Tác giả: Kim Dạ Lai Thải Cúc
Xuyên Thành Em Trai Nữ Chính Thì Có Gì Sai
===Editor: Siuxazan=== Giới thiệu: Tô Cẩn Du lớn lên trong một gia đình “trọng nữ khinh nam”, chịu đủ bất công. Ăn sâu vào tiềm thức anh tư tưởng “chị gái là nhất”. Cái gì cũng phải nhường chị gái, cho chị ăn trước, đồ chơi phải nhường chị chơi trước, thỉnh thoảng còn bị chị gái cho “ăn đòn”. Có một ngày chị gái đưa anh một quyển tiểu thuyết, có một nhân vật phụ căn bã tên lại y hệt anh. Thế rồi anh xuyên vào đó. Thập niên 90, ở trong một gia đình tại nông thôn, trọng nam khinh nữ, anh có bốn chị gái. Mỗi người ai cũng là bảo mẫu nhỏ của anh, cưng chiều anh, chăm sóc anh, mỗi ngày sống rất thoải mái. Thế nhưng có một ngày, có một chị gái sống lại. Đúng vậy, anh xuyên vào một cuốn tiểu thuyết kịch bản khá cũ, nữ chính sống lại báo thù, mà người chị ta báo thù chính là anh, đứa em trai cặn bã. Tô Cẩn Du lo sợ, anh quyết định ôm chặt đùi chị gái. Sau đó, anh cũng lấy một người con gái, dịu dàng như các chị của mình. Hừm, nhưng mà thích con trai cũng được. Chú thích: Xuyên sách đến nông thôn những năm 90. Nhân vật chính: Tô Cẩn Du Vai phụ: Tô San, Tằng Thương Thủy Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Xuyên Thành Em Trai Nữ Chính Thì Có Gì Sai!
0 chương
Trở Về Sau Khi Xuyên Việt
Vọng Thư xuyên qua thành con của tội thần bị lưu đày, vì không chịu nhận sự bố thí nên đói chết. Hắn biết ba năm sau chính mình có thể xuyên trở về lại, chỉ cần cố gắng kiên trì qua ngày, tương lai tốt đẹp nhất định chờ hắn. Nhưng tại địa phương quái quỷ này chỉ có xuất lực mới được ăn no, mà hắn tiểu thiếu gia trời sinh lười biếng trừ bỏ mặt dày mày dạn ăn trộm vặt thì chả có chút thủ đoạn mưu sinh nào. Trong thôn có thợ săn, có thịt khô treo dưới mái hiên, thật lâu không ăn thịt nên Vọng Thư tham đỏ mắt rồi. Không nhịn xuống được bèn trèo tường vào trộm, nào ngờ, lỡ trộm luôn cả tâm của thợ săn... Từ đó về sau, hán tử nông thôn đem Vọng Thư sủng đến đầu quả tim, trừ bỏ hắn thô bạo vào thời điểm làm "chuyện ấy" thì lúc bình thường đều ngoan ngoãn phục tùng. Vậy nên Vọng Thư ngày qua ngày rất dễ chịu. Đến hạn định ba năm, Vọng Thư xuyên trở về, dì nhỏ nói hắn chỉ hôn mê ba tháng. Từ nay về sau, sinh hoạt vốn nên khoái hoạt bình thản. Vốn nên... Vọng Thư nhìn chằm chằm gương mặt bên mình ba năm sớm chiều, ánh mắt viên viên, môi khẽ nhếch, khiếp sợ đến nhìn có chút khờ: "Ân... Ngươi tên gì? " "Dương Nghiễn" Danh tự cũng giống nhau. Vọng Thư nuốt nuốt nước miếng:" Ngươi nhìn cũng... rất quen mắt" Hắn chỉ vào một vết sẹo trên trán:" Ngươi đánh. " Vọng Thư chấn kinh rồi. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Trở Về Sau Khi Xuyên Việt!
2 chương