Chương 85: Ngũ hành linh mạch 2
Lý Ngọc không thể ước tính giá trị của chiếc nhẫn không gian này, bởi vì phường thị trong tông môn không bán, nó là món đồ có linh tệ cũng không thể mua được. Chắc chắn các chấp sự tầng Trúc Cơ cũng không có, chỉ có các trưởng lão tầng Kim Đan trong môn phái, miễn cưỡng có một cái trong tay.
Lý Ngọc cắn đầu ngón tay, nhỏ một giọt máu lên chiếc nhẫn, khi phù văn trên bề mặt của chiếc nhẫn nhấp nháy, giọt máu tươi kia cũng đã bị hấp thụ, nhanh chóng biến mất.
Đồng thời ngay lúc này, một kết nối bí mật được thiết lập giữa Lý Ngọc và chiếc nhẫn không gian.
Bất cứ ai cũng có thể mở chiếc nhẫn không gian chưa từng xác nhận chủ nhận.
Một khi giọt máu nhận chủ, chỉ có thần thức của Lý Ngọc mới có thể mở ra, cho dù chiếc nhẫn bị mất hoặc bị cướp đi, người khác cũng không thể dễ dàng lấy được vật phẩm bên trong.
Khi thần thức của Lý Ngọc vừa quét qua, hắn phát hiện, trong chiếc nhẫn không gián còn có một món đồ.
Trong góc của chiếc nhẫn không gian, đặt khoảng mười mấy chiếc hộp, có cái là hộp ngọc, có cái là hộp gỗ. Lý Ngọc dùng thần thức của mình để khóa chắc, tâm niệm vừa động, chiếc nhẫn không gian có một đường sáng nhẹ, tất cả đồ vật trong không gian được bày biện trên bệ đá trước mặt của Lý Ngọc.
Lý Ngọc đếm, tổng cộng có mười hai chiếc hộp đặt trên bệ đá.
Hắn lần lượt mở ra, phát hiện trong hộp có chứa các loại linh dược và đan dược mà hắn không biết tên. Từ sự dao động của linh khí trên bề mặt, hắn đoán linh khí được chưa trong những loại linh dược, đan dược này đều không kém gì so với chu quả và liên hoa mà hắn đã từ hấp thụ.
Nếu đem bán những loại linh dược này cho tông môn, một cây có thể bán được năm trăm đến một nghìn linh tệ, loại càng hiếm thấy càng đắt.
Đương nhiên Lý Ngọc sẽ không bán, so với việc bán cho tông môn, chi bằng hắn tự hấp thụ còn hơn. Thứ nhất, Thông Mạch Đan của tháng này đã bị sư phụ của Khương Ly lấy hết rồi, linh tệ mà hắn kiếm ra cũng không có chỗ để dùng. Thứ hai, nếu đổi thành linh tệ, cũng chỉ có thể nâng cao tu vi của bản thân, hấp thụ thông qua lò Càn Khôn, còn có thể thuận tiện tu sửa nó.
Một lò luyện đan rách nát vậy mà cũng có thể mang lại nhiều lợi ích đến thế, nếu như nó được tu sửa hoàn chỉnh, tốt cỡ nào…
Đứng gần những linh dược với khoảng cách gần thế này, Lý Ngọc có thể cảm thấy một niềm khao khát mơ hồ trong lồng ngực.
Lý Ngọc hơi do dự, cầm một viên linh thảo thuộc hệ Hỏa không biết tên lên, không ngoài dự đoán, ngay khi ngón tay hắn chạm vào linh thảo, toàn bộ linh lực đều bị hút vào trong cơ thể của hắn, linh thảo cũng tiêu tán thành tro bay.
Một luồng hơi nóng xộc vào, huyệt đạo thứ năm của Hỏa linh mạch trong cơ thể hắn bừng bừng mở ra.
Lý Ngọc đã sử dụng lò Càn Khôn để trực tiếp hấp thụ linh dược, một ưu điểm khác là nó có thể chỉ định một linh mạch. Linh thảo mà hắn hấp thụ thuộc hệ Hỏa, thứ mà nó khai mở ra cũng là huyệt đạo Hỏa linh mạch. Nếu hấp thụ linh dược thuộc hệ Mộc, thứ mà nó khai mở ra cũng chính là huyệt đạo của Mọc linh mạch, và những linh mạch khác cũng giống như vậy.
Theo lý mà nói, linh mạch hắn hấp thụ, tốt hơn nhiều so với sử dụng Thông Mạch Đan.
Chỉ có điều trong Côn Lôn, linh dược không bán riêng lẻ, tất cả những loại linh dược quý hiếm đều sẽ được giao cho luyện đan sư cao cấp chế luyện, hắn toàn toàn không thể nào tiếp xúc được.
Trong mười hai loại linh dược, bốn loại thuộc Hỏa, ba loại thuộc Thủy, hai loại thuộc Mộc, một loại thuộc Thổ, mười loại đan dược này liên thông với bốn linh mạch trong cơ thể Lý Ngọc, hắn dễ dàng xác nhận ra ngay.
Đối với hai loại còn lại, linh mạch trong cơ thể Lý Ngọc không có phản ứng gì, dựa vào phương pháp bài trừ cũng không khó đoán ra, đây là hai loại linh dược thuộc hệ Kim.
Nhìn hai cây đan dược cuối cùng, Lý Ngọc do dự.
Chỉ cần hắn dùng tay chạm vào bất kỳ một trong hai cây linh dược này, Kim linh mạch trong cơ thể hắn sẽ được khai mở, độ khó đạt tầng Trúc Cơ sẽ tăng lên gấp bốn lần. Theo lý trí mà nói, hắn không nên làm như vậy.
Nhưng nếu không, hắn luôn cảm thấy thiếu thiếu thứ gì đó.
Hắn là một người chủ nghĩa cầu toàn, năm ngũ hành mà hắn đã có bốn, chỉ thiếu một cái, hắn chỉ nghĩ thôi mà cả người đã thấy khó chịu.
Một lát sau, ánh mắt của Lý Ngọc thoáng hiện nét kiên định, trong lòng sớm đã có lựa chọn.
Dù sao cũng đã có bốn linh mạch rồi, thêm một cái cũng chẳng bao nhiêu, cùng lắm thì trễ thêm một hai năm thôi mà.
Một luồng hơi ấm truyền vào cơ thể, hắn rùng mình và thở ra một hơi dài.
“Thật thoải mái…”
Lý Ngọc không cảm thấy bất kỳ cảm giác đặc biệt nào khi tất cả năm linh mạch được mở ra. Mặc dù không có linh mạch nào của hắn đạt đến Luyện Khí tầng hai, như mức độ dày dặn của pháp lực có thể sánh ngang với Luyện Khí tầng bốn.