Chương 55: Danh tính của yêu nữ 2

Chương 55: Danh tính của yêu nữ 2

Lý Ngọc nhận ra rằng đệ tử tên Ngô Thông này rõ ràng biết nhiều về Côn Lôn hơn hắn, nên hắn hỏi một cách dứt khoát: “Côn Lôn Thất Tử là gì vậy, nói thử xem…”

Ngô Thông nghe vậy cũng sửng sốt, hiển nhiên không ngờ rằng người mà Hứa sư tỷ phái tới không những không biết thân phận của nàng, mà thậm chí còn không biết Côn Lôn Thất Tử là cái gì.

Những thứ này đều không phải là bí mật, chỉ cần có lòng muốn tìm hiểu, là có thể tra ra được ngay. Đúng lúc có thể dùng chiêu bài này để tiếp cận với đối phương, lôi kéo mối quan hệ. Nếu có thể kết thân với người quen biết với Hứa sư tỷ, đối với hắn chỉ có tốt, không có xấu.

Ngô Thông mỉm cười giải thích: “Cái gọi là Côn Lôn Thất Tử là chỉ bảy đệ tử mạnh nhất thế hệ trẻ của phái Côn Lôn. Những đệ tử trẻ xuất sắc nhất của các môn phái khác cũng có danh hiệu tương tự, chẳng hạn như Thiên Đạo Thập Thánh , Thục Sơn Thất Kiếm, Thiên m Ngũ Luật, Thanh Thành Lục Nghệ, Nga Mi Tứ Mỹ Thập Nhị Thoa… Thực ra, không chỉ Chính Đạo của chúng ta mà cả Ma Đạo cũng có những danh hiệu tương tự, nhưng có điều ta lại không rõ về chuyện của bên phía Ma Đạo.”

Sau lời giải thích của Ngô Thông, Lý Ngọc đã hiểu đại khái. Những đệ tử trẻ tuổi này có danh tiếng rất vang dội, cũng chính là những đứa trẻ kiêu ngạo của trời mà Tôn trưởng lão từng nhắc tới.

Họ đã vào đại tông môn để tu luyện từ khi còn nhỏ, được các trưởng lão của tầng Kim Đan, Nguyên Anh truyền dạy. Môn phái cung cấp tài nguyên vô hạn, tốc độ tu luyện cực nhanh, khi những đệ tử trạc tuổi họ còn đang vật lộn ở tầng một Luyện Khí, thì bọn họ đã tu hành đến đỉnh cao của tầng cuối Trúc Cơ. Thậm chí có người đã bước vào được tầng Kim Đan.

Lý Ngọc đột nhiên nghĩ đến người thanh niên bên cạnh Hứa Khuynh Tâm, và hỏi Ngô Thông: “Côn Lôn Thất Tử, ngoại trừ Hứa sư tỷ ra, còn có ai nữa?”

“Tần Khả Nhân, Trần Thanh Huyền, Lục Hành Chu, Hoa Vân, Vương Chân…”

Ngô Thông nhắc tới mấy cái tên, nhưng Lý Ngọc lại chưa từng nghe nói qua, hắn suy nghĩ một chút, nói: “Cái người có thanh phi kiếm màu bạc là ai…”

Ngô Thông suy nghĩ một chút, rồi nói: “Trong Côn Lôn Thất Tử, có hai người thường xuyên sử dụng phi kiếm, Vương Chân và Lục Hành Chu, không biết ngươi đang nói đến ai?”

Lý Ngọc nói thêm: “Bề ngoài tầm thường.”

Vừa dứt lời, Ngô Thông lập tức nói: “Người đó chắc là sư huynh Lục Hành Chu. Trong Côn Lôn Thất Tử, huynh ấy là người có dung mạo tầm thường nhất. Tuy nhiên, thực lực mới là điều quan trọng nhất trong giới tu tiên, ngoại hình có đẹp cũng vô dụng. Nếu không thể đẩy nhanh tốc độ tu hành, không thể nào gia tăng nguyên thọ…”

Trong lúc đang nói, hắn ý thức hình như có gì đó không đúng, vội vàng nói với Lý Ngọc: “Xin lỗi, Lý đạo hữu, không phải ta nói ngươi vô dụng...”

Lý Ngọc không quan tâm đến chuyện Ngô Thông đã vô tình xúc phạm đến mình, người bình thường đều sẽ không trách tội người khác chỉ vì người đó khen mình đẹp trai.

Lục Hành Chu.

Hôm nay ở Bạch Vân Quán, chính câu nói đó của hắn mà suýt nữa khiến Lý Ngọc không thể nào vào được Côn Lôn.

Lí do của Lục Hành Chu nghe cũng đủ hay, nhưng ai cũng biết hắn đang cố tình gây khó dễ. Nếu như không phải Khương Ly nhờ vả Hứa sư tỷ, những lời tùy tiện gây khó dễ của hắn ta đã hủy hoại vận mệnh của Lý Ngọc.

Lý Ngọc âm thầm ghi nhớ cái tên này trong lòng.

Thấy Lý Ngọc có vẻ như thực sự không biết gì về những chuyện này, Ngô Thông nới với Lý Ngọc: “Lý đạo hữu, ngươi đợi một chút.”

Nói xong, hắn nhanh chóng chạy vào trong viện, sau đó lại chạy ra ngoài, ôm một quyển sách dày cộp đưa cho Lý Ngọc, nói: “Ta cho ngươi mượn quyển sách này, đọc xong nhớ trả lại cho ta.”

Một lát sau, trong tiểu viện của Lý Ngọc, hắn đang ngồi ở bàn đá trong sân, lật giở cuốn sách trong tay với tâm trạng vô cùng hứng thú.

Quyển sách này không có tên cũng không có chữ ký, nhưng nội dung trong sách lại khiến cho Lý Ngọc rất có hứng thú, tất cả đều liên quan đến giới tu tiên. Chính xác mà nói, trong quyển sách này, có liệt kê chi tiết về những thiên tài trẻ tuổi trong giới tu tiên.

Những đứa trẻ được trời ưu ái này hiển nhiên là sự tồn tại giống như thần tượng đối với những người tu tiên thông thường.

Những gì Ngô Thông vừa nói về “Thiên Đạo Thập Thánh” , “Thục Sơn Thất Kiếm” Nga Mi Tứ Mỹ Thập Nhị Thoa” đều được ghi lại trong cuốn sách này, và chúng rất chi tiết. Từ tuổi tác, đến linh mạch tu vi chính, từ khoảng thời gian Trúc Cơ, cho đến linh thú, thậm chí ngay cả pháp bảo để di chuyển cũng đều viết hết ra…

Đây cũng không phải điều là khiến Lý Ngọc kinh ngạc nhất, điều khiến hắn kinh ngạc chính là, trong sách thậm chí còn có chân dung của bọn họ.

Từ đó, Lý Ngọc tìm thấy Lục Hành Chu, biết được Lục Hành Chu chính là đời sau của một vị tổ sư Nguyên Anh trong môn phái. Hắn cũng tìm được Hứa Khuynh Tâm, năm nay tỷ ấy hai mươi mốt tuổi, tôn sư là một vị tổ sư tầng cuối Nguyên Ánh trong môn phái, thực lực cũng thuộc hàng đầu trong tổ sư Nguyên Ánh trong môn phái…