Chương 84: Ngũ hành linh mạch
Nàng chỉ có thể nói: “Sư phụ yên tâm, đệ tử sẽ chăm sóc sư muội thật tốt, sẽ không để muội ấy chạy lung tung nữa.”
Một lúc sau, Khứa Huynh Tâm đi đến một gian phòng phía sau điện. Trong phòng, Khương Ly nhìn nàng, nói với giọng áy náy: “Xin lỗi sư tỷ, muội đã làm liên lụy đến tỷ.”
Hứa Khuynh Tâm chỉ mỉm cười và nói: “Không sao đâu, sư tôn ngoài miệng nói năng khó nghe như vậy thôi, chứ tâm địa lại tốt vô cùng. Sư tôn sẽ không làm gì tỷ đâu.”
Nói xong, nàng tò mò nhìn về phía Khương Ly, hỏi: “Sư muội, tại sao muội lại đối xử tốt với Lý sư đệ như vậy?”
Đầu tiên, Khương Ly ủy thác nàng đi một chuyến đến núi Bạch Vân, dẫn Lý Ngọc về tông môn, sau đó ngay cả bùa chú hộ mệnh mà Hóa Thần sư tổ tặng cho muội ấy, muội ấy cũng không chút do dự mà tặng cho Lý Ngọc. Khứa Huynh Tâm không biết đây là loại tình cảm gì.
Nghĩ đến những ngày ở Bạch Vân Quán, Khương Ly nhịn không được, nàng bật cười và nói: “Bởi vì hắn là Lý Ngọc…”
Đó chính là hoàng hậu mà ngay từ đầu nàng đã tự chọn cho mình…
Đỉnh Đan Đỉnh.
Trong tiểu viện, Lý Ngọc không biết rằng cả Côn Lôn đã sôi sục vì hắn, vừa rồi hắn uống Thông Mạch Đan và đang kiểm tra tình trạng linh mạch của mình.
Vốn dĩ hắn chỉ có ba linh mạch, lại bị lão già lừa uống một viên Tụ Khí Đan, mở ra thêm Thổ linh mạch. Hiện giờ hắn đã có bốn linh mạch, mà Thổ linh mạch là linh mạch mới khai mở, tu vi vẫn chưa được nâng cấp, nên Thông Mạch Đan hiển nhiên sẽ chọn Thổ linh mạch.
Bây giờ, Lý Ngọc có năm huyệt Mộc linh mạch, bốn huyệt Hỏa linh mạch và Thủy linh mạch, hai huyệt Thổ linh mạch, vẫn còn Kim linh mạch vẫn chưa được khai mở.
Điều này khiến Lý Ngọc, người có chút ám ảnh cưỡng chế, luôn cảm thấy khó chịu.
Ba cái là đủ rồi, bây giờ ngũ hành chỉ còn thiếu một. Hắn luôn muốn mở cái cuối cùng cho đủ bộ, nhưng vừa nghĩ tới chuyện nếu có thêm một linh mạch nữa, độ khó luyện đến tầng Trúc Cơ lại tăng thêm gấp đôi, điều này đã dập tắt được ý nghĩa trong đầu của hắn.
Sau khi Tôn trưởng lão giao toàn bộ tài sản cho Lý Ngọc, linh tệ trên người hắn đã hơn ba vạn sáu nghìn, có thể đổi được ba mươi sáu viên Thông Mạch Đan. Chỉ tiếc là, Thông Mạch Đan đã bị sư phụ của Khương Ly lấy đi mất, hắn có muốn mua thì cũng phải đợi đến tháng sau.
Mới đầu, Lý Ngọc còn muốn phàn nàn về hành vi độc đoán này, nhưng nếu như nó dành cho Khương Ly, hắn không tính toán nữa.
Lý Ngọc quay trở lại phòng luyện đan dưới lòng đất, lấy những thứ mà vừa nãy Khương Ly đưa cho hắn.
Hai thứ trong tay hắn là một chiếc nhẫn và một tấm bùa hộ mệnh.
Lý Ngọc tìm quyển “Phù Lục Đại Toàn”, đối chiếu từng tấm hình trong quyển sách, cuối cùng tìm được tấm bùa Tử Tiêu Lôi trong mục bùa chú cấp ba.
Bùa chú cấp ba tương ứng với tầng Kim Đan, kể cả là sản phẩm chỉ sử dụng một lần, giá bán cũng phải một vạn linh tệ một tấm. Bùa Tử Tiêu Lôi còn là loại bùa chú cao cấp trong các loại bùa chú cấp ba, không có hai vạn linh tệ trong tay sẽ không thể nào mua được. Trong trường hợp thông thường, toàn là muốn mua cũng không có hàng.
Trong tấm bùa này, phong ấn một tia Tử Tiêu Thần Lôi, có thể so với một đòn tấn công toàn lực của một vị tu sĩ tầng Kim Đan sơ kỳ.
Đương nhiên, không phải người nào cũng có thể sử dụng bùa chú cấp ba. Chỉ tính pháp lực cần tiêu hao để kích hoạt được tấm bùa chú này, cũng ngang với việc hút cạn hơn mười lần pháp lực hiện có của Lý Ngọc. Nếu muốn kích hoạt tấm bùa Tử Tiêu Lôi một cách an toàn, thực lực ít nhất cũng phải ở tầng Trúc Cơ sơ kỳ.
Trong tầng Luyện Khí, nếu muốn miễn cưỡng kích hoạt tấm bùa, cần phải dùng trước đủ cả một bình Hồi Khí Đan, mà nếu như vậy, cũng sẽ làm tổn hại đến chính mình.
Còn đối với bùa chú cấp bốn, người ở tầng Luyện Khí không thể nào kích hoạt được, kể cả tốc độ hồi khí của Hồi Khí Đan có nhanh đi nữa, cũng không thể nhanh bằng tốc độ bùa chú hấp thụ pháp lực, nó có thể hút sạch pháp lực của hắn chỉ trong chớp mắt.
Tấm bùa này còn cao cấp hơn tấm bùa mà Tôn trưởng lão tặng cho hắn, Lý Ngọc sẽ luôn giữ nó bên người, đây sẽ là át chủ bài bảo vệ tính mạng lớn nhất của hắn.
Sau đó, Lý Ngọc lại nhìn chiếc nhẫn.
Từ chất lượng của tấm bùa cũng có thể nhìn ra, giá trị của chiếc nhẫn này chắc cũng không hề thấp, Lý Ngọc chỉ dùng thần niệm quét qua cũng có thể đoán ra được.
Đây chính là pháp bảo không gian, thứ mà hắn đã luôn tìm cầu.
Một pháp bảo không gian mà trước giờ chưa từng nhận chủ.
Mặc dù không gian bên trong không lớn, dài rộng cao chỉ có chừng hai mét, nhưng đối với Lý Ngọc mà nói, như vậy đã đủ. Đan dược, bùa chú, pháp khí, linh tệ, đều có thể cất trữ trong này và vẫn còn thừa.