Tác giả: Agatha Christie
10 Người Da Đen Nhỏ
Mười người phát hiện rằng mình đã bị lừa ra đảo để "trả giá" cho "tội ác" đã gây ra, họ ứng với 10 bức tượng nhỏ đặt trên bàn ở phòng khách. Những ngày sau đó từng người lần lượt thiệt mạng tương tự cái cách bài đồng dao trong phòng mỗi người đã mô tả. Kỳ lạ hơn là sau khi một người qua đời, số tượng trong phòng khách bằng cách nào đó đều giảm đi một. Người đầu tiên thiệt mạng là Anthony Marston, anh ta chết vì ngộ độc với triệu chứng tương tự người bị nghẹn. Sau Marston là Ethel Rogers, bà quản gia chết được chồng phát hiện đã chết vì dùng thuốc ngủ quá liều. Vị tướng Macarthur dường như linh cảm được cái chết sẽ đến nên đã bỏ ăn mà ngồi nhìn ra biển và lảm nhảm một mình, bác sĩ Armstrong sau đó phát hiện ông đã chết vì bị một vật cứng đập vào sau đầu. Người thứ tư thiệt mạng là Thomas Rogers, trong lúc bổ củi chuẩn bị cho bữa sáng, dường như Thomas đã để trượt tay và làm lưỡi búa bay thẳng vào đầu. Là người luôn tin rằng mình không làm gì trái với Đức tin, rằng những người khác chết là do bị Chúa trừng phạt, tuy nhiên Emily Brent cũng không thể sống sót, bà bị tiêm thuốc độc vào cổ sau bữa ăn trưa, vết tiêm trên cổ bà tương tự như vết ong đốt. Buổi tối hôm đó đến lượt quan tòa Wargrave được bác sĩ Armstrong phát hiện đã thiệt mạng vì bị bắn vào đầu trong khi đang đội bộ tóc giả của quan tòa. Bản thân bác sĩ vào ngày hôm sau cũng được những người còn lại phát hiện đã chết đuối ở vách đá. Blore là người thứ tám thiệt mạng trên đảo, viên thám tử tư bị bức tượng trong phòng cô Vera Claythorne rơi trúng đầu trong lúc hai người còn lại đang ở ngoài bờ biển bên xác bác sĩ Armstrong. Rơi vào trạng thái hoảng loạn, Claythorne lừa cướp được súng của Lombard và giết chết tay cựu lính đánh thuê. Cuối cùng cô trở lại phòng và treo cổ tự tử với chiếc ghế và dây thòng lọng do một ai đó đã bày sẵn… Đây là một vụ án mà không hề có sự hiện diện hay dấu vết của thủ phạm. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện 10 Người Da Đen Nhỏ!
17 chương
Người Đàn Bà Hoang Dã
Dịch Giả: Lê Quốc Hưng Nhà xuất bản: Công an Nhân dân Đất nước đang xảy ra chiến loạn nhưng vợ chồng Tommy Beresford và Tuppence Beresford lại không có được sự tín nhiệm từ bất kỳ cơ quan nào, từ quân đội, thủy quân, lực lượng không quân hoàng gia, ban đối ngoại... Nhưng ngay khi họ đang chán nản thì có một người bạn tên Grant đã nhờ họ theo dõi bọn gián điệp Đức có biệt hiệu Đội Quân Thứ Năm. Đây là một nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm nên Tommy muốn giấu vợ và hành động một mình. Nhưng khi anh đến Aberden thì bất ngờ là vợ anh cũng đã ở đây. Họ vào trong một căn nhà mang tên Vui Vẻ sống với những thành viên kỳ lạ. trong đó có bà chủ nhà Perenna và con gái Sheila Perenna, bà O’Rourke, bà Sprot và cô gái nhỏ Betty Sprot, anh chàng trẻ tuổi Karl Von Deinim; ngoài ra còn có một nhân vật khác sống gần đó là cựu nhân viên hải quân Haydock. Họ tỏ ra vui vẻ với nhau bên ngoài nhưng lại âm thầm nghi ngờ và điều tra lẫn nhau. Hai vợ chồng Tommy cũng đã có mục tiêu riêng của mình nhưng điều bất ngờ lại xảy ra ở cuối câu chuyện, người không ai ngờ đến nhất lại chính là gián điệp- bà Sprot, bởi sự ngụy trang hoàn hảo đến tuyệt vời. Không ai có thể nghĩ rằng một gián điệp tầm cỡ quốc tế lại mang theo một đứa trẻ hoạt động. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Người Đàn Bà Hoang Dã!
16 chương
Tôi Vô Tội
Thể loại: Tiểu thuyết Dịch giả: Vũ Đình Phòng Tiểu thuyết trinh thám về Elinor Carlisle, một người bị nữ bị kết tội giết Mary Gerrard vào ngày hai bảy tháng bảy năm nay. Liệu rằng Elinor Carlisle có tội hay không có tội? Elinor đứng thẳng người, đầu hơi cúi. Đó là một phụ nữ trẻ, kiều diễm với những đường nét thanh tú và mái tóc dầy đen nhánh. Hàng lông mày thành một nét mảnh giản dị nằm bên trên cặp mắt xanh biếc. Không khí đột nhiên lặng lẽ... bấy giờ vấy lên một sự lặng lẽ ngột ngạt. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Tôi Vô Tội!
26 chương
Giờ G
"...Gió lạnh rít gào ngoài khơi xa khiến cho Kay dù khoác chiếc áo choàng lông thú vẫn phải run rẩy. Tiếng động cơ nổ đều đều, chiếc thuyền xuôi theo dòng nước, dưới chân biệt thự. Mũi biển hải âu, đi vào vũng biển, phía bên kia vũng chính là vách đá Stark Head. Đã mấy lần, những người trên con xuồng muốn hỏi nhưng đều bị thanh tra Battle dùng lời nói khéo để kéo dài thời gian. Kay và Latimer ngồi cạnh nhau. Nevile ngồi liền đó, không nhúc nhích. Aldin và Royde cũng vậy. Chốc chốc họ đưa mắt nhìn vóc người cao lớn của MacWhirter, đứng ở đuôi thuyền, quay lưng lại phía họ. Đợi đến khi thuyền máy bị bóng đen của vách đá Stark Head bao chùm, động cơ giảm dần tiếng ông mới bắt đầu nói: Điều tôi sắp nói đây không mới mẻ gì lắm, bởi tôi đã được nghe ông Daniels, một luật sư trẻ nói. Và rất có thể, ông ta cũng lại mượn ý của một người khác. "Vụ án mạng này nếu các vị hiểu như nó giống một cuốn tiểu thuyết trinh thám, đều bắt đầu từ một vụ giết người thì đều không đúng. Vụ án mạng bắt đầu từ trước đó rất lâu. Sự kiện giết người chỉ là khâu cuối cùng, là kết quả của một loạt tình huống, đưa các nhân vật của tấn kịch đến gặp gỡ nhau tại một địa điểm nào đó, vào một thời điểm nào đó. Mỗi người từ một nơi. Người ta không hiểu tại sao ông Royde tận Mã Lai lại đến đây vào đúng thời điểm này. Ông MacWhirter đến đây chỉ vì muốn nhìn lại nơi đã có một lần ông tự tử hụt. Vụ giết người chỉ là điểm kết thúc câu chuyện, vào thời điểm được gọi là "Giờ G". ...Battle nói tiếp: - Kế hoạch tiến hành vụ án mạng này được soạn thảo do bàn tay một người tự cho y là tuyệt đối mạnh. Bọn tội phạm thường đánh giá quá cao khả năng của chúng. Kẻ tội phạm của chúng ta đã chuẩn bị và tạo ra một loạt bằng chứng để chống lại Nevile Strange, nhằm hy vọng chúng tôi sẽ không khẳng định được các bằng chứng đó. Hắn hy vọng sau khi thu thập một loạt bằng chứng và thất bại, chúng tôi rất ngại thu thập những bằng chứng khác. Bởi nếu chịu khó suy nghĩ một chút, các vị sẽ thất tất cả những bằng chứng kết tội Audray Strange đều là bằng chứng giả. Chúng ta thử điểm lại! Quả cầu ở bộ phận chắn lửa lò sưởi, đôi găng tay của bà ta, chiếc bên tay trái giây máu, giấu kỹ trong bụi cây bên ngoài cửa sổ, phấn trang điểm trên cổ áo vét cùng với vài sợi tóc của bà ta, những vết vân tay trên băng dính trong phòng bà ta... Cuối cùng là đòn đánh vào nạn nhân được bố trí như thể của một người thuận tay trái!" "Thêm vào đó là thái độ rất lạ của bản thân bà Audray, một bằng chứng có sức nặng nhất. Tôi không tin một người nào trong số các vị có mặt ở đây - tất nhiên trừ kẻ biết chuyện, lại tin rằng bà Audray vô tội, nhất là khi thấy thái độ của bà ta lúc bị bắt. Trên thực tế, bà Audray đã thú nhận. Mà có lẽ chính tôi cũng sẽ không tin là bà ta vô tội, nếu tôi không sực nhớ ra một chuyện cũ của bản thân tôi... Đó là lần đầu tiên nhìn thấy bà Audray, tôi giật mình, bởi bà ta rất giống cô gái tôi đã gặp, cô gái này không có tội nhưng lại nhận mình có tội.... Audray Srange nhìn tôi bằng cặp mắt y hệt cặp mắt cô gái kia...." Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Giờ G!
18 chương