Chương 13 - Đối thủ đầu tiên
Nhóm chúng tôi bắt đầu xuống dưới đó. Cảnh tượng quen thuộc đến lạ thường, nó không khác cái tôi tìm thấy Miyuki. Có vẻ như các hầm chứa thánh khí đều được xây như thế này. Nghĩ đến thử thách đặt ra mà nóng lòng không chịu được. Không biết thánh khí lần này là gì nhỉ? Nếu nó xuất có khả năng xuất hồn như Miyuki thì hay, dù sao thì càng nhiều đồng đội càng tốt chứ.
Bước đến bậc cuối cùng. Trước mặt chúng tôi vẫn là một con đường thẳng tắp. Tôi còn nhớ lần trước Hanami và Noa còn bám chặt vào tôi lúc xuống dưới này.
"Này mọi người có ngửi thấy mùi gì không"
Giờ tôi mới để ý. Có một mùi hương lạ, càng ngày càng nồng nặc hơn.
"Đúng là có mùi thật"
"Mùi này thơm quá"
Đúng thật mùi hương này rất quyến rũ. Nhưng nó không làm chậm bước chúng tôi. Cứ như vậy chúng tôi tiến sâu vào bên trong. Mùi hương đó có vẻ đã biến mất.
"Lạ thật em không còn ngửi thấy mùi hương đó nữa"
Lần trước khi xuống dưới này thì làm gì có mùi gì đâu. Mà hình như ông quản gia bảo là những mạo hiểm giả xuống dưới này đều không trở về kể cả những mạo hiểm giả có tiếng. Có nghĩa là nơi này cũng không tầm thường một chút nào.
"Cẩn thận, anh có cảm giác là thử thách thứ nhất chắc chỉ đâu đó gần đây thôi"
"Ừm"
"Rõ, thưa chủ nhân"
Chúng tôi lại bước từng bước nhẹ nhàng. Mặc dù đây là ở dưới hầm nhưng không hề thiếu ánh sáng nhờ các ngọn đuốc treo trên tường. Bằng một cách nào đó thì mỗi khi chúng tôi đặt chân xuống đây, tất cả ngọn đuốc đó đều được thắp lên. Tôi đã được thấy điều trên mấy bộ phim phiêu lưu viễn tưởng rồi nên không bất ngờ lắm. Dù sao ở thế giới này thì không gì là không thể.
"Mọi người có nghe thấy tiếng gì ko"
Bọn tôi liền dừng lại, hình như có tiếng bước chân. Tôi rút thanh thánh khí đeo bên hông ra cầm chặt trên tay.
"Lộp cộp"
Tiếng bước chân càng ngày càng lớn nhưng chúng tôi vẫn không thấy gì cả. Ở đây khá sáng nên không có chuyện có người bước từ bóng tối ra một cách bí hiểm.
"Tiếng chân chắc chắn phát ra ở phía trước"
Không thể lầm được nó phát ra ở ngay trước mặt chúng tôi ngày một lớn dần.
"Em chẳng thấy gì cả"
Tiếng chân biến mất. Một bóng người dần dần hiện ra. Phép tàng hình sao.
"Cuối cùng cũng chịu ra mặt rồi sao"
"Cẩn thận, tên này có khả năng tàng hình, không dễ đối phó đâu"
"Un"
Hắn ra hiện ra hoàn toàn. Trông hắn khá cao ráo lại còn đẹp mã nữa chứ. Ấn tượng đầu tiên với tên này là một sự ngứa mắt không chịu được. Hắn ta cũng đeo một cây kiếm bên hông giống tôi. Bộ quần áo full đen khá gian dị.
"Tên này trông có vẻ thuộc loại gà"
"Đừng coi thường đối thủ"
Tôi liền cảnh cáo cái thái độ khinh địch của Noa. Sẽ rất nguy hiểm nếu coi thường hắn ta. Tên này có vẻ khó đối phó hơn với tên to xác bị Miyuki điều khiển. Hắn ta chỉ cần rút hết thể lực cho một hit là xong. Nhưng đây cũng là thử thách đầu tiên nên chắc không khó đâu.
Nhắc mới nhớ thử thách đầu ở lần đó là cần phải phối hợp đồng đội. Lần đó Hanami hoàn toàn đoán đúng hết còn Noa thì liên tục bị tử thần vẫy gọi. Nếu tôi không đến từ thế giới khác thì chắc bây giờ đã không đứng ở đây rồi. Xét cho cùng thì thử thách đó mang tính may mắn khá cao, nếu ô cuối cùng hàng năm đó là ô bẫy thì tôi đã bị cái định luật của ông Niu - tơn cho đi đầu thai hoặc lên thiên đàng rồi, tôi không nghĩ là mình được quyền lựa chọn tiếp đâu. Cho nên thử thách đó khá khó với người sinh ra ở thế giới này. Không có gì lạ nếu mấy tên mạo hiểm giả xuất chúng xuống dưới đó cũng một đi không trở về.
"Anh nghĩ chúng ta nên ra ra đòn trước"
Với thánh khí này thi tôi và Miyuki có khả năng chém gió nên tầm tấn công của chúng tôi khá lớn. Ngay khi tôi ra lệnh hạ đường kiếm nhắm thẳng vào hắn ta nhưng hắn không thèm né mà vẫn đứng nguyên một chỗ. Thật kì lạ, đòn tấn công có khả năng phá tan nát một lớp giáp trụ lại không hề hấn gì đến hắn ta.
"Noa, Hanami dừng lại nguy hiểm đó"
Lúc tôi kịp nhận ra thì đã quá muộn. Noa và Hanami đã lao đến tặng hắn ta một cú đấm thẳng mõm. Giống như đòn tấn công của chúng tôi hắn vẫn đứng nguyên đó hứng chịu cú đấm không gây chút sát thương nào.
Lúc đấy hắn mới bắt đầu phản công, hắn rút kiếm ra và "roẹt" một đường mà mà mắt tôi không thể thấy được.
"Không"
Noa và Hanami bật ra, lăn long lóc về phía chúng tôi cùng vết máu trên sàn. Tôi lại gần chỗ hai con bé đang nằm. Vết thương quả thật quá chí mạng.
"Noa, Hanami cố lên nào, ở lại với anh"
Không được rồi máu vẫn không ngừng chảy. Lúc này Miyuki đã ở ngay sau lưng tôi với sự bất lực chẳng thể nào làm được gì. Ánh mắt của bọn chúng bắt đầu mờ dần đến nỗi chả nói được câu nào. Không xong rồi.
Thế là hết sao?
Đang lúc băn khoăn bối rối, cây kiếm của hắn ta bay đến sượt qua đầu tôi. Chưa kịp nhận ra điều gì thì Miyuki sau lưng tôi đã ngã gục xuống. Cơ thể cũng dần tan biến cùng với đó là cây thánh khí vủa tôi
26
4
1 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
