Tác giả: Sài Kê Đản
Yêu Phải Tình Địch
Yêu Phải Tình Địch thuộc truyện ngôn tình sắc kể về một kẻ nghèo khổ thất bại nhờ sự phấn đấu nỗ lực trở nên giàu có điển trai cướp đi bạn trai hiện tại của bạn gái cũ, nhiều tình tiết vui vẻ, đặc sắc. Trích đoạn trong truyện tiểu thuyết hiện đại : "Lúc trước em rời khỏi anh, không phải vì em ham lợi.” "Tôi biết.” "Anh ta không yêu em, em đã chia tay với anh ta rồi.” "Tôi biết.” "Anh biết? Thì ra anh vẫn quan tâm em như thế.” "Vì anh ta đang sống cùng tôi.” Mong các bạn sẽ yêu thích và ủng hộ tựa truyện online của mình nhé. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Yêu Phải Tình Địch!
289 chương
Thế Bất Khả Đáng
Thể loại: hiện đại, cuồng bá phúc hắc trung khuyển công – nữ vương yêu nghiệt ngạo kiều cảnh sát thụ, cường cường, hài bựa, ấm áp, tiểu ngược, công sủng thụ, HE Độ dài: 215 chương (chính văn) + 10 chương (phiên ngoại) Couple chính: Viên Tung – Hạ Diệu Couple phụ: Tuyên Đại Vũ – Vương Trì Thủy ; Bành Trạch – Lý Chân Chân Edit: Nguyệt Cầm Vân Nội dung truyện nói về hai anh em cực phẩm nhà họ Viên trên hành trình theo đuổi Hạ Diệu, một cảnh sát – thái tử gia đã cải tà quy chính ~(‾▿‾~) Anh công là một bộ đội đặc chủng đã giải ngũ, mở một công ty vệ sỹ, nhờ sự “mai mối” của cô em gái mà quen biết với em thụ. Từ ánh mắt đầu tiên anh đã để ý đến em và rồi bắt đầu bước lên con đường “đoạt ái” với em gái. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Thế Bất Khả Đáng!
224 chương
Thượng Ẩn Phiên Ngoại
Phiên ngoại: Thượng Ẩn Couple Vưu Kỳ - Dương Mãnh Tác giả: Sài Kê Đản Edit: phuongchuchoe :"> Đây là lần đầu tiên mình edit truyện, trong quá trình có nhiều sai sót nên mình hy vọng các bạn góp ý và thông cảm cho mình :'( Động lực lớn nhất chính là mình rất thích couple này, còn hơn cả couple chính luôn ý :"> cho nên mình đã hạ quyết tâm là phải edit phiên ngoại của hai nhân vật này ( bằng trình độ Gà Con của mình) Bạn nào cũng thích cp Vưu-Manh này thì cta trò chuyện làm quen đuy :"> Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Thượng Ẩn Phiên Ngoại!
25 chương
Nghịch Tập
Tên gốc: Nghịch tập (tạm dịch: phản công) Tác giả: Sài Kê Đản Thể loại: Hiện đại, cường cường, phản công, điểu ti thụ (điểu ti: ám chỉ những người đàn ông có xuất thân thấp kém vừa nghèo vừa lùn vừa xấu, đây là cách tự xưng hô mang tính giễu cợt của bộ phận thanh niên trẻ TQ), cao phú soái ca công, hài hước, Kinh vị (hương vị Bắc Kinh, ý nói văn phong đậm chất Bắc Kinh) Nguồn : lovejjlove Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Nghịch Tập!
288 chương
Biên Nhược Thủy
Hắn tên là Biên Nhược Thủy, tôi còn nhớ rõ lần đầu tiên hắn chuyển tới lớp chúng tôi, tôi cùng một lũ bạn trốn sau phòng bảo vệ, huýt gió, gọi hắn là Dương Thông Đầu. Hắn ngẩng đầu, để lộ ra gương mặt như con gái, nhìn tôi thản nhiên cười. Tôi quẳng sách xuống, lăn ra cười, tiểu tử này có thể trêu chọc được đây! Nhà Biên Nhược Thủy là dòng dõi thư hương, dáng vẻ đặc mùi thư sinh, hay cầm theo mấy tờ giấy mà vẽ nguệch ngoạc hoặc đề thơ lên đó, tôi còn nhớ rõ lần tự học duy nhất mà hắn học hành không nghiêm chỉnh là bởi lấy tên tôi ra làm một bài thơ ngắn. Biên Nhược Thủy ở cùng với tôi trong ký túc xá, chẳng bao giờ chải đầu, rửa mặt mũi sạch sẽ mới đến lớp học, tôi thích đem mấy đôi tất thối của mình ném lên giường hắn, có lúc ném cả lên mặt hắn, hắn cũng nhặt lại giúp tôi giặt sạch. Hắn cũng không trốn học, không lười biếng, cũng không giống chúng tôi hay tranh nhau xem sách A (1), tới WC lén hút thuốc. Hắn chỉ thích ngồi một mình, đôi khi cầm đôi ba cuốn sách về triết học, nhân sinh gì đó. Biên Nhược Thủy lúc ngủ bị chúng tôi lén cắt tóc cũng không hay, sáng hôm sau thì đông thiếu cái này, tây mất cái kia chạy đi học. Biên Nhược Thủy trên đường tới trường thấy rác thì nhặt, rồi lặng lẽ bỏ vào thùng rác. Biên Nhược Thủy khi cùng cả lớp xem ―Cảm động Trung Quốc‖(2) thì đứng dậy vỗ tay nhiệt tình. Biên Nhược Thủy mỗi lần có cuộc thi sáng tác văn chương là lại mang ra câu nói nghe ra rất thiển cận nào đó ra mà phân tích thật sâu, ý tứ của hắn như muốn đào sâu tới tận chuyện nhân sinh ở đời. Biên Nhược Thủy thích lớp trưởng lớp chúng tôi, là một cô gái lớn hơn gần gấp đôi hắn, mở miệng ra chỉ biết hò hét dọa người… Làm sao tôi lại có thể đi thích loại người như thế được? Tôi cũng không biết. Chẳng biết từ khi nào, lâu ngày không gặp Biên Nhược Thủy, hắn đã đổi sang một kiểu tóc đang rất thịnh hành; từ khi nào, Biên Nhược Thủy cư nhiên trốn học hàng ngày, chạy đến quán bar ngồi như thiếu gia; từ khi nào, tôi nhìn nụ cười của hắn không còn vẻ trong sáng như lúc đầu, mà là nụ cười như đang đóng kịch.. Bắt đầu từ khi nào, tôi đã phát hiện ra mình đã từng thích Biên Nhược Thủy, từng thích Dương Thông Đầu, từng thích đứa bạn học như bị phủ bụi của mình. Tôi trước cả lớp lớn tiếng chửi hắn, đơn giản là vì hắn ở bên cạnh đánh thức tôi; tôi ở cổng trường cho hắn mấy đá, đơn giản vì hắn đã kể cho tôi nghe về mấy nữ sinh; tôi đem nhật kí của hắn đi rêu rao, đơn giản vì hắn trên lớp hay nhìn lén lớp trưởng.. Tôi chưa bao giờ để những chuyện kia trong lòng mà bận tâm, lần tôi muốn động thủ với hắn nhất chính là lần hắn gọi tôi là ―bạn‖(3). Hắn đứng ở cửa quán bar, mặc một bộ quần áo may rất khéo, dùng ngữ khí bình thường tới bất thường nói một câu: ―Chào bạn..‖(3) Lần ấy tôi những tưởng đã cho hắn một cái bạt tai, chỉ tiếc là tay tôi hoàn toàn không thể giơ lên. Nhiều khi, trong mơ, tôi thường thấy một ánh mắt trong suốt như bé trai nhìn thẳng vào tôi mà thản nhiên cười, tôi đẩy hắn ra, nhưng hắn vẫn nhìn tôi cười. Hắn bảo tên hắn không phải Dương Thông Đầu, hắn tên là Biên Nhược Thủy, bởi vì mẹ hắn muốn hắn lớn lên cũng trong lành như nước… Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Biên Nhược Thủy!
105 chương
Bất Án Sáo Lộ Xuất Bài
vào một buổi chiều dưới cái ánh mặt trời xán lạn, Trần Nhị Dát như thường ngày ngồi ở trong phòng làm việc chợp mắt, lúc này tiếng gõ cửa cộc cộc vang lên dọa hắn nhảy một cái, người đến là bí thư đảng ủy Dương Vĩ, Nhị Dát hiển nhiên không phải rất hoan nghênh, nhưng lại không có cách nào khác, mình là Phó thư ký ban mới, ở dưới trướng người ta, , nào có được cơ hội nhăn mặt khó chịu chứ. Dương Vĩ tao nhã bước vào, vóc người dong dỏng khiến cho hắn lập tức an vị trên bàn, hắn lại dùng tay đem bắp đùi uốn lượn chuyển tới. Hắn nhíu nhíu mày, trêu tức nói: “Nhỏ người nghịch ngợm, ngày hôm nay ta mang đến cho ngươi một tin tức tốt.” Nhị Dát chán ghét nhìn dáng vẻ hắn làm điệu làm bộ, nhưng lại không thể không thừa nhận hắn đẹp trai đến không có thiên lý a. “Không biết bí thư đi chuyến này là vì chuyện gì?” Nhị Dát nỗ lực nặn ra vẻ tươi cười. “Các ngươi trêu chọc cái chức vụ thư ký rồi.” Nha? Ngươi không phải đến nói cho ta ta sắp sửa lên làm thư ký nhớ! Có điều làm cho ngươi thất vọng rồi, ta không có hứng thú.” “Ha ha. . .” Dương Vĩ ngửa mặt lên trời thét dài một phen, thay đổi hình tượng tao nhã bình thường, lộ ra cái miệng lớn như chậu máu, còn không khách khi vỗ bắp đùi, xem ra Dương Vĩ rốt cục lộ ra nguyên hình. “Ngươi cười cái gì?” Nhị Dát lườm hắn một cái, rất không vui vẻ. “Xin nhờ, đừng như vậy câu dẫn ta.” Dương Vĩ thật giống như trêu đùa Nhị Dát cảm thấy rất hứng thú.”Ta nghĩ nói cho ngươi biết, chúng ta cũng không có nhớ ý định cho ngươi làm thư ký, có điều ứng cử viên mới cho vị trí thư ký chắc chắn sẽ khiến ngươi cảm thấy hứng thú, hắn chính là người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, tình nhân của ngươi ngày xưa: Ngụy — Đại — Pháo. Nhị Dát nghe đến ba chữ thì y như bị sét đánh, thân thể suýt nữa ngã xuống, bản thân không có nếp nhăn lập tức dài ra mấy trăm mét, vừa ngoan cố xoắn xuýt cùng nhau, đúng một bước xuống địa ngục a. Dương Vĩ nhìn thấy phản ứng của hắn tựa hồ rất hài lòng, nhưng sau đó nhìn thấy Nhị Dát mặt mày biến hóa, dạ dày tựa hồ đanh một đoàn lăn lộn, một lần lại một lần dùng tốc độ 100 km mỗi giờ hướng về cuống họng khởi xướng tiến công, không thể, tuyệt đối không thể phun ở đây, Dương Vĩ như trẻ con hốt hoảng chạy trốn. “Đại Pháo, hơn 20 năm, ngươi lẽ nào thật sự muốn đem ta bức đến tuyệt cảnh sao? Lẽ nào thật sự chính là kiếp trước thiếu nợ ngươi hay sao?” Nhị Dát như một bãi bùn nhão chất đống ở trên ghế, trong miệng lẩm bẩm nói. Hiện lên trong đầu nhiều năm như vậy trước khi bọn họ còn chính trực yêu thương , nghĩ đi nghĩ lại liền không tự chủ được con mắt híp lại, mắt hàm ý xuân, bờ môi hé mở, nước miếng giàn giụa. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Bất Án Sáo Lộ Xuất Bài!
10 chương
Phong Mang
Phong Mang là tựa truyện ngôn tình sắc nói về Hàn Đông là diễn viên quần chúng, kiêm nghề xem tướng, biết trước tai họa, tính nhân duyên thần chuẩn. Một ngày, hắn tính ra đại kim chủ giới giải trí cùng mình "Nhân duyên xứng đôi", là một thẳng nam, hắn không tiếc ở trước mặt kim chủ tự hủy hình tượng: giả ngu, giả xấu xa, làm sao để người kia cách ứng, sợ người ta nhìn trúng hắn. Mọi người cho rằng kim chủ ngược lại sẽ nhìn trúng hắn sao? Sai rồi. Hàn Đông giằng co đi giằng co lại cuối cùng chính mình động tâm, lại bắt đầu trăm phương ngàn kế tìm cách vãn hồi. Kết quả lúc trước biểu diễn kỹ xảo quá tốt, hình tượng ngu ngốc đã đi sâu vào lòng người Tiểu thụ: lưu manh, đáng yêu, phúc hắc, am hiểu thuật xem tướng, còn có bệnh mộng du. Công: đại kim chủ giới giải trí, giai đoạn trước là một chính nhân quân tử, giai đoạn sau giới tính do tiểu thụ định đoạt. Truyện còn nhiều tình tiết hay y như Cực Hạn , nếu đã say mê Cực Hạn thì chớ xem thường Phong Mang. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Phong Mang!
313 chương
Thượng Ẩn - Phần 2
Thượng ẩn - Sài Kê Đản (Phần hai) 你丫上瘾了? Tiếp nối với phần một của Thượng ẩn, phần hai là câu chuyện tám năm sau, khi hai người đã trưởng thành. Nguồn :NguyenAnh - Phương Anh https://www.wattpad.com/story/63542907 Phiên ngoại : phuongchuchoe https://www.wattpad.com/story/64119328 Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Thượng Ẩn - Phần 2!
129 chương
Mùa Hoa Loa Kèn Nở Rực Rỡ
Truyện Mùa Hoa Loa Kèn Nở Rực Rỡ của tác giả Sài Kê Đản là câu chuyện tiểu thuyết hiện đại giữa một công nam nhân ngớ ngẫn và một thụ tự kỷ tạo nên một cặp nhân vật đăc sắc. Dường như hai người đi theo chiều hướng trái ngược nhau, nhưng lại có sức hút lẫn nhau do ông trời se duyên mời các bạn đọc truyện và ủng hộ. * Đương nhiên, tất cả những lời nói kia đều là nam sinh nói về tôi, các cô gái thì luôn thích khuôn mặt này, khi đó, còn lưu hành mọt danh từ, các cô ấy đều gọi tôi là “COOL” ! Tôi không thể nhớ rõ từ lúc nào thì tôi liền thay đổi, khuôn mặt của tôi đã xuất hiện muôn màu muôn vẻ. Cẩn thận nghĩ lại, có lẽ là từ học kỳ 2 năm ấy. Ngày đó, ánh mặt trời tươi sáng, gió nhẹ làm mái tóc tôi bay bay nhẹ nhàng, cành liễu bên ngoài đung đưa theo gió, nhẹ mà uốn lượn như cành trên cánh tay của Quan Thế Âm. Tôi cầm cái chổi rơm đi xuống dưới lầu trực nhật, người làm việc luôn khiêm tốn như tôi chưa bao giờ nhìn thẳng vào người khác. Đương nhiên, phải trừ mấy người lãnh đạo trường, tôi còn phải trừ cho bọn họ chút mặt mũi. Đến chỗ phân công của tôi, tôi gần như thoải mái mà nghiêm túc quét, bên cạnh truyền đến từng trận cười như gà mẹ đẻ trứng, tôi vẫn bình thường mà làm công việc của mình. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Mùa Hoa Loa Kèn Nở Rực Rỡ!
40 chương
Biên Nhược Thủy
Edit : * luchoa, clover, Nấm Rơm *Thể loại: Đam mỹ hiện đại cường công nhược thủ Truyện Biên Nhược Thủy là câu chuyện đam mỹ mà được tác giả Sài Kê Đản miêu tả lại một cách đặc sắc khi nam chính có tên là Biên Nhược Thủy là một nam nhân nhưng dáng dấp như nữ nhi, mặt thư sinh nên ngay từ lần đầu gặp mặt đã bị nam chính còn lại trêu chọc lại ở cùng ký túc xá với hắn. Cho nên Biên Nhược Thủy nếm đủ mùi vị bị hấn hành hạ bằng những trò ma quái. Cùng xem liệu câu chuyện này sẽ diễn biến như thế nào sau đó về hai con người này nhé. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Biên Nhược Thủy!
105 chương