Mọi chuyện bây giờ đã dần ngã ngũ, Thủy Hoàng Nguyên không tốn qua nhiều công sức liền đem Thập Hoàng Đế đánh bại.
Thiên Hoàng so cùng hắn cũng không chênh lệch bao nhiêu, cũng là một thân Thiên Đạo Thánh Nhân thượng vị lâu năm, hơn hẳn cả Nhật Hoàng. Thế nhưng hắn thì lại không sở hữu chí bảo nhu Thủy Hoàng Nguyên, nên chỉ có thể liều một trận sinh tử, không cách nào nhẹ nhàng hạ gục như Thủy Hoàng Nguyên hắn được.
Thủy Hoàng Nguyên định mở đỉnh ra thu toàn bộ đám người vào trong Huyền Thủy Đỉnh của mình, chấm dứt Sát Kiếp lần này thì đột nhiên từ trên trời phóng xuống một viên tinh thể nhỏ.
Chỉ nghe một tiếng chíu, tay của Thủy Hoàng Nguyên đã bị đánh thủng một lỗ nhỏ. Mặc dù đây chỉ là thương thế của nhục thân, chỉ cần dùng chưa đến ba khắc là có thể khôi phục lại trạng thái ban đầu, thế nhưng một đòn này khẳng định là cực kỳ mạnh.
Không đợi hắn kịp hoàn hồn, trời đang xanh tốt bỗng nhiên nổi gió lên.
Từng cơn rét lạnh bắt đầu kéo tới lũ lượt, đến cả thánh thể như Thủy Hoàng Nguyên, Thủy Hoàng Ngọc cũng không cách nào khiến băng phong thổi qua mà không lạnh, nói chi đến đám Tiên Thiên Thánh Nhân bên dưới.
Cả một đám, ai nấy đều như bị cường giả áp bức, không cách nào hít thở một cách bình thường nói gì đến mà phản kháng trước băng phong này.
Cảm nhận được băng phong, Thủy Hoàng Nguyên nhăn mài nói:
- Cường giả khống chế được cả tự nhiên pháp tắc... Thiên Đạo hắn chắc chắc sẽ không làm cái điều này, vậy chỉ còn một khả năng...
Đúng vậy Du Ly hiện tại đã tới Hạ giới. Nàng ta vẫn như vậy, vẫn là một tuyệt thế mỹ nữ với mái tóc lam bích, trên người khoác lên một bộ tây quân phục đầy uy nghiêm, trên hông giắt thêm một thanh kiếm mảnh làm binh khí.
Siêu Thoát Cảnh Cường Giả theo quy cách chính là khi tiến vào thế giới khác thì tu vi sẽ bị hạ xuống, chỉ có cách đột phá ra khỏi cảnh giới này thì mới có thể chống lại được quy tắc bất di bất dịch này. Thế nhưng Du Ly hiện tại chỉ bằng vào cảnh giới tương đương Siêu Phàm Thoát Cảnh lại có thể tự do tự tại đi vào trong tiểu thiên thế giới, Tu Chân Giới này thật sự quá bất ngờ.
Thủy Hoàng Nguyên không ngờ rằng Du Ly lại có thết trực tiếp tham gia vào trận chiến này. Hơn ai hết, chính hắn từng là người của Chư Thiên Vạn Giới, nên giới hạn của pháp tắc Chư Thiên Vạn Giới này hắn rất rõ, Siêu Phàm Cảnh chính là không cách nào trực tiếp đi vào được, chỉ có thể khích đối thủ của hắn bước ra khỏi chủ thế giới mà thôi.
Thấy biểu cảm bất ngờ này của Thủy Hoàng Nguyên, Du Ly chỉ nở ra một nụ cười lạnh nói:
- Biết kháng cự vô ích rồi, thế thì mau thả đám người kia ra, rồi thuần phục Tụ Giao chúng ta đi. Nếu không đừng trách tại sao đao gươm vô tình, đạn pháo thiếu mắt.
Những từ từ miệng Du Ly thốt ra đều mang uy chấn của một cường giả cách cảnh giới xa xa áp chế, khiến cho đầu của Thủy Hoàng Nguyên choáng váng xoay vòng, tinh thần như bị xiềng xích trói lại, không cách nào khống khoái đối mặt vời nàng ta được.
Thế nhưng áp chế uy hiếp đối với ai thì chứ, chứ đối với Yêu tổ hắn thì vô tác dụng. Thủy Hoàng Nguyên khoác vai Thủy Hoàng Ngọc, giúp nàng đứng dậy, gượng gạo nói:
- Ha ha, hay cho một câu đao gương vô thì, đạo pháp không mắt. Nhưng mà ngươi cũng nên biết Tụ Giao của bọn ngươi hiện tại. Đã bại dưới tay ta rồi, đừng nên kháng cự làm gì.
Thủy Hoàng Nguyên định câu thêm chút thời gian, thể hiện khí phách của mình trước mặt Du Ly, để cho nàng ta thưởng thức một chút. Nhưng băn sô thể ngờ được, là nàng không nói câu thứ hai liền ngưng ra một sợ dậy mảnh bằng băng, đem Thập Hoàng Đế trói lại kéo về phái mình.
Một chiêu này của nàng phóng thu cực kỳ nhanh,m trong thời gian chưa đến nửa khắc thì toàn bộ Thập Hoàng Đế đã được nàng đóng vào một con phi thuyền do băng của nàng ngưng tụ thành gửi về lại đại phi thuyền phái bên trên tinh không vũ trụ của Chư Thiên Vạn Giới rồi.
Thủy Hoàng Nguyên tró mắt nhìn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì liền đã cảm thấy toàn bộ đám người Thập Hoàng Đế đều được cứu ra. Huyền Thủy Đỉnh của hắn cũng bất ngờ vang lên một tiếng chói tai.
Một chiêu của Băng Xuyên Phá Vân vụt một tiếng nhỏ của Du Ly chấn cả hai người vang xa hơn một trượng, hai chân đứng vững cày một đường thật dài trên lớp băng tuyết trắng xóa mà nàng ta tạo nên.
Chứng kiến Thủy Hoàng Nguyên toàn vẹn không bị thương tích như thế Du Ly vô cùng kinh ngạc nói:
- Làm sao có thể, tuy ta chưa tung hết lực nhưng cũng là sáu phần sức rồi. Sao ngươi chỉ là một tên còn chưa đạt đến bán Siêu Phàm lại có thể đỡ được.
Nói rồi nàng nhìn lại thấy một. Cái đỉnh nhỏ bay nhè nhẹ xung quanh người của Thủy Hoàng Nguyên thì hiểu rõ vấn đề. Nàng liền nở ra một nụ cười nói:
- Chính là vật này à? Mệnh thủy tương hỗ cho băng phách của ta, xem như cũng là một món đồ tốt.
Nàng khép bàn tay lại, dùng hai ngón chỉ vào người của Thủy Hoàng Nguyên mà niệm pháp:
- Lục Kết... Pha Vũ Nhục Băng.
Nói xong câu này, Thủy Hoàng Nguyên cảm thấy cơ thể hắn đột nhiên lạnh lên một cách nhanh chóng. Đến cả ý thức cũng trì trệ, không cách nào tự động khống chế thân thể được nữa.
Đây là một chiêu được coi là một trong những hiểm sát chiêu độc nhất của năng lượng Băng, Lục Băng Ngũ Tạng. Nhằm vào nhục thân của người bị thi triển chiêu này, mà hạ nhiệt độ thân thể của bọn chúng đến mức cực điểm, từ đó khiến cho toàn bộ chất lỏng bên trong cơ thể ngưng tụ ra tinh thể băng, đóng băng từ bền rong.
Một chiêu này mặc dù nằng trong phạm vi chịu đựng của Huyền Thủy Đỉnh của Thủy Hoàng Nguyên, thế nhưng Huyền Thủy Đỉnh chỉ có thể chống đỡ ngoại chiêu, không thể nào so với một sát chiêu nhắm vào bên trong như thế này được. Thế nên khi Thủy Hoàng Nguyên trúng chiêu thì số phận của hắn đã được an bài, không thể thay đổi.
...
Nhục thân của Yêu tộc vốn đã là cường đại hơn người rất nhiều, mà Thủy Hoàng Nguyên lại chính là Yêu tổ của Yêu tộc, hiển nhiên nhục thân của hắn nằm ở một phạm trù vô cùng khủng bố. Tuy nhiên khi đứng trước một chiêu này của Du Ly, thì hắn chả khác nào con tôm bị ngạt thở cả, một chút cũng không thể kháng cự được.
Nhưng ý chí của Thủy Hoàng Nguyên lại không cho phép hắn bỏ cuộc, mặc cho từ dưới bụng bắt đầu nhưng ra băng phách của Du Ly, hắn mặc kệ dùng khí tức của mình vận dụng Huyền THủy Đỉnh cùng Đại Đạo Hàm Nguyên Trọng Thủy của mình, phóng xuất ra một chiêu Đỉnh Ngự Giang Hải, đập xuống đầu Du Ly.
Đỉnh Ngự Giang Hải là một chiêu độc nhất của Huyền Thủy Đỉnh. Đem nước Hàm Thiên Trọng Thủy rót vào trong đỉnh. Bởi vì Hàm Thiên Trọng Thủy là một loại nước cực kỳ nặng, cộng thêm sức chịu đựng của Huyền Thủy Đỉnh là vô cùng khủng bố, thế nên một chiêu này xuất ra là đã có thể hơn ức vạn cân, một chiêu chấn vỡ một tiểu quốc gia.
Thấy chiêu số xuất ra, thân thủ của Du Ly liệng nhanh nhạy tránh né, thế nhưng dựa vượt thuật ngự đỉnh đã đạt đến mức nhuyễn nhuyễn tựa lật tay như Thủy Hoàng Nguyên, thì Huyền Thủy Đỉnh cứ nhắn chỗ Du Ly mà lao tới, khiến cho nàng ta không cách nào tránh nén được một chiêu này của hắn.
Biết mình không thể trắng được một chiêu này, Du Ly liền kết ấn ngưng ra Băng Thuẫn, định đem cái sự cứng đăng của băng phách mình chấn ngược lại cái đỉnh này.
Một tiếng công vang lên, tạo ra một đợt sóng khổng lồ, chấn vỡ toàn bộ địa hình dưới chân hai người, chiến cho đất đai của một đại quốc gia cày nát lộn cả lên.
Thực lực quá mức chênh lệch, Thủy Hoàng Nguyên không cách nào có thể chấn vỡ được Băng Thuẫn của Du Ly.
Thế nhưng hắn chỉ chực chờ cái thời khắc này mà dùng Tam Xoa Hải Kích của mình hóa ra sau lưng của nàng ta, một chiêu đâm tới.
Tất nhiên dưới một đòn tiểu xảo như thế này thì Du Ly dễ dàng dùng một tay để mà bắt lấy binh khí của Thủy Hoàng Nguyên.
Khi tay nàng vừa chạm vào kích thì trận pháp Dạ Xoa Hải Đầm liền lập tức xuất ra. Hãm nàng lại trong một nơi, bốn phương tám hướng đều là mặt nước tỉnh lặng.
Thủy Hoàng Ngọc từa phái bên dưới lấy thập mệnh đoản đao của mình ra, liền tiếp ngưng ra mấy trăm vạn chiêu phóng về phái Du Ly.
Du Ly bất ngờ không phản ứng kịp, liền bị hơn trăm con dao găm trúng. Thế nhưng dựa vào thực lực cường đại của mình, đoản đao của Thủy Hoàng Ngọc tựa như cây tăm bằng gỗ đâm vào lớp áo giáp dày, căn bản không cách nào xuyên thủng được.
Du Ly chớp mắt đã không thấy, liền đã vòng ra trước mặt của Thủy Hoàng Ngọc. Nàng nắm lấy cổ nàng ta, vô cảm nâng lên.
Người thi trận bị khống chế, trận này hiển nhiên bị phá, Du Ly lại một lần nữa được đưa về phía Hạ giới.
Chứng kiến nương tử của mình bị địch nhân siết cổ đến mức giẫy giụa như thế, Thủy Hoàng Nguyên nặng nề gào lên:
- Thả nàng ta ra!
Thế nhưng Du Ly như là không nghe thấy tiếng hắn, lạnh lùng một chiêu liền bóp nát đi nhục thân của Thủy Hoàng Ngọc.
Cổ của Thủy Hoàng Ngọc vừa vang lên một tiếng rắc thì từ trong hóc mắt của nàng bỗng trở nên rực sáng, thất khiếu cũng bắt đầu phát sáng lên. Cả người của nàng ta căng phòng lên rồi toạch nổ, chấn văng Du Ly bay hơn một trượng.
Thủy Hoàng Nguyên ở đằng sau nở ra một nụ cười đầy âm hiểm. Chuyện này vốn đã nằm trong tính toán của hắn.
Biết được Thủy Hoàng Ngọc căn bản không cách nào có thể chống lại được Du Ly, hắn đã cùng nàng bàn bạc, đem sự thiếu hiểu biết của Du Ly ra mà đả thương nàng.
Nên biết rằng trong Tu Chân Giới nhục thân tuy quan trọng, thế nhưng không phải là thứ nhất thiết phải có để bảo mệnh. Nên một khi Du Ly giết Thủy Hoàng Ngọc thì nguyên thần của nàng liền lập tức xuất ra rồi sử dụng pháp thuật bạo nổ nhục thân.
Sau khi chấn văng Du Ly thì Thủy Hoàng Nguyên liền truyền âm tới Thủy Hoàng Ngọc hỏi là nàng mau chóng đi đến hắn, để hắn thu nàng vào đỉnh bảo mệnh. Thế nhưng sau mấy hơi thở, Du Ly đã hồi phục lại thần trí của mình, cũng không thấy Thủy Hoàng Ngọc phản hồi.
Thấy lạ thế nhưng Thủy Hoàng Nguyên cũng không bân tâm, vì dù chỉ còn lại mỗi một mình nguyên thần, thì Thủy Hoàng Ngọc cũng có cảnh giới tương đương một vị Tiên Thiên Thánh Nhân trung vị, hắn căn bản không cần quá quan tâm an nguyên của nàng.
Du Ly sau khi đứng dậy liền tức giận nói:
- Chỉ là một con cá, sao dám đánh người như thế hả? Mau giao cái đỉnh đó ra đây!
Thủy Hoàng Nguyên mặc cho chân mình hiện tại đã đóng thành một tảng băng, vẫn cứng rắn cắn răng nói:
- Ngươi giết nương tử của ta, còn dám nói ta giao đỉnh, nếu ta không liều chết với ngươi thì người đời sau sẽ xem thường ta mất.
Nói đến đây bất giác Du Ly nở ra một nụ cười nói:
- Ngươi thấy thế nào? Chứ theo ta ngươi căng bản không hề xem cô ta như vợ mình ha ha. Nếu đã xem như là vợ tại sao trong cái hồ nước kia không cứu cô ta đi, ta tin vào bản lĩnh của ngươi, ngươi hoàn toàn có thể cứu được cô ta khỏi tay ta, thế nhưng ngươi lại quyết định để mặc cô ta đối mặt với ta. Ta thấy ngươi căn bản chỉ quan tâm làm sao giết được ta mà thôi.
Thấy đối phương nhìn ra chân tướng nhanh đến vậy, Thủy Hoàng Nguyên liền âm dùng vận dụng khí tức của bản thân ngưng ra một ám chiêu ngự đỉnh.
Thế nhưng chưa kịp làm gì thì Du Ly đã nhẹ nhàng thuấn di đến chỗ hắn, đoạt lấy Huyền Thủy Đỉnh từ trong bàn tay của hắn dễ như ăn bánh.
Nàng ta nói:
- Ta thấy thứ ngươi thật sự quan tâm chính là trong này chứ gì.