Chương 3 - Bắt đầu cuộc sống nhà giàu không lo tiền bạc, chỉ lo dính vào nữ chính
Tôn Vãn ở ngành tài chính thì lại có tiếng không tốt mấy, năng lục học tập cũng bình thường , ngày ngày chỉ giỏi bám theo học trưởng cùng chuyên ngành, tuy nhiên người ta là con cháu thế gia, đâu thể thích loại hay gây sự chú ý như cô.
Từ hôm nay cô quyết định làm một điểm sáng mờ ảo trong trường, cô không trang điểm đến trường liền không còn lộng lẫy nhưng vẫn giữ tính chất cảu một búp bê sứ, da trắng toát, đôi mắt chưa từng che giấu sự kiêu ngạo, đôi môi chỉ hơi màu sắc da người nhưng lại không tạo cho khuôn mặt cảm giác nhợt nhạt mà còn thêm phần lạnh lùng, nếu trước cô là hoa hồng đỏ rực thì giờ hẳn là hoa hồng trắng rồi, không màu sắc rực rỡ nhưng vãn cao quý. Tóc cô cũng không có làm kiểu, cứ như ở kiếp trước, tùy tiện tìm dây buộc lên là được.Quần áo cũng tối giản đi nhưng bản năng của nguyên chủ là thiết kế thời trang nên sinh ra trong tiềm thức một loại suy nghĩ dù không đặc sắc nhưng cũng không được lạc hậu quê mùa. Cô bước vào phòng học dưới sự ngỡ ngang mọi người,có một cô gái thường bị nguyên chủ gây khó dễ cũng bắt đầu nhìn chằm chằm cô, nhận được ánh mắt này, Tôn Vãn quay đầu nhìn lại, miệng nở nụ cười thân thiện. Mọi người nhìn thấy nụ cười “nhìn nữa tao chọc mù mắt mày” chính hãng Tôn Vãn thì quay đầu đi, cảm thán Tôn Vãn vẫn chỉ là Tôn Vãn, làm sao thay đổi được bản tính chứ.
Cô cũng không hứng thú nhiều liền bước đến chỗ ngồi đầu trong góc nhìn ra sân cỏ bên ngoài cửa sổ, liền nhìn thấy gì nào, thế giới này thuộc về Viên Giai Giai, đương nhiên là cảnh Viên Giai Giai cùng một chàng trai khôi ngô rồi. Tôn Vãn cũng không có phản ứng gì lớn lao liền nhếch mép cười. một bạn nữ trên cô 2 bàn cũng thấy cảnh ngoài sân cỏ liền bắt đầu bát nháo:
-Nhìn kìa, nữ thần đang đi cùng với học trưởng!
Nghe được tiếng động đằng sau, Tôn Vãn bày ra vẻ mặt ‘ra vậy’, thật ra cái vẻ mặt này là do cô nghĩ mình đang làm như vậy chứ thật ra khuôn mặt trời cho của nguyên chủ không co nổi cái trạng thái biểu cảm này đâu, mọi người đều lướt nhìn qua cô một hồi nghĩ cô chắc đag nén giận lắm.
“ aiya… tên Nghiêm Gia Tần này, cũng coi là chính nhân quân tử đi, nhưng cuối cùng cũng chỉ đổ vỏ cho Viên Giai Giai thôi. Hơn nữa, nhân vật nguyên chủ si mê cũng chả phải tên này, chi là hứng thú nhất thơi thôi ”
Chuyện bát quái này cũng chỉ dừng lại ở việc họ sánh vai đi cùng nhau trò chuyện thôi, nhưng cô đảm bảo là tên Nghiêm Gia Tần này sắp đổ Viên Giai Giai rồi. Đột nhiên cô nhớ ra một chi tiết, Viên Giai Giai đang qua lại với giảng viên chuyên môn của cô ả, chuyện này chắc chỉ có mình cô biết , cô không biết tên học trưởng kia thấy nữ thần mình dục tiên dục tử cùng một người dàn ông đã có vợ , ngoại hình lại không biết nên khen chỗ nào thì sẽ có cảm giác gì nha. Nghĩ ngợi một hồi giảng viên chuyên ngành liền tiến vào, học hành cái này với cô rất thuận lợi, đây vốn là kiến thức của cô từ kiếp trước, ngay bài thuyết trình cuối giờ ngày hôm nay đã khiến Tôn Vãn gây chút ấn tượng tốt với giảng viên chuyên môn. Cứ như thế học xông cô liên đi về nhà, vào nhà thấy Tôn Bạch Diễn ngồi trên sô pha xem tài liệu, cơ thể cô liền chủ động chạy đến ôm cổ anh từ phía sau:
-Anh , em về rồi nè, anh vẫn đang đợi em về ăn cơm hả?
Tôn Bạch Diễn cũng không có bất ngờ, trước nay cô đều như vậy nhưng cái kì lạ là tại sao cô không còn phẳng phất mùi phấn son, thay vào đó chỉ có mùi hương nhẹ trước nay chưa thấy. Tôn Bạch Diện quay đầu lại nhìn cô, cô đang nở một nụ cười mà cô cho là đầy sự ngọt ngào nhất nhưng…..
-Thôi được rồi, tiểu Vãn, em đừng cười nữa, em biết anh yếu tim mà…
Tôn Bạch Diễn thấy cô khôi phục lại dáng vẻ mặt đầy cao ngạo khi trước, bây giờ thật xứng với cái danh mĩ nhân băng sơn. Tôn Bạch Diễn bỏ kính lên tập tài liệu rồi đứng dậy kéo cô đi ăn cơm, cơm nước đã được người giúp việc chuẩn bị đầy đủ dọn trên bàn,còn đang bốc hơi nghi ngút, ăn cơm xong cũng để cho người giúp việc dọn bàn. Nhớ kiếp trước sắp đi làm việc thì gặp tai nạn, hơi tiếc nuối, chính cô cũng muốn thử làm trong công ti thử liền lên phòng thay quần áo rộng rãi thoải mái chạy xuống phòng khách học hỏi kinh nghiệm xử lí công việc của Tôn Bạch Diễn, lỡ sau này anh ta có rút đi cô cũng sẽ không hoảng đến nỗi cuống cuồng.
Xuống lầu, Bạch Diễn vẫn một thân sơ mi quần âu ngồi trên sô pha, đôi tay lướt trên bàn máy tính tạch tạch không ngừng, thỉnh thoảng còn nhận vài cuộc điện thoại. Tôn Vãn nhẹ nhàng chạy đến ngồi bên cạnh anh, nhanh chóng nhìn những gì anh đang đánh trên máy tính.
-Em lại làm gì?
-Không có gì, chỉ muốn xem anh làm việc thôi
-Tự nhiên muốn xem anh làm việc?
-Anh , sang tháng 8 em muốn đến công ti thực tập
Tôn Bạch Diễn ngừng một chút nhìn cô, khuôn mặt lạnh tanh không chút biểu cảm, chỉ có giọng nói và ánh mắt cô còn thể hiện chút gọi là năn nỉ. Anh cũng thở dài:
-Thôi được rồi, em thế nào cũng được, cuối tháng 7 em tự đi phỏng vấn thử xem.
-Cảm ơn anh nha, tối nay em bao anh đi ăn lẩu
-ừm
Nói xong Bạch Diễn tiếp tục công việc, còn Tôn Vãn tiếp tục ngồi nhìn anh, thỉnh thoảng lấy một tập tài liệu trên bàn xem. Trời sinh cô với một trí nhớ siêu tốt, nhìn vài lần có thể nhớ được, tuy nhiên trời cho cái này thì lấy cái kia, cô hoàn toàn không có khả năng nhìn bản đồ tìm dường đâu, nhận mặt người cũng hơi kém.
Giúp việc đứng ở bên ngoài hai anh em mặt không biểu cảm đang nói chuyện với nhau nhìn như hai người dưng đang chào hỏi vậy. Trong nước vốn chỉ nghĩ Tôn gia có đứa con gái độc nhất là Tôn Vãn, rất ít người biết Tôn Vãn còn có thêm người anh trai là Tôn Bạch Diễn.
Hai người cứ như vậy cho đến khi Tôn Bạch Diễn chuẩn bị đồ đi đến công ti, Chiều nay cô cũng không có môn, cũng không biết làm gì. Đag lủi thủi lên phòng thì chợt nhớ ra, chẳng phải bây giờ cô đã là Tôn gia tiểu thư sao, những việc nhà giàu hay làm lúc rảnh rỗi là gì, còn không phải là đi shopping sao? Nghĩ đến đây, Tôn Vãn hứng thú nháo lên tìm thay quần áo đơn giản, cầm túi sách lên chạy ra khỏi nhà. Nguyên chủ sớm đã có bằng lái xe nên cô cũng không ngại đánh cái xe ấy ra khỏi gara tập làm quen dần với phong thái phú nhị đại, theo chỉ dẫn của bản đồ điện tử trên xe, cô nhanh chóng đến được trung tâm thương mại lớn nhất trong thành phố, toàn đồ cao cấp không à nha, để xe vào bãi đỗ, cô tung tăng lắc cái túi đi vào, quả nhiên là supper to, supper đẹp nha, ánh đèn lấp lánh lấp lánh cứ như trong hoàng cung. Hiện giờ ánh mắt cô sáng rỡ như nhà quê lên tỉnh nhưng cũng may là dù mặt có biểu cảm thế nào cùng chỉ có vẻ lạnh lùng nhìn xung quanh.
Tầng 1 không phải đồ hàng hiệu các thứ hay sao. Cô cầm túi đi một vòng , chọn lựa vài bộ quần áo phù hợp với mình, nhìn con giá trên trời cô liền rút điện thoại của mình ra kiểm tra tài khoản ngân hàng của mình. Khi thấy số dư tài khoản liền cảm thấy cái con số trên trời ghi trên mác quần áo kia cũng chỉ là một con số.
-Chị cho em hỏi chỗ mình có dịch vụ giao hàng tận nhà không?
Nữ nhân viên nụ cười hiền hòa gật đầu, hướng dẫn cô làm thủ tục, rất nhanh liền có thể sang hàng khác mua tiếp. Lại không biết dẫm phải cái vận gì liền gặp nữ chính Viên Giai Giai đang đi cùng một người đàn ông lạ mặt, trông cô ta thẹn thùng níu tay người kia lắc lư làm nũng, hành động cũng thực thân mật, bộ cô ta không sợ nam chính nào gặp mặt hay sao? Tôn Vãn cô cũng kệ thôi, ai bảo cô ta là nữ chính, dây vào cũng không tốt, cô liền đổi hướng đi lên lầu trên.
22
0
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
