Chương 12 - Huấn luyện viên kiếm thuật (P1)
Dưới màn đêm âm trầm của Grasloval, một đạo hắc ảnh như u linh lúc ẩn lúc hiện.
Bóng đen vô thanh vô tức lẻn vào một ngôi nhà, đây là một gian phòng không lớn, trong đó có năm người, một đôi vợ chồng nằm ở trên giường, ba đứa con trai lót đệm nằm dưới sàn.
Bóng đen chậm rãi đi đến bên cạnh một người trong số đó.
Mượn ánh trăng mông lung kia, bóng đen quan sát mặt người này cẩn thận, xác nhận không nhầm người, hắn nhẹ nhàng vươn tay ra, động tác của hắn trở nên nhanh như thiểm điện, một tay giữ gò má, một tay nắm chặt cổ người này.
Chỉ nghe "Răng rắc" một tiếng vang nhỏ, cái cổ kia bị bẻ gãy đơn giản tựa như một nhánh cây vậy.
Một người đã chết, những người khác trong cùng phòng vẫn mờ mịt không biết gì.
Bóng đen chậm rãi theo lối vào lui ra ngoài, sau đó biến mất trong màn đêm...
[-------]
Trong doanh địa vang lên tiếng đánh đinh đinh đang đang không dứt bên tai, thỉnh thoảng còn truyền đến một hồi âm thanh quát lớn nghiêm khắc.
Leach đang cầm hai mặt trọng thuẫn, ngăn cản công kích dày như mưa rơi của tiểu thư Dina.
So với thời điểm mới bắt đầu, hiện tại hắn xác thực đã tiến bộ không ít, tuy động tác của hắn còn chưa đạt tới trình độ hành vân lưu thủy, cũng đã có thể gặp chiêu phá chiêu, ngăn cản Dina cường công rồi, đương nhiên với điều kiện tiên quyết là Dina không sử dụng kỹ năng công kích.
Cái thuẫn trong tay Leach cũng không thẳng tắp đón đỡ côn bổng trong tay Dina, mà là hơi nghiêng chút.
Mỗi lần cây côn nện lên tấm chắn, cái thuẫn luôn lơ đãng trầm xuống hoặc là đổi hướng, tuy đại đa số thời điểm không có chút ảnh hưởng nào đối với đòn côn rơi xuống, bất quá cây côn sẽ ngẫu nhiên bị lệch qua một bên.
Leach đã bắt đầu luyện tập thiên chuyển cận kích, bất quá hắn tối đa chỉ dám luyện tập kỹ xảo chuyển lệch, cận kích đối với hiện tại mà nói còn rất xa.
Huấn luyện sáng sớm kết thúc lúc sáu giờ, Leach ôm bụng đói kêu vang lập tức thẳng tiến phòng bếp.
Trông nom phòng bếp chính là đội phó tiểu thư Mary, trong cả tiểu đội cũng chỉ mình nàng có thể làm chuyện này. Những người khác nếu không phải thiếu kiên nhẫn, thì chính là không có hứng thú.
Cùng tiểu thư Mary chào hỏi, Leach lập tức vọt tới trước bếp lò, trên đấy có hai cái nồi.
"Là thịt bò nạm kho tàu."
Leach cực kỳ hưng phấn, cho dù ở hiệp sĩ đoàn, cũng không thường xuyên ăn được đồ tốt như vậy.
"Đi rửa tay trước đã."
Mary vừa cười vừa nói.
Đối với vị đội phó ôn nhu hòa ái này, Leach đều rất nghe lời, nói thật, trong cả cái tiểu đội, chỉ có nàng cho hắn cảm giác thoải mái nhất, đó là một loại cảm giác chỉ khi ở bên người mụ mụ mới có.
Trên bàn bếp có đĩa cùng bánh mì, Leach không chút khách khí múc đầy một đĩa thịt bò nạm, sau đó ôm theo sáu cái bánh mì ngồi xuống cạnh bàn ăn.
Phòng bếp cũng là phòng ăn, bất quá chỉ có một mình hắn ăn ở đây, những người khác sẽ ăn trong phòng của mình.
Cái này cũng khó trách, thân là hiệp sĩ, bất kể là nam hay nữ, sức ăn đều lớn đến kinh người, một nồi này, tại binh đoàn khác là khẩu phần cho năm mươi người, nhưng ở nơi này chỉ dành cho không tới mười người.
Ngay cả đội trưởng tiểu thư Carrie lạnh lùng như vậy, đối với hình tượng của mình cũng rất để ý, thì không cần nói tới những người khác rồi, vậy nên thời điểm dùng bữa, tất cả các nàng đều sẽ trốn về phòng của mình.
Phòng bếp lúc này dần dần nhiệt náo hẳn lên, tất cả mọi người đến lĩnh suất ăn.
Đang lúc Leach hưởng dụng mỹ thực hiếm có, một chồng giấy nhét vào trước mặt của hắn.
Đem chúng ném cho hắn chính là đội trưởng tiểu thư Carrie, nữ nhân lạnh lùng này một câu cũng không nói, xoay người đi lấy đồ ăn của mình.
Leach biết rõ kia là giấy gì, hắn cẩn thận đem chúng xếp lại, bỏ vào trong túi áo. Chính là mục tiêu của hắn đêm nay.
Hắn ở hiện tại, buổi sáng là học sinh bình thường còn đang đến trường, sáng sớm cùng buổi chiều là hiệp sĩ học đồ kiêm lao công, đến buổi tối chính là đao phủ hành tẩu trong bóng đêm.
Cho đến nay đã có hơn ba mươi nhân mạng biến mất trong tay của hắn, tất cả những người này đều là lưu manh tầng dưới chót nhất ở Grasloval, là bọn cặn bã làm người ta chán ghét nhất.
Bọn cặn bã này làm cho người ta không có biện pháp nào, chúng bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh, chuyên môn tìm quần thể yếu thế mà ra tay, hành vi phạm tội cũng không nghiêm trọng, tối đa cũng chỉ là tụ tập ẩu đả người khác, cho dù bị bắt lại, cũng không dính trọng hình, cho nên cảnh sát đối với chúng cũng rất đau đầu, không chỉ không quản được, có lúc cũng không dám quản. Người phía trên cũng chỉ mở một mắt nhắm một mắt.
Leach không phải ngu ngốc, mơ hồ cảm giác được sau lưng chuyện này có người phía trên nhúng tay, bằng không tiểu thư Carrie tuyệt đối không có khả năng làm ra số liệu đầy đủ như vậy; phía trên giấy có tính danh, tuổi, địa chỉ, thậm chí còn có đặc thù cá nhân cùng phác hoạ của bọn chúng.
Hiển nhiên đối với lũ cặn bã này, phía trên cũng vô cùng chán ghét, trước kia không xử lý chúng, là vì không tìm thấy biện pháp đối phó, hiện tại đã có hắn nguyện ý ra tay, phía trên đúng là cầu còn không được...
Trong văn phòng đội trưởng, tiểu thư Dina có chút bất mãn mà nhìn Carrie.
"Tại sao phải làm vậy? Các ngươi muốn đem đồ đệ của ta bồi dưỡng thành đao phủ hả?"
Đội trưởng Carrie vẫn đang ăn, Leach ít nhất nghĩ sai một chuyện rồi, những nữ hiệp sĩ này cũng không thèm để ý nữ hiệp sĩ khác thấy bộ dạng khi ăn của mình, các nàng để ý chính là bị người khác phái chứng kiến, dù tên khác phái này so với các nàng không lớn lắm.
"Trả lời ta, cô cùng những người phía trên kia, rốt cuộc nghĩ như thế nào ?"
Dina có chút tức giận.
"Cô thật sự muốn biết?"
Carrie liếc đội phó: "Bây giờ là thời kỳ chiến tranh, nhiều thêm một hiệp sĩ cũng tốt, người phía trên cho rằng, nếu như dùng sinh mệnh một đám cặn bã có thể đổi một hiệp sĩ mà nói, khoản giao dịch này rất đáng giá."
Nàng nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, từ nơi này rất dễ dàng thấy được, Leach đang vung vẩy cặp sách đi ra cửa.
"Cô chắc cũng đã chú ý tới, khoảng thời gian gần đây thực lực tiểu tử kia tăng trưởng cực nhanh, nhanh đến mức làm cho người khác khó có thể tưởng tượng, ta cũng đã từng gặp vài gia hỏa được xưng là thiên tài, nhưng không người nào có thể so với hắn, cô biết cái này ý vị gì sao?"
Carrie hỏi.
Dina im lặng không nói gì, nàng đương nhiên biết rõ đội trưởng ám chỉ cái gì.
Thế giới này có lúc cũng sẽ hiển lộ ra một mặt công bằng, hiệp sĩ không hoàn chỉnh thường thường sẽ ở phương diện nào đó, có được ưu thế cực lớn. (ahihi ta biết main có ưu thế gì rồi nha)
Hiện tại xem ra ưu thế của Leach chính là tiềm lực phát triển.
Đối với một hiệp sĩ mà nói, tố chất trời sinh tuy trọng yếu, nhưng là tiềm lực phát triển càng thêm trọng yếu hơn, như so sánh một chén rượu bằng vàng cùng một cái hũ sành, lượng rượu chén vàng có thể chứa ít hơn cái hũ nhiều lắm, nếu như chỉ so công dụng, hoàng kim hay đất sét có vẻ không quan trọng rồi.
Lúc Dina cùng đội trưởng Carrie bàn về tiềm lực của Leach, Leach lại đang cân nhắc, làm thế nào mới có thể câu dẫn Rosa làm tình cùng hắn lần nữa.
Người khác không rõ nguyên nhân khiến thực lực của hắn tăng trưởng, nhưng hắn tự mình hiểu rõ, chỗ tốt lần ân ái kia mang tới cho hắn, vượt xa khổ luyện trong khoảng thời gian này.
Năng lượng sinh mệnh mà hắn đánh cắp được, đến gần đây mới hoàn toàn sáp nhập vào bên trong đấu khí của hắn. Hai ngày trước, đống năng lượng sinh mệnh kia tiêu hao toàn bộ hầu như không còn, hắn rõ ràng cảm giác được tốc độ tăng trưởng đấu khí chậm lại rất nhiều.
Đối với Rosa, Leach nhiều ít có chút đau đầu, nữ nhân này không thèm nói lý, tính cách hay thay đổi, nói không chừng nàng sẽ như lần thứ nhất trước đó, rất dễ dàng liền đáp ứng, nhưng là cũng có thể sẽ một câu cự tuyệt. Để cho hắn lo lắng nhất chính là, có khi Rosa rõ ràng chính miệng đáp ứng, đến lúc làm lại trêu cợt hắn.
Trong nội tâm cất giấu tâm sự, Leach đi học cũng chẳng thể chăm chú.
Cùng dĩ vãng bất đồng, sau khi xuất hiện cùng Isabella, hắn rõ ràng không giải thích được lại có thể tiến vào nhóm nhỏ do nữ sinh xinh đẹp tạo thành, tựa hồ là bởi vì Isabella thay hắn nói không ít lời hữu ích.
Điều này làm cho hắn đồng thời được phần đông nữ hài tử ưu ái, cũng bị phần đông nam sinh trong lớp ghen ghét, đáng tiếc không có ai biết, hiện tại Leach đối với hết thảy căn bản không có hứng thú. Hắn ít nhất vẫn nhớ kỹ sĩ quan từng nói với hắn: "Hiệp sĩ với người thường là không thể kết hợp cùng một chỗ."
289
3
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
