Trận đấu kết thúc về sau, mọi người còn bị run động trong trạng thái, vẫn chưa lấy lại được tinh thần đến.
"Tuyệt...tuyệt vời...!"
Yên lặng thật lâu là một tràng hô hoán, tiếng vỗ tay vang lên khắp nơi, bọn họ có khi nào được chứng kiến trận đấu hoành tráng như thế này cơ chứ, bình thường chỉ là nhưng mèo cào ba chân mà thôi.
Bây giờ bọn họ mới biết một trận Quyết Đấu thật sự là ra sao hoàng cảnh, mà lúc này đây, Phàm Trần cùng Nam Cung Chính cũng không biết mình đã ở trên mạng nhất lên sóng to gió lớn.
Nam Cung Chính nằm trên mặt đất dang hai tay ra, ánh mắt một chỗ thanh minh nhìn lên bầu trời, không giống như người vừa mới thua trận đấu mà thất lạc, không cam lòng.
Lúc này trong lòng hắn là một trận sảng khoái chưa từng có, đây là lần đầu tiên hắn Quyết Đấu một trận sảng khoái như thế này, làm hắn biết được ý nghĩ chân thật nhất của mình ra sao.
Bọn tiểu đệ thì lo lắng chạy tới đỡ dậy đại ca của mình, bọn họ lúc đầu là những tên lưu manh đầu đường, chuyên đi làm công việc tay chân cho người ta để kiếm sống.
Nhưng chợt một ngày sự xuất hiện của Nam Cung Chính làm thây đổi cuộc đời của bọn hắn, bọn hắn không những có chỗ ở, việc làm ổn định còn được đại ca dẫn vào ngôi trường lớn nhất nhì của quốc gia để học tập.
Cho nên bọn họ cố gắng hết mình, không phụ sự cực khổ của đại ca mà học tập, cuộc sống cũng bị bọn hắn làm cho khá hơn.
Có thể nói, nếu không có đại ca xuất hiện thì không biết bọn họ có thể sống tới bây giờ hay không, cho nên bọn họ thề dù có đáng đổi cái mạng nhỏ của mình cũng không cho phép ai phải tổn thương đại ca.
Nam Cung Chính nhìn bọn họ lo lắng như thế thì khoát khoát tay mở miệng nói," Không ngại!"
Nói, hắn đưa mắt nhìn Phàm Trần đang được nhóm Sinh Ca vây quanh.
"Lão nhị, không ngờ ngươi mạnh như vậy, nhưng chỉ tiếc muốn vượt qua ta vẫn còn khoảng cách không nhỏ!"
Triệu Khải hất mái tốc của mình ta phía sau ngạo nghễ mở miệng nói, Sinh Ca một tát đánh vào trên đầu hắn một cái khinh bỉ nói," Thôi đi ngươi, trình độ ngươi ra sao ta không biết sao, ở đó mà khoát lác!"
Một bầu không khí hết sức hòa hài truyền đi ra, tiếng cười vui vẻ làm cho Nam Cung Chính hướng tới không thôi.
Nam Cung Chính bị tiểu đệ diều dắt đi tới trước bọn Phàm Trần dừng lại, ánh mắt của hắn lúc này không còn là tránh xa người ngàn dặm mà là hết sức ôn hòa cùng ý cười," Ta thua, đây là lá bài!"
Phàm Trần đưa tay tiếp nhận mỉm cười mở miệng nói," Ngươi rất mạnh, ta muốn cùng ngươi kết giao bằng hữu!"
Nghe thấy lời này, Nam Cung Chính sững sốt nhưng rồi thoải mái cười gật đầu đưa tay ra, dưới mặt trời lặng tình hữu nghị của hai người cũng coi như kết xuống.
Đã 6 giờ tối, chia tay nhóm bạn hôm nay mới quen, Phàm Trần tâm tình hết sức vui vẻ đi về tới nhà của mình.
"Mẹ, con đã về!"
Phàm Nguyệt Hoa từ trong phòng bếp đi ra, nhìn hắn ôn nhu giúp hắn cầm ba lô để xuống ghế.
"Ngày đầu đi học, ngươi có kết giao được bằng hữu nào không!"
Phàm Trần liền đem truyện từ sáng cho tới khi chia tay nhóm Nam Cung Chính cho Phàm Nguyệt Hoa nghe, hai mẹ con ngồi trên ghế trò truyện quên cả thời gian.
Phàm Trần từ trong phòng tắm đi ra, vì từ nhỏ đã cố gắng tập luyện cho nên hình thể của hắn hết sức hoàn mỹ, cơ bụng mặc dù không nhiều nhưng rất đẹp mắt.
Đi tới ngồi bên cạnh Phàm Nguyệt Hoa chuẩn bị thức ăn liền chuyên chú ăn cơm.
"Mẹ, tay nghề của ngươi càng ngày càng lên!"
Phàm Trần vuốt mông ngựa làm Phàm Nguyệt Hoa rất là vui vẻ cười nói," Ngon thì cố mà ăn nhiều, mau mau sinh cho ta một đứa cháu gái để ta bế!"
"Mẹ, ta chỉ mới 15 mà thôi, cháu gì tầm này!"
"Nhưng cũng phải kiếm cho ta một cô con dâu sớm đi chư, kẻo bị người ta dành hết rồi sao?"
Phàm Trần buồn cười nhìn mẹ mình ngây thơ như vậy, cũng phải, dù sao tuổi của nàng cũng chỉ có 34 tuổi mà thôi, từ khi hắn hiểu chuyện tới bây giờ đều không làm cho nàng bận tâm qua.
"Được rồi mẹ, ta ăn xong còn muốn đi phụ đạo cho Giang Triết đây!"
Phàm Nguyệt Hoa liền không nói cái gì nữa, hai mẹ con bắt đầu ngồi yên ăn cơm.
9 giờ tối, Phàm Trần mới từ trên đùi Phàm Nguyệt Hoa ngồi dậy, hắn thoải mái dũi lưng một cái nhìn Phàm Nguyệt Hoa mở miệng nói," Mẹ ta đi đây!"
"Hôm nay mấy giờ mới về?"
"Vẫn như thường lệ 12 giờ!"
Phàm Trần nói xong mới cầm ba lô lên rồi đi ra khỏi nhà.
...
Quốc gia này gọi là Chiến Quốc là một trong bát đại cường quốc trên thế giới, Chiến Quốc vị trí địa lý hết sức phong phú, tài nguyên hàng năm có đều dùng con số tỷ để hình dung, cho nên Chiến Quốc là quốc gia bị rất nhiều quốc gia khác ngắm tới.
Chiến Quốc có 25 cái Thành Thị mà Giang Thành là Thành Thị lớn nhất 25 Thành Thị còn lại, Giang Thành được chia làm 9 Khu mà Khu Phàm Trần đang sống là Khu thứ 5 là nơi trung tâm của Giang Thành.
Nói một câu tất đất tất vàng cũng không quá đáng, 1m vuông ở đây trị giá gắp 5 lần giá thị trường, nhiều nơi đặc biệt còn cao hơn.
Phàm Trần cùng Phàm Nguyệt Hoa sống nương tựa lẫn nhau, từ khi Phàm Trần 8 tuổi đã bắt đầu nhận làm giáo viên cho hài tử nhà người khác.
Ngươi nói 8 tuổi làm sao có thể trở thành giáo viên ư...
...
"Galaxy Knight nhờ ngươi!"
Theo tiếng nói rơi xuống, đột nhiên không gian liền xuất hiện một vết rách, từ bên trong đi ra một thân ảnh hình người, toàn thân bị bao bộc bởi một bộ áo giáp, trên tay một thanh trường kiếm hết sức sắc bén, lúc này từ trong vét rách nhô ra một cái đầu," Gào!"
"Leo ta không có gọi ngươi!"
"Gào!"
Photon Leo ủy khuất gào lên một tiếng rồi rút đầu trở lại, vét rách cũng bị khép lại.
Lúc này một màng không thể tưởng tượng nổi xảy ra, chỉ thấy Phàm Trần hóa thành một đạo lưu quang liền tiến vào bên trong Galaxy Knight, năm giây qua đi, đứng ở nơi đó cũng không còn là Galaxy Knight nữa, mà là một tên khoản 18, 19 tuổi thanh niên, nhìn kỹ có nét giống với Phàm Trần.
Đây là năng lực của hắn, hắn có thể hòa làm một thể với quái thú của mình, sao khi hòa làm một thể thành công, hắn có thể sở hữu toàn bộ năng lực của quái thú nhưng thời gian chỉ có năm tiếng là sẽ bị tách đi ra, nếu tiêu hao năng lượng thì thời gian sẽ bị rút ngắn.
Galaxy Knight tốc độ rất nhanh, nó có thể điều khiển gió để dùng thanh kiếm của mình để ngự kiếm phi hành, đương nhiên kiếm pháp cũng không yếu.
Phàm Trần kiểm tra một chút hình dáng của mình xong liền hướng tới một khu biệt thự cách nhà mình 500 mét, lấy tốc độ của Phàm Trần bảng Galaxy Knight thì không tới 5 phút liền tới nơi.
Trước mặt hắn là một khu biệt thự hết sức to lớn, nơi này gọi là Thủy Nguyệt trang viên, nơi đây có vô số cái biệt thự lớn như thế này.
Nơi đây chỉ có người có thân phận cùng địa vị mới có thể được phép ở, là loại có tiền còn mua không được cái chủng loại kia.
Thấy là Phàm Trần tiên sinh, tên bảo an liền mở của mời hắn đi vào bên trong, vừa đi vừa mở miệng nói," Phàm Trần tiên sinh, Giang Triết thiếu gia bảo ta nói cho ngài đi xuống phòng tu luyện dưới đất là được!"
Phàm Trần gật đầu, hắn quen thuộc liền đi tới trước cửa một cái thang máy, bươc đi vào.
Lúc đi ra, hắn liền xuất hiện một nơi vô cùng rộng lớn, có đủ loại có ở từ máy chạy bộ, tạ, hồ bơi...đủ thứ cái gì có đều có.
Mà trong hồ bơi, lúc này có một thiếu niên 13, 14 tuổi đang ở bên dưới bơi lội, Phàm Trần cũng không quấy rầy hắn mà bắt đầu làm nóng người.
15 phút qua đi, thiếu niên mới cầm một cái khăn vừa đi vừa lau tốc mở miệng nói," Lão sư, bài tập ngươi cho ta tuần trước ta đã làm xong!"
Phàm Trần mới từ từ lật sách xem xét, gật đầu hài lòng nói," Rất tốt, tiến bộ vượt qua sự mong muốn của ta!"
Giang Triết lúc này hưng phấn mở miệng hỏi," Vậy lão sư ngươi dẫn ta ra ngoài đi chơi đi!"
Phàm Trần không ngoài ý muốn khi nghe Giang Triết nói như thế, đứa nhỏ này cũng không dễ dàng, từ nhỏ hắn được ba mẹ kỳ vọng rất cao, cho nên mới mướng vô số gia sư tới tận nhà học tập, nhưng một năm qua đi cũng không có tiếng bộ gì nhưng từ lúc hắn được mời làm giáo viên cho Giang Triết thì mới thấy tiến bộ.
Vì Phàm Trần là người đầu tiên có thể làm cho con trai mình khá hơn, cho nên phần học phí rất là phong phú, đãi ngộ cũng không kém.
Giang Triết lâu lâu mới có thể được Phàm Trần dẫn đi ra ngoài chơi đường nhiên với tiền đề là thành tích của hắn có tiến bộ.
Đây là Phàm Trần nói ra yêu cầu ba mẹ Giang Triết mới miễn cưỡng đồng ý, không chỉ vì giúp con của bọn hắn học hành tiến bộ nhanh còn có một thân thực lực không tầm thường, bảy, tám tên bảo tiêu cùng đi lên đều bị hắn dễ dàng dọn dẹp, cho nên mới yên tâm giao Giang Triết cho Phàm Trần.
Giang gia là gia tộc có thể cùng Tiêu gia đánh đồng, sảng nghiệp của bọn hắn chế tạo không gian ba lô, trải rộng toàn thế giới, cho nên tiền đối với bọn hắn tới nói chỉ là một con số.
Giang Triết dẫn theo Phàm Trần đi tới bãi đậu xe, hai người ngồi lên một cổ Lexus, Phàm Trần điều khiển đi ra Thủy Nguyên trang viên.
Quyết Đấu dưới lòng đất, đây là nơi hội tụ vô số kẻ không muốn mạng Duellist, là nơi mua vui cho các đại nhân vật, bọn họ có thể dùng tiền để chỉ định hoặc cá cược một người thành viên tiến vào bên trên lôi đài để chiến đấu.
Khi bắt đầu, cả hai đều phải đeo vào một cái vòng tay, có cái vòng tay đó tồn tại, khi nhận sát thương điểm LP thì sẽ phóng đại gấp 10 lần so với thông thường.
Cho nên những kẻ đi lên lôi đài Quyết Đấu thì trước hết phải có ý trí viễn siêu thường nhân trước đã.
Những kẻ sống sót mà đi ra đều là những Duellist vô cùng mạnh mẽ.
Phàm Trần dẫn Giang Triết đi vào một cái bao sương bắt đầu ngồi quan sát, hắn cũng không phải lần đầu tiên mang Giang Triết đi tơi nơi đây, đương nhiên chỉ là tới xem mà thôi, hắn cũng không có hứng thú với thể loại bạo lực này.
11 giờ 15 phút, Phàm Trần mới mang Giang Triết trở về Thủy Nguyên trang viên, việc học đại khái đã không cần hắn dậy cái gì cho nên ba mẹ Giang Triết ủy thác cho hắn dậy Giang Triết về Quyết Đấu, thù lao tăng thêm nhiều không thiếu cho nên hắn đáp ứng xuống rồi.
11 giờ 50 Giang Triết liền tiễn Phàm Trần ra khỏi Thủy Nguyên trang viên.
Trở về tới nhà Phàm Trần tắm rửa thoáng qua rồi trở về phòng đi ngủ.
Ps/ Sách mới đang tiến hành, cầu một lớp đề cử, các ngươi đọc truyện vui vẻ.