Tác giả: Nguyễn Vi
Yêu Em Lần Nữa, Được Không Anh?
Truyện Yêu Em Lần Nữa, Được Không Anh? của tác giả Nguyên Viện. Không sai! Cô là người đứng ở trên cao, không bao giờ để người khác vào trong mắt Hơn nữa những lời cô nói ra cũng không êm đẹp gì cho lắm, phải nói là vô cùng độc mồm độc miệng Thay người yêu như thay áo Tốt nhất cậu nên thấy rõ bộ mặt thật của cô, từ nay cách cô càng xa càng tốt Đừng giống như một tên ngốc, cứ bám dính lấy cô như hình với bóng, đuổi cũng không chịu đi ── Cô và cậu, vĩnh viễn không có khả năng bên nhau! Đây có lẽ là kết cục yêu hận luân phiên mà ông trời đã định sẵn Cho dù đã chết, trùng sinh lại từ đầu Vẫn còn làm cho cô cảm thấy say mê ── Người kia luôn tranh đấu với cô, muốn cướp hết mọi thứ trong tay cô Trên thực tế.....lại luôn luôn im lặng, thầm kín yêu cô! Thâm tình cuả cậu không có cách nào đo nổi, vì tình yêu mà làm ra những việc ngốc nghếch Làm cho cô cảm thấy vô cùng nực cười nhưng trong lòng lại vô cùng xót xa Nhưng cô đã sớm quyết định, dù đau đớn đến thế nào Cô quyết sẽ không giống như mẹ, biến thành một kẻ mềm yếu không thể khống chế bản thân Cho nên cô chỉ có thể một lần lại một lần, hung hăng đẩy cậu ra, cũng làm chính mình bị tổn thương...... Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Yêu Em Lần Nữa, Được Không Anh?!
9 chương
Đầu Gỗ, Em Nghĩ Em Yêu Anh Rồi
Bạn đang đọc truyện Đầu gỗ, em nghĩ em yêu anh rồi của tác giả Nguyên Viện trên website đọc truyện online. Lúc đó chú ý tới anh, có thể là bởi vóc dáng anh rất cao. Giữa một đám học sinh trung học, anh có cái vẻ tài trí hơn người, giữa một đống giáo viên, anh như hạc trong bầy gà, lưng rất cao lại thẳng, khiến cô chú ý tới. Trừ lần đó, cô còn phát hiện bờ vai anh rất vững chắc, áo sơ mi màu trắng chói mắt, khố đen khiến anh thoạt nhìn rất cao tráng, cái làm cô chú nhất là mái tóc đen cắt cụt ngủn, làm anh có cái vẻ của một thiếu niên ngây ngô, đứng giữa những người cùng tuổi lại vẫn toát lên sự già dặn. Cánh tay anh rất rắn chắc, bàn tay rất lớn, tay cô áp trên tay anh nhìn như tay trẻ con, cô nhìn anh không chớp mắt, đi thẳng ra trước cửa trường dạy. Giữa cơn mưa phùn dai dẳng, tư thái của anh khiến cô chú ý. Trầm ổn, tĩnh mịch, bốn phía đang ầm ỹ, nhưng bầu không khí bao quang anh lại rất bình thản. Tầm mắt của cô dừng chân ở đó một lát, rồi lặng lẽ dời đi, ngồi trên xe của bạn trai, ôm chặt thắt lưng anh ấy, chiếc xe gào thét phóng qua, lướt qua trước mặt anh, ngay cả nhìn anh cũng không ngước lên. Sau ngày đó, những lúc tan học Giang Lăng Lục thường lơ đãng chú ý tới anh. Anh là học sinh trường bên cạnh, đó là một trường có tiếng, còn cô lại đến từ một ngôi trường tiếng tăm chẳng mấy tốt đẹp gì, hai người ở gần nhau, lại như cách xa cả bầu trời. Học sinh hai bên cũng hết sức hạn chế giao tiếp, trong lòng đều khinh thường đối phương, thỉnh thoảng còn xảy ra xung đột. Những lúc đứng ở cửa chờ bạn trai, cô lại nhìn anh. Dần dần, những chuyện về anh lan đến tai cô, không phải cô cố ý nghe ngóng, mà là vì anh rất nổi danh. Mới mười bảy tuổi, đã là quán quân võ thuật cả nước, thanh danh truyền khắp các tỉnh, chuyện về anh còn được đưa lên báo. Cô biết được anh là người của trấn Hoa Đào, trấn nhỏ này cô có biết, cách nơi này không xa, nhưng bầu không khí lại khác xa. Hoa Đào là trấn phồn vinh nhất trong tỉnh, thôn cô ở lại hẻo lánh, số dân không vượt quá trăm người, đất đai cằn cỗi không đáng nhắc tới. Cô còn nghe nói lúc anh bảy tuổi đã được đạo quán Đồ gia thu dưỡng, nuôi nấng thành người kế nghiệp, tuy rằng là cô nhi, nhưng cha mẹ nuôi đối với anh vô cùng tốt, coi anh như con đẻ. Anh lớn lên giữa đạo quán, là đại sư huynh được mọi người kính trọng, thành tích ở trường cũng vô cùng tốt, được hiệu trưởng khen ngợi, người người yêu mến. Thật là một người may mắn! Giang Lăng Lục hơi mỉa mai nghĩ, thản nhiên nhìn hình bóng cao lớn đang đi ra cửa, đối phương rất trầm ổn, có người nói tạm biết với anh anh chỉ gật đầu mỉm cười, trừ lần đó ra, ánh mắt chưa từng chuyển qua một ai. Ha, là một người giỏi giang, nên có thể khinh thường không thèm nhìn người khác? Giang Lăng Lục thu hồi tầm mắt, khóe miệng vẫn mỉa mai bĩu môi. Một người may mắn như vậy, thực làm người ta phải ghen tị, cùng là cô nhi, so với cô anh lại hạnh phúc hơn nhiều. Cô chưa từng nhìn thấy ba mẹ, được bà ngoại nuôi lớn từ nhỏ, chỉ nghe nói mẹ cô bỏ trốn theo người ta, ba cô là con ma men, sớm đã chết, mấy tin đồn này cô nghe được từ miệng người trong thôn, những người đó nói thế nào cô cũng mặc kệ, gần đây cô đã không còn muốn nghe. Cuộc sống của cô quá bần cùng, bà ngoại chỉ có thể dựa vào việc đi nhặt rác để nuôi dưỡng cô, đối với việc học hành cô cũng không có hứng thú, nhưng bà ngoại lại cứ bắt cô đọc sách, nói thế nào cũng không chịu cho cô đi làm thuê. Cô cũng đã chán ghét cái thôn này rồi, mỗi lần bắt gặp những ánh mắt kì thị, cô chỉ thấy chán ghét, thế nên luôn lang thang cùng bạn trao ở ngoài, rất muộn mới về nhà. Cô không phải học sinh ngoan gì, thanh danh ở trường cũng không quá tốt, đánh nhau hút thuốc đều đã từng, còn chưa liệt vào hạng đàn chị, nhưng cũng chẳng kém cạnh bao nhiêu. A! Đúng rồi, cô nhớ một đàn chị trong trường cũng là người trấn Hoa Đào, quan hệ với người đó cũng không tồi. “Sư huynh!” Mới nghĩ tới đây, ở cửa đã lao ra một bóng người, lao thẳng tới bên người đó. Cô giương mắt nhìn qua, chỉ thấy đàn chị nổi danh trong trường đang sùng bái lôi kéo tay người đó, vui vẻ nói chuyện, mà anh lại cúi đầu, cực kỳ kiên nhẫn lắng nghe, ánh mắt vẫn yên tĩnh như trước, nhưng lại nhiều thêm một tia dịu dàng. Sư dịu dàng đó làm khoé mắt cô hơi co lại. “Tiểu Lục.” Bạn trai ngừng xe đến trước người cô. Cô thu hồi tầm mắt, ngồi trên xe máy, xe chạy qua ven đường, mà ánh mắt người đó vẫn dừng lại trên người cô gái kia. Từ hôm đó, cô không còn phóng tầm mắt tới anh nữa. Càng nhìn càng thấy chướng mắt, không biết vì sao, mỗi khi nhìn thấy anh, tâm trạng cô lại rất kém, thôi thì đành nhắm mắt làm ngơ, bỏ thói quen đứng ở cửa chờ bạn trai. Một ngày, cô thấy không thoải mái, sắc mặt trắng bệch rời khỏi trường học, bạn trai chưa tới đón, một mình cô bước đi, bụng âm ỉ đau, đau đến mức cô toát mồ hôi lạnh. Thở sâu, cô ôm bụng tựa vào tường, từ từ nhắm hai mắt nhẹ nhàng hít thở. Hôm nay ăn phải đồ gì sao? Cô nhớ là không có mà! Nhưng thời gian sinh lý…… Cô sững sỡ, đột nhiên nhớ ra kỳ kinh nguyệt của mình hình như đến chậm, ngày đó của cô thường rất chuẩn, lần này lại muộn tới nửa tháng. Nghĩ vậy, mồ hôi lạnh trên người càng nhiều. “Bạn học, bạn không khoẻ à?” Giọng nói trầm thấp từ phía trên truyền đến, lập tức cô cảm nhận được sự ấm áp đang tiến tới gần. Cô run run mở mắt ra, nhìn thấy một khuôn mặt ôn hoà, cặp mắt yên tĩnh đó đang nhìn cô chăm chú, trong mắt có một ánh quan tâm. “Sắc mặt bạn kém quá, có khỏe không?” Không khoẻ! Cô đau đến phát điên, nhìn tư thái anh thoải mái, làm cô thấy thực khó chịu, mà vì khó chịu, nên cô càng đau. Kinh ngạc nhìn anh, cô thầm nghĩ trong lòng. Thấy cô không nói lời nào, sắc mặt đối phương vẫn không đổi, vẫn ôn hòa như vậy, ngay cả mày cũng không nhíu,“Muốn mình mang đi gặp bác sĩ không?” Cô bĩu môi, làn môi trắng nhợt hơi nhếch.“Không.” “Nhưng……” “Mình mang thai.” Có thể! Mặc dù chưa chứng thực, nhưng cô cố ý nói như vậy, muốn nhìn xem phản ứng của anh như thế nào. Sắc mặt anh lại vẫn bình tĩnh, như thể đang nghe cô nói câu “Thời tiết tốt thật”, một chút biến hóa cũng không có. Không kịp nghĩ, cô không nhịn được thốt ra một câu.“Bạn muốn kết hôn với mình sao?” Lần này, cô thấy ánh mắt anh hiện lên chút kinh ngạc, bèn nở nụ cười. Rốt cục, sự yên tĩnh kia cũng tiêu tan. “Mình thấy là……” “Được!” Hả? Cô ngẩng đầu, sự kinh ngạc hiện rõ trên mặt. “Mình cưới bạn.” Cô trừng mắt nhìn anh, cặp con ngươi đó vẫn bình tĩnh, không dậy nổi một tia gợn sóng. “Bạn……” Cô nghĩ là mình bị đau đến choáng váng, thành ra nghe lầm. Ai ngờ, anh lại lặp lại.“Mình cưới bạn.” Mở lớn miệng, Giang Lăng Lục nghi ngờ anh có bệnh, đang muốn mở miệng, bụng lại đột nhiên đau nhức, cô cắn răng, đau đến mức thở không nổi, trước mắt tối sầm, ngã xuống. Trước lúc ngất đi, trong đầu còn vang vọng câu nói kia của anh – “Mình cưới bạn.” Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Đầu Gỗ, Em Nghĩ Em Yêu Anh Rồi!
11 chương
Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa
Bạn đang đọc truyện Cưng à, đừng vờ đứng đắn nữa của tác giả Nguyên Viện trên website đọc truyện online. Đồ Kiều Kiều vẫn biết mình rất đẹp. Từ nhỏ đến lớn cô luôn là một mỹ nhân, từ khi bắt đầu đi học, theo sau cô luôn có một đống người hâm mộ. Bọn họ yêu cô, cưng chiều cô, ngưỡng mộ cô, đối xử với cô như công chúa. Cô cũng hiểu đây là chuyện bình thường, ai bảo cô xinh đẹp làm gì? ( [http://www.tangthuvien.vn/forum/images/smilies/img/025.gif] chị này tự kỷ không chịu nổi) Hơn nữa cô không chỉ có khí chất trời sinh, cũng luôn chú ý chăm sóc, từ khi lên trung học, mỗi ngày cô đều bỏ ra ít nhất ba giờ đồng hồ để chăm sóc bản thân. [http://ocream.wordpress.com/wp- includes/js/tinymce/plugins/wordpress/img/trans.gif?m=1207340914g] Đương nhiên, trừ bề ngoài xinh đẹp, làm phong phú nội tâm cũng rất quan trọng, bởi vậy, từ nhỏ đến lớn cô luôn là một học sinh giỏi nổi trội. [http://ocream.wordpress.com/wp- includes/js/tinymce/plugins/wordpress/img/trans.gif?m=1207340914g] Cô giỏi về bài vở, ngay cả thành tích thể dục cũng không tồi, nói cô là tài năng mười phần cũng không đủ. Đương nhiên, nếu muốn nói cô là mỹ nhân dung mạo học thức trăm phần trăm đều hoàn mỹ thì cô cũng nhận. Đẹp, không phải là cô sai, có khả năng, cũng không phải là lỗi của cô. Ai bảo cô trời sinh quá mức ưu tú, bởi vậy đối mặt với những ánh mắt ghen tị cô đều mỉm cười, cô biết những ánh mắt này đều là tiếng gào thét của những người thất bại. Cô thông cảm với họ, nhưng mà, cô càng cười đắc ý. Cuộc đời cô thuận buồm xuôi gió, đường học hành như trải thảm đỏ, dễ dàng học thẳng lên cao, trở về cố hương của mình! Trấn nhỏ Hoa Đào, đương nhiên lên làm trưởng trấn. Trong lúc đảm nhiệm chức vị trưởng trấn, cô liên tiếp mở rộng chính sách, đẩy mạnh chiến dịch du lịch mùa hoa đào. Tháng ba hàng năm hoa đào nở rực rỡ lãng mạn, rất nhiều du khách đến trấn nhỏ này, thưởng thức hoa đào. Cô cũng muốn trồng hoa đào, bán bánh, những món ăn linh tinh lặt vặt làm từ hoa đào, làm sản phẩm của trấn nhỏ trở nên nổi tiếng cũng vì danh tiếng của trấn nhỏ. Cô là người hiện đại tiêu chuẩn hướng tới cuộc sống thoải mái vui vẻ, duy trì sự chất phát của trấn nhỏ, thay trấn nhỏ vạch ra nhiều kế hoạch có lợi cùng phát triển du lịch. Ở trong tay cô, trấn nhỏ Hoa Đào không chỉ trở nên phồn vinh, người dân trong trấn đều có việc làm, kiếm được tiền, làm cho cô trở thành trưởng trấn được người dân kính yêu nhất. Cô biết, nếu không có gì ngoài ý muốn, trừ khi cô chủ động từ chức, bằng không vị trí trưởng trấn này cô có thể ngồi cả đời cũng không sợ ai cướp mất. Ai bảo cô ưu tú có khả năng như vậy? Đồ Kiều Kiều lại tán thưởng chính mình. Nhưng mà, gần đây cô phát hiện bản thân mình sắp gặp nguy hiểm, rất nguy hiểm. Đúng rồi! Cô đã hai mươi tám tuổi. Đương nhiên, con người nhất định sẽ già, cô có tự tin cho dù cô tám mươi hai tuổi cũng là một bà lão xinh đẹp nhất. Bởi vậy, cô không sợ già. Qua trọng là, cô hai mươi tám tuổi, nhưng mà, cô không có bạn trai. Lúc cô phát hiện sự thật này, cô rất sốc. Cô, Đồ Kiều Kiều trời sinh xinh đẹp, cho tới bây giờ người hâm mộ vẫn đi theo một đống phía sau, bạn trai đương nhiên cô từng quen, hơn nữa lại quen không ít. Chẳng qua là, trước mắt, bây giờ cô không có đàn ông. Tính toán lại, lần cuối cùng chia tay bạn trai là một năm trước. Hay nói cách khác, một năm nay cô đã không có đàn ông. À, điều này nhất định phải xem lại một chút, lời chia tay là do cô nói, đương nhiên chỉ có Đồ Kiều Kiều cô đá người ta, ai dám đá cô nào? Về phần nguyên nhân chia tay, là do cô quá bận lo cho trấn nhỏ, bạn trai trước rất “lô”, vẫn muốn cô gả cho hắn, ở nhà làm vợ ngoan mẹ hiền, đừng làm cái gì trưởng trấn nhàm chán nữa, nói cái gì mà hắn sẽ nuôi cô, để cô làm phu nhân muốn gì có nấy gì gì đó. Mà cô ghét nhất chính là loại người ông “lô” này, nói sao Đồ Kiều Kiều cô cũng không thiếu người nuôi, cái loại đàn ông gia trưởng này vừa hay đạp trúng tử huyện của cô. Cô lập tức đá hắn, vẫy vẫy ống tay áo, một chút cũng không lưu luyến. Mà ở trấn nhỏ, đàn ông tuy rằng không ít, nhưng những người đàn ông này đều không có hứng thú với cô. Từ nhỏ cùng nhau lớn lên, bọn họ hiểu quá rõ cô gái này. Mà cô cũng chẳng có hứng thú với đàn ông trong trấn, ai bảo từ nhỏ đã chơi với nhau, còn thấy qua con gà nhỏ nam “tính” của bọn họ? Hừ! Một chút mỹ cảm cũng không có. Nhưng mà bây giờ đã không còn quan trọng, quan trọng là cô đã hai mươi tám, mà từ nhỏ cô đã có mục tiêu, trước ba mươi tuổi phải gả được ra ngoài! Nếu sau ba mươi vẫn tìm không ra người đàn ông nào nhìn thuận mắt, cho dù không lập gia đình, cả đời nói chuyện yêu đương cũng không sao. Nhưng mà dù sao cũng phải tính toán, có thể gả đi vẫn tốt nhất. Hỏi vì sao cô muốn gả? Ừ! Câu hỏi này rất hay. Ngẫm lại, cô đẹp như vậy, phụ nữ ghen tị cô nhiều như vậy, nếu cô không tìm được người đàn ông tốt rồi gả đi, những người phụ nữ ghen tị cô nhất định sẽ cười nhạo cô. Ừm, cô tuyệt đối không chịu nổi! Nói cô nông cạn cũng tốt, sĩ diện cũng thế, phải luôn tạo cơ hội cho bản thân mình, về phần sau ba mươi tuổi vẫn không thể đạt được mục đích, vậy thì tính sau! Cô cũng không cưỡng cầu, bị cười thì đã bị cười, dù sao cô cũng có thể mỉm cười lại, cũng có thể làm cho họ khóc chạy về nhà, tình huống này tốt nhất có thể tránh liền tránh. Phụ nữ tội gì phải làm khó nhau? Cô thật sự không muốn thương hại đám chó nhà có tang này. Cho nên, cô tuyệt đối phải tìm được người đàn ông tốt. Cô muốn yêu! Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa!
11 chương
Công Chúa Biết Điều Một Chút Nha
Bạn đang đọc truyện Công chúa biết điều một chút nha của tác giả Nguyên Viện trên website đọc truyện online. Ô ô. . . . . . Cô có vị hôn phu, không bao lâu nửa phải trở thành ngừơi trưởng thành. Làm sao có thể đối với chú này đỏ mặt tim đập? Nhưng mà,chú này thoạt nhìn rất ngon miệng nha! Kể từ khi cô bỏ nhà trốn đi được chú này “Nhặt” về nhà Hai người sớm chiều chung đụng trong đầu cô cũng là một hình ảnh xinh đẹp. Đến buổi tối, chú ấy lại trực tiếp trở thành nam chính trong giấc mơ cô. . . . . . Wow! Cô biến thành rất hư nha! Chẳng những đào hôn, còn biến thành sắc nữ Luôn luôn được chăm sóc như một Tiểu công chúa rốt cục động phàm tâm. . . . . . Hết lần này tới lần khác hắn mặc dù trêu chọc cô, nhưng căn bản không dám”Động” vào cô! Cô càng nghĩ càng buồn bực, không nhịn được uống rượu giải buồn Kết quả đêm hôm đó,cô và hắn chung mộng Lần này nam chính siêu cấp chân thật,cô cũng rất phối hợp “ra sức diễn xuất” Ngày thứ hai tỉnh lại,cô mới biết được kia không phải là một giấc mộng! Cô là tiểu hồng mạo còn chưa kịp mừng thầm rốt cục bị đại dã lang ăn hết Nhưng “Vị hôn phu” của cô chờ không kịp chạy đến, nhiễu loạn một màn Xuân Thủy. . . Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Công Chúa Biết Điều Một Chút Nha!
53 chương
Bướm Trắng Trong Tay Hổ Giấy
Bạn đang đọc truyện Bướm trắng trong tay hổ giấy của tác giả Nguyên Viện trên website đọc truyện online. Cái gì? Hắn đường đường là một cái lục thước nam nhi, bảo hắn lên kiệu hoa? Mơ cũng không cần mơ! Sớm chết cái tâm đi! Một đại nam nhân đến xung hỉ đã muốn nôn. Cư nhiên còn muốn hắn ở rể? Đời này không có khả năng ── Bất đắc dĩ hắn có một đôi cha mẹ không lương tâm, vì báo ơn, chẳng những đem đứa con yêu đẩy vào hố lửa. Còn đem hắn buộc lên kiệu hoa, đưa vào động phòng ── Ân, hoàn hảo thê tử của hắn vô cùng nhu nhược lại xinh đẹp dị thường. Làm cho hắn lập tức quên đi sự không ‘tình nguyện’ kia. Hoàn toàn chìm đắm trong ôn nhu hương của nàng…… Ngô, nếu hắn đã ăn người ta đến sạch sẽ, đương nhiên cam tâm tình nguyện nhận “Ở rể” Chính là…… Hắn tổng cảm thấy nương tử chính mình kỳ thật không phải thật sự mềm mại. Hơn nữa còn có cái gì bí mật gạt hắn…. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Bướm Trắng Trong Tay Hổ Giấy!
10 chương
Ngoài Ý Muốn Đã Yêu Lại Rồi
Bạn đang đọc truyện Ngoài ý muốn đã yêu lại rồi của tác giả Nguyên Viện trên website đọc truyện online. Số mệnh của cô thật sự là ‘đặc biệt’… Đúng lúc quyết định muốn làm lại cuộc đời thì xảy ra tai nạn máy bay. Thật không ngờ, cô lại không chết. Hơn nữa, linh hồn còn ‘ở nhờ’ trong thân thể của người khác! Ha ha, như vậy cô đã hoàn toàn có được ‘cuộc sống mới’ rồi… Chủ nhân trước của thân thể này còn thực khéo là trùng tên trùng họ với cô. Hơn nữa, trước kia cô là một đại mĩ nữ kiều diễm động lòng người. Bây giờ lại có một đầu tóc xoăn, khuôn mặt tròn tròn. Búp bê phương đông, ở trong trường học cũng thuộc hàng ngươi tranh ta đoạt! Nhưng dù người theo đuổi cô có xếp thành hàng dài Trong lòng cô, vẫn thủy chung chỉ có một người duy nhất… Có lẽ là thần vận mệnh nghe được lời cầu nguyện của cô… Thế nhưng cho anh gặp được cô, còn theo đuổi mãnh liệt ‘con người mới’ của cô! Nhưng mà… nhờ ngày đó, chính tay cô đã phá hủy hạnh phúc của anh… Nên bây giờ là lúc cô trả nợ cho anh… Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Ngoài Ý Muốn Đã Yêu Lại Rồi!
11 chương
Âm Mưu Của Cô Ấy
Bạn đang đọc truyện Âm mưu của cô ấy của tác giả Nguyên Viện trên website đọc truyện online. Vì ghen tức mà cô làm ra một hành động ngu xuẩn khiến cho anh bắt gặp. Từ đó, trong mắt anh cô là người ngoan độc và xấu xa nhất. Nhưng từ lúc ấy, trong mắt cô anh chính là người cô thầm ngưỡng mộ nhất. Cho đến một ngày, anh vì mất người thân mà suy sụp..cô đã đến bên anh…là tình nhân của anh. Dùng nhiều thủ đoạn, kế hoạch ngay cả che dấu tâm tư của chính mình cô cũng chỉ mong mỗi một điều : là được ở cạnh anh. Khi cô mang thai, anh lại đưa một người phụ nữ khác về nhà phá vỡ tất cả những hy vọng nhỏ nhất của cô. Kết cục, cô chỉ là một nhân tình trong bóng tối không có ánh sáng cũng không có được tình yêu? Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Âm Mưu Của Cô Ấy!
11 chương
Ác Nữ Trêu Ghẹo Phu
Người ta nói khi yêu lúc bắt đầu không cần biết lý do, nhiều khi có thể ngẫu nhiên hay tình cờ cũng có khi là cố ý mà trở thành duyên nợ, định mệnh của nhau. Nam nữ chính trong truyện Ác Nữ Trêu Ghẹo Phu họ đến với nhau chính là vì cố tình vô ý này. Xuyên suốt truyện là chuyện tình trái khoái của hai người, họ bẫy nhau, cố tình trêu ghẹo đối phương chỉ là không ngờ mình lại rơi vào cái bẫy này. Biết nàng chuyên dụng độc, đối tượng thí nghiệm chỉ có mình hắn nhưng hắn vẫn chấp nhận để coi nàng cả gan đến đâu. Nhưng là nàng lại lợi dụng hắn, sử dụng thân thể, giày vò hắn, nàng rồi sẽ làm đến đâu nữa. Hắn cũng thể để mặc như vậy được, thân là đấng nam nhi, sức chịu đựng có giới hạn, đâu thể để mặc nàng khiêu khích như vậy. Không phải là: “Tự gây nghiệt,không thể sống” ư ? Nhưng là nàng lại định quăng hắn sang một bên,trở mặt không nhận người sao? Làm sao dễ dàng như thế ? Đâu phải muốn phủi tay là xong, hắn sẽ làm gì để chế ngự cô gái này, cùng đọc truyện ngôn tình đặc sắc này nhé !!! Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Ác Nữ Trêu Ghẹo Phu!
10 chương
Yêu Tinh Tình Yêu
Truyện Yêu Tinh Tình Yêu là một truyện mới được giới thiệu đến với bạn đọc trên trang đọc truyện online, là câu chuyện tình yêu khiến ta có đôi chút xao lòng, có chút rung cảm. Truyện ngôn tình này dưới ngòi bút của tác giả Nguyễn Vi dường như đã được truyền thêm cảm hứng, thêm yêu thương ngập tràn, đọc truyện và cảm nhận những điều này. “Yêu một người, cũng yêu luôn cả một tòa thành. Một tòa thành đã có thể trao cho anh, thì áo cơm, ấm lạnh, thế thái nhân tình muôn mặt đều có thể trao cho anh được.”. “Yêu tình tình yêu, yêu tinh tình yêu, Tuyên Nhuy, Nhiễm Địch, nói cho mình biết, rốt cuộc các cậu là yêu tinh hay bản thân tình yêu vốn đã yêu tinh?” Một nữ phóng viên cá tính, hoạt bát, sôi nổi, yêu thích sự xa hoa của Đài truyền hình, một cô gái đẹp như tiên chủ trì một chương trình của Đài phát thanh... Những người con gái xinh đẹp, thông minh tài giỏi, hiểu biết chuyện đời có thể giữ được nguyên tắc sống và yêu của chính mình, biết trân trọng bản thân mình và có lối sống khá hoàn hảo, tự xưng mình là Yêu tinh tình yêu. Trong câu chuyện tình yêu rối rắm giữa hai thành phố Thành Đô và Lục Thành, những người con gái này tưởng nắm chắc được số phận của mình nhưng kết cục cuối cùng lại người dự liệu. Thông qua chuyện tình của mấy cô gái đầy cá tính làm trong lĩnh vực truyền thông, tác phẩm đã cho thấy những thay đổi về tình yêu trong cuộc sống xã hội đương đại... Câu chuyện không hẳn đã mới, cái mà tác giả chú trọng đến là từng chi tiết chân thực, cá tính sôi nổi, mạnh mẽ, thêm vào đó là cảm giác tinh tế, ngòi bút hài hước, nhờ vậy từng nhân vật trong truyện hiện lên đầy sức sống, qua đó mà tác giả thể hiện được tài năng đặc biệt trong việc tả thực của mình. hãy cùng bước vào thế giới của truyện, sóng bước cùng câu chuyện tình yêu của cả hai. Bạn cũng có thể theo dõi những truyện khác cùng thể loại này như: Ấm Áp Như Xưa , Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc ,... Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Yêu Tinh Tình Yêu!
21 chương
Đùa Giỡn Chính Trực Tướng Quân
Bạn đang đọc truyện Đùa giỡn chính trực tướng quân của tác giả Nguyên Viện trên website đọc truyện online. Hướng đến chính trực uy vũ, anh dũng quả cảm, được xưng là chiến thần bất bại Phàn tướng quân Sống đến hai mươi ba năm, cuộc đời lần đầu xúc động đến xấu hổ và giận dữ muốn chết. Mà đầu sỏ đắc tội làm cho hắn như thế ngượng ngùng, đúng là đường đường quân sư đại nhân ── Ba năm trước, hắn lần đầu tiên cùng quân sư đại nhân gặp mặt Kia mĩ gần như tà khí, phong thái mị gần như mị hoặc khiến cho hắn quan tâm Tìm ba năm thời gian, hắn rốt cục biết rõ rang cảm tình chính mình đối quân sư đại nhân Cũng bộc trực đối mặt chuyện thật, chính mình là bị “Đoạn tụ” Vì quân sư đại nhân, hắn thậm chí nguyện ý không để ý đạo đức, quên mất chính trực Dự tính đến cái tiết mục“Say rượu thất thân” Khi đang chuẩn bị “Xâm phạm” Quân sư đại nhân, phát hiện nguyên lai người ta là cái nữ Phía trước hắn bởi vì “Đoạn tụ” rối rắm căn bản chính là một hồi chê cười Hơn nữa ngây thơ hắn lần đầu tiên cùng âu yếm nữ nhân đản trình gặp nhau Cư nhiên duy trì không được bao lâu liền tước vũ khí đầu hàng ── Thân là đường đường nam tử hán, hắn cảm thấy chính mình không thể luôn luôn ở hoàn cảnh xấu Ít nhất ở trong phòng, hắn muốn tranh hồi “Mặt mũi nam nhân”! Vấn đề là, ác liệt quân sư đại nhân căn bản chính là chỉ tà ác yêu hồ li Hắn này chỉ thanh thuần tiểu bạch thỏ, làm sao có thể càng đấu thắng…… Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Đùa Giỡn Chính Trực Tướng Quân!
11 chương