Chương 6 - Kế hoạch lấy lòng anh trai
V-Thư kí Chu, dạo này Tôn Vãn làm gì?
Giọng Tôn Bách Diễn vang lên đầy trầm ổn, thư kí bên cạnh anh vừa bấm máy tính tạch tạch vừa báo:
-Giám đốc, Tôn tiểu thư mấy ngày nay đều đến phòng tập gym, cô ấy còn học thêm võ, ở trường đều nghiêm túc học, thành tích dạo này của Tôn tiểu thư tăng lên không tưởng, không có bài nào đạt điểm C trở xuống.
Tôn Bạch Diễn chậm rãi gật gù, tay vẫn cầm tài liệu đọc nghiêm túc, một lúc sau lại hỏi:
-Tức là có bài điểm B?
-Có một bài điểm B là bài thuyết trình nhóm, vốn phần của tiểu thư đã rất tốt nhưng của người khác thì lại trình bày không tốt nên mới miễn cưỡng được B.
-ừm…
-Giám đốc không cần lo lắng nhiều đâu, Tôn tiểu thư sắp trở thành học bá của trường rồi, lại biết võ, không ai dám động vào tiểu thư
-Cũng chỉ là con gái thôi, tính nó dễ đắc tội với người ta lại dễ nổi nóng, tránh không được đôi lúc gặp vài cái rắc rối…
Tôn Bạch Nhiễm xoay ghế ra phía tường kính dằng sau, nhìn cả thủ đô từ trên cao, không rõ đang nghĩ gì. Thư kí Chu không tiếp tục nói nhiều, liền xin phép ra ngoài. Dạo này Tổng giám đốc hơi lạ, dù trước kia đã đủ lạnh lùng, dạo này còn hay nổi giận trong lúc họp, mấy cái dự án bé cũng đốc thúc gấp đôi tiến độ hoàn thành, số việc được giao ra cũng nhiều hơn trước khiến nhiều nhân viên phải ở lại tăng ca, chính anh cũng mệt không kém, thân là thư kí của Tổng giám đốc, việc của anh không hề kém hơn nhân viên chút nào, còn có xu hướng tăng lên. Hơn nữa, mấy cái dự án của công ti do Tổng giám đốc đề gần đây đề xuất có thiên hướng đi sang lĩnh vực bất động sản rồi, đoán muốn đưa DW lên tầm cao mới. “Haizz, đây vốn là chuyện tốt nhưng… tôi mệt muốn chết rồi, lần sau phải kiến nghị Giám đốc tuyển thêm thư kí mới được.”
Mấy ngày nay Tôn Vãn bận bịu chăm chút bản thân, lúc đầu còn hăng say luyện tập càng nhiều càng tốt nhưng dần dần, cô bắt đầu học vì bắt buộc chứ không nồng nhiều như ban đầu, thời gian cố định tập luyện chỉ khoảng 4-5 tiếng 1 ngày, ngoài ra cô còn hay chạy đến thư viện trường đọc sách, kiếp trước cô tuy là học bá nhưng cũng không có nhiều thời gian để lĩnh hội thêm kiến thức trong thư viện vì còn phải đi làm thêm, bây giờ lại rảnh như vậy, cũng nên tranh thủ đi đọc sách không chỉ sợ 1 năm sau hỗn loạn cô không kịp thở mất.
Gần đây cô còn nhớ ra 1 vài tình tiết quan trọng, thứ nhất là sắp đến sinh nhật của Tôn Bạch Diễn, cô muốn làm anh trai cảm động thôi rồi. Thứ hai là chi tiết nữ chính bị nữ chính bị nữ phụ 2 bắt cóc, nguyên nhân bị bắt cóc đương nhiên là liên quan đến đàn ông rồi, gần đây nữ chính tin đồn với học trưởng đã là một đề tài hot nhưng cô ả vẫn cứ thút thít phủ nhận làm cho dư luận càng thêm tin tưởng, cùng lúc này lại mập mờ thả lưới với vị hôn thê của nữ phụ 2, nhân vật nữ phụ 2 thuộc dạng hắc hóa, cô vốn rất tốt bụng nhưng vì cái thói lăng nhăng của vị hôn phu làm cô buồn không thôi, mẹ của vị hôn phu kia lại rất thích nữ phụ 2 này, liền dạy con dâu tương lai đi đánh ghen. Bất kể lúc nào cô cũng có thể chạy đến túm đầu giựt tóc một người nào đó, cô nhớ trong truyện có chi tiết vị hôn phu kia đang “đâm chọc” gái trước bàn dân thiên hạ trong quán bar người lớn. Nữ phụ 2 một đường tìm đến cho người náo đến nỗi người trong quán sợ chạy hết, họ đâu dám đấu với người có địa vị.
Dạo gần đây lại nghe vị hôn phu của mình theo đuổi không rời một học muội, vị học muội lại đang có tin đồn với học trưởng, vị học trưởng kia lại là anh họ của nữ phụ 2, thấy cảnh chồng tương lai và anh họ ưu tú của mình đang bị đùa giỡn, một cái nhìn không hợp liền muốn dạy dỗ nữ chính, chỉ dịnh dọa dẫm mà thôi, lúc này cô ấy còn chưa bị hắc hóa đến giết người. Cuộc đời của nữ phụ 2 kết thúc rất đâu khổ, vị hôn phu kia sau khi bị cô phát hiện ăn ngủ với nữ chính đến nỗi có mang liền muốn hủy hôn nhưng là liên hôn chính trị, nhà nữ phụ 2 lại làm trong chính phủ, tên hôn phu liền nghe lời nữ chính dụ dỗ lm hòa với nữ phụ 2 , cuối cùng cũng không hủy hôn, liền kết hôn, tháng đầu còn không có gì, đến tháng sau tên cặn bã kia thường xuyên trực tiếp đem nữ chính về nhà thượng, không chỉ như vậy, còn có vị anh họ ưu tú cũng tham gia, cả 3 người quấn nhau trong phòng ngủ của cô. Cảm thấy kinh tởm xông lên não, cô lập tức li hôn đơn phương, dồn toàn bộ tinh lực tiền tài đạp nữ chính đến xẩy thai, cuối cùng cũng bị thất bại , phá sản, cha mẹ cô còn bị gán tội tham nhũng và hối lộ, tội trạng nhiều đến nỗi đi tù chung thân, nữ phụ 2 bị điên, dành hết nửa đời trong viện tâm thần – hoàn nữ phụ 2( lúc bị điên mới 29 tuổi).
Cuộc đời không khá hơn nữ phụ 3 Tôn Vãn là bao, thật là đông cảm, tuy nhiên cũng không ngăn được, thời điểm này nữ phụ 2 đã hắc hóa, lại chấp nhất tên hôn phu kia, đến lúc đạt đỉnh cao của độc ác, nữ phụ 2 dù đã li hôn với tên kia nhưng vẫn luôn giữ tâm niệm mang xác của hắn về cất trong nhà, như vậy sẽ không ai mang hai người tách ra được nữa.
Tôn Vãn thở dài một hơi, tác giả của bộ truyện này quả là một tên biến thái, từ cái tựa truyện cô đã thấy không ổn rồi. Trước tiên cô cứ kệ chuyện bắt cóc đi, dù sao cũng bị bắt cóc cũng là vị hôn phu vớ vẩn kia cứu, chưa lm nữ chính 1 tay che trời được. Còn sinh nhật của Tôn Bạch Diễn, cô tính sãn rồi, trước 27 này cô sẽ tặng anh một bông hoa mỗi này, gửi những món quafcoo tự chọn cho anh, cho đến ngày 27 tức là ngày sinh của anh, cô sẽ tặng bông hoa cuối cùng kèm theo bánh sinh nhật chúc mừng anh bước sang tuổi 27. Thật là tự phục mình, Bạch Diễn mà không cảm động , tên cô sẽ đọc ngược. Thế là cô dành cả một này đi chọn quà để gửi đủ trong 27 ngày rồi mang tất cả đến tiệm hoa là xong.
Tôn Vãn lái xe chậm chậm đi trên phố, chợt một cái tiệm hoa nói lơn không lớn nói nhỏ không nhỏ đập vào mắt cô, bên ngoài bày đủ thứ hoa, còn có cả bàn ghế để bên ngoài cho khách nhân muốn có thể ngồi ngắm, thông qua cửa sổ bằng kính lớn, cô thấy từng lẵng hoa đặt cạnh nhau, cách cắm hoa tỉ mỉ cẩn thận, rất có thẩm mĩ, rất hợp mắt cô. Tìm chỗ đậu xe, cô thong thả bước vào cửa hàng, bên trong cũng tràn ngập hoa và vài cây cỏ lạ mắt, một bên còn có máy pha café nữa, mùi hương trong quán cũng không quá ngạt hương hoa, ngược lại tỏa lên một mùi hương rất nhẹ nhàng. Trên giá treo trên tường không chỉ có hoa mà còn có sách, trên kệ gỗ trong góc tường để một cái đài đang bật một bản nhạc nhẹ nhàng của những năm 70, nhìn qua rất có phong cách cổ điển, Tôn Vãn nhìn nhìn ngó ngó tỏ vẻ rất thích.
Từ trong quầy, một người đàn ông cao to đi ra, người đàn ông này mang đậm hơi thở nam tính , từng trải và bí ẩn, anh ta mặc quần âu đen bạc cùng với chiếc áo sơ mi đen, sơ vin, cổ áo thả 2 cúc lỏng lẻo nhưng cũng không thấy luộm thuộm, tóc đen ngắn hớt ra sau, ánh mắt thâm trầm cùng biểu cảm gương mặt lạnh lẽo. Chỉ tiếc là tồn tại 1 điểm chết trên khuôn mặt không góc chết kia, trên mặt anh là có 2 vết xẹo giao nhau thành hình dấu cộng rất to, 1 vết trên lông mày chạy thẳng xuống gò má, lại thêm một vết dài chạy ngang thẳng tắp qua sống mũi, nhìn tổng thể anh ta đều toát lên dáng vẻ cảu kẻ cầm đầu băng đảng nào đó.
15
0
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
