ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1 - Trạch Viên

Chiêu dương, tịch tà.

Khi ánh rán chiều muộn vẫn còn le lói trên đường phố, Lưu Phong vai vác ba lô, rảo bước đi vào một con hẻm nhỏ. Nơi đây khác xa với vẻ ngoài sầm uất của đô thị, thật khó mà tưởng tượng ở một thành phố lớn triệu dân lại tồn tại một chốn tồi tàn như thế này. Có lẽ chỉ duy nhất nơi đây người ta mới có thể nhìn thấy những ngôi nhà mái ngói cũ kĩ mang phong cách của những năm tám mươi, chẳng khác nào trường quay phim cổ trang. Vì tuổi đời quá lâu, những trạch viên nơi đây đa phần đều đã xuống cấp trầm trọng, khắp nơi đều có thể nhìn thấy sự hư hỏng không chịu nổi, vài căn đã đổ sụp thành phế tích hay trơ ra cả khung gỗ. Chỉ có số ít là có thể ở được, tuy nhiên do vài lý do, cộng thêm những chuyện quái gở cứ liên tục xảy ra dấy lên những tin đồn không tốt, khiến cho giá thành ở đây vô cùng rẻ rúng, đến cả một tên sinh viên mới ra trường như Lưu Phong cũng mua được.

🔥 Đọc chưa: Lăng Tiêu Chi Thượng(bản dịch) ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Cầm tờ chỉ đường trên tay, hắn bước vội trên con đường gạch xanh đã sụp lún lồi lõm. Trời không còn sớm, hắn phải tranh thủ đến nơi. Trạch viên hắn mới mua được đánh dấu số hiệu 181/32, nằm trong khu vực dân cư có hơn mười hộ dân sinh sống, bởi vì những ngôi nhà ở đây hư hỏng ít nhất nên được nhà nước bán lại cho người dân.Đấy là một gian nhà hai căn xếp thành hình chữ L đặt ngang với đầy đủ các phòng từ nhà ăn, phòng khách, bếp và cả nhà vệ sinh. Khi bước chân vào trong cổng Lưu Phong mới có thể quan sát được hết cảnh quan bên trong. Khuôn viên rộng tầm ba mẫu, xung quanh có tường bao. Vì đã lâu không ai dọn dẹp nên cỏ cây mọc um tùm cả lên, khắp nơi tràn ngập mùi hoang phế. Lưu Phong trầm lặng giây lát, cố gắng tiếp nhận đây là chỗ ở của mình trong thời gian tới. Tuy rằng tàn tạ nhưng ít ra cũng có chỗ mà che mưa che nắng. Nghĩ đoạn hắn liền băng ngang đám cỏ trước sân bước vào trong gian phòng khách. Đập vào mắt hắn là một màu cũ kĩ, khắp nơi không phải bụi bặm thì là mạng nhện giăng đầy, không hề có lấy một tí sinh khí nào, giống như nhà ma vậy. Nhìn cái cảnh tượng như vậy khiến hắn bất giác thở dài, cũng không buồn dọn dẹp. Ngày hôm nay đã vất vả quá rồi, chẳng muốn làm gì thêm nữa. Rời khỏi phòng khách, Lưu Phong tìm tới phòng ngủ cạnh đó. Vừa bước vào mùi ẩm mốc đã xộc thẳng vào mũi, bụi từ cửa gỗ rơi lã chã làm tóc và vai hắn xóa.

• Hừ...

Lưu Phong vừa vỗ đi bụi trên người vừa bực bội hừ hừ. Vẻ mặt hắn tất nhiên không vui tí nào tuy nhiên không đến nỗi khó ở. Với tình cảnh này hắn cũng chẳng có tâm tình nhìn ngắm căn phòng, nhanh chóng bước tới dọn dẹp một chút chỗ ngủ rồi tự nhiên đánh một giấc.

.............

🔥 Đọc chưa: Tu Tiên Trường Sinh, Cẩu Đạo Thành Tiên ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Trời đêm nay trăng sáng vành vạnh, nữa khuya canh hai không khí trầm lặng hơn hẳn. Xa xa chỉ nghe lác đác vài tiếng côn trùng không rõ kêu lên re ré, thi thoảng lại có âm thanh của chó sủa lúc xa lúc gần.

Trạch viên của Lưu Phong im ắng vô cùng, đám cỏ trước sân lung linh bởi rất nhiều đom đóm bâu quanh. Hắn giờ này ngủ rất say, trong phòng cũng không thèm thắp đèn nên cảnh vật tối đen, chỉ có chút ánh sáng mặt trăng bên ngoài chiếu qua khung cửa sổ dán giấy đục tạo nên một không gian âm u cổ quái.

.... Cộp...

Âm thanh lạ vang lên trong màn đêm thật rõ ràng, chiếc bình cổ đặt trên đôn gỗ bên góc phòng đang yên lành tự nhiên rung động. Thoạt đầu chỉ là run nhẹ, thế nhưng hồi sau đó là từng hồi chuyển động mạnh, dường như bên trong có thứ gì đó đang muốn thoát ra.

••• Cộp, Cộp, cộp....

Âm thanh ngày càng lớn và liên tục, Lưu Phong đang ngủ cũng bị đánh động thức giấc. Hắn choàng người bật dậy, ngoái đầu nhìn ngó xung quanh tìm kiếm, rất nhanh đã phát hiện điểm lạ thường của bình cổ.

Chiếc bình hình như cảm ứng được Lưu Phong đang nhìn, lập tức im bặt đi như chưa từng xảy ra chuyện gì. Lưu Phong âm trầm quan sát nó một lúc, thấy nó vẫn bất động liền cảm thấy nghi hoặc, muốn bước xuống kiểm tra. Đúng lúc này nắp bình đột nhiên bật tung lên, một làn khói đen từ trong ùa ra ào ạt. Gió lạnh tức tốc nổi lên khiến nhiệt độ hạ thấp, một thứ ánh sáng xanh kì lạ chớp nháy, không khí nhuốm màu ma quái.

🔥 Đọc chưa: Sách Mẫu Làm Hậu (Dịch) ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

• Khặc, khặc, khặc.....

Bên trong làn khói phát ra một âm thanh như tiếng cười đầy gian tà, nó nhanh chóng tụ tập thành bóng người to lớn với đôi mắt màu đỏ như máu.

• Tiểu tử, mau tới đây bầu bạn với ta...

Bóng đen nói bằng thanh âm lạnh lẽo, nghe như thể nó vang vọng từ dưới cửu tuyền khiến người ta nổi hết da gà.

🔥 Đọc chưa: Bộ Tứ Ghost Killers ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

• Ngươi là ai....

Lưu Phong mặt không gợn sóng, liếc nhìn bóng đen.

• Khặc khặc... Ta là chủ ở đây.... Ta đã lâu rồi không có người bầu bạn... Tới đây đi, trò chuyện cùng ta....

Bóng đen nghe hỏi liền cười lên, âm thanh ma quái đến cực điểm, vừa nói vừa không quên mời mọc.

🔥 Đọc chưa: Ta Ở Dị Giới Cày Kinh Nghiệm (Dịch) ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Lưu Phong thần thái hững hờ, lê bước về phía bóng đen nọ.

• Khặc khặc....

Âm thanh cười cợt vẫn tiếp tục vang vọng, bóng đen nhanh chóng hóa thành thực thể. Là bộ dạng một xác chết thối rữa, phân hủy đến mức nhãn cầu đã lồi ra lòng thòng, toàn thân dòi bọ lúc nhúc. Nó nhìn Lưu Phong đang tiến lại gần với nụ cười khó coi hơn khóc, mùi hôi thối bốc lên khiến ai chỉ vừa ngửi thấy thôi đã muốn nôn mửa.

65

1

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.