ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 13 - Huấn luyện viên kiếm thuật (P2)

Giữa trưa tan học, Leach cầm cặp sách bỏ chạy, khi sắp đến cửa trường học, liền thấy vài nam sinh dáng người cao to hơn hắn nhiều lắm đang đi tới đi lui.

Vừa nhìn thấy Leach, mấy nam sinh lập tức hướng hắn đi tới.

Đối với những người này, Leach không có chút hảo cảm nào, kẻ lúc trước “hỗ trợ” tiêm X23 vào người hắn chính là bạn học của hắn, những người này tuy không phải lưu manh cặn bã, bất quá rất hung ác, so với những tên lưu manh cặn bã kia không tốt hơn bao nhiêu, thậm chí bọn chúng càng thêm tâm ngoan thủ lạt.

Dù sao lưu manh cũng sợ hãi pháp luật, sở tác sở vi đều chỉ ở rìa pháp luật, biết rõ làm như thế nào mới không bước vào lôi trì, cũng biết khi nào nên buông tay, cho nên lưu manh cũng chưa bao giờ làm việc nào không có lợi.

Nhưng những học sinh này lại không có bất kỳ băn khoăn nào, bọn họ chỉ để ý mặt mũi, đầu óc nóng lên thì sự tình gì cũng làm ra được, giống như mấy gia hỏa bị hắn giết lúc trước.

Leach không có ý tứ dừng lại chút nào, hắn vọt thẳng tới, hai bên lập tức đụng vào nhau.

Mượn nguyên nhân va chạm mà ẩu đả, nguyên bản là sở trường của bọn này, đáng tiếc lúc này bọn chúng gặp thiết bản rồi, Leach cố ý đụng vào đấy, ngay trong nháy mắt đó, hắn thậm chí dùng tới Thiên chuyển cận kích mình đang luyện.

Lắc nhẹ bả vai, Leach rất dễ dàng đem lực xô tới chuyển sang bên cạnh. Bất quá hắn cũng không phải là thiện nam tín nữ gì, bị đánh lại không hoàn thủ tuyệt đối không phải tính cách của hắn.

Thoát khỏi lực va đập từ phía đối diện, đồng thời Leach đóng mạnh, đem lực đẩy phản trở lại nguyên vẹn.

Đòn thứ nhất là vậy, đòn thứ hai vẫn thế, nên hắn dễ dàng xông ra trùng vây.

Tùy ý nhìn lướt qua sau lưng, những gia hỏa kia té trên mặt đất kêu la thảm thiết, làm trong nội tâm Leach có chút cảm giác thỏa mãn. Lần đánh nhau này, hắn không dùng sức mạnh của hiệp sĩ, hoàn toàn dựa vào kỹ xảo.

Đột nhiên cước bộ của hắn ngừng lại, Leach tận hưởng dư vị của cảm giác vừa qua.

Cảm giác của vài cú va chạm kia cho hắn, so với cùng sư phụ đánh nhau nửa ngày, rõ ràng hơn rất nhiều.

Sư phụ Dina ra tay quá nhanh, hơn nữa khả năng điều khiển sức mạnh quá tốt. Mấy tên kia thì không giống vậy, công kích của bọn chúng hoàn toàn là bản năng, ra quyền không có bất kỳ lộ tuyến nào, tốc độ lại chậm như ốc sên.

Một ý nghĩ dần dần thành hình trong đầu của hắn, có lẽ hắn có thể mượn cơ hội đánh nhau cùng người khác, luyện tập Thiên chuyển cận kích. Trên thân người bình thường rèn luyện xong, sẽ tìm sư phụ Dina đối luyện.

Càng nghĩ Leach càng cảm thấy đó là một phương pháp tốt, vì vậy hắn lao vụt qua cửa trường học.

Hết giờ học, Leach luôn về nhà trước, bởi vì trường học cùng nhà ở đều trong thành cổ, hắn có thể vất cặp sách ở nhà trước khi đến doanh địa.

Vừa chạy lên trên lầu còn chưa kịp đẩy cửa ra, Leach liền ngây ngẩn cả người, trong cửa truyền đến tiếng nữ nhân đàm tiếu nói chuyện phiếm.

Chẳng lẽ là mấy phụ nữ ở ba tầng dưới lên đây la cà?

Leach cảm thấy có chút không tưởng tượng nổi, ba gia đình kia đều rất có tiền, căn bản xem thường nhà bọn họ, hồi trước lúc giao dịch, có hai gia đình còn cùng nhà hắn phát sinh tranh chấp, cho tới bây giờ, hắn cùng người hai nhà kia cho dù gặp nhau trên cầu thang, cũng không thèm chào hỏi.

Mang theo cõi lòng đầy nghi vấn đẩy cửa đi vào, Leach chứng kiến mụ mụ ngồi ở trên một cái ghế, trên băng ghế sofa duy nhất trong phòng ngồi hai nữ nhân, đó là một đôi mẫu nữ, vị phu nhân thân thể ung dung, mặc một thân váy liền áo màu đỏ sắc tía, trên mặt phủ sa mỏng màu đen, đỉnh đầu là lẵng hoa dùng nhung đà điểu làm trang sức, tuổi của nàng có vẻ ít hơn mụ mụ một chút.

"Leach, trước khi vào sao không gõ cửa? Không biết lễ phép chút nào."

Leach mụ mụ oán trách, đây là thói quen của nàng, chỉ cần có người ngoài, nàng sẽ có vẻ có chút câu nệ, yêu cầu nghiêm khắc, cái này chỉ sợ cũng là biểu hiện của lòng hư vinh mãnh liệt.

"Đây là dì Ling cùng biểu muội Catherine, các nàng sẽ ở nhà chúng ta một thời gian ngắn, con phải chú ý lễ phép đấy."

Mụ mụ giới thiệu đồng thời không quên cảnh cáo một lần nữa.

Leach biết mình có hai người dì, bất quá vì gả đến nơi xa xôi, bình thường cũng rất ít liên lạc.

Vị dì Ling này là muội muội nhỏ nhất, nàng gả đến nơi tốt nhất, trượng phu là một thương nhân da thuộc, bất quá vận khí của nàng cũng có thể nói là kém cỏi nhất, vừa sinh hạ nữ nhi không lâu liền làm quả phụ.

Thời điểm nghe mụ mụ nhắc tới, cảm giác dì Ling này cũng là một nhân vật cường hãn, rõ ràng có thể một mình chống đỡ sản nghiệp trượng phu lưu lại, sinh ý chẳng những không suy sụp, ngược lại so với thời điểm trượng phu còn sống còn lớn hơn.

"Nếu sớm biết mẹ con em tới đây, chị đã không đem mấy tầng lầu dưới bán đi rồi."

Mụ mụ cùng dì Ling nói mấy lời khách sáo: "Hiện tại chỉ có thể ủy khuất hai mẹ con, chen chúc cùng chúng ta rồi, bên trên còn có một cái gác, là chỗ Leach ở, tuổi Catherine cũng ngang ngửa tuổi Leach, vậy để hai đứa nó ở cùng một chỗ đi. Tỷ muội chúng ta ở căn phòng này, cha Leach tại binh đoàn quân dự bị, bình thường đều không ở nhà, mỗi tháng chỉ có một ngày nghỉ."

Leach vụng trộm nhìn sang biểu muội vừa mới gặp mặt, biểu muội so với hắn lớn hơn nửa tuổi, có lẽ bởi gia cảnh giàu có, phát dục phi thường tốt, hoàn toàn tương phản với dáng người mảnh mai gầy yếu của Isabella. Khí chất hai người cũng hoàn toàn bất đồng, hắn cảm giác biểu muội có chút kiêu ngạo.

Nói đến dung mạo, biểu muội cũng là một mỹ nữ, tóc của nàng rất xoăn, đen như gỗ mun và tỏa sáng, làn da màu lúa mì, xem ra tuyệt đối không phải là một tiểu thư khuê các cả ngày ru rú trong nhà.

Đầu của hắn có chút đau nhức, cùng một thiếu nữ như vậy chung phòng, từ nay về sau khẳng định có rất nhiều cơ hội thấy "cảnh tượng mỹ diệu ", bất quá phiền toái cũng rất lớn.

Phiền toái lớn nhất là, hắn làm thế nào mới có thể chuồn đi lúc nửa đêm? Hắn còn có một phần công việc là đao phủ đấy.

Đột nhiên Leach cảm thấy có chút buồn cười, mấy ngày này hắn như là trúng số đào hoa, bên người đều là nữ nhân, quả thực như tiến vào Nữ Nhi quốc... .

Vừa đến doanh địa, Leach lập tức chạy về phía phòng bếp, nếu sáng sớm là thịt bò nạm kho, khẳng định buổi trưa còn có thứ tốt.

Vừa đến cửa phòng bếp, nước miếng Leach liền chảy xuống, xông vào mũi chính là hương vị của soup thịt dê rau củ thập cẩm.

Trong phòng bếp không có người, đa phần buổi trưa Leach đều là người ăn cuối cùng. Nhấc nắp nồi ra, quả nhiên trong đó còn thừa lại không ít thứ tốt, nhất định là những người khác cố ý để lại cho hắn. Tuổi nhỏ cũng có chỗ tốt của tuổi nhỏ, luôn được chiếu cố nhiều hơn.

Bánh mì ở đây có thể lấy thoải mái, số lượng gần như là vô hạn, chỉ là không thể đem về nhà.

Tiện tay ném hai chiếc vào trong soup, hắn rất thích ăn kiểu này. Sau khi bánh hút no nước soup, ăn vào trong miệng, mỹ vị của soup xuyên thấu qua bánh mì chậm rãi tan ra nơi đầu lưỡi, thật sự không chê vào đâu được.

Đang lúc Leach chờ đợi bánh mì hoàn toàn thẩm thấu, sau lưng truyền đến một hồi tiếng bước chân, có người đến.

Đi vào là tiểu thư Lina, nàng mặc phục trang đấu kiếm dùng cho luyện tập kiếm thuật, phục trang đấu kiếm là một bộ đồ dày bó sát, làm nổi bật những đường cong của người phụ nữ.

Leach không nhịn được nhìn nhiều một chút, yết hầu nhúc nhích, miệng có chút khô, dục hỏa đã biến mất một khoảng thời gian, thoáng cái bùng cháy mãnh liệt.

Đến phòng bếp thì chỉ có thể vì một chuyện, Lina xốc lên cái nắp, trong đó đã rỗng tuếch.

Quay đầu nhìn thoáng qua Leach, bắt gặp hắn đang nhìn chằm chằm vào mình, đôi mắt quét tới quét lui nơi giữa hai chân nàng.

"Tiểu tử kia, rất không thành thật à nha."

Lina uốn éo đi tới, bộ dáng bước đi của tiểu nữ nhân tóc đỏ này vô cùng gợi cảm.

Trong doanh địa, tuy Lina không phải là nữ nhân xinh đẹp nhất, nhưng tuyệt đối là phụ nữ có hương vị nữ nhân nhất.

Người có thể so sánh với nàng ở phương diện này cũng chỉ có duy nhất tiểu thư Mary.

Tiểu thư Mary là nữ nhân mang hương vị nội trợ, mà tiểu nữ nhân tóc đỏ trước mắt này chính là tiêu chuẩn của vưu vật trên giường.

Thân hình của nàng không cao cũng không thấp, không đầy đặn nhưng rất cân đối, chân rất dài hơn nữa rất hấp dẫn người, cặp lông mày chỉ có thể dùng một từ để hình dung... mị diễm.

Leach vội cúi đầu xuống không dám nhìn nữa, bất quá trong nội tâm, hắn lại hy vọng có thể xem nhiều hơn nữa, tốt nhất là tiểu thư Lina cởi hết để cho hắn ngắm. (khôn :v)

Vừa nghĩ như thế, tiểu huynh đệ lập tức lên tinh thần, dần dần ngẩng cao đầu.

Hiển nhiên Lina cũng không có ý định buông tha, liền ngồi xuống bên cạnh hắn, tay trái không có ý tốt hướng đũng quần Leach sờ soạng.

210

3

1 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.