Chương 14 - Tỉnh giấc
"Chuyện gì thế này"
Cùng lúc đó, tôi đã không còn cảm nhận được nhịp thở của Noa và Hanami. Đây hẳn là cảm giác đau đớn khi mất đi thứ gì đó
"Mình đã không bảo vệ được ai, đến một người cũng không"
Hình ảnh lúc chúng tôi cùng đùa vui với nhau chợt hiện ra trong đầu tôi.
"Xin lỗi tất cả mọi người"
Không thể cầm được nước mắt, tôi từ từ đứng dậy
"Ở đó đợi anh nhé, yaaaaa"
Tôi đưa tay gặt nước mắt trên má rồi lao thẳng lên phía trước. Liên tiếp giáng những cú đấm vào thẳng mặt hắn
"Ya ya ya"(thông cảm mình khôn biết lúc đấm nó kêu như nào)
Hắn ta đứng yên hứng chịu như cú âu iếm của tôi như không có gì xảy ra.
Một lúc sau, thể lực tôi đã cạn kiêt.
"Tai sao, tại sao ngươi không giết ta"
Tôi nhìn thẳng vào cây kiếm vẫn còn dính máu cua Noa và Hanami.
"Một tên cạn bã như ngươi không đáng để thanh kiếm này vấy bẩn"
Lời nói đó đả động vaog sâu trong tâm can tôi. Quả thật tôi chẳng khác gì một tên cạn bã. Tôi đập tay xuống đất.
Lúc đó sức lực của tôi dần cạn kiệt, ý thức biến mất và chìm vào giấc ngủ.
"Kitsune-onii-chan tỉnh dậy đi, dậy đi"
Cảm giác như ai đó đang cố gắng đánh thức tôi. Còn một cảm giác khó chịu ở lưng. Tôi từ từ mở mắt. Thứ đập vào mắt tôi đầu tiên là một gương mặt đáng yêu đầy ngây thơ. Đúng vậy không ai khác đó là Hanami.
"Hay quá anh tỉnh rồi, anh làm gì vậy"
"Hay quá em còn sống"
Tôi bật dậy ôm lấy con bé
"Hiểu rồi đó là ảo ảnh mà anh gặp phải sao"
"Ảo ảnh?"
Đoạn này là tâm trí Hanami
Mùi hương đầy quyến rũ đó cuối cùng đã tan biến hết. Chúng tôi vẫn đi tiếp nhưng có vẻ như tôi đang tụt lại phía sau
"Mọi người đi nhanh quá, đợi em với"
Ba người bọn họ quay lưng lại nhưng ánh mắt của họ nhìn tôi lạ lắm nó không thân thiện như mọi lần.
"Bọn ta không cần người yếu đuối như ngươi"
"Đi đâu thì đi đi"
"Ngươi chỉ làm gánh nặng cho bọn ta thôi"
"Hả"
Có chuyện gì vậy. Trong đầu tôi bây giờ hiện lên nguyên một dấu "?" to đùng. Rốt cuộc bọn họ bị làm sao vậy.
"Mọi người nói gì vậy em không hiểu"
Bọn họ quay lưng lại
"Tự nhìn lại mình đi"
"Một kẻ yếu đuối như ngươi"
"Chỉ làm ngáng chân ta thôi"
Họ tiếp tục bước đi. Tôi chạy đến với tay nhưng họ dần dần biến mất khỏi tầm mắt tôi.
"Không thể nào, mọi người bỏ mình lại sao"
Tôi quý gối cúi đầu xuống _|-|○. Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Tôi gõ mạnh tay xuống dưới đất.
"Mình thật yếu đuối"
Một nỗi tuyệt vọng ôm chạm lấy tôi. Chỉ là bị bỏ lại thôi mà sao đau đớn vậy
"Hanami, bọn anh sẽ không bao giờ bỏ lại em đâu"
Một gương mặt quen thuộc bỗng hiện lên trong đầu tôi. Đó chính là anh ấy.
"Phải rồi Kitsune-onii-chan đã từng nói như vây, anh ấy chắc chắn sẽ không bỏ mình lại đâu"
Tôi đứng bật dậy
"Đó không phải bọn họ"
Hình ảnh mọi người hiện lên trong đầu tôi
"Mình phải đi tìm mọi người"
Tôi chạy lên phía trước.
"Chắc chắn mọi người đang đợi mình"
Quay lại tâm trí Kitsune
"....mọi chuyện là như vậy đó"
"Anh hiểu rồi, có nghĩa là ảo ảnh sẽ cho ta thấy những điều tồi tệ nhất. Đưa người bị dính phải nó trở nên tuyệt vọng và chết dần chết mòn"
Sau khi tôi tỉnh lại, Hanami đã kể hết mọi chuyện cho tôi nghe
"Đúng là vậy"
"Này sau lưng em có cái gì vậy"
Tôi mới để ý sau lưng con bé có đeo cái gì đó.
"À thứ này á đây là một thánh khí"
Con bé đưa tay ra sau lưng, vác ra mộ cái khiên lớn màu xanh trắng, ở giữa có đính một viên đá.
"Cái gì, một mình em chinh phục thứ này á"
"Anh coi thường em đấy à"
Dù sao thì con bé cũng không có gì mạnh ngoại trừ cú đấm, đá là vũ khí chiến đấu duy nhất.
"Thôi bỏ đi bây giờ phải tìm ra Noa-chan và Miyuki-chan cái đã"
Trong lúc gặp ảo ảnh thì cả nhóm chúng tôi đã bị tách nhau ra.
"Ờ bây giờ phải tìm ra bọn họ trước"
Chúng tôi bắt đầu cuộc tìm kiếm. Lúc đó tôi mới nhận ra nơi mà không chỉ có một đường mà nó là một chiếc mê cung. Những ngã rẽ và ngõ cụt ở khắp nơi
"Đường cụt nữa rồi"
"Lại phải quay lại"
Một lúc sau, hai người bọn tôi càng ngày càng trở nên bất lực
"Haizz"
"Đường cụt nữa hả"
Đột nhiên tôi nghe thấy một tiếng động lớn, hình như nó phát ra ở phía bên kia bức tường đá.
"Có tín hiệu Kitsune-onii-chan hướng này"
Tôi giữ tay con bé lại
"Có chuyện gì vậy"
"Tại sao cơ thể em không phát triển"
Lúc đó tôi chợt nhớ ra , thánh khí sẽ làm cơ thể của người sở hữu phát triển.
"Ngươi đã nhận ra rồi sao"
Nở một nụ cười nham hiểm
"Bởi vì ta không phải người mà ngươi biết"
15
4
1 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
