ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 5 - Đặc Sản Âm Phủ

Chương 05: Đặc Sản Âm Phủ

Hỏi mình muốn cái gì sao?

Nhìn thấy tin nhắn ông nội gửi qua khiến Tần Thạc rơi vào trầm tư.

Làm một độc thân cẩu, lựa chọn đầu tiên trong danh sách chính là. . .

Đòi tiền!

Chớ nhìn hắn vừa ra tay đã quăng mấy trăm triệu, nhưng đó đốt tiền hoá vàng mã cho mộ phần—— Nghèo nhưng thích trang bức.

Hiện thực thì cả gia sản của hắn toàn bộ cộng lại cũng khoảng chừng bảy, tám vạn.

Hiện nay công việc cũng mất.

Nói theo cách miệng ăn núi lở thì mấy vạn khối tiền không thể chèo chống được bao lâu.

Vì thế nên.

Thứ hắn muốn nhất chính là tiền.

Cho dù là trúng độc đắc, hay phú bà bao nuôi thì. . .

Tóm lại là chỉ cần không làm mà vẫn có ăn là được rồi.

Từ đó thì vấn đề xảy ra rồi, nguyện vọng phát tài của hắn ông nội có thể giải quyết được sao?

Ngày thứ hai.

Gia gia chủ động gọi một cuộc điện thoại liên server.(liên thông âm dương)

Tần Thạc: "Ông nội, cháu. . ."

Tần Chấn Sơn: "Ông nội biết rõ cháu muốn nói cái gì, cháu không cần khiêm tốn đâu, cháu đốt tốt lắm. Lên trời xuống đất, không có ai đốt vàng mã tốt hơn cháu, ha ha, ông nội tự hào khi có đứa cháu là cháu."

Tần Thạc: "Chậc, ông nội người hài lòng là tốt rồi. Nếu không đủ, lần sau cháu lại đốt thêm cho ông."

Tần Chấn Sơn: "Không vội không vội, số tiền kia đủ cho ông xài một thời gian. Ông nội mới trở về từ bên ngoài, mua không ít đồ tốt. Còn giúp cháu chọn mấy món quà, đang chuẩn bị hoá vàng cho cháu."

Tần Thạc: ". . . Ông nội , chớ có nói đùa cháu vẫn chưa chết mà."

Tần Chấn Sơn: "Ha ha, tiểu tử ngốc, cháu ở nhân gian hoá vàng mã, cùng với việc ông nội ở âm gian hoá vàng mã đều có tác dụng tương đồng nhau. Đương nhiên, không phải cái gì cũng có thể đốt được cho nhân gian. . ."

Nghe ông nội giải thích một lần, Tần Thạc đã hiểu.

Hắn ở nhân gian, ông nội ở âm gian, hai người có thể đốt vật phẩm cho nhau.

Từ đốt này ý chỉ là tế cúng cho người sống hoặc người chết.

Người sống cúng kiến cho người chết ở Âm phủ, người chết cũng có thể tế tự cho người sống.

Đương nhiên phải có hạn chế.

Thứ hắn đốt cho ông nội nhất định phải là các vật dụng liên quan đến sinh hoạt ở dưới. Những cái không liên quan đến thì không thế hoá vàng mã cho ông nội được.

Mà thứ ông nội có thể đốt cho hắn cũng có hạn chế.

Trải qua ngàn chọn vạn tuyển, ông nội tìm được 3 món đặc sản ở Âm Phủ, có thể thông qua Âm Dương, đốt tới cho hắn.

Đặc sản Âm Phủ thứ nhất chính là hạt giống Hoa Bỉ Ngạn.

Đất trên Hoàng Tuyền mọc đầy Hoa Bỉ Ngạn.

Hạt giống Hoa Bỉ Ngạn mọc ra thì trái ngược lại, nó chứa sinh mệnh vô tận.

Đó chính là vật cực tất phản, sinh tử tuần hoàn.

Hạt giống của Hoa Bỉ Ngạn có thuộc tính chí cương chí dương, đối với các bầy quỷ Âm Phủ mà nói chính là cực độc bậc nhất của Âm Phủ.

Một con quỷ bình thường mà nhai phải một hạt giống của Hoa Bỉ Ngạn thì sẽ hồn phi phách tán ngay tại chỗ.

Nhưng mà.

Miếng độc dược kia của người lại chính là mật ngọt trên tay ta.

Hạt giống Hoa Bỉ Ngạn này chính là kịch độc đối với quỷ vật còn đối người sống mà nói thì nó chính là thuốc bổ nhất đẳng.

Cũng phù hợp.

Vì lúc Tần Thạc đốt vàng mã xuống âm gian hao tổn một lượng lớn dương khí.

Thế là ông nội đã chọn hạt giống Hoa Bỉ Ngạn này cho hắn, dự định bồi bổ hắn giúp cho hắn khoẻ mạnh hơn một chút.

Đặc sản Âm Gian thứ hai chính là canh Mạnh Bà.

Ở bên sông Vong Xuyên, trên đầu cầu Nại hà, có một nồi canh vô cùng lớn, thứ nấu bên trong cái nồi lớn đó chính là canh Mạnh bà.

Sau khi uống canh Mạnh bà, quỷ sẽ quên tất cả những gì ở kiếp trước và kiếp này.

Nếu cho người sống uống thì người sống cũng sẽ quên mất toàn bộ ký ức và hậu quả xảy ra chắc chắn sẽ rất nghiêm trọng.

Ông nội gửi canh Mạnh Bà này cho hắn đương nhiên không phải cho hắn uống mà là để tưới xuống gốc cây liễu già trong sân.

Tại sao phải làm việc này thì ông nội cũng không giải thích thêm.

Loại đặc sản cuối cùng của Âm Phủ… Quỷ.

Các người có tin được không——

Ông nội lại gửi một con quỷ tới, bầu bạn với hắn.

Lúc vừa mới nghe được thì Tần Thạc đã từ chối.

Đùa gì chứ.

Ngay cả bản thân hắn còn chưa nuôi sống nổi.

Còn phải nuôi quỷ?

Hơn nữa, nuôi quỷ cũng quá kỳ hoa rồi, hắn cũng chưa biến thái tới mức đó.

"Cháu ngoan, cháu cứ nhìn cái này trước."

Sau khi nghe Tần Thạc từ chối xong, ông nội hắn cười một cách đê tiện, sau đó gửi một tấm hình qua cho hắn.

Tần Thạc xem xét.

Được lắm.

Ông già này lại sử dụng mỹ quỷ kế với hắn.

Thì ra.

Con quỷ mà ông nội chuẩn bị cho hắn lại chính là một con quỷ La Sát còn nhỏ và có làn da trắng muốt.

Ở Âm phủ Địa phủ, quỷ tộc La Sát có danh tiếng lẫy lừng.

Nam La Sát chính là chiến sĩ trời sinh, con nào cũng có thể đánh nhau.

Nữ La Sát thì có nhan sắc trời sinh, cấp bậc nhan trị có thể so được với Thiên Tiên.

Con quỷ La Sát còn nhỏ này, được ông nội mua lại vào lúc đi mua sắm, tốn một lượng lớn tiền để đấu giá mới mua được.

Sở dĩ lựa chọn nàng.

Một là bởi vì chân của con quỷ La Sát này dài nhan sắc phù hợp với thẩm mỹ của nhân gian, sau khi đến nhân gian Tần Thạc sẽ không bị hù, thứ hai là chỉ có quỷ tộc La Sát mới có thể tới được nhân gian.

Bởi vì âm dương cách biệt, những quỷ tộc khác không có cách nào trở lại nhân gian.

Cho dù có may mắn trở lại được nhân gian thì khi tới đó chắc chắn sẽ gặp thiên khiển.

Quỷ tộc La Sát lại chính là ngoại lệ hiếm thấy, bọn hắn không nhận sự ước thúc của Âm phủ Địa phủ, có thể tự do hành tẩu ở ngoài thế giới khác.

"Cũng chỉ có ông nội hiểu mình."

Tần Thạc lặng thầm cảm khái, tuy lúc đầu hắn từ chối, nhưng mà. . .

Thôi.

Cái này dù gì cũng là quà của ông nội, thôi thì miễn cưỡng nhận nó.

Ai bảo từ nhỏ bản thân hắn luôn hiếu thuận vâng lời ông.

Lần trò chuyện liên server lần 2, Tần Thạc và ông nội không nói chuyện quá lâu.

Sử dụng [ Âm Dương thông ] để trò chuyện, pháp lực hao phí cực nhiều, ông nội còn cần pháp lực để hoá vàng cho hắn.

Khi hắn hoá vàng mã thì cần tiêu hao dương khí của hắn

Còn khi gia gia hoá đặc sản Âm Phủ thì còn cần phải tiêu hao pháp lực, đồ đốt càng quý thì pháp lực tiêu hao càng nhiều.

Con La Sát còn nhỏ kia còn cần dạy dỗ một chút, tạm thời chưa thể đưa tới được.

Cần phải chờ thêm một chút.

Tần Thạc cũng không gấp lắm, nói thật thì hắn vẫn chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt để nhận thứ này.

Tuy chân rất dài, lại còn rất xinh đẹp, nhưng đó là quỷ đấy.

Vào ban đêm.

Ông nội gửi tới một tin nhắn rằng đồ vật đã đốt xong, ở xung quanh cây liễu già ngoài sân.

Tìm kỹ thì có thể thấy được.

Dựa vào lời nhắc nhở của ông nội, Tần Thạc cầm đèn pin, tìm một vòng xung quanh cây liễu già, nhưng cái gì cũng không thấy.

Chẳng lẽ nó chôn dưới mặt đất?

Bây giờ là ban đêm, không tiện động thổ lắm, mấy cái việc đào bảo này nên để trời sáng làm thì hơn.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai.

Tần Thạc tiếp tục tìm xung quanh cây liễu già, không buông tha bất kỳ ngóc ngách nào, cuối cùng hắn đã phát hiện chút manh mối.

Cách cây liễu già mười mét, tới gần tường gạch có cục gạch, có thể nghe loáng thoáng tiếng nước chảy.

Xốc cục gạch lên, tùy tiện đào mấy xẻng thì đào được một bầu rượu cổ kính.

Tiếng nước chảy truyền ra từ trong bầu rượu này.

Nếu như đoán không sai thì tỏng bầu rượu này chính là canh mạnh bà..

Ngay sau đó, Tần Thạc không ngừng đào lên, cách chỗ đào bầu rượu không xa thì ngửi thấy một luồng mùi thơm kỳ lạ.

Đào xuống một chút, quả nhiên đào được mười mấy khoả hạt giống.

"Một viên, hai viên, ba viên. . . tất cả 15 khoả. Không đúng, ông nội nói đốt cho 16 khoả hạt giống Hoa Bỉ Ngạn, tại sao lại thiếu một khỏa."

Tần Thạc gãi đầu.

Hạt giống hoa bỉ ngạn kia mất ở đâu rồi.

Dịch : Vạn Cổ Thư Thần

PS/ bản dịch này là đô thị nên dịch giả sẽ dịch theo các đại từ xưng hô thực tế, ông cháu, tôi cậu,… còn khi ở dưới âm phủ thì có thể là một dị giới khác nên sẽ giữ nguyên các đại từ xưng hô sao cho cổ trang.

104

2

1 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.