Chương 81: Khương Ly 2
Ngô Thông phân tích: “Không thể dùng thiên phú xuất sắc để hình dung. Phải biết rằng, một tổ sư Nguyên Anh bình thường không thể nào có quyền hạn giữ lại Thông Mạch Đan vốn để dành cho các đệ tử bình thường của tháng đó, ít nhất thì vị tổ sư đó cũng phải có tu vi tầng Nguyên Anh hậu kỳ, mà trong tông môn, tổ sư tầng Nguyên Anh hậu kỳ không nhiều. Nửa năm nay, thu nhận đệ tử thiên tài chỉ có một người, đó chính là tổ sư Huyền Chân của đỉnh Ngọc Châu, sư phụ của sư tỷ Hứa Khuynh Tâm. Tổ sư giữ lại Thông Mạch Đan là để cho đệ tử mới thu nhận, nghe nói là Khương Ly - công chúa của nước Khương sở hữu Thiên linh mạch…”
“Chắc chắn là Khương Ly, muội ấy gia nhập môn phái khá muộn, tu hành cũng muộn, tổ sư Huyền Chân chắc là muốn sử dụng Thông Mạch Đan để nâng cao tu vi của muội ấy. Giữ lại nhiều Thông Mạch Đan trong một lần như vậy, hẳn là muốn để muội ấy cùng lúc tu luyện năm linh mạch. Trong Côn Lôn Thất Tử, cũng chỉ có Tần sư tỷ mới có được đãi ngộ thế này…” Ngô Thông phân tích một cách thao thao bất tuyệt.
Lý Ngọc sững sờ khi nghe điều đó.
Lặn lội cả nửa ngày trời, chính Khương Ly đã cướp lấy Thông Mạch Đan của hắn và khiến hắn không còn nơi nào để tiêu tiền…
Ngô Thông có chút tiếc nuối, nói: “Tiếc là sau khi vào môn phái, Khương sư muội vẫn luôn bế quan tu hành, chưa bao giờ ra ngoài. Nếu như ta có được bức họa về muội ấy, quyển sách của ta có thể sẽ được bán thêm một lần nữa…”
Ngay khi giọng của Ngô Thông vừa dứt, một bóng trắng đột nhiên từ trên trời rơi xuống, đáp trên sân của Lý Ngọc.
Đó là một thiếu nữ khoảng mười bảy mười tám tuổi, sống mũi cao thẳng, lông mày đẹp như tranh vẽ, làn da trắng như ngọc, Ngô Thông lần đầu tiên nhìn thấy nàng, không dám chớp mắt.
Nhưng thứ hắn nhìn không phải là bản thân thiếu nữ, mà là y phục trên người nàng.
Đó là một chiếc váy dài màu hồng, được thêu hoa văn tinh xảo, càng làm nổi bật thiếu nữ vốn đã lộng lẫy, trên vạt áo có một luồng sáng nhàn nhạt, vừa nhìn đã biết không phải là một bộ y phục bình thường.
Ở cổ áo, có một ký hiệu cánh hoa mờ nhạt.
Nga Mi sản xuất, đây là bộ tiên y cực phẩm!
Vừa nhìn thấy thiếu nữ, Lý Ngọc đã đứng dậy, mặc dù nàng ấy mặc y phục của nữ nhân và để kiểu tóc của con gái, nhưng Lý Ngọc nhìn thoáng qua đã nhận ra nàng ấy, đây chính là huynh đệ tốt của hắn.
“Lý Ngọc!”
Khương Ly nhìn thấy Lý Ngọc, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một nụ cười, tay cầm váy chạy tới, nói: “Ta biết mà, Khuynh Tâm sư tỷ nhất định sẽ dẫn ngươi vào đây…”
Lý Ngọc còn chưa kịp mở miệng, nàng đã vội vàng nói: “Nhân lúc sư phụ đi vắng, ta lẻn ra ngoài, không thể ở lại đây quá lâu. Cái này cho ngươi, ngươi cầm lấy đi…”
Nàng nhét vào trong tay Lý Ngọc một chiếc nhẫn, sau đó lén lút từ trong tay áo lấy ra một hộp ngọc, nói: “Cái này ta cũng cho ngươi…”
Một bóng người khác mặc váy xanh lá đáp xuống từ trên trời, thấy nàng đem hộp ngọc đưa cho Lý Ngọc, bất đắc dĩ nói: “Sư muội, cho dù muội có tặng cho Lý sư đệ tấm bùa chú cấp bốn này thì sư đệ cũng không thể dùng được. Pháp lực để kích hoạt bùa chú cấp bốn đủ khiến sư đệ bị rút cạn một trăm lần đấy…”
“Nguy hiểm vậy sao, thế thôi vậy…” Khương Ly nghe thế thì sửng sốt, sau đó lấy lại hộp ngọc. Tay nàng quẹt ra một tia sáng, lại có thêm một tấm bùa chú, nàng đưa tấm bùa chú nhét vào tay của Lý Ngọc, nói: “Đây là bùa chú cấp ba, chỉ cần dùng một bình Hồi Khí Đan là có thể sử dụng được, ngươi giữ mà phòng thân…”
Nàng còn định nói thêm gì đó, đột nhiên từ phương trời xa xôi truyền tới một tiếng chim hót.
Tiếng chim hót từ nhỏ hóa to, chắc là đang đến gần với tốc độ khá nhanh.
Khương Ly biến sắc, nói: “Tiêu rồi, tiêu rồi, sư phụ kêu Thanh Loan đến bắt ta, ta phải đi trước đây, lần sau ta sẽ lén đưa thêm đồ cho ngươi…”
Nói xong, nàng nhìn Lý Ngọc lần cuối, nâng người lên và hóa thành một luồng sáng, bay thẳng về đỉnh Đảo Huyền đang trôi nổi trên trời cao ở phía xa xôi.
Khương Ly đến vội vàng, đi cũng rất nhanh, thậm chí Lý Ngọc còn chưa kịp nói câu gì.
Một lúc sau, hắn chỉ vào chiếc nhẫn và tấm bùa chú trong tay, nhìn về phía Hứa sư tỷ.
Hứa Khuynh Tâm chỉ đành cười một cách bất đắc dĩ, nói “Đây là khi muội ấy bái sư, tiền bối trong tông môn đã tặng cho muội ấy, đệ cứ nhận đi. Dù sao, ngoại trừ tấm bùa chú cấp bốn kia, tất cả những món đồ quan trọng trên người muội ấy đều dã bị sư phụ lấy đi rồi. Ta vốn còn đang thắc mắc, tại sao muội ấy cứ nhất quyết phải giữ lại tấm bùa chú đó, hóa ra là để dành cho đệ…”
…
Khương Ly và Hứa Khuynh Tâm rời đi một lúc lâu, nhưng Ngô Thông vẫn còn sững sờ.
Khi hắn định thần lại, lập tức nhìn về phía Lý Ngọc, hỏi: “Vừa rồi, chính là…”
Lý Ngọc nói: “Không phải ngươi đã biết rồi sao?”