ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 5 - Vong Sát Chi Giáp - Bí Cảnh

.................

Tác : Ài, mấy hôm trước ra đường gặp phải đạo tặc, mất điện thoại, đến nay mới có lương mà mua cái mới .

............

Ngày hôm sau, Tần Mục đi đến vòng trong cùng của U Minh Lâm, chỉ cách một bước, toàn bộ yêu thú bên trong đó đều cao hơn hắn một cái đại cảnh giới, Tần Mục lắc đầu, quay trở về, liều mạng rất tốt, thế nhưng mạng nhỏ chỉ có một, thù chưa trả, Tần Mục nhất định không để mình chết.

Điêu....

Một tiếng rít gào, một đầu đại bàng lớn chừng 2 thước, hai cánh dài tận 4 thước, như che khuất bầu trời nhào xuống Tần Mục, để Tần Mục kinh ngạc là, đầu này yêu thú tu vi ước chừng cao đến Luyện Hồn cảnh đỉnh phong.

-Hừ...

Tần Mục tránh né, thế nhưng tốc độ của đại điêu này quá nhanh, một trải bắt được cánh tay của Tần Mục, đem hắn nhấc lên không.

-Đáng chết...

Tần Mục tay rút trọng kiếm, đâm về phía cổ đại điêu, đại điêu khinh thường không tránh không né, mặc kệ kiếm đâm lên cổ họng.

Choang...

Hỏa tinh bắn ra, lông vũ của đại điêu giống như sắt thép tinh luyện, dù cố gắng thế nào cũng không thể đâm thủng.

Phốc...

Thế nhưng lúc này bụng của đại điêu bỗng nhiên bị đâm thủng, xuyên cả qua lưng của nó, Tần Mục lúc này mới nhìn rõ, là một đầu mũi tên bằng bạc.

Bên dưới U Minh Lâm, một nữ tử mặc tử y, tóc dài xõa vai, trên mặc vẽ nhàn trang, dung mạo như vẽ, trên tay cầm một thanh cung bạc, trên lưng còn có một nhóm mũi tên bạc.

-Ngọa tào...

Tần Mục mắng lớn, đại điêu chết rồi, tất nhiên sẽ rơi xuống đất, thế nhưng lúc này hắn cách mặt đất cũng có đến 150 thước, ngã xuống chắc chắn biến thành thịt nát.

Phập...

Thế nhưng lúc Tần Mục cách mặt đất chỉ còn hơn mười thước, hắn cảm thấy bả vai đau nhức, thân thể bay ngược về sau, đâm vào một cái thân cây đại thụ.

Trên vai Tần Mục bị một mũi tên bạc xuyên qua, gắn chặt hắn lên thân cây đại thụ, cứu hắn một mạng.

Thế nhưng cách này thực sự quá đau.

Tần Mục đem mũi tên rút ra, ngay lập tức rơi xuống đất, máu tươi cuồng phún, hơn nữa vết thương cũ cũng tái phát, đau nhức gấp bội.

-Ngươi không sao thì trả mũi tên lại cho ta.

Một giọng nói vang lên, Tần Mục giật mình, nữ tử mặc tử y kia đi đến, đem mũi tên trên tay Tần Mục lấy đi, sau đó xoay người, một lời cũng không nói.

-Nữ nhân a...

Tần Mục ôm bả vai, nói, hắn mặc dù không lớn, nhưng gặp người khác phái không ít, thường thường đều là đặt mình ở vị trí cao hơn người khác, gây lỗi lầm đều nói mình là thân nữ nhi, khiến người khác không thể phản bác.

Tần Mục lấy kim sang dược thoa qua vết thương, ngồi xuống bắt đầu luyện hóa oán niệm của đại điêu, mặc dù hắn không giết nó, oán niệm sẽ không đậm, thế nhưng thịt ít vẫn là thịt.

Phù...

Tần Mục thở ra một hơi, cuối cùng cũng đột phá đến Luyện Hồn cảnh tứ tầng, hắn cảm giác, đạt đến ngũ tầng, sẽ có biến hóa.

-Tiếp tục a.

Tần Mục bỏ qua đối với nữ tử kia khẩu khí, quay trở về vòng ngoài của U Minh Lâm, tiếp tục săn giết yêu thú.

...........

Một tuần sau, trên người Tần Mục toàn là vết bẩn, máu của bản thân, yêu thú, bụi đất hòa trộn lại với nhau, nhưng hắn không quan tâm, lúc này, hắn đang đột phá.

Oành...

Đan điền nổ tung, mở rộng, lúc này hắc khí tràn vào bên trong đan điền, thôn phệ chân khí.

Tần Mục cau mày, hắc khí lúc nào cũng ở trong trái tim thứ hai của hắn, không hề chảy vào đan điền, không hề thôn phệ chân khí, thế nhưng lúc này, hoàn toàn khác.

“Huyết Thị Sát, Vong Sát Chi Giáp”

Âm thanh cổ lão kia vang lên trong đầu Tần Mục, hắc khí sau khi thôn phệ toàn bộ chân khí, bắt đầu lan tràn ra ngoài, bao bọc cơ thể của Tần Mục, tạo thành bộ giáp đen tuyền.

-Mặc dù không có chân khí, thế nhưng sức mạnh thân thể lại hoàn toàn khác biệt.

Tần Mục ngạc nhiên, mặc dù chân khí hao hết, thế nhưng lại khiến man lực mạnh mẽ gấp năm lần, lúc trước một quyền có 300, 400 cân thì bây giờ có đến 2000 cân.

Ầm...

Tần Mục thử dùng hết sức, quả nhiên chỉ bước ra một bước, đã vọt ra gần mười thước, chỗ đứng lúc nãy mặt đất rạn nứt, còn có hai cái lỗ sâu hoắm.

-Toàn bộ đều tăng lên.

Tần Mục kinh ngạc, Vong Sát chi giáp mặc dù khiến bản thân không thể sử dụng võ kỹ, thế nhưng man lực có thể bù đắp, tốc độ, sức mạnh toàn bộ đều mạnh mẽ hơn.

-Rất tốt, có thể thay thế Diệt Tuyệt chi kiếm.

Tần Mục vui vẻ, có Vong Sát chi giáp, hắn tạm thời không cần gấp gáp học tập võ kỹ, một thân man lực, dùng quyền định đoạt.

-Tiếp tục cố gắng...

Tần Mục không ngừng nghỉ, khiến bản thân càng thêm mạnh mẽ, mới có tư cách sinh hoạt, nếu không cũng chỉ là kiến hôi, tùy tiện giết hại.

-Nếu có thể đi vào bí cảnh thì tốt rồi.

Tần Mục nghĩ, Tần gia hay bất kì gia tộc đỉnh cấp nào, cũng có một cái bí cảnh riêng, để tộc nhân tiến vào lịch luyện, lợi ích không cần nói, tuyệt đối là có lợi vô hại, thế nhưng lúc này Dương gia đã nắm giữ bí cảnh của Tần gia.

-Lâm Hạo...

Tần Mục giật mình, bả vai chợt lạnh, ngẩng đầu, đó là một đầu băng điêu, óng ánh như kim cương, chính nó gọi tên Lâm Hạo, danh tự giả mà Tần Mục chỉ nói cho Dương Băng.

-Dương Băng, ngươi tại sao có thể tìm được ta?

-Trên người ngươi nhiễm khí tức của ta, chỉ cần người không rời khỏi Dương Châu, ta đều có thể tìm tới ngươi, ngọc bội của ta ở chỗ ngươi?

Tần Mục ngạc nhiên đối với Dương Băng năng lực, hắn hối hận, tại sao lại đi lấy ngọc bội của nàng, tìm tới phiền phức.

-Không có.

-Được, ta tin ngươi, nhưng ta có chuyện quan trọng nói với ngươi.

Dương Băng giọng nói lạnh nhạt, Tần Mục ngạc nhiên, nàng dễ dàng tin tưởng hắn như thế, quả thực khiến người không thể tin được.

-Ngươi hẳn biết Tần gia bí cảnh?

-Tần gia bí cảnh?

-Đúng, một tháng sau, bí cảnh mở ra, ngươi có thể đến tham gia.

-Sao có thể?

Tần Mục bật thốt lên, hắn mặc dù không tiến vào bí cảnh bao giờ, thế nhưng vẫn biết quy tắc của bí cảnh, chỉ có tộc nhân của gia tộc mới được tiến vào, nếu không sẽ bị bí cảnh cơ chế đánh chết.

-Đó là thật, bởi vì Dương gia vừa mới chiếm được bí cảnh, chưa đặt lại quy tắc, khiến bí cảnh cơ chế vô hiệu, bất kì ai cũng có thể tiến vào.

Tần Mục hiểu ra, Dương Băng nói không sai, dưỡng phụ của Tần Mục từng nói, mỗi khi gia chủ thay đổi, phải tiến vào bí cảnh đặt lại quy tắc, khiến bí cảnh nhận chủ, mới có thể chống lại ngoại lai người xâm nhập.

Nhưng Tần Mục không hiểu, tại sao tin tức này có thể truyền ra ngoài, Dương Băng nói, Dương Tôn chết, Dương Khôn phụ thân nàng tiến hành thanh trừng, dẹp loạn, khiến Dương gia tổn thất không ít, mà Dương gia còn có nội gián, để hai nhà Tiếu gia cùng Liêu gia biết được tin tức này, gây sức ép, để bọn họ tộc nhân tiến vào bí cảnh.

Dương gia thực lực giảm, khó lòng chống lại, thuận nước đẩy thuyền, nhân sĩ khắp Dương Châu cũng tiến đến, thế nhưng số lượng có hạn, Dương gia chỉ có thể đưa ra 100 danh ngạch cho thiên hạ nhân sĩ, một tháng sau sẽ mở lôi đài, quyết định danh ngạch.

Dương Băng tin tưởng Tần Mục (Lâm Hạo) thực lực, chiếm một cái danh ngạch dễ như trở bàn tay, mới thông báo cho Tần Mục, để hắn tiến đến, điều này khiến Tần Mục vui vẻ vô cùng.

-Được, ta sẽ đến, nhưng vì sao ngươi lại cáo tri ta?

-Ta không phải người vô ơn.

Dương Băng trả lời, nàng biết Tần Mục vẫn ở trong U Minh Lâm, sợ hắn bỏ lỡ, mới để băng điêu đến thông tri, Tần Mục chỉ cười, phất tay để băng điêu bay đi, một tháng, hắn tu vi có thể đạt đến Luyện Hồn đỉnh phong, bí cảnh có thể cho hắn cơ hội đột phá Anh Hồn cảnh.

............

Pp, mỗi ngày 1 chương như cũ nhé, híc, 6 củ của ta.

6

1

1 tháng trước

23 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.