Chương 3 - Ta làm đế thì nàng phải làm hậu (Thượng)
Ta là đế thì nàng phải là hậu!(Thượng) Hoàng đế: "Khụ khụ...Chào các ngươi như đã giới thịu ở chap trước thì chap này trẫm là nam9, ngồi bên cạnh trẫm vẫy vẫy tay chính là nữ9 của các ngươi. Giới thiệu xong rồi mình vào truyện." 25 năm trước-------- Trẫm và nàng quen biết nhau từ nhỏ, chính là như mọi người nói thanh mai trúc mã. Năm đó trẫm mới 8 tuổi cha nàng đưa nàng vào cung chơi cùng với trẫm. À mà quên giới thiệu nhạc phụ đại nhân của trẫm chính là đại tướng quân uy mãnh mà trẫm rất rất ngưỡng mộ nha. Bởi vì phụ hoàng chung tình với mẫu hậu nên chỉ sinh có mình trẫm. Nghe kể giai thoại của họ cũng không kém gì trẫm đâu! Bởi vì có mình trẫm là con nên phụ hoàng rất yêu thương phong trẫm làm thái tử nhưng mà trẫm không thấy vui vẻ gì hết, trẫm chỉ thấy cô đơn lúc đi học các bạn ai cũng sợ đắt tội trẫm không muốn cùng chơi với trẫm, bởi vì không có huynh đệ tỷ muội nên khi về cung trẫm chỉ lủi thủi một mình và rồi trên đường về khi đi ngang qua ngự hoa viên trẫm nhìn thấy nàng đang chơi đá cầu. (Thần Thần: "trái cầu hồi xưa giống như trái bóng vậy đó. Người ta gọi là cầu mây. Ai coi phim cổ trang chắc cũng biết ha.) Trẫm đứng đó hồi lâu muốn bước qua xin cùng chơi nhưng lại sợ cho nàng bỏ chạy nên thôi. Ai ngờ lúc trẫm định quay đi thì nàng gọi trẫm í ớ. Hoàng hậu lúc nhỏ: "Ca ca gì ơi mau lại đây này." Vừa gọi nàng vừa vẫy tay với trẫm. Hoàng đế lúc nhỏ: "Ngươi gọi ta sao?" chỉ bản thân Nàng không nói gì chỉ gật gật đầu. Thấy đúng là nàng gọi mìnhg trẫm vui vẻlon ton chạy qua. Nàng chỉ quả cầu rồi chỉ chỗ cho ta đứng. Hoàng hậu lúc nhỏ: "Ca ca xinh đẹp chúng ta cùng chơi đi, ta chơi một mình thật chán."Hoàng đế lúc nhỏ: "Thật sao ta có thể chơi cùng muội sao? Nhưng mà ta khôngbiết chơi." Lúc ấy trẫm vui mừng hỏi lại nhưng rồi yểu xìu trả lời. Lúc ấy nàng nhìntrẫm kinh dị lắm. Trố to mắt lên luôn.
Hoàng hậu lúc nhỏ: "Hả?!! Ngươi không biết chơi cái này. Đừng đùa chứ."
Hoàng đế lúc nhỏ: "Ta thật sự không biết chơi. Không có ai dạy ta chơi hết. Bởi
vì ta không có bạn." Trẫm tiếp tục yểu xìu trả lời.
Hoàng hậu lúc nhỏ: "Không có bạn? Sao kì vậy?" Nàng trố mắt hỏi trẫm.
Hoàng đế lúc nhỏ: "Ta không biết. Muội chơi với ta được không?"
Hoàng hậu lúc nhỏ: "Thôi được rồi ta dạy ngươi."
Nàng dạy trẫm chơi, sau đó chúng trẫm cùng nhau chơi đùa với nhau thật vui vẻ
nàng chính là người bạn đầu tiên của trẫm. Sau khi cùng nàng chia tay nhau trẫm đến
gặp phụ hoàng nhờ người giúp ta và nàng lại được gặp nhau. Sau đó chúng ta lại cùng
học tập, cùng nhau chơi đùa,...Trãi qua thời gian vui vẻ bên nhau ta dần phát hiện tình
cảm dành cho nàng nên đối với nàng càng tốt hơn. Có một lần ta hỏi nàng.
Hoàng đế lúc nhỏ: "Nếu sau này ta trở thành hoàng đế muội sẽ cùng ta sao?"
Hoàng hậu lúc nhỏ: "Không! Nếu huynh là hoàng đế vậy ta sẽ làm đại tướng quân
bảo vệ lãnh thổ và con dân của huynh!" Nàng không cần nghỉ ngợi trả lời một cách
kiên định.
Lúc ấy trẫm nghĩ nàng đùa nên chỉ cười cười. Nhưng mà trẫm đã sai kể từ hôm đó
trẫm không có gặp lại nàng ấy. Đến phủ của nàng thì được biết nàng đã đến
chiến trường cùng phụ thân nàng. Lúc ấy trẫm ngơ ngác nàng khi nào học qua
võ công? Nàng chỉ là một nữ tử yếu đuối đến chiến trường làm sao chiệu được!!!
5
0
1 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
