Chương 82: Nổi danh ở Côn Lôn.
Ngô Thông kinh hãi nhảy dựng lên, không thể tin được nói: “Mẹ kiếp, đó chính là Khương sư muội. Lý Ngọc, rốt cuộc ngươi có quan hệ gì với Khương sư muội vậy!”
Mối qua nhệ với Khương Ly…
Lý Ngọc ngẫm nghĩ, trước đây hắn có thể không do dự mà nói, đó chính là huynh đệ của hắn. Bây giờ, quan hệ của hai người, chính hắn cũng không hình dung được…
Tuy nhiên, dù thế nào đi chăng nữa, trong mắt Lý Ngọc, nàng ấy vẫn là bằng hữu tốt của hắn và là người thân thiết nhất mà hắn có trên thế giới này.
Một lúc lâu sau, Ngô Thông mới lấy lại bình tĩnh, lẩm bẩm nói: “Chẳng trách, chẳng trách khi ngươi gia nhập môn phái thì đã đi cùng với Hứa sư tỷ, hóa ra ngươi với Khương sư muội lại có quan hệ như vậy. Lý Ngọc à, sau này ngươi phát tài rồi, đừng có quên vị huynh đệ này nhé…”
Tin tức về chuyến thăm chóng vánh của Khương sư muội và Hứa sư tỷ ở đỉnh Đan Đỉnh đã nhanh chóng lan truyền ra ngoài.
Sau khi biết bọn họ là đến tìm Lý Ngọc, đỉnh Đan Đỉnh trực tiếp sôi trào, ngay cả những đệ tử không phải là thuộc hạ của Hàn trưởng lão cũng đi qua đi lại bên ngoài tiểu viện của Lý Ngọc, muốn xem thử rốt cuộc hắn là thần thánh phương nào, sao lại có nhân duyên với Khương sư muội danh tiếng vang dội.
Lý Ngọc đóng cửa không ra ngoài, và Lưu Đống, người cũng đến từ Bạch Vân Quán, tự nhiên trở thành điểm khai phá của tất cả mọi người.
Hắn bị bao vây bởi gần một trăm người, tất cả đều muốn tìm hiểu về chuyện Lý Ngọc và Khương Ly từ hắn.
Lúc này, một bóng người đứng chắn trước mặt hắn, nói với tất cả mọi người: “Chuyện bí mật như vậy, tất nhiên không thể nói ra một cách dễ dàng như thế, nếu mọi người muốn nghe chuyện giữa Lý sư đệ và Khương sư muội, trước tiên phải trả hai mươi linh tệ.”
Một lúc sau, được mọi người vây quanh, Lưu Đống chậm rãi nói.
“Là như thế này, hai năm trước, ta và Khương sư muội, Lý sư đệ cùng nhau tu hành tại Bạch Vân Quán, vào ngày đầu tiên nhập môn, Khương sư muội đã bị người khác ức hiếp, Lý sư đệ đã đứng ra bảo vệ cho muội ấy.”
“Hai người thường xuyên ở cùng nhau, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau tu luyện, cùng nhau làm nhiệm vụ, quả thật giống như hình với bóng, chưa bao giờ qua lại với người khác. Khi đó, Khương sư muội vẫn đang là nữ cải trang nam, hai nam nhân đẹp trai nhất trong quán, lúc nào cũng ở chung với nhau, mọi người cứ tưởng bọn họ… gì gì đó, ai mà ngờ được muội ấy lại chính là nữ nhân, lại còn sở hữu Thiên linh mạch…”
“Hầy, nếu như sớm biết Khương sư muội có ngày hôm nay, khi đó ta đã ra tay rồi. Nếu như hai năm đó, là ta với Khương sư muội ở chung với nhau, bây giờ tất cả những thứ này sẽ là của ta!”
“Ta vô cùng hối hận, nếu khi đó ta ra tay, đời này chẳng phải có hy vọng về Kim Đan rồi hay sao?”
…
Lưu Đồng thở dài một hơi, vẻ mặt đau lòng.
Mọi người đều giễu cợt lời nói của Lưu Đồng.
“Đừng mơ mộng nữa, ngươi có đẹp trai như Lý sư đệ không?”
“Thì ra Lý sư đệ vẫn luôn tốt như vậy, người tốt gặp điều tốt là thật.”
“Khương sư muội cũng là một người coi trọng tình trọng nghĩa…”
“Đúng rồi, Lưu sư đệ, ngươi còn biết chuyện gì giữa Khương sư muội và Lý sư đệ không, nói cho bọn ta nghe tiếp đi…”
“Ta không biết nhiều về Khương sư muội, nhưng ta biết một điều về Lý Ngọc.”
“Là chuyện gì, chuyện gì đấy…”
“Hắn… rất to…”
…
Những gì đã xảy ra tại đỉnh Đan Đỉnh càn quét cả Côn Lôn với tốc độ vô cùng chóng mặt.
Dù sao chuyện này liên quan đến Khương Ly, mà Khương sư muội với tư cách là chủ nhân của Thiên linh mạch, không còn nghi ngờ gì nữa, nàng là đệ tử được yêu thích nhất trong môn phái trong mười năm qua, nhất cử nhất động của nàng đều bị vô số người theo dõi.
Câu chuyện do Lưu Đống kể lại cũng được mọi người biết đến trong một thời gian ngắn.
“Hóa ra Khương sư muội còn có quá khứ như vậy.”
“Kể cả bây giờ có địa vị như ngày hôm nay, nhưng vẫn không quên bằng hữu của ngày xưa, Khương sư muội tốt bụng thật đấy, yêu mất rồi…”
“Lý sư đệ kia cũng có giá rồi, sau này ở Côn Lôn, chắc không ai dám ức hiếp hắn nữa.”
“Đương nhiên, bắt nạt hắn cũng giống như bắt nạt Khương sư muội…”
“Chuyện này cũng chưa chắc, thân phận như vậy có thể khiến hắn gặp những rắc rối không cần thiết.”
“Ý ngươi là…”
“Suỵt…”
…
Trên một đỉnh Đảo Huyền nào đó, Lục Hành Chu đang tu luyện, hắn mở mắt ra lẩm bẩm: “Thì ra là vậy, Khuynh Tâm sư muội đối xử tốt với hắn như thế là bởi vì có nguyên do từ Khương sư muội, tại sao ta lại không nghĩ tới điều này…”
“Ta bảo mà, Hứa sư muội không phải là kiểu người dung tục chỉ biết nhìn mặt…”
Trên mặt hắn hiện lên một tia áy náy, nếu biết trước chuyện này, hắn đã không cố ý làm khó dễ người kia, ngược lại còn đắc tội Hứa sư muội, đã lâu rồi nàng không thèm quan tâm tới hắn.
Đỉnh Bích Vân.
Chu Tử Tuyền bị một đám nữ nhân vây quanh, nhìn những ngọn lửa buôn chuyện đang nhảy múa trong ánh mắt của bọn họ, nàng gật đầu với vẻ bất lực: “Những lời đồn đại bên ngoài đều là sự thật. Khi còn ở Bạch Vân Quán, quan hệ giữa Khương sư muội và Lý sư đệ rất tốt, như hình với bóng, không thể tách rời…”