà thư sinh Nguyễn Đình Vũ chào biệt Đỗ Vũ ra về .
Đỗ Vũ đi tiệm may mua một loạt kim may đồ rồi đến một quán trọ gần đấy thuê một phòng .
Đỗ Vũ lấy ra Bình Liệt Dương Tán trộm được lúc trước của Vương Thúc. ( Thúc Thúc này là kết nghĩa với mẫu thân hắn thôi , không phải ruột thịt nên Đỗ Vũ không Loạn Luân với Ngọc Trinh nha ) .
Vì đến kỹ viện chỉ có một con đường , cái này do Thành Chủ Vương Đô thành quy định , đó là lý do vì sao lúc chiều Đỗ Vũ đi gặp Toàn kỹ viện , nên Đỗ Vũ chuẩn bị xong mọi thứ rồi đi đến đầu con đường đợi .
Đêm đến con đường này ngày càng náo nhiệt , nam nhân là chủ yếu .
Mỗi người đi qua Đỗ Vũ lại châm một kim , móc sạch tiền , cứ như thế cho đến không còn một nam nhân nào đi đến nữa Đỗ Vũ mới về quán trọ ngủ . Số tiền hắn móc nhiều đến mức muốn đầy cái Túi Càn khôn.
. . .
Di Hương Viện
Phòng tiểu Đào
" Rắm chó ! Đậu má thằng chó , không tiền liệt dương còn đến chơi gái ? Đồ chó má . . . "
Phòng tiểu xuân
" Cmn ! Lúc chiều gặp một thằng rắm chó liệt dương cùng thằng chó má đói rách , giờ gặp thắng rắm thúi cả liệt dương lẩn đói rách ! "
"Bà mẹ nó ! Cút cho bà ! Kiểu này về cúng gấp cho mau ! "
Phòng tiểu Ly
" Tổ cha mày thằng chó ! Bà đây làm gái cũng có tôn nghiêm và quy tắc nghe mày đã liệt dương còn đến chơi bà , giờ bà hứng lên mày lại không chơi ? "
" Tiền đâu đưa bà rồi cút . . . "
" Gì ? Không tiền ? Bà giết mày . . . "
. . .
Quỳnh Hoa Viện
" Tiên Sư nhà mày ! Lúc vào tao lấy tiền mày không chịu giao , thì ra là mày không tiền "
" Đã vậy còn liệt dương , Mụ nội mày cút cho bà . . . "
" Ma ma không hiểu sao nam nhân liệt dương không tiền đều vào kỹ viện chúng ta , nhất định là tên lúc chiều giở trò , đây nhất định là đồng bọn của hắn .
" Ma ma . . . "
. . .
Tâm Mỹ Viện
" Tiểu Hoa , tiểu Mỹ , tiểu Khánh , tiểu Diễm . . . Tất cả ra đốt phong long cho bà , Cmn lúc chiều bà gặp một tên liệt dương một tên đói rách là bà nghi rồi . "
Hương Vân viện
" Công tử đi mau đi , ta biết bệnh này khó chữa nhưng sau này còn cơ hội . . . Bên ngoài nhiều người như công tử lắm . . . Tranh thủ chạy đi ! "
" Ài . . . Lúc chiều gặp một người không may , không ngờ lại nhiều như vậy ! "
. . .
Đào Hoa Viện
. . .
Hà Vi Viện
. . .
Thanks
Thanks
Thanks
I love you mọi người !
3,047
38
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
