ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 6 - Chap 6

Mọi chuyện cứ thế diễn ra, chớp mắt đã đến giữa đông cũng là lúc báo hiệu kì thi sắp đến, A Tần hằng ngày vẫn đi làm đều đặn, cậu mang theo sách bên mình để ôn tập trong những lúc rảnh rỗi ở cửa hàng. Còn về phía A Hải, dạo này cậu cũng bận bịu hơn, cậu thường xuyên phải thức khuya ôn tập, thậm chí còn nghỉ không chơi cùng lũ bạn, thế nhưng không khi nào cậu đến đón A Tần trễ, cậu không nói với A Tần việc mình không đến sân bóng mà từ trọ chạy đến vì cậu biết chắc nếu nói ra A Tần sẽ phản đối. Mặc kệ việc phải đi tới lui, cậu vẫn kiên định với quyết định của mình. A Tần tuy biết nhưng cậu không cản được A Hải, nhiều lần cậu nói với A Hải mình tự đi thế nhưng A Hải cứ khăng khăng không sao A Tần cũng chỉ đành thuận theo ý cậu ta.

Càng sát ngày thi cả hai càng bận bịu đến nỗi A Tần còn phải xin nghỉ phép để ôn tập. Đến thứ bảy và chủ nhật, ngày A Tần được nghỉ ngơi cũng không còn mà thay vào đó là đến thư viện để ôn thi. Theo sau cậu luôn là “cái đuôi” của mình, A Hải theo A Tần đến thư viện với lý do chỉ bài giúp A Tần.

Trái với A Hải – người luôn đứng đầu bảng xếp hạng học sinh giỏi khối thì A Tần lại luôn là học sinh đứng ở giữa bảng, mặc dù không phải kết quả thấp thế nhưng với kết quả như thế không tài nào cậu có thể vào được trường mình mong muốn. Nếu như những môn học thiên về xã hội luôn là điểm mạnh của cậu thì những môn tự nhiên chính là điểm yếu chí mạng đối với A Tần, điểm của cậu luôn đứng đầu lớp từ dưới đếm lên thế nên để giúp A Tần, A Hải phải lôi cậu đến thư viện để phụ đạo mỗi cuối tuần để giúp cậu đủ điểm qua môn. Thế nhưng chuyện đó không hề dễ chút nào nhất là người luôn liệt điểm môn tự nhiên và mất gốc nặng, nếu là người khác dạy có lẽ đã mắng A Tần một trận hoặc chí ít là vừa dạy vừa chửi thề vì cậu thế nhưng A Hải thì lại khác, cậu luôn tận tình và kiên nhẫn với A Tần dù có đôi lúc cậu chỉ biết cười gượng, thở dài bất lực vì đến những câu dễ nhất cậu cũng phải giảng đến rất nhiều lần.

Dù vất vả và mệt mỏi là vậy thế nhưng công sức của A Hải không hề vô ít, từ lúc cậu kèm A Tần, điểm số của A Tần cải thiện rõ riệt, đến cả giáo viên bộ môn khó tính nhất cũng khen ngợi cậu trước cả lớp. Thời gian thoáng chốc trôi qua, kì thi cuối kì cũng đã đến, đêm nào A Tần cũng thức khuya để học bài còn A Hải thì ngồi kế bên chỉ bài cho cậu chuẩn bị cho ngày thi sắp đến.

Cả kì thi ngày nào cũng vậy, A Tần tối thức khuya, sáng dậy sớm ôn bài rồi đi thi đến chiều tối lại tiếp tục như cũ. A Tần tuy có chút kiệt sức nhưng có A Hải ở bên giúp đỡ, bồi dưỡng cho cậu, cậu lại có động lực tiếp tục hướng đến mục tiêu. Đến hôm thi môn cuối, có lẽ vì quá mệt, A Tần đang học thì ngủ quên trên bàn học tự lúc nào, A Hải sau khi tắm xong ra thấy A Tần như vậy cậu phì cười, vừa thấy bất lực vừa thấy đáng yêu, cậu nhìn A Tần với ánh mắt chiều chuộng vô điều kiện, có lẽ chính cậu cũng không để ý đến bản thân mình đang dần chìm đắm vào trong thứ tình cảm không tên. A Hải tiến lại bế A Tần lên giường của cậu bạn, đắp chăn cho A Tần sau đó tắt đèn lên giường nghỉ ngơi.

Sáng dậy A Tần mở mắt mơ màng sau khi A Hải gọi cậu dậy, cậu thấy mình đang trên giường dù tối qua cậu chỉ định nhắm mắt một chút rồi học tiếp, có lẽ vì quá thoải mái cậu đã ngủ quên thế nhưng cậu nhớ mình vẫn còn ở trên bàn học sao giờ lại ở trên giường. Trong đầu cậu vẫn thắc mắc nhưng cậu cũng nhanh chóng đi vệ sinh cá nhân rồi ăn sáng sau đó lên trường. Đang ăn A Hải nói:

-Hình như tối qua có ai học bài mà ngủ quên để tôi phải xách lên giường thì phải.

-Ra là cậu đưa tôi giúp lên giường à. Tối qua tôi chỉ định nhắm mắt nghỉ ngơi một chút chẳng biết ngủ quên từ bao giờ thôi.

-Thôi được rồi ăn mau còn đến trường nào. – A Hải mỉm cười đáp.

Cả hai nhanh chóng hoàn thành bữa sáng rồi lên trường chuẩn bị cho buổi thi cuối cùng. Bước đến phòng thi trong sự căng thẳng tột độ đến nỗi trán A Tần đầy mồ hôi, thấy vậy A Hải bước đến bên cậu đưa cậu khăn lau đi rồi nói:

-Đừng lo lắng quá, tôi tin cậu làm được mà cùng lắm thì về đây tôi nuôi.

-…

A Tần liếc A Hải một cái, thấy vậy A Hải cười lớn rồi đi đến phòng thi của cậu. A Tần bất lực thế nhưng lời động viên của A Hải cũng giúp cậu thả lỏng hơn, giúp cậu bớt đi sự căng thẳng. Bước vào phòng thi với tâm trạng thoải mái, A Tần vượt qua bài thi rất thuận lợi, tuy không biết có đúng hết hay không thế nhưng cậu chắc chắn mình đã nắm chắc đủ điểm. Bước ra khỏi phòng thi với tâm trạng hồ hởi, cậu định sẽ thưởng cho mình hai ngày cuối tuần ngủ bù cho những đêm thức khuya. A Hải đã ra khỏi phòng thi từ sớm, cậu đứng chờ A Tần ở đầu hành lang thấy A Tần vui vẻ đi ra cậu hỏi:

-Sao, bài 10 điểm rồi hay sao mà cậu vui thế.

-Không quan trọng miễn bài đủ điểm qua môn là tôi vui rồi.

-Sao bi quan thế, biết đâu bài cậu lại điểm cao nhất từ trước đến giờ thì sao.

-Không có chuyện đó đâu.

Cả hai vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ, chiều hôm ấy, A Hải đi chợ mua hải sản về làm một bữa bù cho những hôm ăn uống thanh đạm. Tối hôm đó A Tần được ăn một bữa thật sự là thịnh soạn và ngon lành. Đang ăn thì A Hải hỏi:

-Tuần sau được nghỉ, cậu có dự định gì chưa?

-Tôi á? Chưa biết nữa, có lẽ tôi sẽ đi xem kịch hoặc ở nhà ngủ thôi.

-Xem kịch à, tôi cũng muốn xem, hay tôi tìm vé rồi cậu đi với tôi nhé?

-Hmmm...cũng được thôi.

-Vậy tôi đặt vé trước nhé.

-Ừ.

Nói xong cả hai lại tiếp tục dùng bữa. Sau bữa ăn A Tần nhất quyết dành rửa bát, A Hải không chịu nhưng vì thua cược nên cậu đành để A Tần làm, tuy nói vậy nhưng A Hải vẫn đứng kế bên phụ A Tần một tay, A Tần thì bất lực với sự cứng đầu của bạn mình thế nên đành để cậu đứng đó phụ. Xong xuôi thì cũng đã muộn cả hai quyết định đi ngủ, cuối cùng sau chuỗi ngày căng thẳng, A Tần cuối cùng cũng đã có thể nghỉ ngơi thật sự.

8

0

2 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.