Tags: #trí tuệ


Càn Khôn Đại Thánh (Dịch)

Càn Khôn Đại Thánh (Dịch)

Một tác phẩm mới được ký hợp đồng của Yêu Tăng Hoa Vô Khuyết, sau hai tác phẩm nổi tiếng đã được hoàn thành là [Hoàng Đình Đạo Chủ] và [Bắt Đầu Từ Đạo Quả]. Hàng tỷ năm qua, kỷ nguyên đã thay đổi. Một khi kỷ nguyên đi đến cuối cùng, tan vỡ, sẽ thất lạc trong không gian vô tận. Một ngày nào đó, những mảnh vỡ kỷ nguyên này đột nhiên giáng xuống hiện thế, hình thành một thế giới kỳ ảo bán độc lập mà lại liên kết với thế gian hiện tại. Thanh niên Địa Cầu Chu Diễn vì tai nạn xe cộ mà chết ngoài ý muốn, xuyên qua thế giới này, đạt được chí bảo Càn Khôn Thước, có thể qua lại chư thiên, sớm tiến vào từng kỷ nguyên thất lạc chưa hàng lâm hiện thế... ...... Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Càn Khôn Đại Thánh (Dịch)!
11 chương
Kiến Tạo Toàn Cầu: Chỉ Có Tôi Mới Mở Ra Kỷ Nguyên Khoa Học Và Công Nghệ!

Kiến Tạo Toàn Cầu: Chỉ Có Tôi Mới Mở Ra Kỷ Nguyên Khoa Học Và Công Nghệ!

Sau trận đại hồng thủy, khói lửa chiến tranh của các quốc gia liên tiếp không ngừng, tài nguyên ngày càng là cạn kiệt. Xuyên qua đến thế giới song song, khóa lại quốc vận của Long quốc, 199 quốc gia trên toàn cầu tiến vào thời kì hỗn loạn! Tại thời kì hỗn loạn, tất cả người chơi sẽ có quyền sáng tạo thế giới tương ứng để chống cự khỏi sinh vật hỗn loạn, hơn nữa sẽ loạn đấu với các quốc gia loạn đấu, sẽ thu hoạch được đủ loại tài nguyên. Nhưng mà, thời kì hỗn loạn chỉ cho thời gian bảy ngày để tăng trưởng! Long quốc cường đại Hồng Hoang, thần tiên căn bản cũng không có cách tăng trưởng trong vòng bảy ngày, thậm chí sắp đối mặt với vận mệnh bị đào thải! Nhưng, người chơi Lâm Vấn của Long quốc lại bắt đầu kiến tạo một thành phố công nghiệp, khiến cho vô số người phải trợn tròn mắt. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Kiến Tạo Toàn Cầu: Chỉ Có Tôi Mới Mở Ra Kỷ Nguyên Khoa Học Và Công Nghệ!!
4 chương
Vợ Âm (Dịch)

Vợ Âm (Dịch)

Một người chui ra từ cánh rừng nhỏ. Khi thấy người này, tôi nhất thời vui sướng kêu lên: “Chú Giang!” Người này chính là Giang Tu. Ông ấy mặt xám mày tro, nhưng ánh mắt sáng ngời, xông tới kéo tay tôi muốn chạy lên núi, còn mắng: “Mẹ nó, bảo cậu đừng về mà cậu còn về, chẳng phải là tìm chết à?” Tôi không rảnh chú ý cái khác, vội hỏi bố mẹ tôi sao rồi? Ông ấy kêu tôi đừng hỏi, rời xa nhà tôi với con sông này rồi nói tiếp. Nghe vậy, tôi chợt hoảng hốt. Rõ ràng chỉ có mình tôi mới thấy con sông kia, sao Giang Tu lại thấy? Lúc này, tôi phản xạ cúi đầu xuống, lại thấy ống quần dưới đầu gối Giang Tu trống trơn. Tại sao ông ấy không có chân mà vẫn đi được? Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Vợ Âm (Dịch)!
413 chương