Chương 6: Chương 6: Dark

Sáng ngày thứ hai, Phàm Nguyệt Hoa đã chuẩn bị xong bữa sáng cho Phàm Trần, hắn ngồi xuống ăn xong về sau, ôm bento đi ra khỏi nhà tới trường.

7 giờ 45 hai người Sinh Ca cũng tới lớp, hai người bọn hắn là ở ký túc xá, cho nên ngủ tới bây giờ mới lên lớp.

Hôm nay là tiếc học đầu tiên, cho nên cũng không có gì khó.

Dương Mịch sao khi bước vào lớp thì nhìn Phàm Trần ánh mắt tán thưởng không thôi.

Không chỉ riêng nàng, trận đấu hôm qua bây giờ cả trường đều biết, trên mạng video một đống, Phàm Trần một trận chiến thành danh.

Dương Mịch bắt đầu tiết đầu tiên của mình, thanh âm như chim hoàng oanh từ trong miệng nàng truyền ra, làm cho các nam sinh muốn mò cá cũng không nỡ, chăm chú đi theo bước tiến của nàng.

Tiết học đầu tiên rất thành công, người đẹp giản bài quả nhiên là có một phong vị khác, tiết thứ hai là một tên mập mạp lão trung niên, các tiết dạy học không người nào hứng thú nghe giản, làm cho tên giáo viên này mặt đen không thôi.

"Lão nhị a, thật nhàm chán!"

Triệu Khải ngồi bắt chân lên bàn than thở mở miệng nói, Sinh Ca buồn bực mở miệng nói," Bài ta chép cho ngươi, ngươi ở đó than cái gì?"

"Hắc hắc cùng lắm thì bữa tối hôm nay ta đi mua!"

Sinh Ca không nói thêm gì, cấm đầu chép bài, Phàm Trần nở nụ cười, lúc này Kiều Liên không biết lúc nào tới bên cạnh hắn mở miệng nói," Phàm Trần đồng học, ngươi có thể chỉ ta bài này có được hay không?"

Phàm Trần đưa mắt nhìn, mỉm cười không nói toạt, bắt đầu giúp nàng giản giải.

Tiết thứ ba là tiết thể dục, giáo viên là một tên trung niên có chút đẹp trai nhưng lại là cái đầu trọc.

"Ha ha ha...!"

Không ít nam sinh nhìn tên giáo viên này không nhịn được cười ra tiếng," Vị đồng học kia, cùng ngươi nữa, ngươi, ngươi...chạy quanh sân trương ba vòng!"

Lúc này tên giáo viên đột nhiên nộ xích một tiếng, giơ tay chỉ tường tên nam sinh giận dữ hét.

"Cái gì?"

Trở về trong lớp, Triệu Khải hai chân như muốn nhũng ra té quỵ trước của lớp, Sinh Ca bất đắc dĩ lôi kéo hắn trở về chỗ ngồi.

Bành

Triệu Khải đột nhiên vỗ bàn một cái giận dữ nói," Thật là quá đáng, chân ta muốn rời người mà ra luôn này!"

Những nam sinh đi theo chịu tội cũng nhau nhau đi theo oán giận.

"Không công bằng, các nữ đồng học cũng có cười, tại sao chỉ có chúng ta bị tội!"

Đột nhiên có người nói một câu làm cho các nữ sinh nụ cười ngưng lại, sắc mặt âm trầm nhìn tên vừa nói ra câu đó, lần này thảm rồi, không phải anh em không muốn giúp, mà là giúp không được a.

4 giờ 30 phút tan học, mọi người ngày học đầu tiên cũng kết thúc, tinh thần cũng mỏi mệt.

Lúc này ngoài cửa Tiêu Nhã đứng bên ngoài nhìn đi vào, Phàm Trần nhìn thấy nàng thì chợt nhớ ra, mình đồng ý cùng với nàng đi tham gia bữa tiệc.

Triệu Khải lúc này trừng to mắt nhìn kỹ người đứng bên ngoài thì thất thanh kêu," Ta cái ây da, tiểu ác ma này làm sao xuất hiện ở đây!"

Sinh Ca nghe thế cũng quay đầu nhìn, nhìn xong cũng không tự chủ rụt đầu một cái, Phàm Trần kỳ lạ mở miệng hỏi," Lão đại, lão tam các ngươi biết nàng!"

"Ờ thì...!"

"Ta nghe có ai gọi ta là ác ma?"

Lúc này một thanh âm cười như không cười vang lên, Sinh Ca phản ứng nhanh, một cước đạp Triệu Khải té xuống đất chỉ hắn mở miệng nói," Nhã tỷ, là hắn, hắn nói, ta không biết!"

Tiêu Nhã liếc mắt nhìn nằm trên mặt đất giả chết Triệu Khải ghét bỏ mở miệng nói," Ta hôm nay không có tâm tình cùng hai người các ngươi tính toán, ta tới là tìm Phàm Trần học đệ!"

Nghe thế Triệu Khải một cái liền từ đất nhảy lên, cười làm lành mở miệng nói," Nhã tỷ, ngươi cùng lão nhị quen biết?"

"Ngày hôm qua mới quen!"

Triệu Khải lôi kéo Phàm Trần đi ra xa, nhỏ giọng mở miệng hỏi," Lão nhị, ngươi làm cách nào cùng Nhã tỷ quen biết!"

Phàm Trần liền đên chuyện hôm qua cùng Tiêu Nhã nói cho hắn nghe, Sinh Ca cũng không biết lúc nào đứng sao lưng hai người vểnh tai nghe.

Nhìn hai người đi xa bóng lưng, Triệu Khải liền thu hồi cười đùa tí tửng mở miệng nói," Tiêu gia không lẽ xuống dốc như thế này rồi hay sao?"

"Ai biết được, dù sao đời thứ ba chỉ có Tiêu Nhã cùng nàng đệ đệ Tiêu Hán mà thôi, mà Tiêu Hán chỉ mới 10 tuổi!"

"Xem ra Quyết Đấu năm nay Tiêu gia không người phải nhờ tới ngoại nhân!"

Phàm Trần trở về nhà là lúc 10 giờ, cùng Phàm Nguyệt Hoa hàng huyên một lúc về sao cũng trở về phòng của mình, nhớ tới lời nói của Tiêu Nhã ban nảy...

"Phàm Trần học đệ, ngươi là quán quân Duelist dưới lòng đất?"

Phàm Trần giật mình nhìn nàng, sau đó thản nhiên thừ nhận mở miệng hỏi," Không biết Tiểu Nhã học tỷ điều tra ta vì điều gì?"

Tiêu Nhã cười mở miệng nói," Tiêu gia chúng ta muốn mời ngươi vì Tiêu gia chúng ta xuất chiến Quyết Đấu do tập đoàn IOE tổ chức!"

"Ta không đáp ứng!"

Phàm Trần nhàn nhạt mở miệng từ trối, Tiêu Nhã ngoài ý muốn mở miệng hỏi," Ta còn chưa ra điều kiện, học đệ chớ vội cự tuyệt!"

"Không quan trọng, dù là điều kiện gì ta cũng không đáp ứng, xin mời cao nhân khác!"

Nói xong Phàm Trần không quay đầu rời đi, Tiêu Nhã cũng không nói gì mà nhìn Phàm Trần rời đi.

Phàm Trần nhắm mắt lại thì thầm," IOE"

Hai ngày trôi qua, lúc này nhóm Phàm Trần, Triệu Khải, Sinh Ca, Nhã Vi cùng Kiều Liên đang dạo bước trên một con đường.

"Con gái các ngươi thật là phiền phức, cần thiết phải mua nhiều đồ như thế này sao?"

Nhã Vi đỏ mặt cúi đầu xuống, Kiều Liên liếc xéo hắn mở miệng hỏi," Ngươi có ý kiến, ta cũng không nói muốn ngươi đi theo!"

"Ờ thì, Lão nhị đi ta làm lão tam cũng phải đi theo bảo vệ hắn!"

"Được rồi được rồi, lâu lâu mới được một ngày nghĩ, hai ngươi đừng có cải lộn!"

Sinh Ca đi ra khuyên ngăn, hắn cũng rất mệt mỏi với hai người này, như chó với mèo vậy.

Năm người đi vào một tòa cao ốc, nơi đây là siêu thị lớn nhất Giang Thành, hôm nay bọn người muốn đi ăn Budding kiểu mẫu mới nghe nói ăn rất ngon.

Tầng 21, năm người ngồi xuống bắt đầu thưởng thức, Nhã Vi cẩn thận vì mọi người chuẩn bị nước, đỏ mặt ngồi xuống bên cạnh Triệu Khải.

"Ngon quá!"

Ăn một ngụm Budding, Kiều Liên hai tay bưng hai má mở miệng khen, mọi người thấy thế cũng bắt đầu ăn.

Bành

Oanh

Eo eo eo

Đột nhiên một cơn chấn đồng truyền tới," Chuyện gì xảy ra?"

Sinh Ca bưng Budding xém bị rớt xuống đất hoang mang hỏi, mọi người lúc này cũng muốn hỏi câu này.

Tầng 50, lúc này có hai người đứng đối diện, một người mặc một bộ trường bào màu vàng, sau lưng là một đôi cánh tạo bằng chất liệu hợp kiêm.

Tên còn lại là một tên hoàng mao, lúc này cả người hắn có chút không được bình thường, quanh thân là một màu đen vây quanh.

Tên hoàng mao hai chân vô lực quỳ trên mặt đất, thống khổ lăn lộn, trong miệng không ngừng kêu," Dừng lại, tha cho ta..!"

Người mặc bộ trường bào màu vàng lạnh nở nụ cười, hắn giơ tay lên, lúc này trên người hoàng mào toát ra một đạo hắc khí, từ từ ngưng tụ thành một lá bài ma thuật.

"Cuối cùng cũng tìm được ngươi, Dark End Dragon!"

Nói xong, hai cánh sau lưng liền phát lực, mạnh mẽ phá tan kính phía trên rồi biến mất ngây tại chỗ.

"Là Dark Dragon khí tức!"

Phàm Trần nheo mắt lại thì thầm.

Cũng vì sự cố này mà bọn Phàm Trần kết thúc đi dạo, lúc này Phàm Trần nhìn mọi người nói một câu liền quay người biến mất," Các ngươi đi về trước, ta có việc muốn xử lý!"

Bọn người đưa mặt nhìn nhau, bọn họ có chút không yên lòng liền lén lén đuổi theo sau.

Trên một tòa sân thượng, Phàm Trần đẩy cửa đi ra, nhìn thấy người mặc một bộ trường bào màu vàng nhàn nhạt mở miệng nói," Dark!"

"Mục tiêu tự tìm tới cửa, ngươi là giao ra Number 5: Doom Chimera Dragon hay là muốn ta tự mình đến lấy?"

Phàm Trần nở nụ cười lạnh nhìn người trường bào màu vàng mở miệng cười nhạo," Ngươi chỉ là một tên công cụ mà thôi, vậy mà dám nói chuyện với ta như vậy, ai cho ngươi dũng khí?"

"Tốt tốt tốt, ngươi thành công chọc giận ta, một lác nữa ta sẽ làm cho ngươi sống không bằng chết!"

Trên tay hai người không biết khi nào đĩa đựng bài đã xuất hiện, toàn sân thượng liền bị một màng kết giới cho bao khỏa.

DUEL

DARK LP 4000

PHÀM TRẦN LP 4000

Trong gốc một chỗ, bốn người Sinh Ca thò đầu đi ra quan sát, Phàm Trần dư quan liền phát hiện," Mấy tên này!"

Ps/ Sách mới đang tiến hành, cầu một lớp đề cử, các ngươi đọc truyện vui vẻ.