Chúng Tôi Ở Chung Nhà

Chúng Tôi Ở Chung Nhà

  • 60
    Chương
  • 0
    Lượt thích
  • 873
    Lượt đọc
  • 0
    Đề cử

Truyện ngôn tình Chúng Tôi Ở Chung Nhà nói về chuyện tình đẫm nước mắt giữa Uông Nhược Hải và Tiền Phỉ. Cô là cô gái trẻ, ngay từ thời còn đi học đã được bao nhiêu ánh mắt ngưỡng mộ của bạn bè, bất cứ người con trai nào cũng đều muốn sở hữu, nhưng cô vẫn chọn anh. Mãi đến khi hai người ở chung, cô dần trở nên đổi tính, điều này khiến anh chán nản và dẫn đến ngoại tình.

*

Tiền Phỉ không kiềm chế được nữa, nước mắt lã chã rơi xuống.

“Uông Nhược Hải, năm xưa khi theo đuổi em, anh không nói như vậy!”

Uông Nhược Hải cũng đỏ hốc mắt: “Khi đó tôi theo đuổi cô, cô cũng không giống như bây giờ! Tiền Phỉ, thôi đi, nói đi nói lại, suy cho cùng là do tôi quá nghèo, sau này cô tìm ai đó có năng lực hơn tôi, có tiền hơn tôi đi, đừng sống keo kiệt như vậy nữa!”

Anh ta nói như là đang suy nghĩ cho cô vậy, nói xong mang đồ đạc bước đi cũng không quay đầu lại.

Tiền Phỉ ngồi dưới đất khóc lớn lên, làm thế nào cũng không ngừng lại được.

*

Sau khi bị đả kích về tâm lý, trái tim cô tổn thương, đây cũng là lúc cô dần trở nên thay đổi chính bản thân mình, nhưng liệu cô có quên được những kỉ niệm khắc sâu với anh? Mời bạn đọc tiếp tục theo dõi diễn biến câu chuyện.

Khác với tựa truyện có nội dung đầy bi thương thì trong Sếp Dè Dặt Một Chút! và Quên Phải Yêu Anh lại mang đến cho độc giả những cuộc tình nhẹ nhàng, lãng mạn.

Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Chúng Tôi Ở Chung Nhà!

Xem thêm

Chương mới nhất

Danh sách chương

Cùng tác giả

  • Mạc Đạo Vị Liêu Quân Tâm Túy

    Mạc Đạo Vị Liêu Quân Tâm Túy

    Tác giả Hồng Cửu đã gửi đến bạn đọc trên trang đọc truyện online một truyện mới đặc sắc và hấp dẫn, đây là một truyện ngôn tình cổ đại với những tình tiết mà khiến bạn đọc bị cuốn vào. Đọc truyện Mạc Đạo Vị Liêu Quân Tâm Túy , đôi lúc bạn sẽ thấy có chút gì đó như hoàn cảnh của chính mình, cũng đã từng lỡ làng với tình yêu chỉ vì sự vụng dại, non nớt đến vô cùng. Thu Địch Phỉ là tam tiểu thư của Thu Dương sơn trang, đáng tiếc mẹ mất sớm, cha không thương, mẹ kế không yêu, các huynh đệ tỷ muội cũng không chào đón. Từ nhỏ nàng đã tự nhủ sẽ ít xuất hiện trước mặt người khác, sẽ giả ngu, như vậy sẽ không ai biết tới nàng, nàng cũng sẽ có được những ngày an ổn. Một lần xuống núi, trên đường nàng vô tình gặp được đại gia đệ nhất thiên hạ, tuấn mỹ vô trù cũng phúc hắc không ai bằng – Mộ Thiên Sơn. Thu Địch Phỉ chỉ muốn cả đời sống thầm lặng, an ổn. Mộ Thiên Sơn lại hận không thể tiếp nhận sự sủng ái của tất cả người trong thiên hạ. Hai người, hai tính cách trái ngược nhau nhưng vì một lần gặp mặt vô tình mà từ đó vận mệnh cả hai bắt đầu dây dưa với nhau, khó thể tách rời. Cuộc tình này đến cuối cùng là đúng hay là sai, cái kết nào là toàn vẹn, liệu có mỹ mãn hay không, đến cuối cùng truyện hay và đặc sắc sẽ ra sao ??? Bạn cũng có thể theo dõi những truyện khác cùng thể loại như: Công Tử Sờ Sợ , Mỹ Nhân Ốm Yếu ,... Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Mạc Đạo Vị Liêu Quân Tâm Túy!
    98 chương
  • Tuổi Xuân Của Em Tòa Thành Của Anh

    Tuổi Xuân Của Em Tòa Thành Của Anh

    “Cuộc đời mỗi người đẹp nhất là thời thanh xuân và càng đẹp hơn khi thời thanh xuân ấy, xuất hiện bóng hình để ta nhung nhớ và yêu thương. Thời thanh xuân của Trác Yến, có đến tận ba chàng trai xuất hiện. Một người là bạn cùng bàn thời trung học cô ngày đêm tương tư, một người là anh bạn thân đại học gặp nhau là đấu khẩu, một người hot boy trường học, cái gì cũng giỏi, lạnh lùng, có nguyên tắc “không giao lưu với con gái”. Ba chàng trai này có điểm chung: Đều vì Trác Yến mà dao động. Người thứ nhất thích cô nhưng lưỡng lự giữa hai cô gái, người thứ hai rõ ràng là bạn thân nhưng lại yêu cô quá nhiều, người thứ ba coi cô như bảo vật trong tim nhưng lại vì một lời ràng buộc mà bỏ lỡ Trác Yến. Đứng trước những người yêu mình, Trác Yến sẽ chọn ai? Ai là người cuối cùng nắm chặt tay cô không buông? Thời gian sẽ trả lời câu hỏi ấy nhưng đáp án thế nào, thời thanh xuân của cô, nhờ có họ mà không hề nuối tiếc”. “Trác Yến là một nữ sinh phóng khoáng, vui tính. Đối diện với Trương Nhất Định ngoài lạnh trong nóng và một Giang Sơn luôn biểu lộ thiện cảm đặc biệt với cô, cô rơi vào mê trận của thanh xuân. Một người là tri kỷ nhưng đã có người yêu, một người là bạn trai của bạn tốt của cô, cả hai người không nên yêu nhất đều có tình cảm với cô, mà cô lại vẽ một vòng cấm, chờ đợi một người con trai dao động bất định ở mãi nơi xa xôi. Trong mối tình tay tư, ai là khách qua đường của ai, ai là vĩnh viễn của ai? Có lẽ chỉ thời gian trôi qua, sẽ rửa trôi mọi yêu thương lẫn đau khổ, nụ cười và nước mắt của tuổi thanh xuân…” Trích dẫn “Trên thế gian này, anh tình nguyện gánh chịu tất cả tai ương và tội ác, chỉ để đổi lấy nụ cười vui vẻ như trước đây của cô. Cô là bảo vật trong tim anh, anh chỉ ao ước được giữ cô trong lòng bàn tay để bảo vệ cả đời, anh không thể hiểu cũng không thể chấp nhận việc tại sao lại luôn có người làm tổn thương cô. Anh nhíu mày thầm quyết định trong lòng: Lần này anh nhất định sẽ không buông cô ra! Hai mươi mấy năm trước đây cô chưa từng hạnh phúc; thế thì nửa đời còn lại hãy để anh mang lại hạnh phúc cho cô!” “Đã từng tươi trẻ bừng bừng sức sống, không biết con đường phía trước gập ghềnh chông gai thế nào, không biết rằng có thể sẽ hợp tan trong vui vẻ hay đau buồn; trong quãng thời gian khó quên nhất, thoải mái dâng hiến cuộc sống, trong tuổi hoa niên đẹp nhất, yêu thật mãnh liệt, hận cũng sâu đậm, cố gắng cảm nhận tất cả, bằng trái tim chân thật nhất, viết nên quãng ký ức quý giá khó quên nhất trong cuộc đời vào những năm tháng ấy.” Nhận xét của độc giả “Thứ có lỗi duy nhất chỉ là thời gian? Bởi thời gian không cho Trác Yến cơ hội bày tỏ lòng mình với Đổng Thành, không cho cô cơ hội nhận ra lòng mình yêu Trương Nhất Địch, không cho cô can đảm từ bỏ tình bạn với Giang Sơn. Trác Yến đã đón nhận tuổi thanh xuân của mình với đủ các cung bậc ái ố hỉ nộ, yêu ghét hận thương. Nhưng thời gian cũng là liều thuốc chữa lành tất cả, bù đắp tất cả cho Trác Yến, để rồi mọi thương đau qua đi, cô tự tin sánh bước với Trương Nhất Địch đi trên con đường hạnh phúc. Tôi yêu cô gái ngây thơ, có chút ngốc nghếch, ngờ nghệch Trác Yến. Yêu sự hồn nhiên, hay nói, hay cười, luôn lạc quan, trân trọng tình bạn của cô! Tôi thích tác phẩm này bởi nó mang lại cho tôi những cảm xúc thật trong sáng, ấm áp tình yêu thương. Tôi đã tủm tỉm cười bởi những đối thoại bốp chát của các nhân vật, đã giật thót bởi mạch truyện căng trùng biến hóa và buồn thật buồn bởi giọt nước mắt mà các nhân vật dành cho nhau!” Độc giả: Cơn lốc (Douban) Bởi trót đánh cược với cậu bạn thân Giang Sơn, Cô nữ sinh thô kệch như một thằng con trai bắt đầu tiếp cận Trương Nhất Địch – hot boy của trường, Nhờ giỏ táo thần kì cô đã nhanh chóng hạ được lô cốt vững như bàn thạch nổi tiếng không kết giao với con gái, trở thành bạn cờ vây của anh. Nhưng cũng chẳng bao lâu chính cô đã rơi vào chiếc “bẫy” do mình bày binh bố trận. Đối diện với một Trương Nhất Địch luôn lấy vẻ ngoài lạnh lùng bao bọc một trái tim nóng bỏng và một Giang Sơn luôn dành tình cảm đặc biệt cho mình; Trác Yến đã rơi vào mê lộ của tuổi trẻ: Một người là tri kỉ đã có người yêu, một người là bạn trai của bạn thân, Cả hai đối tượng cô đều không thể yêu đưa cành ô liu về phía cô, Trác Yến sẽ đón nhận hay thu mình vào trong vỏ ốc để bảo toàn tình bạn hằng có? Trong tình yêu, ai sẽ là cơn gió thoảng, là khách qua đường, ai sẽ là mãi mãi của ai? Có lẽ chỉ có thời gian là câu trả lời đầy đủ nhất, Nhưng tuổi thanh xuân chắc chắn sẽ đủ cả yêu thương, đau khổ, tiếng cười và cả những giọt nước mắt…” Thông tin tác giả Hồng Cửu sinh ra và lớn lên ở vùng Đông Bắc, Trung Quốc. Vì thế cô rất giỏi tiếng Đông Bắc. Cô rất thích nói chuyện tầm phào, bị mọi người xung quanh gào lên là “Cái máy nói nhảm điển hình nhất thế giới”. Thích trêu đùa, rất hài hước, vô cùng hiếu kì, nhưng thật sự là một cô gái ngốc nghếch, đáng yêu. Cô tôn thờ câu nói “Kỉ sở bất dục, vật thi ư nhân” nghĩa là “cái gì mình không muốn thì đừng làm với người khác”. Trong cuộc sống cô luôn lạc quan đối mặt với tất cả, ví dụ như gặp thất bại cô sẽ tự nhủ: đã là người thì phải chủ động đối mặt và chấp nhận mọi phiền phức và sợ hãi phát sinh không theo ý muốn. Hồng Cửu nhà ở Đông Bắc, tinh thông các loại tiếng Đông Bắc. Cả đời yêu thích trẻ trung, tự hào mãi mãi tuổi mười chín. Ưa tám chuyện, bị người xung quanh mắng là “điển hình nói nhảm xuyên thế kỷ”. Cực thích chọc phá, khả năng chọc cười thấp, đầu óc mạch lạc, thể chất như heo. Làm người luôn luôn ghi nhớ “việc gì mình không muốn, đừng làm với người khác”. Lạc quan đối diện với tất cả, ví như gặp phải trắc trở sẽ nói với bản thân: “Đã có thể xác, thì chắc chắn sẽ có trăm ngàn lo lắng phải gánh chịu”. Các tác phẩm đã xuất bản: - Vẫn Mơ Về Em - Hãy Chờ Em Đánh Răng Xong Nhé - Yêu em thì hãy nói ra (tên tạm dịch) - Anh được lắm (tên tạm dịch) Chớ nói chưa trêu chọc lòng anh đã say (tên tạm dịch) Em thật độc ác (tên tạm dịch). Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Tuổi Xuân Của Em Tòa Thành Của Anh!
    24 chương
  • Ai nói chúng tôi không mờ ám

    Ai nói chúng tôi không mờ ám

    Mỗi lần tên họ Viên gọi điện cho tôi, tôi lúc đó nhất định là đang ở trong nhà vệ sinh rồi, hơn nữa mỗi lần vào trong đó là vào rất lâu. Tôi cảm thấy rất buồn, thằng nhãi ranh này chẳng biết tính toán thời gian như tôi gì cả, bản thân tôi đây chu kỳ nghỉ lễ đều tính chuẩn cả. Thử mở mắt mà nhìn toàn bộ đơn vị này xem có ai vào toilet mà còn phải lao lực mang theo di động không? Số tôi thật chẳng tốt đẹp gì cả. Hôm nay lại quên mang theo rồi, kiểu gì lúc tôi vắng mặt tên họ Viên kia cũng phải gọi ít nhất một lần. Thằng nhãi này mà gọi điện thoại quá năm tiếng không người tiếp sẽ nhất định ngắt đứt điện thoại di động sau đó thì vô pháp vô thiên mà gọi thẳng vào số văn phòng của tôi, tiếp đến nhân viên trong văn phòng tôi chỉ còn duy nhất một cách chính là mang di động của tôi để quên ra đến tận toilet để đưa cho tôi nhận—thằng nhãi này công phu khá lớn, tất cả các đồng sự trong phòng ban của tôi đều nghe lời nó hết—sau khi đưa điện thoại đến toilet được cho tôi thì thi nhau kêu mắc bệnh nan y muốn nhanh chóng cùng tôi cáo biệt trước lúc lâm chung. Tôi nghe những lời quen thuộc như lời kịch diễn đi diễn lại cùng tiếng bước chân chạy vội mà không khỏi thở dài bất đắc dĩ, tôi đây làm sao lại không biết, có diễn thì cũng nên đổi lời thoại mới đi chứ. Chờ tôi nhận điện thoại trong tay uy uy kêu chừng mười tiếng mà tên chết tiệt đầu bên kia cũng không phát ra một âm thanh gì. Sau đó tôi không kiên nhẫn điên cuồng hét lên:” Có rắm thì mau phóng ra nếu không phóng được thì lão nương đây tắt điện thoại!” Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Ai nói chúng tôi không mờ ám!
    3 chương
  • Hãy Tiếp Tục Gian Xảo Với Anh, Cưng À!

    Hãy Tiếp Tục Gian Xảo Với Anh, Cưng À!

    Truyện tình yêu vốn dĩ chẳng thể nói trước được điều gì, buồn vui gì cũng làm người ta lưu luyến không thôi, đến như một cái duyên và lưu lại như một cái nợ trong đời nhau. Truyện Hãy Tiếp Tục Gian Xảo Với Anh, Cưng À! là một truyện mới được gửi đến bạn đọc trên trang đọc truyện online, câu chuyện tình yêu khiến bạn đọc cảm thấy thú vị, muốn một lần lại một lần cùng đồng hành với câu chuyện tình yêu này, hãy theo dõi truyện ngôn tình đặc sắc này nhé. Nếu đã từng đọc truyện hẳn bạn đọc sẽ vô cùng thích thú với những tình tiết trong truyện có yêu thương lại có cả cạnh tranh, nhiều khi lại có cả những phút giây thăng trầm. Hành trình theo đuổi một cô gái, hành trình đi tìm tình yêu của cô và anh thật lắm những bất ngờ. Anh tương kế tựu kế theo đuổi em, không ngờ lại tự lọt vào cái bẫy ngọt ngào của em. Khi mới bắt đầu, người Trần Dương theo đuổi không phải là Diệp Tâm, mà là cô gái tên Phi Phi cùng ký túc xá với Diệp Tâm. Bọn con trai khi học đại học, đều tự cho rằng bản thân đã trưởng thành, thực ra toàn làm những chuyện ấu trĩ. Ví dụ như chuyện theo đuổi Phi Phi hay là chuyện năm cậu con trai trong ký xá không ngủ được sau khi tắt đèn, bèn rủ nhau cá độ một ván. Trần Dương quả quyết cầm bó hoa trong tay nhét vào trong lòng Diệp Tâm. Giọng điệu kiên quyết bất chấp tất cả: “Chính là em! Cô gái ngốc nghếch này! Lẽ nào em không biết người mà anh vẫn luôn thích, chính là em!” Thế là mọi thứ bắt đầu, truyện kết thúc hay mở đầu cũng đều mang theo chút khiến người đọc có chút bất ngờ, hãy cùng bước chân vào thế giới truyện tình yêu này đa màu sắc này. Đọc truyện và cảm nhận, đọc để hiểu nhiều hơn, đọc để tìm thấy chính mình đâu đó giữa cuộc sống này. Hãy cùng theo dõi truyện và những truyện khác cùng thể loại như: Ấm Áp Như Xưa , Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc ,... Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Hãy Tiếp Tục Gian Xảo Với Anh, Cưng À!!
    3 chương
  • Tuổi xuân của em, tòa thành của anh

    Tuổi xuân của em, tòa thành của anh

    GIỚI THIỆU TÁC GIẢ Hồng Cửu là một nữ tác giả văn học mạng của Trung Quốc. Giới tính: Nữ Cung hoàng đạo: Song Ngư Ngoài bút danh Hồng Cửu, tác giả này còn được rất nhiều fan Trung Quốc yêu mến và thân mật gọi bằng nhiều nickname đáng yêu như Cửu cô nương, Cửu tỉ, dì Cửu, Cửu ca, Cửu gia, Cửu đại gia. Có lẽ chính bởi nhiều cách gọi như vậy đã dẫn đến sự nhầm lẫn của bạn đọc về giới tính của Hồng Cửu. Các tác phẩm đã công bố của cô bao gồm: Hãy chờ em đánh răng xong nhé (còn có tên khác là Em quá độc hay Gặp gỡ là duyên số, yêu nhau là định mệnh), Hai người xa lạ (Tình đầu mạnh như hổ), Yêu em nhất định phải nói ra,Mạc đạo vị liêu quân tâm túy, Thanh mai trúc mã (Đừng như vậy, người ta vẫn còn là học sinh mà hay Hai chúng ta còn chưa kết thúc đâu), Trong trái tim anh có giọt nước mắt của em, Ai nói chúng ta không ám muội, Ai ai cũng đợi chờ một cách ngốc nghếch, Như đắm say, như mây khói, Điên cuồng chỉ vì em,Thét gọi tình yêu, Phong vũ, Truyền kỳ về hai con người, Thất thế, Thanh sắc niên hoa... Các tác phẩm đã phát hành ở Trung Quốc: Yêu em nhất định phải nói ra, Thanh sắc niên hoa, Mạc đạo vị liêu quân tâm túy, Gặp gỡ là duyên số, yêu nhau là định mệnh(Em quá độc hay Hãy chờ em đánh răng xong nhé), Tình đầu mạnh như hổ(Hai người xa lạ), Đừng như vậy, người ta vẫn còn là học sinh mà... GIỚI THIỆU TÁC PHẨM “Cuộc đời mỗi người đẹp nhất là thời thanh xuân và càng đẹp hơn khi thời thanh xuân ấy, xuất hiện bóng hình để ta nhung nhớ và yêu thương.Thời thanh xuân của Trác Yến, có đến tận ba chàng trai xuất hiện. Một người là bạn cùng bàn thời trung học cô ngày đêm tương tư, một người là anh bạn thân đại học gặp nhau là đấu khẩu, một người hotboy trường học, cái gì cũng giỏi, lạnh lùng, có nguyên tắc “không giao lưu với con gái”. Ba chàng trai này có điểm chung: Đều vì Trác Yến mà dao động. Người thứ nhất thích cô nhưng lưỡng lự giữa hai cô gái, người thứ hai rõ ràng là bạn thân nhưng lại yêu cô quá nhiều, người thứ ba coi cô như bảo vật trong tim nhưng lại vì một lời ràng buộc mà bỏ lỡ Trác Yến. Đứng trước những người yêu mình, Trác Yến sẽ chọn ai? Ai là người cuối cùng nắm chặt tay cô không buông? Thời gian sẽ trả lời câu hỏi ấy nhưng đáp án thế nào, thời thanh xuân của cô, nhờ có họ mà không hề nuối tiếc”. Trích dẫn "Trên thế gian này, anh tình nguyện gánh chịu tất cả tai ương và tội ác, chỉ để đổi lấy nụ cười vui vẻ như trước đây của cô. Cô là bảo vật trong tim anh, anh chỉ ao ước được giữ cô trong lòng bàn tay để bảo vệ cả đời, anh không thể hiểu cũng không thể chấp nhận việc tại sao lại luôn có người làm tổn thương cô. Anh nhíu mày thầm quyết định trong lòng: Lần này anh nhất định sẽ không buông cô ra! Hai mươi mấy năm trước đây cô chưa từng hạnh phúc; thế thì nửa đời còn lại hãy để anh mang lại hạnh phúc cho cô!" "Đã từng tươi trẻ bừng bừng sức sống, không biết con đường phía trước gập ghềnh chông gai thế nào, không biết rằng có thể sẽ hợp tan trong vui vẻ hay đau buồn; trong quãng thời gian khó quên nhất, thoải mái dâng hiến cuộc sống, trong tuổi hoa niên đẹp nhất, yêu thật mãnh liệt, hận cũng sâu đậm, cố gắng cảm nhận tất cả, bằng trái tim chân thật nhất, viết nên quãng ký ức quý giá khó quên nhất trong cuộc đời vào những năm tháng ấy." NHẬN XÉT "Thứ có lỗi duy nhất chỉ là thời gian? Bởi thời gian không cho Trác Yến cơ hội bày tỏ lòng mình với Đổng Thành, không cho cô cơ hội nhận ra lòng mình yêu Trương Nhất Địch, không cho cô can đảm từ bỏ tình bạn với Giang Sơn. Trác Yến đã đón nhận tuổi thanh xuân của mình với đủ các cung bậc ái ố hỉ nộ, yêu ghét hận thương. Nhưng thời gian cũng là liều thuốc chữa lành tất cả, bù đắp tất cả cho Trác Yến, để rồi mọi thương đau qua đi, cô tự tin sánh bước với Trương Nhất Địch đi trên con đường hạnh phúc. Tôi yêu cô gái ngây thơ, có chút ngốc nghếch, ngờ nghệch Trác Yến. Yêu sự hồn nhiên, hay nói, hay cười, luôn lạc quan, trân trọng tình bạn của cô! Tôi thích tác phẩm này bởi nó mang lại cho tôi những cảm xúc thật trong sáng, ấm áp tình yêu thương. Tôi đã tủm tỉm cười bởi những đối thoại bốp chát của các nhân vật, đã giật thót bởi mạch truyện căng trùng biến hóa và buồn thật buồn bởi giọt nước mắt mà các nhân vật dành cho nhau!" Độc giả: Cơn lốc (Douban) Đây là một trong ít những câu chuyện viết về tuổi thanh xuân có kết thúc đẹp mà mình từng đọc.Chuyện tình nhẹ nhành của ba nhân vật làm cho người đọc thấy thích thú. Mở đầu câu chuyện, tác giả viết bằng lối văn hài hước, nhẹ nhành làm mình không khỏi bật cười về cô nữ sinh Trác Yến xinh đẹp, nghịnh ngợm. Nhưng càng về giữa, tiết tấu câu chuyện lại càng chậm lại, đi sâu vào tâm trạng của nhân vật hơn. Những câu chữ gần như sâu lắng hơn. Để rồi, đến khi kết thúc, tác giả làm cho độc giả phải bật khóc về câu chuyện của những nhân vật ấy. Cuốn sách thực sự đã làm cho mình phải suy ngẫm lại nhiều điều trong cuộc sống này. Phải chăng hạnh phúc luôn đến từ những điều giản dị nhỏ bé xung quanh ta. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Tuổi xuân của em, tòa thành của anh!
    40 chương