ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10 - Công Pháp Dâm Đãng (P5)

Leach cũng không trả lời, mà là tiện tay vén chăn lên, quả nhiên hai chân Isabella đã bị thương.

Tức giận xông lên trong lòng Leach, bất quá Leach coi như lý trí, hắn biết rõ hiện tại việc đầu tiên phải làm chính là chữa trị cho Isabella.

Như một cơn gió, Leach hướng phía doanh địa chạy như điên.

Đến doanh địa, hắn không nói hai lời bay thẳng kho trang bị: "Tiểu thư Randy, có thể giúp tôi một việc không? Một người bạn của tôi bị thương, nàng... nàng có khả năng là vì tôi mà bị thương."

Leach dứt khoát đem chuyện kể lại, đây là việc duy nhất hắn có thể làm trong giờ phút này.

Sĩ quan Randy nghi hoặc mà nhìn nhìn Leach, theo trong ánh mắt Leach, nàng nhìn ra lo lắng sâu sắc cùng sát ý nồng đậm.

Đột nhiên ánh mắt của nàng nhìn về phía sau Leach, không biết khi nào, vị đội trưởng lãnh diễm đã đến cửa ra vào.

"Ta đang cảm thấy kỳ quái, còn chưa tới giờ tan học mà cậu đã tới rồi?"

Đội trưởng tản bộ đến gần: "Trên nguyên tắc, thân là hiệp sĩ chúng ta không nên trông nom những sự vụ nhàn rỗi khác, pháp luật cũng cấm hiệp sĩ nhúng tay vào dân sự."

Leach lập tức cảm thấy vô cùng thất vọng.

"Bất quá, nếu như bản thân sự việc liên quan đến hiệp sĩ mà nói, vậy đó là vấn đề rồi."

Đội trưởng quay đầu hỏi sĩ quan: "Cô có rảnh không? Nếu có thời gian, đi nhìn một chút đi."

Lúc đến là một người, lúc về lại là ba người, ngoại trừ tiểu thư Randy, Rosa cũng đi theo.

Leach đã sớm phát hiện, trong toàn bộ doanh địa, đội trưởng ngoài lạnh trong nóng, tiểu thư Randy có chút mơ hồ, nhưng cũng là người có lòng nhiệt tình, bất quá có trái tim nồng ấm nhất lại là Rosa nghịch ngợm.

Phụ trách trị liệu là Randy, Rosa thì ở một bên đùa giỡn với tiểu hài tử, nàng cùng bốn tiểu hài tử rất vui vẻ, có lúc thậm chí để cho Leach cảm thấy hoài nghi, vị tiểu thư Rosa này cùng bốn tiểu hài tử kia, rốt cuộc ai nhỏ tuổi hơn?

"Leach, mang mấy đứa nhỏ đi ăn chút gì đi."

Randy phân phó.

Leach lúc này mới nhớ tới, hắn đem đồ vật mang đến, đặt ở trong phòng bếp.

Vừa nghe có cái ăn, bốn tiểu hài tử oa oa kêu to, ném Rosa lại và chạy vội ra ngoài.

Buồn bực nhìn bốn tiểu hài tử như quỷ đói đầu thai, trong nội tâm Leach chỉ nghĩ đến một chuyện, nên xử lý những tên lưu manh kia thế nào đây?

Cho dù không phải là vì Isabella, hay vì chính hắn, thì cũng nên làm tòa thành thị này trở nên sạch sẽ một chút.

Bằng không, một ngày kia ba của hắn hoặc là mẹ gặp độc thủ của kẻ khác, lúc đó có hối hận cũng không kịp.

Điều duy nhất để cho hắn cảm thấy đau đầu chính là, làm thế nào mới tìm được những tên lưu manh kia? Hắn cũng không thể cứ thấy một người dáng vẻ lưu manh liền giết, như vậy tám chín phần mười sẽ ngộ thương người tốt.

Leach còn chưa nghĩ ra biện pháp giải quyết, Randy cùng Rosa đã từ bên trong đi ra, trên mặt hai nữ nhân nhiều ít mang theo một tia quỷ dị cùng mập mờ.

"Bạn học của cậu có vận khí coi như không tệ, ít nhất xương cốt không gãy, chỉ là xương bánh chè bên trái bị lệch khớp, ta đã giúp nàng đem xương cốt nắn lại, kế tiếp chỉ cần nghỉ ngơi là tốt rồi."

Randy nói ra: "Mấy đứa nhỏ, quay vào phòng hảo hảo chiếu cố tỷ tỷ đi."

Đem bốn tiểu đông tây đuổi đi, trên mặt Randy bay lên một mảnh đỏ ửng, nàng do dự một chút, sau đó dùng giọng điệu có chút hòa ái nhẹ nói: "Ta có thể lý giải, nam hài thời kỳ trưởng thành tại phương diện nào đó sẽ có chút ít xúc động, bất quá, hiệp sĩ cùng người thường là không thể nào cùng với nhau, cậu tốt nhất nên nhớ kỹ những lời này."

Leach lập tức đỏ mặt.

Randy nói xong lời này lập tức liền có chút ít hối hận, loại sự tình này rất xấu hổ, hơn nữa căn bản không liên quan tới mình, mình lo lắng cái gì chứ?

"Ta còn có việc, ta đi trước."

Randy vội vàng ly khai như bay.

Rosa lại không có ý tứ rời đi chút nào, nàng cười mị mị đi đến bên cạnh Leach, ngón trỏ tay phải không ngừng chọc chọc gò má hắn, trong miệng loáng thoáng nói: "Xấu hổ, xấu hổ, xấu hổ."

Leach ngay cả cổ cũng đỏ, hắn quay ngoắt đi, không thèm nhìn cô nàng thích trêu đùa kia.

Đáng tiếc Rosa căn bản không có ý định buông tha hắn, còn tiến đến bên tai hắn nhẹ giọng hỏi: "Cùng bạn học nữ làm việc ấy có cảm giác thế nào?"

"Tôi không có..."

Leach không muốn thừa nhận, nếu bị người này bắt lấy, sẽ bị nàng đùa cợt đến chết.

"Đừng hòng chối, lúc Randy kiểm tra thương thế cho cô bé kia, phát hiện nàng còn có vết thương khác, cẩn thận kiểm tra một chút, phát hiện hạ âm của nàng sưng đỏ gay gắt, rõ ràng bị một gia hỏa không hiểu phong tình làm đấy."

Con mắt Rosa ngừng ở trên đũng quần Leach, nụ cười trêu chọc quen thuộc hiện ra trên môi nàng.

Duỗi ra một ngón tay mảnh khảnh, Rosa nhẹ nhàng vạch lên đũng quần Leach.

Dục hỏa bùng cháy, Rosa chỉ vuốt hai cái, quần của hắn liền thành trướng bồng rồi.

"Muốn ta giúp cậu sao?"

Rosa dùng ngón tay vạch thành vòng tròn tại đỉnh trướng bồng.

Leach thiếu một tí thì rên lên, thật sự rất thư thái.

Cũng không phải nói thủ pháp của Rosa quá tuyệt diệu, so với mấy trò của Isabella đêm qua, Rosa còn xa lắm.

Bất quá chỉ cần Leach vừa nghĩ tới thân phận hiệp sĩ của tiểu thư Rosa, hắn liền cảm thấy cực kỳ hưng phấn.

Mấy tuần qua, những nữ nhân trong hiệp sĩ đoàn kia, trong suy nghĩ của hắn mỗi người đều là nhân vật cao cao tại thượng, hiện tại một trong các nàng, rõ ràng khuấy động dương vật của hắn.

"Thật sự có thể chứ?"

Leach thốt ra, trong lòng của hắn tràn đầy chờ mong.

Rosa sững sờ, nàng mở to cặp mắt mê người kia, Leach trả lời tuyệt đối vượt quá dự liệu của nàng.

Nguyên bản nàng chỉ nói giỡn, bất quá nếu làm thật nàng cũng không thèm để ý. Ân ái đối với nàng, thuộc về loại có cũng được mà không có cũng không sao.

Có lẽ có thể thử xem sao nhỉ? Nàng nhẹ nhàng cởi bỏ dây lưng Leach, dương vật cực đại thoáng cái bắn ra.

Đây là lần đầu tiên Rosa nhìn thứ đồ của nam nhân gần như này, có chút nhíu mày, theo nàng, đồ chơi này thật sự quá xấu, như là một đầu rùa đen, gân xanh quấn quanh bốn phía, lại có chút giống rễ cây.

Tùy ý sờ vài cái, Rosa đang muốn lại gần nhìn kỹ chút nữa, vừa lúc đó, Leach cong eo, đồ chơi kia đột nhiên chen vào giữa môi nàng.

Cái này dọa nàng nhảy dựng lên, đồng thời cũng làm cho nàng thấy phi thường tò mò, nàng không biết như vậy là làm gì?

Nàng cũng không phải là chưa từng cùng nam nhân làm tình, lúc mười ba tuổi bởi vì hiếu kỳ nhất thời, đã cùng một người bạn nhỏ tuổi hơn thử qua ân ái, cảm giác vụng trộm ăn trái cấm cũng không tốt lắm, chỉ nhớ rõ có chút đau. Lần ân ái kia, nàng cũng không có dùng miệng.

Rosa cũng chưa từng nghe nói qua, ân ái cần dùng đến miệng, ít nhất trong nhóm bằng hữu của nàng khi nói về loại sự tình này, đều không có dùng miệng làm.

Hiếu kỳ nhất thời khiến Rosa cũng không cự tuyệt, tùy ý Leach làm gì thì làm.

Lúc đầu Leach có chút bận tâm, hắn sợ Rosa sẽ cự tuyệt, càng sợ Rosa đang trêu hắn, nữ nhân này cái gì cũng dám làm, vạn nhất nàng cắn một phát...

Đút vào vài chục cái, chứng kiến Rosa không có phản ứng, hắn dần dần buông lỏng.

Leach dùng sức ôm lấy đầu tiểu thư Rosa, để cho dương vật càng ngày càng vào sâu hơn.

Hiệp sĩ không giống với thường nhân, lúc Isabella giúp hắn bú liếm, hơi chút xâm nhập một ít đội lên yết hầu, Isabella sẽ buồn nôn, ngay sau đó sẽ đem đồ chơi của hắn nhổ ra.

Rosa lại không thèm quan tâm chút nào, Leach thậm chí có thể cảm giác được đỉnh quy đầu cực đại kia chạm đến tận cùng cổ họng, thậm chí có một phần trượt vào bên trong thực quản.

Liên tục đút vào mấy chục cái, đang khi Leach cảm giác phi thường thoải mái, đột nhiên hắn cảm giác Rosa giãy dụa mãnh liệt, liền phun dương vật của hắn ra.

"Không chơi nữa, không vui chút nào, ta chẳng thoải mái gì hết."

Rosa ồn ào đứng lên, giờ phút này nàng chẳng giống nữ nhân thành thục 22 tuổi chút nào, ngược lại càng giống một cô gái nhỏ đang bực tức.

"Lập tức sẽ thoải mái ngay, tôi cam đoan."

Leach một tay nắm góc áo Rosa, tay kia cởi dây lưng của nàng.

Bởi vì bối rối, cho nên thủ cước Leach có vẻ quá nhanh, cởi bỏ dây lưng, hắn tiện tay cởi luôn quần ngoài và quần lót Rosa đến tận đầu gối.

Cởi quần mình xong Leach có chút do dự, nơi này là phòng bếp, ngay cả ghế cũng không thấy, chớ nói chi là giường.

323

8

1 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.