Tác giả: Trần Sắc
Lạc Hoa Hữu Ý
Thể loại: đam mỹ tiểu thuyết, cổ trang, cường công cường thụ, ngược, HE Biên tập: Phiêu Linh Vì cái gọi là bí mật kho báu tiền triều mà Ninh Giản thu Tô Nhạn Quy làm đồ đệ. Sinh sống suốt tám năm cùng nhau, Tô Nhạn Quy đã yêu mến kẻ bề ngoài lạnh lùng nhưng nội tâm ôn nhu kia. Nhưng hắn cũng biết rằng người kia đã có người trong lòng. Nếu bảo hắn rời bỏ Ninh Giản thì chính là điều không thể cho dù hắn biết người kia chỉ lợi dụng hắn. Lúc hai người gặp nguy hiểm tầng tầng lớp lớp ở nơi chôn kho báu, liệu rằng đối phương có thể nghiêm túc nhìn hắn một cái hay không? “Sau khi cha ta qua đời, ta liền chỉ còn lại có ngươi.” Tô Nhạn Quy không chờ Ninh Giản đáp lại, tự nói, “Ninh Giản, từ mười hai tuổi, ngươi liền là sư phụ ta, thân nhân ta; đến mười lăm tuổi, ta liền tự nhủ, kiếp này, không có người nào quan trọng hơn Ninh Giản.” Ninh Giản mơ hồ bối rối đứng ở đằng kia, tựa hồ hoàn toàn bị chấn động. Rõ ràng là một câu thanh âm rất nhẹ, chính là nghe vào tai, lại như là người kia dùng hết sức để nói. Tô Nhạn Quy nhìn y thật lâu, mới đột nhiên nở một nụ cười quen thuộc, mang theo chút vô lại:” Như vậy ngươi vẫn muốn giết ta sao?” Hắn không dám hỏi, ngươi có thể nào luyến tiếc hay không?… Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Lạc Hoa Hữu Ý!
20 chương
Vong Xuyên
Truyện: Vong Xuyên Tác giả: Trần Sắc Thể loại: huyền huyễn hay , tiểu thuyết hiện đại Nội dung truyện : Hắn sống ở đưới chân cầu đưa đò hằng ngày, Hằng ngày nhìn người kia tìm kiếm, bị tổn thương. Người tìm đủ mọi phương kế để cố lẫn tránh Người thì lại bất chấp tất cã để được gần gủi; Còn hắn thì cứ lặng lẽ ngồi đợi dưới chân cầu, Luôn theo dỏi, Luôn luôn suy nghĩ. Mấy ngàn năm chuyển kiếp luôn hồi, Quá khứ lầm lỗi để hôm nay phải rơi lệ. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Vong Xuyên!
30 chương
Ngọc Vô Hà
Liên Ngọc đang dưới đứng một thân cây cách cửa không xa, một tay vỗ lên thân cây, từ từ nhắm hai mắt thấp giọng nói, trên mặt đã không còn một tia nhút nhát vừa nãy, thân thể cũng không giống như trước mặt hắn mà cứng ngắc khẩn trương, hoàn toàn triển khai khóa trong y phục trắng thuần, trong tinh tế lại có vẻ mê người. Khi y nói thì bên môi trong mắt đều có ý châm chọc cùng khinh thường khiến cho Cận Song Thành cảm thấy chấn động, thậm chí có chút không biết làm sao, cũng như không thể nào đồng nhất con người trước mắt cùng người thiếu niên không lâu trước còn nhát gan quỳ gối trước mặt mình thành một. Liên Ngọc tựa hồ thủy chung không phát hiện có người ở gần đó, lẩm bẩm nói liên miên một trận, liền trở nên trầm mặc, giương mắt nhìn lên bầu trời, biểu tình trên mặt từng chút tan đi, cuốn cùng, nói một câu mà Cận Song Thành vô pháp lý giải. “Cuộc sống như vậy cũng không có gì không tốt… Đúng không.” Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Ngọc Vô Hà!
30 chương