ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4 - Ta là Bạch Lộ

"Ta họ Bạch, tên chỉ có một chữ Lộ." Bạch lộ bình tĩnh trả lời, không hề có một chút do dự.

"Tại sao lại là Bạch Lộ?"

"Tôn lão nói hắn tìm thấy ta trong một buổi chiều nắng nhạt, ban đầu lão định đặt tên cho ta là Tà Dương, nhưng lão nói cái tên đó nghe chừng không phù hợp, nên lão đổi tên ta thành Bạch Lộ."

Dường như nghe được câu trả lời vừa ý, Công Tôn Vĩ Thành hài lòng hơi mỉm cười.

"Được, vậy từ nay ngươi sẽ là Bạch Lộ, họ hàng xa của Công Tông Vĩ Thành đến từ Hóa Châu, không phải là người con Vĩ Nghiệp đã mất tích của ta. Ngươi cảm thấy thế nào?"

Bạch Lộ gật đầu, hắn được quyết định cuộc sống của chính mình, không phải cái mà người khác đã sắp đặt sẵn. Một cuộc sống do Bạch Lộ làm chủ, đó cũng là cuộc đời mà mẫu thân quá cố của hắn hi vọng hắn có thể sống.

"Ngươi có thể về nghỉ ngơi, ngày mai sẽ có người đến dạy ngươi những kiến thức cùng quy tắc cơ bản." Dứt lời Công Tôn Vĩ Thành rời đi, không đợi câu trả lời của Bạch Lộ.

Bạch Lộ cảm thấy như vậy rất rốt, tuy hắn chưa từng sống cuộc sống của giới quan lại nhưng hắn hiểu được rằng lợi ích sẽ đi đôi với nghĩa vụ, mang trên mình danh nghĩa là con trai của Thừa Giám, hắn sợ sẽ không đủ sức gánh chịu những áp lực mà nó mang lại.

Bạch Lộ cũng cảm thấy khá mệt mỏi, hắn bây giờ chỉ muốn quay trở về phòng và ngủ một giấc thật ngon. Nhưng mà có một vấn đề cực kì nan giải xuất hiện, đó là: Hắn quên mất đường quay lại rồi!

...

...

"Bạch công tử, lão gia cho gọi người."

Bên ngoài cửa phòng Bạch Lộ một nha hoàn đang gọi hắn.

"Ta biết rồi, ta đến ngay đây." Bạch Lộ đáp với giọng điệu khá uể oải, hôm qua mãi đến tận trời tối mịt hắn mới có thể tìm về phòng. Thừa giám phủ này quá lớn, hắn càng tìm đường thì hắn càng lạc hướng, cũng may tìm được một vài nha hoàn đi tuần ban đêm, vì vậy hắn mới may mắn tìm được đường trở về.

Vươn vai vài cái, Bạch Lộ cảm thấy hơi khó chịu ở phía sau lưng, nguyên nhân có lẽ là do hôm qua hắn ngủ không được ngon giấc. Chiếc giường to lớn kia quá mềm, hắn cảm thấy không quen thuộc, dù sao Bạch Lộ cũng đã gắn bó với cảnh màn trời chiếu đất nhiều năm, bây giờ đột nhiên bắt hắn phải ngủ trên một chiếc giường sang trọng, hắn thật không thể thích nghi.

...

"Chúng ta đi thôi." Sau khi thay y phục thì Bạch Lộ cùng nha hoàn kia đi đến đại sảnh của Thừa Giám Phủ.

Mà nghĩ cũng lạ, mới hôm qua khi hắn tới mọi người đều xưng hô với hắn là đại thiếu gia, nhưng sáng nay khi nha hoàn kia gọi thì lại dùng cái tên Bạch công tử. Có vẻ mọi người đã được Công Tôn Vĩ Thành thông báo về việc thay đổi cách xưng hô cũng như bối phận. Dù sao như vậy cũng rất tốt, hắn không quen người khác gọi mình là thiếu gia, nghe rất ngượng ngùng.

...

Tại đại sảnh thì Công Tôn Vĩ Thành đã ngồi sẵn ở ghế chủ tọa, bên cạnh là một lão giả khá mập mạp. Cả hai đang ngồi thưởng trà cùng đàm luận gì đó, có vẻ như lão giả kia đề cập đúng đến vấn đề mà Công Tôn Vĩ Thành trông khá hài lòng, ông ta liên tục gật đầu.

"Bẩm lão gia, Giám Ti đại nhân, Bạch công tử đã đến." Nha hoàn bước đến rồi hành lễ.

Nghe vậy Bạch Lộ nghĩ bản thân cũng nên làm theo cho phải phép, vì thế hắn chắp tay, hơi cúi người: "Gặp qua Thừa Giám đại nhân, Giám Ti đại nhân."

Tuy chẳng biết Giám Ti là ai nhưng Bạch Lộ nghe nha hoàn kia nói như vậy nên hắn chỉ việc nói theo.

Lão giả kia thấy Bạch Lộ xuất hiện, lão nhìn vào hắn rồi cười lớn.

"Đây chính là lệnh công tử sao? Thoạt nhìn rất giống Vĩ Kỳ công tử a. Cũng có vẻ khá lanh lợi."

Công Tôn Vĩ Thành không đáp, ra lệnh cho nha hoàn lui xuống, sau đó hắn nói với Bạch Lộ:

"Đây là Giám Ti đại nhân, từ nay ngươi sẽ theo đại nhân học tập những quy tắc cùng kiến thức cơ bản nhất. Ngươi có thể gọi ngài là sư phụ."

Lão giả nghe vậy còn cười lớn hơn.

"Thật không dám, không dám. Ta làm sao dám để thiếu chủ của Thừa Giám phủ gọi bản thân là sư phụ chứ. Làm vậy là giảm thọ mất. Nhưng... một nửa sư phụ thì hoàn toàn có thể chấp nhận." Vừa nói lão vừa vuốt râu.

"Để giới thiệu lại lần nữa, ta là Lộc Xương, người nắm giữ chức vụ Giám Ti trong triều. Ngươi có thể gọi ta là Giám Ti đại nhân, Lộc Xương đại nhân đều được, ta rất thích, nhưng đừng gọi ta là sư phụ, danh xưng này ta nhận không nổi. Theo nhờ vả của Thừa Giám đại nhân thì ta sẽ dạy cho ngươi những kiến thức cơ bản nhất, như đọc, viết, tính toán, xem xét, lễ nghi... Ngoài ra cũng giúp ngươi nhận thức về một vài tin tức ngươi cần nắm bắt. Thế nào?"

Nghe vậy Bạch Lộ cũng khá hào hứng, hắn vốn dĩ chưa từng chính thức được học tập, có chăng cũng chỉ là cách nhận diện nét chữ cơ bản do Tôn lão chỉ dạy, giúp hắn đủ dùng trong cuộc sống chứ Bạch Lộ không thể tự mình viết cũng như đọc những lá thư dài. Việc được một người chỉ dạy và kèm cặp lại ngay từ đầu không phải cơ hội ai cũng có.

"Vậy thì không còn gì tốt hơn, xin đa tạ Giám Ti đại nhân"

"Không! Đừng đa tạ ta, người mà ngươi cần đa tạ chính là Thừa Giám đại nhân kia."

Bạch Lộ nghe vậy thì quay sang Công Tôn Vĩ Thành, chắp tay: "Đa tạ Thừa Giám đại nhân."

Công Tôn Vĩ Thành không có biểu lộ gì nhiều, chỉ hơi gật đầu, hắn đáp:

"Cứ như vậy đi, từ nay mỗi ngày ba canh giờ, ngươi sẽ theo Giám Ti đại nhân học tập. Hôm nay coi như là ngày đầu tiên. Ngươi cùng Giám Ti sẽ học tập tại thư phòng của ngươi, hiện tại ta có công vụ nên đi trước."

...

Trong phòng giờ chỉ còn lại Lộc Xương cùng Bạch Lộ, lão lên tiếng: "Vậy thì chúng ta bắt đầu với những thứ cơ bản nhất chình là nét chữ nhỉ?"

"Nghe theo chỉ thị của Giám Ti đại nhân." Bạch Lộ không có ý kiến.

"Vậy thì được, đến thư phòng của ngươi thôi!"

...

...

...

Thời gian thấm thoát thoi đưa, mới đó mà đã hơn 5 tháng kể từ ngày Bạch Lộ đến Thừa Giám Phủ. Lúc đầu hắn hơi khó khăn trong việc thích nghi với cuộc sống mới, nhưng theo thời gian thì mọi thứ cũng đi vào quỹ đạo, hắn cũng dần quen thuộc với mọi thứ.

Khoảng thời gian đầu khi đến đây thì Bạch Lộ theo Giám Ti đại nhân học tập những kiến thức cơ bản. Giám Ti đại nhân dạy hắn trong ba tháng, sau thời gian ba tháng thì Giám Ti đại nhân không còn đến Thừa Giám Phủ nữa. Với lý do là Bạch Lộ đã biết đủ những việc cần biết, nhiệm vụ của lão đến đó cũng kết thúc.

Trong khoảng thời gian đó thì diện mạo Bạch Lộ cũng thay đổi ít nhiều, hắn đã cao hơn, dung mạo không thay đổi quá nhiều nhưng vì không còn làm việc nặng nhọc nữa nên da dẻ của Bạch Lộ trở nên trắng hơn. Tóc hắn cũng đã được cắt gọn gàng, nhưng hắn từ chối lựa chọn búi tóc vì sợ sẽ trông giống đệ đệ Công Tôn Vĩ Kỳ, Bạch Lộ chỉ quyết định cắn ngắn tóc rồi cột lên một cách đơn giản.

Khoảng thời gian hai tháng còn lại Bạch Lộ thường xuyên lui đến Thừa Giám Các, hắn tham khảo những quyển sách cổ cùng ghi chú trong đây. Thứ mà nhận được sự chú ý nhiều nhất của Bạch Lộ là những cuốn sách nói về vấn đề tu luyện.

Nhắc đến tu luyện, Bạch Lộ mới phát hiện ra thế giới mà hắn đang sống có một thứ được gọi như vậy. Tu luyện là một vấn đề hoàn toàn mới lại đối với hắn. Qua những gì được ghi chép, người bình thường sẽ mượn nhờ thiên địa linh khí của trời đất, gột rửa cơ thể rồi hóa thành linh lực của bản thân, từ đó thoát thai hoán cốt, mở ra những giới hạn của phàm nhân rồi cuối cùng là đạt đến cảnh giới cao hơn. Thậm chí có những nhân vật tu vi thông thiên, có thể nhấc tay làm thay đổi khí vận của trời đất, xoay chuyển càng khôn, sự tồn tại của bọn họ đã vượt ra ngoài Thiên Mệnh, không tuân Thiên lệnh, tỷ như vị Đế Tôn chí cao của Đại Chu Vương Triều. Hay như Chiến Hoàng của Thiên Chiến đế quốc chẳng hạn.

Tuy hắn không biết vị Đế Tôn hiện tại mạnh bao nhiêu, nhưng trong cuốn sách Đại Chu Kí Lục quyển hai có viết một câu như thế này: "Đệ nhất Đế Tôn, Nhất kiếm hoành thiên hạ, chiến tích vô địch,, thiên hạ vô thủ, nhân sinh vô cầu!"

Tuy không trực tiếp gặp mặt nhưng qua vài câu nói đó Bạch Lộ cũng có thể tưởng tượng ra Đệ Nhất Đế Tôn mạnh mẽ đến như thế nào, trong lòng hắn nghĩ đến một nam tử hán, đầu đội trời, chân đạp đất, không gì không thể thực hiện, thay đổi càn khôn, dời núi lấp biển, một kiếm định thiên hạ. Tất nhiên không phải có mỗi Đệ Nhất Đế Tôn, trên đại lục còn rất nhiều ẩn sĩ cùng cao nhân tu vi không kém. Vì thế Bạch Lộ liền có hứng thú với những vấn đề xoay quanh việc tu luyện.

Không chỉ vậy, hắn cũng thường xuyên nghiên cứu các cuốn sách về Đại Chu hay Triều chính. Cũng nhờ đó hắn mới biết được rằng chức vụ của Công Tôn Vĩ Thành cao đến như thế nào, có thể nói ông ta là vị quan nắm thực quyền lớn nhất ở trên Triều. Mỗi lời nói của Thừa Giám đều có trọng lượng không tưởng, thậm chí là ảnh hưởng đến cả quyết định của Đế Tôn. Chỉ như vậy thôi cũng đủ hiểu Bạch Lộ có một phụ thân ngưu bức đến mức nào.

Nhắc đến Công Tôn Vĩ Thành thì Bạch Lộ chợt nhớ ra, đã khá lâu rồi hắn cùng Công Tôn Vĩ Thành chưa gặp mặt. Hình như lần cuối cả hai người nói chuyện chính là hơn một tháng trước, chủ đề thì vẫn vậy, Công Tôn Vĩ Thành hỏi về những vấn đề như ăn, uống, ngủ, nghỉ, học tập chứ Bạch Lộ cùng Công Tôn Vĩ Thành không hề đề cập sâu hơn.

"Tu luyện a!" Bạch Lộ cảm khái. Lần đầu tiên hắn cảm giác bản thân hứng thú đến một thứ vấn đề nào đó như vậy. Hắn luôn nghĩ rằng không biết bản thân có cơ hội để tu luyện hay không? Theo như trong sách thì những thiếu niên thiếu nữ tuổi từ mười bốn đến mười tám có thể gia nhập các học viện và được hướng dẫn về việc tu hành. Hắn năm nay cũng đã chạm mốc mười bảy, chỉ còn hơn một năm nữa nếu hắn không đi thì sẽ bỏ lỡ cơ hội cuối cùng.

...

"Bẩm Bạch công tử, lão gia cho mời người đến thư phòng.", tiếng nói vọng lên từ bên dưới Thừa Giám Các, nhưng âm thanh cực kì nhỏ, nếu không thật sự để ý thì sẽ dễ dàng bỏ qua, cũng may xung quanh Bạch lộ rất yên tĩnh nên hắn có thể nghe thấy.

Thừa Giám Các là một nơi cực kì quan trọng nên theo lệnh của Công Tôn Vĩ Thành chỉ có những thành viên như Bạch Lộ cùng Công Tôn Vĩ Kỳ mới được bước vào nơi đây. Nên gia nhân đến chỉ có thể từ dưới gắng hết sức gọi lên.

Gấp lại cuốn sách trên tay, Bạch Lộ cùng hắn đến thư phòng của Công Tôn Vĩ Thành, đây là một trong những lần hiếm hoi Công Tôn Vĩ Thành cho gọi Bạch Lộ trong những tháng vừa qua.

5

0

1 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.