Tác giả: Bé Hành Phi
Đại Đại Siêu Siêu Cấp Trưởng Môn
Ánh nắng ban mai soi rọi từng kẽ lá, những con chim bay lượn trên bầu trời xanh. Một khung cảnh thật đẹp, nhưng dưới tán cây chỗ đống đổ nát có một đứa trẻ con da bọc xương, chưa kể còn mặc trên mình một bộ quần áo rách rưới. Hắn dần mở mắt, vươn đôi vai nhỏ nhắn của mình, dụi dụi đôi mắt, cuối cùng ngáp một cái khiến hàm răng lộ hết cả ra. - Ai da, không khí thật trong lành nha. Nhưng chợt hắn cảm giác được điều gì đó kỳ lạ, nhìn trái nhìn phải nhìn lên trời rồi nhìn về thân. - Ta đây vẫn còn sống. Phải, hắn chính là người chuyển sinh từ Trái đất, thân thể này đã chết nên hắn mới có thể du nhập vào cái xác này. Bất qua khi chuyển sinh qua, chả nhớ được ký ức nào cả. Hắn chỉ biết bản thân đã chết ở Trái đất và bằng cách thần kỳ được chuyển sinh qua thế giới này. Thờ thẫn một lúc lâu. Gạt bỏ qua suy nghĩ tại sao mình còn sống. Hắn cảm thấy thật tuyệt vời. Cảm giác được bản thân chính xác là một nhân vật chính, may mắn trong hàng tỷ người được xuyên không qua, nơi hắn sẽ học đủ loại tuyệt kỹ, đủ loại phép thuật thần thông, đánh bại hàng ngàn tên thiên tài, xưng danh xưng bá để trở thành một người đứng trên hàng vạn người vang danh thiên hạ… Ha ha ha ha ha….. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Đại Đại Siêu Siêu Cấp Trưởng Môn!
13 chương
Đồng hồ thời gian
Nếu bạn có chiếc đồng hồ thời gian bạn sẽ làm gì ? Đối với tôi đó sẽ là thứ báu vật đáng quý nhất thế gian này. Nhưng nó lại không chỉ có một mà là có rất nhiều chiếc đồng hồ với những công dụng khác nhau. Vậy những chiếc đồng hồ này từ đâu mà xuất hiện và chúng được dùng vào mục đích gì ? Câu trả lời sẽ có được trong truyện này! Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Đồng hồ thời gian!
8 chương
Chuyến xe buýt nơi em đứng đợi
Trong không gian tấp nập của phố xá thân thương, trong làn gió chứa hương thơm hoa sữa đầy hoài niệm. Trong không gian tấp nập của phố xá thân thương, trong làn gió chứa hương thơm hoa sữa đầy hoài niệm. Làm sao để yêu một người ? Đó là câu hỏi mà từ bé đến giờ tôi vẫn băn khoăn. Nhiều khi tôi nghĩ tôi đã yêu cô bạn thủa nhỏ mà cũng không phải vậy, nó chắc chỉ trên mức tình bạn một chút thôi. Nhưng... ...Cái bóng hình hay chờ cùng chuyến xe đã khiến con tim tôi rung động một chút. Tôi thích cái cách mà cô nói chuyện, nhiều khi cô nói khá nhiều, và thường không tự nhận là mình thích cái này hay cái kia. Dường như tôi đã yêu cô gái đó. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Chuyến xe buýt nơi em đứng đợi!
1 chương