Chương 104: Giành vị trí thứ nhất 3

Chương 104: Giành vị trí thứ nhất 3

Nói ra thì, ông ấy đã nóng lòng muốn rời đi, dự định bế quan để tìm hiểu về bí mật của giới thiên nhân. Một vị luyện đan sư tam phẩm khác cũng có suy nghĩ giống như vậy, sau khi nhìn Lý Ngọc thật kỹ, ông ấy cũng hóa thành một tia sáng và rời đi.

Hai luyện đan sư tam phẩm rời đi mà không hề công bố kết quả của cuộc tranh tài.

Vừa rồi, một số đệ tử khác đã luyện xong đan dược, nhưng vì tất cả sự chú ý của mọi người đều đổ dồn về Lý Ngọc, nên không quan tâm đến bọn họ.

Thành tích của họ không vượt qua Triệu Vô Lượng và Trịnh Khả Kỳ.

Cuộc tranh tài dĩ nhiên cũng có quy định của nó, cho dù Lý Ngọc có bước vào cảnh giới gì, nhưng hắn đã luyện chế ra được mười viên đan dược cực phẩm, lại còn rõ ràng như ban ngày. Màn nước ở bên ngoài trận pháp nhanh chóng hiện ra một hàng chữ ở vị trí trên cùng.

“Lý Ngọc, mười viên đan dược cực phẩm, năm mươi đường vân.”

Trong cuộc tranh tài luyện đan học đồ này, hắn đã áp chế tuyệt đối, một bước giành giải nhất, trở thành con ngựa đen lớn nhất.

Lúc này, cả trong lẫn ngoài đỉnh Linh Hư, sớm đã sôi trào.

“Không ngờ hắn lại giành giải nhất, tiêu tử này cũng có chút gì đấy, không, là có rất nhiều!”

“Hu hu hu, Triệu sư huynh của ta…”

“Bước vào cảnh giới thần kỳ trong vòng cuối cùng của cuộc tranh tài, vận may của tiểu tư này quá tốt!”

“Phí lời, vận may của hắn mà không tốt, có thể nhận được sự coi trọng của Khương sư muội sao?”

“Ba mươi viên Thông Mạch Đan, ngưỡng mộ thật đấy. Nếu như ta có ba mươi viên Thông Mạch Đan, đã có thể lên được tầng Trúc Cơ rồi…”

Trên linh thuyền đang lơ lửng trong không trung, có vài bóng người đang đứng.

Một nam tử với vẻ ngoài trung niên hỏi người bên cạnh: “Triệu huynh, nghe nói tên Lý Ngọc này không bái sư, huynh có hứng thú nhận hắn là đồ đệ không?”

Hàng năm, người đứng đầu của cuộc thi luyện đan học đồ là đối tượng cạnh tranh giữa các luyện đan sư nổi danh. Khi gặp phải một người vẫn chưa bái sư, dù là luyện đan sư tam phẩm cũng có thể tranh giành, nếu như bồi dưỡng ra được một đệ tử xuất sắc, bọn họ có thể được vinh danh như nhau.

Nam nhân có ba đường vân trên ngực, nghe thế thì lắc đầu, nói: “Đáng tiếc, là một cây giống luyện đan tốt, nhưng thiên phú tu hành lại kém cỏi như vậy, ngay cả tầng Luyện Khí mà cũng phải đi đường tắt. Khi đến tầng Trúc Cơ, với thiên phú của hắn, đến khi nào mới có thể kết đan, tông môn lấy đâu ra nhiều Thông Mạch Đan đưa cho hắn chứ?”

Nam nhân trung niên nghe vậy cũng gật đầu, nói: “Cũng phải, nếu như cùng tu luyện một lúc năm linh mạch, không biết phải đến khi nào thì hắn mới có thể lên được đến tầng Trúc Cơ. Cả đời này, muốn kết thành Kim Đan, e rằng không thể nào. Con đường đan đạo này, cùng lắm chỉ đi đến được nhị phẩm, cho dù có bồi dưỡng hắn lên đến luyện đan sư nhị pẩm cao cấp, cũng không có nghĩa gì lớn lao…”

Tài nguyên của môn phái có hạn, tầng Luyện Khí thì còn ổn, một vài thiên tài, dưới sự chăm bón toàn lực của tông môn, có thể nhanh chóng đạt được tầng Trúc Cơ.

Nhưng ở tầng Trúc Cơ, tốc độ tu luyện sẽ chậm lại, đan dược có thể giúp tu vi tăng lên ở tầng Trúc Cơ cũng phải ở mức tam phẩm. Mà tông môn chỉ có không tới năm mươi người có thể luyện chế được đan dược tam phẩm, cộng với việc nguyên liệu có hạn, đan dược luyện chế ra mỗi tháng cũng vậy, mãi không thể nào đủ để chia cho các thiên tài trong tông môn, càng không thể nào chừa cho một người có thiên phú bình thường, lại còn là kiểu người cùng tu một lúc năm linh mạch…

Trước đây, khi cuộc tranh tài vừa kết thúc, sẽ có rất nhiều luyện đan sư cao cấp đi đến đỉnh Linh Hư để giành người.

Nhưng lần này, khi đối mặt với một người giành giải nhất trong cuộc tranh tài mà chưa bao giờ bái sư, lại không có một ai đưa tay ra.

Có thể thấy rõ, bọn họ đã điều tra qua Lý Ngọc, cho rằng hắn không có giá trị bồi dưỡng quá nhiều, cho dù là luyện đan sư tam phẩm đi nữa, cũng không nắm chắc có thể bồi dưỡng đệ tử đồng tu cả năm linh mạch lên đến được tầng Kim Đan.

Những người có tu vi chưa đạt đến tầng Kim Đan cùng lắm cũng chỉ là những luyện đan sư nhị phẩm mà thôi, mà luyện đan sư nhị phẩm trong Côn Lôn không thiếu, có thêm hắn cũng không nhiều, bớt đi hắn cũng chẳng ít.

Trên linh thuyền, vị luyện đan sư tam phẩm giương mắt nhìn bóng người phía dưới, ánh mắt chợt lóe lên.

Mặc dù ông ấy không có hứng thú thu nhận Lý Ngọc làm đồ đệ, ông ấy lại vô cùng khát khao được biết nguyên nhân gì khiến một luyện đan học đồ như Lý Ngọc lại có thể bước vào giới tiên nhân nhiều lần như vậy, điều này có thể liên quan đến cơ hội giúp ông ấy trở thành tông sư tứ phẩm.

Thậm chí, ông ấy còn nảy sinh ra suy nghĩ muốn tìm kiếm linh hồn của Lý Ngọc.