ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 9 - Hỗn Độn Sinh Linh

Tràng cảnh cực kỳ quỷ dị, ở bên trong bóng tối không thể nhìn rõ chuyện gì đang xảy ra. Chỉ nghe thấy tiếng tên đại ca la hét thảm thiết một cách bất lực, những tên đàn em của gã đứng phía dưới nét mặt tràn đầy kinh hãi ngước nhìn không chớp mắt, bọn họ thậm chí quên mất luôn việc bỏ chạy mà đứng chết chân một chỗ không nhúc nhích. Âm thanh kêu gào vẫn tiếp tục vang lên khiến da đầu người tê nghe tê dại, không lâu sau một đám bụi lân tinh từ trên đó bùng nổ ra bay đi tán loạn, Lưu Phong chỉ cần nhìn qua liền đoán được gã kia đã hồn phi phách tán rồi.

• Ngào.....

Giết xong tên đại ca, sinh vật ẩn giấu trong bóng tối mới nhào thẳng xuống đất, đối diện với ba người còn lại, miệng không ngừng phát ra những âm thanh gầm gừ. Đó là một sinh vật hình dạng cổ quái, thân hình mảnh khảnh đen đúa với năm cái chi không cân xứng, bao gồm hai chân và ba cánh tay, thoạt nhìn nó giống như là một phiên bản lỗi của tạo hóa, cái đầu nhọn thành hình chóp đính lên bốn con mắt lõm và một cái miệng đầy răng nanh nhan nhản, toàn thân tỏa ra hơi thở nguy hiểm. Nó nhìn chằm chằm ba người kia với ánh mắt không chút thân thiện, nước dãi từ cái mồm thối hoắc cứ liên tục chảy lào thào, mũi khẹc khẹc mấy tiếng quái dị. Chưa đầy nửa phút sau nó liền chẳng nói chẳng rằng thét lên một cái rồi lao ầm ầm về phía bọn họ. Cả đám người tinh thần đã sớm không ổn định vì hoảng sợ, bao nhiêu ý nghĩ chống trả đều tan thành mây khói, ngay cả chạy cũng không chạy nổi. Mắt thấy quái vật lao đến bọn họ chỉ nhờ vào phản ứng tự nhiên tế ra pháp khí chống lại, ba người phút chốc cùng với nó chiến đấu kịch liệt.

Lưu Phong vẫn luôn nấp phía xa theo dõi, cẩn thận xem xét tình huống xảy ra. Hắn không có ý định nhảy ra ứng cứu mà chỉ liếc nhìn cây nấm phát sáng đang nằm dưới đất kia, đáng lẽ nó đã nằm gọn trong tay tên đại ca kia thế nhưng do hắn bị tấn công quá đột ngột, thành thử không kịp cất vào nên mới để rơi xuống đất. Vốn dĩ ban đầu hắn đã dự định thu thập nó rồi, tuy nhiên do tính cách của hắn rất cẩn trọng, phát hiện những thân cây xung quanh có dấu vết dị thường, giống như những vết cào của dã thú, linh cảm mách bảo hắn ở đây có ẩn giấu nguy hiểm nên hắn vẫn không vội tiếp cận mà chỉ ở vòng ngoài quan sát. Những tên kia quá là ngu ngốc, vừa thấy bảo vật liền bị lòng tham che mắt, sơ xuất không xem xét kỹ tình huống đã nhảy vào hái xuống cây nấm, hành động của bọn hắn lập tức chọc giận thứ sinh vật canh giữ nó vì vậy mới lâm vào kết quả của hiện tại. Lưu Phong phỏng đoán quái vật kia thuộc về hỗn độn sinh linh, do quá trình kiến tạo chưa hoàn chỉnh nên mới sinh ra thân thể quái dị, có lẽ nó bị cây nấm kia thu hút thành ra vẫn luôn quanh quẩn nơi đây. Linh thảo đa phần đều tỏa ra chút linh tính, hấp dẫn những sinh vật đến bên mình để thủ hộ, thường thường đều đặn cung cấp một ít tinh hoa cho bọn chúng khiến chúng quyến luyến mà không rời đi. Đây vốn là mối quan hệ cộng sinh trong tự nhiên, nhờ vậy linh thảo mới có thể tiếp tục phát triển nhờ có sinh vật thủ hộ.

🔥 Đọc chưa: Hùng Miêu Viên Viên ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Trong lúc hai bên nhân - thú đánh nhau kịch liệt, Lưu Phong liền để ý đến cây nấm kia. Vật có thể tự tỏa linh quang lại còn có sinh vật cường đại thủ hộ há là thứ bình thường, nếu bỏ qua thì thật là đáng tiếc. Hắn âm thầm tính toán một chút, hiện tại nó không có ai canh giữ, là thời điểm thích hợp nhất để ra tay. Vì vậy, lợi dụng cơ hội hắn không một chút do dự liền nhanh chóng lao ra, tay không chộp lấy cây nấm rồi cất ngay đi, sau khi nhặt bảo xong lập tức tung người chạy đi không dám chậm trễ, dùng tốc độ cao nhất lướt gió lao nhanh về phía trước, bỏ lại phía những âm thanh chiến đấu hỗn tạp.

Dọc đường Lưu Phong không dám dừng lại dù chỉ là một chút, quái vật kia nhìn qua vô dụng lợi hại, Quỷ Linh sơ kì như tên đại ca vậy mà chỉ trong chốc lát đã hồn phi phách tán, với tu vi hiện tại của hắn chắc chắn không đấu lại nó. Việc quan trọng nhất hiện tại chính là bỏ chạy thật nhanh, nếu may mắn thì sẽ thoát được, hắn âm thầm cầu nguyện mấy gã kia có thể giữ chân nó một lúc, chỉ cần thời gian vài chục phút hắn liền có thể bỏ xa khiến nó không thể đuổi kịp mình.

Chẳng qua thế sự khó lường, Lưu Phong không ngờ đến sinh vật kia lại lợi hại như vậy, mới chưa đầy mười phút sau hắn đã nghe thấy tiếng rống giận dữ, rõ ràng nó đang đuổi theo, tốc độ cực nhanh, theo tình hình này không lâu sau sẽ đuổi kịp hắn. Hắn cắn chặt hàm răng, vận hết sức lực bú sữa mẹ đạp đất mà chạy, không ngừng lướt đi như một cơn gió, sau lưng hắn lá khô do không khí xao động bốc lên cuồn cuộn. Trong lòng hắn âm thầm mắng chửi mấy tên kia đúng là vô dụng hết sức, chỉ mới đó đã ngủm cả rồi. Sức mạnh của quái vật kia thật sự quá kinh khủng, đội hình như vậy mà nó vẫn có thể tiêu diệt trong nháy mắt, điều này làm nội tâm của hắn lạnh toát, tự mắng bản thân mình ngu ngốc, lại hốt cái của nợ này vào người. Chỉ là hắn vẫn không muốn đem cây nấm bỏ lại, tiếp tục giữ lấy mà bỏ chạy thật nhanh, trong đầu không ngừng nghỉ cách để thoát thân.

Chạy thêm được một lúc, khoảng cách giữa Lưu Phong và quái vật càng lúc càng gần, hắn có thể nghe thấy tiếng âm thanh cây cối gãy đỗ phía sau. Tốc độ của nó cũng thật là quá nhanh, mới đó đã đuổi tới, cứ cái đà này hắn bị tóm là chuyện sớm muộn mà thôi. Nghĩ đến kết quả của bản thân sau khi rơi vào mồm nó, lòng hắn bất chợt rung lên, liều mạng trốn chạy. Không những thế hắn còn lấy ra cây nấm ném về phía sau trả lại, tuy nhiên quái vật đã sớm phát điên, nó chẳng thèm để ý đến cây nấm mà chỉ dựa vào khí tức của hắn mà đuổi theo. Lưu Phong khóc không thành tiếng, thầm than bản thân quá xui xẻo, tự nhiên dây vào phiền phức lớn như vậy, hiện tại thì tốt rồi, bị đuổi chạy như chó nhà có tang, muốn thoát cũng khó khăn, có hối hận thì đã muộn rồi. Vẻ mặt hắn cực kỳ khó coi, bao nhiêu hồn lực đều tế ra để chạy tuy nhiên quái vật kia vẫn một mực đuổi theo như âm hồn bất tán, thậm chí không xuống sức, khoảng cách cứ l ngày một rút ngắn. Thể lực của hắn vốn không bằng nó, hiện tại đã có dấu hiệu suy nhược, nếu không dựa vào hồn lực hắn đã không cầm cự nổi đến bây giờ. Hồn lực tuy lợi hại nhưng không phải là vô tận, dù hắn bấy giờ đã đột phá Quỷ Linh cũng chẳng thể kéo dài quá nhiều, sẽ có lúc cạn kiệt, đến lúc đó chính là tử kỳ của hắn. Chỉ là dựa vào tốc độ của hai bên mà phán đoán thì hắn còn chưa hao hết hồn lực thì đã bị nó giết chết rồi.

Lưu Phong cứ chạy như vậy suốt nửa canh giờ, hồn lực trong cơ thể đã tiêu hao hơn một phần hai. Trong lúc cắm đầu cắm cổ hắn vô tình va trúng một người, bởi vì người nọ lao ra từ góc khuất lại trong thời điểm hắn chạy hết tốc độ nên không thể tránh kịp, thành thử hai người đụng nhau cái uỵch rồi ngã lộn nhào dưới đất, miệng đồng thanh phát ra tiếng kêu đau.

• Này tên kia, mắt ngươi mù à.

Người kia tức thì cất tiếng mắng chửi.

Lưu Phong lồm cồm dưới đất, trong lòng cũng rất muốn gào lên phát tiết, tuy nhiên khi hắn ngẩn lên mới phát hiện thì ra mình va lại chính là cô gái áo trắng hắn đã gặp ở tổng bộ Quỷ Minh.

🔥 Đọc chưa: Nghiệt Ma ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

• Là cô.

Lưu Phong ngạc nhiên thốt lên.

• Hừ....

Cô ta tuy thấy Lưu Phong quen mắt nhưng không nhớ là ai, nàng đang vô cùng gấp rút nên chỉ hừ lành một tiếng rồi toang rời đi.

• Khoan đã....

Lưu Phong thấy nàng định đi về hướng quái vật liền hốt hoảng kêu to, thân hình vội vàng nhào tới nắm lấy nàng. Trong lúc gấp rút hắn bất cẩn thế nào mà lại bấu trúng vai áo làm nó tuột xuống lộ ra bờ vai trắng nõn nà.

• Ngươi làm gì....

Cô nàng lập tức biến sắc, vẻ mặt cực kỳ tức giận, tưởng rằng Lưu Phong có ý xấu với mình liền cáu gắt hét lên.

Lưu Phong sắc mặt cũng trở nên cổ quái, hắn không thể ngờ kết quả lại thành như vậy, tuy là có hơi thất lễ nhưng hiện tại hắn không có thời gian giải thích, quái vật kia đã sắp đuổi tới, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được một tia nguy hiểm đang áp sát. Không nói một chữ hắn liền nhanh gọn choàng ôm lấy nàng xốc lên vai rồi tung người chạy đi.

• Thả ta xuống, ngươi muốn làm gì.

Hành động sỗ sàng của Lưu Phong làm Nữ tử hốt hoảng kêu toáng lên, ở trên vai Lưu Phong vùng vẫy liên hồi, pháp lực trong cơ thể không tự chủ bắt đầu vận chuyển.

• Không muốn chết thì nên ngoan ngoãn yên tĩnh lại.

Lưu Phong vẻ mặt khó coi, bực dọc nói.

🔥 Đọc chưa: Độ Kiếp Chi Vương ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

• Ngươi muốn giết ta ,nực cười.

Nàng ta nghe vậy lập tức lộ ra tia thâm trầm, pháp lực vận chuyển càng thêm dữ dội, tùy thời có thể phát động công kích.

Lưu Phong cười khổ trong lòng, tuy nhiên vẫn kiên trì vác nàng chạy đi không ngừng.

• Ta không giết cô nhưng thứ đang ở phía sau thì chưa chắc.

Đoạn hắn đáp.

• Ngươi nói gì chứ.....

Nữ tử còn định phản bác, tuy nhiên sau khi ngước nhìn về đằng xa khuôn mặt nàng liền đó tái đi. Nàng phát hiện phía sau truyền đến một khí tức cực kỳ nguy hiểm, nó khiến nàng dựng hết tóc gáy, tâm tình trở nên hoảng sợ.

• Đó là thứ gì.

🔥 Đọc chưa: Người Đang Đấu La, Ta Đem Lam Ngân Hoàng Ăn ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Nàng la lên thất thanh.

• Không biết, ta đoán là Hỗn Độn Sinh Linh.

Lưu Phong thản nhiên đáp lại, so với việc đi một mình vác thêm một người khiến hắn hao tổn không ít, mới chạy chưa được bao lâu mồ hôi đã vã ra như tắm.

• Hỗn Độn Sinh Linh.

Bốn chữ này rơi vào tai nữ tử liền như sét đánh ngang tai, chấn động cực kỳ. Hỗn Độn Sinh Linh nàng không phải chưa từng nghe qua, còn đọc rất nhiều từ trong những điển tịch. Sự đáng sợ của những thứ đó đã vượt qua lẽ thường, hiện tại nó khiến lòng nàng chìm xuống, lầm tao ngộ này có lẽ là lành ít dữ nhiều rồi. Nội tâm bất lực, nàng cứ thế trầm mặc để Lưu Phong tùy ý đem mình theo, dọc đường cảnh vật cứ thụt lùi vụt qua, dần dần cảm thấy có chút quen thuộc.

• Chết rồi, mau quay lại.

Lúc ấy nàng dường như sực nhớ đến một vấn đề quan trọng, vội vàng hét ầm ĩ.

• Điên sao, bây giờ quay lại khác nào tự xác.

Lưu Phong lập tức phát rồ đáp lại, trong đầu còn tưởng nàng ta tâm lý có vấn đề.

🔥 Đọc chưa: Đi Ra Mắt Đi Ba Ba ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

• Phía trước có năm Quỷ Linh trung kỳ, nếu gặp phải bọn họ thì sẽ rất nguy.

Cô gái lo Lưu Phong không hiểu nên mồm năm miệng mười giải thích, nàng tự nhiên không muốn bản thân vô duyên vô cớ đâm đầu vào chỗ chết.

Đầu óc Lưu Phong theo lời nói của nàng mà bắt đầu tối sầm lại, nếu như đúng là như vậy thì hắn đã lâm vào thế cục tiến thoái lưỡng nan rồi.

13

0

1 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.