Chương 11 - Kim Bằng Phong Ấn
................
Mộng Cốc, là một cốc bị sương mù bao phủ, khung cảnh như tiên cảnh phúc địa, bởi vì nơi này có rất nhiều Linh Vụ thảo, bọn chúng hấp thu linh khí sẽ tạo ra sương mù, bên trong còn có Mộng Tâm quả tồn tại, cho nên bị Dương gia gọi là Mộng Cốc.
- Cẩn thận Vụ Thú, bọn chúng số lượng rất đông.
Dương Băng cùng Tần Mục tiến lên, dặn dò Tần Mục, Vụ Thú là từ Linh Vụ Thảo Vương sinh ra, bảo vệ nó tồn tại, mà Mộng Cốc bởi vì khắp nơi đều là Linh Vụ Thảo, đâu đâu cũng sẽ có ít nhất một Thảo Vương, Vụ Thú tất nhiên không thiếu.
- Nơi này, thật sự là bảo địa.
Tần Mục ngẩng đầu, nói, vụ khí từ Linh Vụ thảo đối với người bình thường thì rất bình thường, võ giả thì bất quá cũng chỉ là sương, nhưng đối với Tần Mục lại khác, hắc khí của Vong Sát Thư có thể thôn phệ mọi thứ vô hình tồn tại linh năng (linh khí nguyên năng), vụ khí nơi này không khác gì một linh trì cho Tần Mục ngâm vào trong đó.
Ngao...
Một đầu Vụ Thú nhào đến hai người, nó thân hình như xà, trên đầu mọc giác, rõ ràng là một đầu giao, thật khó thể tưởng tượng được một cây Linh Vụ Thảo Vương có thể tạo ra một đầu quái giao như vậy.
- Bọn chúng đơn lẻ chiến lực không mạnh, để ta.
Dương Băng nói, nàng vung lên chưởng, nhất thời hàn quang lóe lên, nhiệt độ xung quanh hạ thấp, Giao Vụ Thú động tác chậm chạp, biến thành băng điêu, vỡ nát giữa không trung.
- Đi tiếp đi, nán lại quá lâu, Vụ Thú đến càng nhiều.
Dương Băng tiến lên, Tần Mục đi theo, hắn đang phân thần, một bên hấp thụ linh vụ, một bên luyện hóa, gần như không thể xuất thủ, hắn đang muốn dùng linh vụ một hơi tích lũy đến Luyện Hồn cảnh đỉnh phong, lấy được Mộng Tâm quả thì nhất cử đột phá.
- Xà...
Một đầu Vụ Xà nhào ra, Tần Mục vung Lang Nha đao, đem thân thể nó đánh tan, thế nhưng linh vụ nhanh chóng hợp lại, Vụ Xà vẫn cứ nhào tới, Dương Băng phất tay, hàn khí phun ra, đem Vụ Xà đông cứng, vỡ nát thành từng mảnh.
- Đi nhanh...
Dương Băng dùng hết tốc độ chạy đi, Tần Mục không kém, đuổi theo nàng, sau lưng thiên kì bách quái Vụ Thú hung hãn đuổi theo, phía trước có không ít người cũng đang cùng Vụ Thú khiêu chiến, Tần Mục nhìn qua, là người của Liêu gia.
Lưu Hoa lão bà kia không thấy, chỉ có một đám nam nữ trẻ tuổi, vận dụng lên nguyên tố võ kỹ, hỏa diễm, hàn băng, thiểm điện bắn giết Vụ Thú, có điều Tần Mục lại cảm thấy kì quái, nhưng không biết kì quái nơi nào.
- Đến...
Dương Băng tiến vào một hang động, bên trong là một cái đường hầm tối tăm, tản ra âm hàn lãnh khí, tiến vào bên trong, đi bộ một chút, cả hai đến một động thiên rộng rãi, bên trong có mười mấy người tụ hợp.
Động thiên chính giữa có một hồ lớn, bên trên xây một cái tế đàn, có hai người đứng ở đó, Tần Mục nhìn quanh, nhận ra rất nhiều người.
Lưu Hoa lão bà cùng một thiếu nữ mặc lục y, tử y nữ tử, Tiếu Lạc, nhi tử của Tiếu Lạc, Tiếu Hàn, Dương gia gia chủ Dương Khôn, muội muội Dương Băng, Dương Diễm, cùng còn lại là nhân sĩ bên ngoài.
Tần Mục nhận ra bên cạnh Lưu Hoa lão bà thiếu nữ, là Liêu Huyền Yến, 16 tuổi, là nữ tử thiên tài của Liêu gia, nghe nói được Đằng Long học viên thu lưu, được viện trưởng của Hỏa Long Viện thu làm đệ tử.
Mà nhìn thấy tử y nữ tử kia, Tần Mục trong lòng bực tức, mấy lần ăn thiệt thòi, hắn đều nhịn, thế nhưng lần này nếu nàng có ý định đoạt Mộng Tâm quả, thì đừng trách Tần Mục không khách khí.
- Nếu đã đông đủ, ta sẽ bắt đầu lễ tế.
Dương Khôn nhìn thấy Dương Băng đưa đến một người, trong lòng nghi hoặc, thế nhưng lễ tế thời điểm bắt đầu đã đến, hắn đứng trước tế đàn, chân nguyên ngoại phóng, dung nhập vào tế đàn, tế đàn hào quang rực rỡ, mà bên dưới hồ cũng mở ra một đầu nước xoáy, bên trong nước xoáy là một cái thông đạo.
Dương Khôn đem ngón tay cắt mở, tinh huyết rơi xuống tế đàn, triệt để thiết lập quy tắc, hiện tại võ giả Anh Hồn cảnh không thể động thủ, sẽ chịu bí cảnh quy tắc thanh trừng, mà đầu thông đạo kia chính là dẫn đến chỗ của Mộng Tâm quả.
- Đi thôi...
Dương Băng kéo Tần Mục đi đến thông đạo, hình ảnh này rơi vào trong mắt Tiếu Hàn, khiến hắn rất ghen ghét, nhưng mục đích của hắn là Mộng Tâm quả, bỏ qua cho tiểu tử kia.
Tiến vào thông đạo, đi đến cuối cùng, là một con đường dài dằng dặc, hai bên vách đá cao vút, mây mù che phủ, không nhìn thấy được tình huống phía trên, lúc này Tần Mục giật mình, một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào hắn, loại cảm giác này hắn đã từng gặp qua trước đó.
Những người khác không ai phát hiện, phía trên sương mù có một đôi khổng lồ mắt, vàng óng như hoàng kim, nó không quan tâm người khác, chỉ nhìn chằm chằm Tần Mục cùng Dương Băng, trong sương mù vang lên giọng nói.
- Cửu Thần Thánh Tử.
.............
Dài dằng dặc con đường đi đến cuối cùng là một cái hồ lớn, ở giữa có một ốc đảo, bên trên ốc đảo linh khí lượn lờ, ẩn ẩn có thể nhìn thấy thực vật sinh trưởng, cùng một cây bắt mắt cây quả, chính là Mộng Tâm quả.
Ốc đảo không lớn, ước chừng hai mươi trượng khoảng chừng, có thiên hạ nhân sĩ vọt lên trước, đạp lên mặt nước, thủy thượng phiêu lướt đi, hắn vẻ mặt đắc ý, thế nhưng không nhanh lắm, mặt nước sôi trào, một cái bóng đen từ bên dưới nhào ra.
Là một cái miệng lớn, bên trong đầy răng nanh, da ngoài sần sùi, giống như là ngạc ngư, một ngụm đem tên kia nuốt mắt, nó thân ảnh hiển lộ, ốc đảo chuyển động, thì ra ốc đảo là bộ phận của đầu yêu thú kia.
- Ngạc Quy, đầu là ngạc, thân là quy, thuộc về hỗn giao yêu thú, rất ít gặp, nhưng chiến lực vô cùng mạnh, là Anh Hồn cảnh tu vi, ước chừng năm tầng.
Dương Băng không nóng không lạnh nói, nàng là người Dương gia, Dương gia từng lấy được Mộng Tâm quả, dĩ nhiên biết rõ tình huống, Tần Mục gật đầu, hắn cảm giác được từ lúc vừa đến nơi đây, nơi có linh quả tồn tại, sao có thể không có yêu thú thủ hộ?
- Tiến lên, người nào chém giết được yêu thú, sẽ là người đầu tiên đạt Mộng Tâm quả, còn lại dựa vào chiến lực mà phân chia.
Tiếu Hàn cầm trường kiếm, một cước giẫm lên đại địa, nhất phi trùng thiên, kiếm quang rực rỡ, Vũ Hồn sau lưng hiển hiện, là một đầu đại điêu, nó hai cánh sáp nhập Tiếu Hàn thân thể, để Tiếu Hàn tạm thời có phi hành năng lực, tốc độ đề thăng.
- Được.
Liêu Huyền Yến giương lên trường cung, sau lưng có một đầu Sồ Phượng Vũ Hồn hiển hiện, hỏa diễm rực cháy, mũi tên chứa hỏa diễm bắn ra, xoẹt qua không khí, để lại thật dài đuôi lửa, chính xác bắn lên mắt của Ngạc Quy.
Ngạc Quy nhắm lại mắt, da ngoài cản trở hỏa diễm mũi tên, nó bị chọc giận, trước đây không lâu có người đến đoạt linh quả của nó, hiện tại lại có kẻ đến, lai giả bất thiện, nó muốn đem bọn hắn toàn bộ nuốt mất.
Tần Mục vận lên Vong Sát giáp, Dương Băng đứng ở một bên quan sát, nàng đã được Mộng Tâm quả, dĩ nhiên không cần tranh giành, Tần Mục giẫm đại địa, phóng tới giữa hồ Ngạc Quy.
- Tỷ, không ngờ ngươi cũng thích nam nhân.
Dương Diễm một mặt tiếu ý, trêu Dương Băng, Dương Băng mặt lạnh không đáp, Dương Diễm bực tức giậm chân, quan sát giữa hồ chiến đấu.
Tiếu Hàn một kiếm lại một kiếm chém lên Ngạc Quy đầu, mỗi lần đều không gây ra được một vết xước, nếu không có phi hành năng lực, chỉ sợ Ngạc Quy một cái lắc đầu, đem hắn đụng bay xa xa.
Còn lại hai cái thiên hạ nhân sĩ là một cặp đồng hành, ý định thừa nước đục thả câu, tiến đến Ngạc Quy lưng, vụng trộm lấy đi Mộng Tâm quả, thế nhưng bất ngờ, một cái bóng đen đem họ bao trùm, một cái quy chân đem bọn họ đập nát, quy chân chui trở xuống nước, như không có chuyện gì.
Tần Mục giẫm tại Ngạc Quy đầu, nhất quyền đánh lên mặt Ngạc Quy, Ngạc Quy đầu hơi run lên, da ngoài bốc lên khói trắng, một chút thương tổn cũng không có, nhưng Ngạc Quy cũng nhận được đau nhức, vung vẩy đầu, hất ra Tần Mục.
- Thật khó giải quyết.
Tần Mục âm thầm nói, hắn có tám thành nắm chắc giết Ngạc Quy, sử dụng Tuyệt Diệt chi kiếm, Anh Hồn cảnh vô địch, thế nhưng hắn có loại dự cảm không tốt, không muốn dùng sát chiêu lúc này.
........
Nơi nào đó ở dưới vực thẳm, một cái hang động rộng lớn, xiềng xích dày đặc, từng cái sợi xích to dày nặng nề, khóa chặt lại một đầu kim bằng, nó thể hình quá mức lớn, trên người có thần bí đồ án trải dài, nó mở miệng.
- Phong ấn ta mấy ngàn năm, cuối cùng phong ấn cũng không thắng nổi thọ nguyên của ta, hahaha...
Kim Bằng cười lớn, nó thân là Ma tộc Thiên Yêu, vậy mà bị chết tiệt nhân loại đem nó phong ấn, mấy ngàn năm, tu vi sụt giảm nghiêm trọng, thế nhưng thọ nguyên đầy đủ, đợi chờ phong ấn tan mất, nó lập tức tự do, đến lúc đó uống máu của nhân loại thấp hèn, phục hồi tu vi, hơn nữa, nó còn tìm thấy hai cái Cửu Thần Thánh Tử.
- Hahaha...
.....................
1
1
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
