Tác giả: Trung Thu Nguyệt Minh
Bình Dân Áo Vải (Dịch)
Gia Cát Lượng trong “Tiền Xuất Sư Biểu” có viết: “Thần vốn áo vải, cung canh ở Nam Dương” Mưu sĩ trong thiên hạ đều khiêm tốn tự xưng áo vải, lấy đó để truyền đạt tinh thần lui thì chỉ lo thân mình, tiến thì kiêm tế thiên hạ, trăm ngàn năm qua truyền thừa qua từng thế hệ. Mà đến những năm 2000: - Nghề nghiệp? - ... Quân sư, phụ tá, mưu sĩ? - Đùa chắc, thời nào rồi! Bằng cấp, kỹ năng! - Tôi... Được sư phụ dạy từ nhỏ, không có bằng cấp. Kỹ năng... Nhìn tướng, giám người... - Tướng gì? - Tướng mạo, thì là nhìn tướng diện ấy... - Cút! Lừa đảo đoán mệnh dám lừa đến tận chỗ này! - Tôi không phải tiên sinh đoán mệnh! Tôi có căn cứ khoa học đàng hoàng! Ps: Một trong 9 tác phẩm văn học mạng xuất sắc nhất TQ năm 2017 được hiệp hội tác gia kết hợp Quảng Điện cục (tổng cục xuất bản) đề cử. Truyện không theo mô típ trùng sinh, kể về một thanh niên theo học với sư phụ trên núi gần 20 năm. Sau đó đi tới đô thị hiện đại, mới đầu là mê mang lờ mờ, rồi dần không ngừng trưởng thành, tiến bộ, thay đổi cuộc sống của mình và những người xung quanh. Bối cảnh diễn ra ở Trùng Khánh, khoảng năm 2006-2007 Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Bình Dân Áo Vải (Dịch)!
20 chương