Chương 8 - Đặc cảnh cấp cao
Được ngồi trên xe riêng cùng một nữ đặc cảnh tóc ngắn xinh đẹp, nhưng Từ Nhiên lúc này không vui vẻ là mấy.
Hắn thật sự không rõ Lý Kiều Ân đi bắt người còn lôi kéo hắn theo để làm cái gì.
Không đợi hắn thắc mắc, Lý Kiều Ân đã mở lời trước :
" Cậu là bác sĩ? "
Hắn không biết nàng hỏi làm gì, nhưng đã hỏi đến nghề nghiệp thì phải thật thà vỗ ngực khai báo :
" Đúng vậy, tôi là một bác sĩ toàn khoa, gần như không có bệnh tình gì mà tôi không chữa được. Còn nếu tôi không trị được? Thì xin chia buồn cùng gia đình...tôi đã cố gắng hết sức."
Nhìn bộ dáng không nghiêm chỉnh của hắn, nếu là người bình thường còn lâu mới dám đưa thân mình cho hắn khám.
Lý Kiều Ân chần chừ trong thoáng chốc, nhưng rất nhanh nàng liền đưa ra quyết định :
" Sau vụ này, tôi muốn cậu đến nhà tôi. "
" H-hả? Đến cái gì cơ? " Từ Nhiên giật nảy mình, hắn thầm nghĩ có phải mình đang nghe lầm hay không, hay nàng còn có ý đồ khác, như là nhắm vào nhan sắc của hắn.
Nếu đúng là như vậy...thì hắn thích lắm!
Lý Kiều Ân rất kiên nhẫn lặp lại một lần nữa :
" Cậu không nghe lầm đâu. Tôi muốn cậu đến nhà tôi, khám bệnh cho tôi. "
Lý Kiều Ân mĩm cười đầy ranh mãnh :
" Đương nhiên đây là một cuộc giao dịch. Đổi lại, tôi sẽ cho cậu giấy chứng nhận bác sĩ hợp pháp. Ha ha, đừng dùng ánh mắt đó nhìn tôi, lúc vừa rồi tôi liền đoán được cậu là tên bác sĩ lậu, không có giấy phép rồi. "
Vậy không phải vì nhan sắc của hắn sao? Từ Nhiên có chút hụt hẫn. Nhưng phải công nhận nàng đúng là một đặc cảnh chuyên nghiệp, tư duy suy luận vô cùng nhạy bén.
Hắn đột nhiên nhớ đến một câu trong phim mà hắn xem qua, rất hợp với Lý Kiều Ân : Phụ nữ xinh đẹp không đáng sợ. Phụ nữ vừa xinh đẹp lại thông minh mới thật sự đáng sợ.
Hắn có chút nghi vấn cần xác nhận lại :
" Nhưng mà chị có thể đến bệnh viện mà, tại sao nhất định là tôi? "
" Chỉ có cậu mới có thể giúp tôi!"
Lý Kiều Ân đưa ra câu trả lời chắc chắn.
Hắn vuốt vuốt cằm, nhìn thật sâu Lý Kiều Ân :
" Chị xác định sao? Tôi còn chưa bao giờ chữa bệnh bất cứ ai trước mặt chị đó. "
Nàng gật đầu xác định : " Trực giác của tôi chưa bao giờ là sai. Chỉ có mình cậu mới có thể giải quyết tình trạng này của tôi. "
Bầu không khí bất chợt im lặng đi trong vài giây, nhưng rất nhanh Từ Nhiên đã phá vỡ nó.
" Được! Hợp tác vui vẻ. "
Trao đổi với những người thông minh chính là không cần nhiều lời dư thừa. Khi đã đủ quyền lợi đôi bên sẽ vui vẻ hợp tác thôi.
Mà từ lúc tiếp xúc với Lý Kiều Ân đến bây giờ, Từ Nhiên phải công nhận rằng nàng rất thú vị. Là một đội trưởng của cục đặc cảnh tinh nhuệ, tuy uy nghiêm nhưng không hề cứng nhắc, lại còn rất tự tin vào thứ mà cảnh sát bình thường xem là ngớ ngẩn như tin vào trực giác.
Nếu như chưa trực tiếp gặp qua mặt, mà chỉ nghe về những hành động của nàng, hắn sẽ xem là nàng lên được chức đội trưởng đội Phi Vũ, là bằng cách đi cửa sau.
...
Trong lúc hai người trao đổi thì xe cũng đến được cổng C của khu công nghiệp QQ.
Nàng từ trong ngăn nhỏ lấy ra giáp loại nhẹ. Khi để lên trước ngực nó tự động mặc lên người chủ nhân. Giáp nhẹ này tuy mỏng manh nhưng bù lại vô cùng linh hoạt, có thể chống chịu được súng tiểu liên cùng vết đâm như dao kiếm. Nó rất hợp với mẫu người di chuyển nhiều, cần sự linh hoạt như nàng.
Bên phải treo súng ngắn, bên trái là gậy baton có gắng thiết bị điện làm tê liệt. Đội trưởng đội Phi Vũ, trang bị truy bắt tội phạm đã chuẩn bị hoàn tất!
" Cậu ở trên xe chờ tôi, tôi sẽ vào trong thám tính tình hình. "
Dặn dò xong, không đợi Từ Nhiên kịp trả lời, nàng đã một mình chạy vào bên trong khu cổng C.
Ở bên ngoài, Trương Tấn đã cùng đội bao vây xung quanh 300m, theo chỉ thị của Lý Kiều Ân đang chậm rãi thu hẹp phạm vi lại.
Khu công nghiệp QQ từng là một trong những nơi sản xuất giày dép thuộc top của thành phố. Thời thế đã nhanh chóng thay đổi khi con trai cưng của chủ tịch cũ lên thay bố mình, bắt đầu chuỗi ngày công ty dần đà sa sút. Đỉnh điểm chính là người con đó bị cảnh sát bắt giữ vì nghiện ngập, buôn bán ma dược. Người bố sau khi khi hay tin người con trai yêu quý mà mình luôn tự hào trở thành tội phạm, thì lên cơn đột quỵ mà qua đời. Công ty do không ai cầm lái nên đã hoàn toàn sụp đổ.
Nhiều năm sau, người con đã được thả tự do vì có biểu hiện tốt, nghe nói anh ta đã tìm việc làm mới, sống cuộc sống mới.
Lý Kiều Ân di chuyển nhanh nhạy tiếp cận cửa chính. Nàng nhìn vào bên trong, quét nhìn từng khu vực nhỏ.
Khi đến khu dành riêng cho chủ tịch, nhìn vào thì phát hiện một nam một nữ xuất hiện bên trong.
Người đàn ông hơn ba mươi tóc tai dài rối bời, hắn ngồi trên chiếc ghế đã phủ bụi hướng anh mắt nhìn về cánh cửa, cũng là nơi Lý Kiều Ân lúc này đang ẩn núp.
" Ha ha ha, đã tới rồi sao không vào đi hả quý cô cảnh sát?. Không cần lấp ló bên ngoài đâu. "
Chật! Đã bị bại lộ.
Nàng báo hiệu cho Trương Tấn trực tiếp dẫn đội gấp rút chạy vào đây, còn mình thì đi vào đứng đối diện với tên hung thủ trong vụ án thần dược lần này.
" Chí Dần, tôi là Lý Kiều Ân đội trưởng đội Truy Vũ, thuộc Cục Đặc Cảnh phía bắc Giang Long. Anh hiện tại là nghi phạm trao thuốc cho các thiếu niên bị đầu độc bởi ma dược kỳ lạ. Đề nghị anh bây giờ xoay người ra phía sau, đưa hai tay lên, để tôi nhẹ nhàng áp giải anh đi."
Người đàn ông khi nghe lời cảnh báo từ Lý Kiều Ân nhưng không hề có động tác, hắn chỉ đứng cười lớn tiếng, gương mặt hiện lên vẻ đầy cay nghiệt, ánh mắt phẫn nộ quát lớn :
" Ha ha, ha ha ha ha. Cảnh sát sao? Mày có biết tao căm hận nhất chính là cảnh sát chúng mày không? Vì bọn bây mà cha tao thất vọng mà chết, công ty này thì bị phá sản, vợ con tao khi biết tao ra tù thì dùng ánh mắt khinh bỉ tránh xa tao. Cho dù tao đã hối cải muốn làm lại thì sao chứ? Tất cả đều nhìn tao như ôn thần mà thẳng tay xua đuổi! Lỗi đều là do bọn mày! Tất cả là tại bọn cảnh sát hại tao! "
" Hà hà hà, nhưng mà giờ tao đã có được sức mạnh thượng đế ban tặng, tao sẽ biến tất cả trở thành con nghiện, tụi nó sẽ là con rối trong lòng bàn tay này, tao sẽ trở thành chúa! Hè hè hè hè. "
Lý Kiều Ân nhíu mày, đưa tay cầm lấy súng lục rất giống mẫu Glock 19 nhắm vào Chí Dần.
" Việc anh đang làm rất nguy hiểm đối với mọi người, mau dừng lại ngay, nếu không tôi sẽ nổ súng. "
Chí Dần cười khinh bỉ, tay nắm lấy tóc thiếu nữ trẻ tuổi ngồi quỳ dưới chân lúc đầu, kéo lên chắn lấy người hắn :
" Bắn đi! Mau bắn tao đi! "
Nàng nhìn thiếu nữ ánh mắt đẫn đờ, miệng lẩm bẩm không thành tiếng, nhưng bằng nghiệp vụ đặc cảnh của mình, nàng vẫn hiểu khẩu hình thiếu nữ kia luôn miệng nói thần dược, mau đưa cho cô ta thêm thần dược.
Không dùng được súng? Không sao, ta còn baton điện mà.
Nàng trực tiếp nắm lấy baton dài một mét, lao về tên tội phạm cứng đầu.
Chí Dần thì thầm vào tai tên thiếu nữ, sau đó trước sự ngỡ ngàng của Lý Kiều Ân, hắn ném cô gái về phía nàng.
Nhìn xem thiếu nữ nghiện ngập chuẩn bị tới trước mặt mình, nàng không hề có ý định đón đỡ, mà lách người tránh qua.
" Gào! Grừ! Chỉ cần bắt lấy mày, tao sẽ có thần dược! "
Đúng như dự đoán của nàng, tên thiếu nữ mất trí có ý định tấn công nhắm vào nàng khi bị Chí Dần nói thầm gì đó vào tai.
Lý Kiều Ân mặt không cảm xúc, chờ đợi thiếu nữ nghiện ngập lao đến khoảng cách vừa tầm, liền đưa chân ra sau tung cước!
Do đang điên cuồng lao đến, thiếu nữ nghiện ngập không hề có tâm lý đề phòng, liền bị một cước bất ngờ của Lý Kiều Ân đá thẳng vào gương mặt, bay ngược ra ngoài.
" Quý cô cảnh sát có nghề đấy. "
Chí Dần thấy thiếu nữ bị đá bay nhưng hắn vẫn bình tĩnh như thường, như thể là hắn đang chờ Lý Kiều Ân đi tới gần mình.
" Mau đầu hàng đi! "
Nàng áp sát lại gần, tay phải cầm baton điện, vung ngang vào hông trái của hắn.
" Vô ích thôi! "
Chí Dần đưa tay trái ra, nhìn có vẻ rất chậm chạp, nhưng lại dễ dàng bắt lấy baton điện được một đặc cảnh cấp cao ra đòn.
Dòng điện bình thường có thể hạ gục một con sư tử trưởng thành, thế mà khi đi qua người Chí Dần, hắn lại không có hề có biểu hiện đau đớn một chút nào.
Lý Kiều Ân gương mặt tỏ ra vẻ kinh ngạc, không phải do Chí Dần chặn được đòn của nàng, mà là dưới bụng của hắn bất ngờ xuất hiện một cái đầu người, gương mặt đen nhẻm hốc hác, nó nở nụ cười đầy tà ác nhìn nàng.
" Tà Dị Nhân! "
Nàng vội buông baton ra, chân dẫm mạnh xuống đất, bật người lộn ngược ra sau, tránh xa khỏi Chí Dần cùng cái đầu người dưới bụng hắn.
Mà ngay lúc này, từ thiết bị liên lạc ở phía bên kia, giọng nói của Trương Tấn gấp gáp vang lên :
" Báo cáo đội trưởng! Chúng tôi đang bị hơn 60 tên thiếu nhiên điên cuồng lao đến tấn công. Hiện tại cả đội phải ngừng lại trấn áp chúng, trong thời gian ngắn không thể di chuyển vào trong! "
Không đợi nàng kịp phản hồi trở lại hay báo cáo cần thêm Siêu Đặc Cảnh đến chi viện, căn phòng lúc này đột nhiên xuất hiện hơn 30 tên thiếu nam, thiếu nữ gương mặt nghiện ngập, chúng nghe theo chỉ thị của Chí Dần lao đến tấn công nàng.
Là một đặc cảnh chuyên nghiệp, được rèn dũa từ những nhiệm vụ nguy hiểm trước đó, thế nên hiện giờ bị đông người vây quanh như vậy, Lý Kiều Ân trong thời gian ngắn vẫn ung dung phản công trở lại.
Được đồng nghiệp gọi với biệt danh thân thương là Nữ Diêm Vương, bởi vì nàng khi ra tay không bao giờ mềm lòng, luôn dùng những biện pháp trấn áp tàn bạo hơn so với những đặc cảnh khác.
Hai tên đầu tiên lao mình nhảy vồ vào, muốn dùng thân thể khống chế di chuyển của nàng, nhưng so với đội trưởng đội Truy Vũ, thì chúng quá là nghiệp dư!
Nàng thân hình uyển chuyển nhảy vào giữa, xuyên qua thân hình hai người bọn hắn, dùng chân dẫm vào gáy một tên, bắt đầu di chuyển lên trên những cái đầu trong đám đông hỗn loạn.
Phía dưới đám thiếu niên cố gắng dùng hai tay bắt lấy đôi chân dài tuyệt mỹ đó, nhưng so Lý Kiều Ân nhanh nhạy ở trên, phía dưới không ai trong số chúng dùng tay bắt được.
Mỗi lần nàng dùng đầu của chúng như cột đá để nhảy vượt, liền có một tên do bị đạp mạnh đầu mà ngã lăn xuống đất, bị đồng đội chen nhau dẫm đạp.
" Tất cả tản ra xung quanh! Đừng cho con nhỏ đó có không gian di chuyển. "
Chí Dần ở ngoài nhìn hơn 30 người mà không bắt được một con nhỏ đặc cảnh, làm hắn khó chịu vô cùng.
Cái đầu phía dưới bụng lên tiếng, giọng nói thều thào nhắc nhở hắn :
" Chí Dần, dùng tà lực thu được chuyển vào bọn chúng. "
" Được! "
Chí Dần dùng nắm tay gõ mạnh liên hồi vào ngực, tần suất càng ngày càng mạnh, đến khi miệng hắn trực tiếp phun ra máu, cái đầu phía dưới liền mở cái miệng hôi hám của hắn, phun ra dòng chảy màu đen trong suốt, bay đi bám vào hơn ba mươi tên nghiện, đang bao vây Lý Kiều Ân phía trước.
" Hả? Bọn chúng trở nên nhanh hơn! "
Nàng mới đầu bằng tốc độ của mình dễ dàng kiểm soát tình hình, nhưng sau khi vừa tản ra, nhìn thấy Chí Dần tự đấm mình hộc máu, thì đám con rối này sức tấn công gia tăng hơn trước nhiều. Bây giờ chúng từ người bình thường lại có thể bắt kịp tốc độ của một đặc cảnh cấp cao.
" Bắt được mày! "
Một tên thiếu nữ nắm được thời cơ Lý Kiều Ân đá bay ba tên, liền lao đến ôm chặt lấy chân phải của nàng.
Chật!
Đành dùng biện pháp cuối!
Nàng nhanh tay rút ra súng lục bên dưới thắt lưng, bóp cò!
Bằng!
Thiếu nữ đang mừng rỡ vì tóm được chân nàng, ở giữa trán đã xuất hiện lỗ máu, đầu nở hoa. Tay của nó cũng vì thế mà buông lỏng ra.
Vài tên đang thừa cơ chân nàng bị khóa, lao đến, cũng bị Lý Kiều Ân nổ súng mà mất đà, cắm đầu xuống đất, mất mạng tại chổ.
6
0
1 tuần trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
