Chương 155: Sát Kiếp (4) Hậu Kỳ

Thập Hoàng Đế sau khi bị nhốt liền xác định được là Hắc Long vương đã vẫn lạc, không còn sinh lực nữa. Thế nên không gần ngại về vấn đề tiền bối bắt nạt tiểu bối, toàn lực tàn sát toàn bộ Yêu tộc trong Thiên Giới.

Không có cao thủ đại năng chống đỡ. Yêu tộc Thiên Giới chỉ như là khúc củi khô tùy tiện là người ta có thể bổ nát.

Hằng trăm ngàn sinh mệnh gào khóc điên cuồng, không cách nào thoát khỏi đao gươm, quyền pháp. Rất nhanh cuộc chiến ở Thiên Giới đã được sát định, Thập Đại Hộ Pháp Yêu Vương không qua khỏi, thân thể bị phanh ra, cho vào một cậu máy ép khô toàn bộ pháp lực của bọn hắn rồi chuyển hành năng lượng, nạp lại chop áo giáp, vũ khí.

Sau khi vũ trang lại đầy đủ, ổn định lại lòng quân thì Thanh Long vẫn như cũ. Nắm giữ chức tương đương với quân sư trong quân đội, hắn liền nghĩ đủ mọi cách để thoát ra bên ngoài.

Tại nơi đây, pháp tắc không hề giống với Tu Chân Giới một chút nào. Nó tuy đơn giản hơn rất nhiều, nhưng không cách nào tìm ra được đầu đuôi, nắm được trọng điểm, thế nên bọn hắn không cách nào có thể truyền tin ra ngoài được.

Điều này khiến cho Thanh Long hắn rất là đau đầu. Thực lực của bọn hắn hợp lực lại cùng lắm chỉ có thể xé rách một cái lỗ cực nhỏ trong không gian giới (không gian pháp tắc của thế giới), căn bản là không cách nào thoát ra được.

Thế nên chỉ còn cách Thanh Long ngồi vặn óc ra suy nghĩ, tìm hiểu về pháp tắc nơi này mà thôi. Mặc dù làm thế thì cực kỳ tốn thời gian, nhưng đó là cách duy nhất hiện giờ. Hắn không thể không làm được.

...

Ở bên ngoài Thủy Hoàng Nguyên nhìn lại thì thấy lệnh bài sinh mệnh của Thập Đại Yêu Vương Hộ Pháp của hắn tan thành từng mảnh.

Nén lại đau thương, hắn đến trước mặt Thiên Đạo chất vấn chuyện Ma La Đầu.

Thủy Hoàng Nguyên hỏi:

- Thiên Đạo, rốt cuộc chuyện này là sao? Rõ ràng tên Ma La Đầu kia đã chết rồi, sao mà ma khí của hắn vẫn có thể lưu lại đám ngươi của Phượng Hoàng nhất tộc bọn ta? Ngươi giải thích kỹ đi!

Thiên Đạo lúc này đang ngồi giữa Trung Hoành Thốn Tâm Phong, là nơi giao thoa giữa Hạ giới cùng Cửu U Đại Địa.

Nghe thấy câu hỏi này của Thủy Hoàng Nguyên, THiên Đạo tỏ vẽ lãng tránh, không quan tâm đáp:

- Sát Kiếp là chuyện vạn thiên vạn biến, dù là ta cũng không cách nào nhìn trước được kết cục được,. Ngươi thân là Thiên Đạo Thánh Nhân, hẳn cũng hiểu biết vạn vật thiên biến mà phải không? Chuyện gì trên đời cũng có thể xảy ra được.

Nhồn thấy biểu cảm nhắm mắt làm ngơ này của Thiên Đạo, Thủy Hoàng Nguyên khẳng định đã có điều gì mờ ám giữa hắn cùng với Ma La Đầu thế nên liền cũng không hỏi nữa, mà trực tiếp rời đi, chỉ để lại một câu:

- Thiên Đạo, ta hỏi ngươi, ngươi rốt cuộc là vì thiên hạ chúng sinh. Hay là sinh mệnh Tam Giới thế?

Thiên Đạo nghe thế không trả lời, cũng khôn phản ứng, chỉ lắng lặng không quan tâm đến Thủy Hoàng Nguyên.

Nhìn thấy Thiên Đạo lảng tránh như thế, hắn liền suy đoán được Thiên Đạo hắn đã tiếp tay cho Ma La Đầu làm một cái việc gì đó vô cùng kình khủng. Tựa như toàn bộ nước bài của hắn đều đặt trên đầu tên ma vương ấy vậy.

Chứng kiến hai đạo bất đồng, một giò thương sinh thiên hạ, một là thiên hạ duy ngã. Thủy Hoàng Nguyên có chút khó chịu, liền rời đi.

Hắn không ngờ là sau trăm vạn năm như thế, mục đích của tên Nhiêu Cổ kia lại tầm thường đến như thế. Thật đáng thất vọng, thật là phụ lòng của hắn.

Thủy Hoàng Nguyên khi rời đi thì thầm nói:

- Nếu ngươi đã như thế, thì thôi ta sẽ tự tìm con đường trong Sát Kiếp này vậy. Sát Kiếp, vạn sự khởi đầu nan, vạn vật thiên biến không thể nào lần trước được

Quay về phòng của mình, Thủy Hoàng Nguyên liền giấu dẹm đi chuyện Hắc Long vương đã hy sinh vì câu kéo thời gian cho Hạ giới với Ngao Hồng, mà lại lừa nàng rằng Hắc Long vương hiện tại vì đã độ qua Sát Kiếp của bản thân, thế nên đã tìm một chỗ nào đó ở trong mảnh không gian tinh không dưỡng thương rồi.

Nhận được tin bình an của phụ thân, Ngao Hồng nhẹ nhõm thở phào một cái. Nàng cảm thấy mình thật thảm hại, trong thời điểm khó khăn đến như thế mà mình lại không thể nào giúp được phụ thân của mình một tay được. Thân là người đứng đầu của tầng trời, nàng tự cảm thấy bản thân đã không làm tròn nghĩa vụ của mình.

Chứng kiến Ngao Hồng như vậy Thủy Hoàng Ngọc định tiến lên, thì Thủy Hoàng Nguyên liền truyền âm cho nàng nói hết cho nàng toàn bộ chân tướng sự việc.

Nghe xong Thủy Hoàng Ngọc vô cùng kinh ngạc, thế nhưng rất nhanh nàng đã thích ứng được. Dù sao đây cũng là Sát Kiếp, sinh tử cũng là chuyện không cách nào tránh khỏi

Thủy Hoàng Nguyên truyền âm nói với Thủy Hoàng Ngọc:

- Ta có thể nhờ nàng thuyết phục tiểu Hồng trong trận tiếp theo ở dưới Hạ giới này không tham gia được không?

Thủy Hoàng Ngọc nghe thế thì vô cùng thắc mắc hỏi:

- Sao thế? Rõ ràng hiện tại tiểu Hồng đã đột phá, đối với chúng ta hiện tại là lực lượng bổ sung vô cùng cần thiết cho Thập Đại Hộ Pháp bây giờ. Sao chàng lại muốn nó không tham chiến như thế?

Thủy Hoàng Nguyên chỉ lẳng lặng truyền âm nói một câu:

- Mọi chuyện đều nằm trong tính toán của ta, ta là nam nhân, nói chuyện với nữ nhân có chút không tiện. Nàng khuyên giúp nàng ta.

Mặc dù vẫn còn thắc mắc, thế nhưng Thủy Hoàng Ngọc vô cùng hiểu tính cách của Thủy Hoàng Nguyên. Hắn đối với việc này hẳn đã cân nhắc rất lâu, thế nên cũng không hỏi nữa mà liền làm theo.

Nếu nói về khoảng bày bẫy giết người thì trong thiên hạ khẳng định Thủy Hoàng Nguyên chính là lão tổ của việc này, đến cả đệ nhất sâu kiến Trần Tuấn thì hắn cũng chỉ dùng một vài chiêu đơn giản là liền có thể bẫy được, nói gì đến những tiểu đệ phía dưới. Còn trong khoảng mị ngôn thì khẳng định trong thiên hạ nương tử của hắn chính là đệ nhất, lời nói của nàng còn có thể mê hoặc cả thiên địa không có linh trí nữa, nói gì đến sinh linh.

Thế nên rất nhanh Ngao Hồng đã bị Thủy Hoàng Ngọc thuyết phục không tham chiến nữa, mà nhảy thẳng và Huyền Thủy Đỉnh của Thủy Hoàng Nguyên. An toàn trong đó mà tu luyện tiếp tầng tiếp theo của pháp quyết Kích Mạch.

An bài xong Ngao Hồng thì Thủy Hoàng Nguyên nắm tay Thủy Hoàng Ngọc đi ra một dòng sông gần đó mà bắt đầu song tu, tạo lập hộ pháp trận.

...

Trải qua hơn chục năm thì Thanh Long cũng đã khám phá được hết được toàn bộ pháp tắc tại nơi này.

Khi đã hiểu toàn bộ trận thì pháp cực kỳ dễ. Hắn liền dùng nhiều thiết bị nhỏ tựa như cờ để bày trận trong Tu Chân Giới, gây ra vô số sóng âm với tần số cực kỳ thấp. Cuối cùng sau mười tiếng phát liên tục thì tin nhắn báo đại hung đã truyền đến tay Du Ly.

Du Ly nhận được tin nhắn này thì có chút bất mãn. Nàng đối với cách làm việc của Thập Hoàng Đế lần này cực kỳ không hài lòng. Thế nhưng dù sao vẫn là thủ hạ của nàng, dù có phế vật đến mức nào cũng là người của nàng, mà nàng từ trước đến nay chưa bao giờ bạc đãi người theo phe mình cả.

...

Tại Hạ giới, Thiên Đạo nhìn lên trời, một cảm giác ớn lạnh truyền từ sóng lưng của hắn ra khắp cơ thể. Tựa như một con cự thú đang rình mò hắn vậy, đáng sợ, hồi hợp cực kỳ.

Một hình ảnh nhỏ bé xuất hiện trước tinh không vũ trụ. So với trời xanh thì bóng hình của nàng ta chỉ như là một chấm nhỏ mà thôi, thế nhưng nàng ta chỉ cần nhấc nhẹ tay lên mà thôi, là đến cả trời xanh cũng phải nghe theo lời của nàng ta ngưng tụ lại thành một cái cầu thang, để nàng ta bước xuống.

Đi đến chỗ Thiên giới lúc trước đã từng tồn tại sừng sững giữa mảnh thiên địa này, Du Ly nhẹ nhàng rút kiếm ra chém một nhát, rạch một đường mở ra một cái thống đạo cực kỳ to, nối thông giữa lĩnh vực của Hắc Long vương và Tu Chân giới.

Chớp lấy thời cơ thông đạo vẫn còn mở rộng. Đám người Thanh Long liền dùng phi thuyền mở hết tốc lực mà thuấn di ra khỏi tiểu thế giới đó.

Hộ giá xong đám người Thanh Long, Du Ly chỉ kịp nhìn cái tiểu thiên thế giới này một lát. Khi này đôi mắt lam ngọc của nàng quét trúng nam nhân trung niên ở phái dưới thì dừng lại.

Nam nhân này nhìn tưởng chừng cũng đơn giản như là cái tên Nhiêu Cổ mà nàng miễu sát lúc trước, thế nhưng ẩn sâu bên trong hắn lại khiến nàng có chút bối rối.

Nhưng thời gian đã không còn nhiều, pháp tắc tại nơi đây bắt đầu xâm nhập vào ngoại thể của nàng rồi. Nếu nàng không nhanh chóng rời đi, khẳng định một thân tu vi hơn trăm vạn năm của mình sẽ ra đi oan uổng mất.

Du Ly quay người lại liền biến mất.

Áp bức khủng bố bị biến mất, Thủy Hoàng Nguyên cuối cùng cũng có thể hô hấp một cách dễ dàng.

Hắn cảm tháng nhìn về Du Ly nói:

- Không ngờ bao năm ta chưa đi ra khỏi nơi này, trong Chư Thiên lại diễn biến nhiều như thế. Một hạt giống tốt như thế lại chỉ ở trung đại thế giới mà không có huyễn đại thế giới thu nhận, quả là đáng tiếc.

Biết được thực lực của đối thủ của mình, dù không thể nào thủ thắng được, nhưng khả năng phản kháng thì vẫn có. Thủy Hoàng Nguyên tự tin vào khả năng của mình, hoàn toàn có thể thủ đến tận cùng của Sát Kiếp. Chỉ cần độ qua lần này, khẳng định Chư Thiên Vạn Giới chắc chắc sẽ xuất thế thêm một huyễn đại thế giới!

...

Sau khi trở ra được khỏi không gian pháp trận của Hắc Long vương. Đám người Thập Hoàng Đế liền chuẩn bị cho đại kế hoạch chiến tranh Hạ giới của mình.

Trận chiến này đối với bọn chúng là vô cùng quan trọng. Chiếm được Hạ giới, biểu trưng chiếm được toàn bộ thiên cơ của Tu Chân Giới, dù Cửu U Đại Địa có cường đại hơn cả đám người của Hỗn Độn giới đi chăng nữa, thế nhưng nếu Hạ giới bị chiếm thì khẳng định không cách nào có thể lật được thế thua được.

Lấy Thiên giới làng đại bản doanh, đám người Tụ Giao thế giới bây giời đã có thời gian để nghiên cứu về cách thức tu luyện tại nơi đây.

Ở những vị diện khác nhau, có những cách phát huy sức mạnh khác nhau. Không có nơi nào là giống nơi nào cả, nên thực lực không cách nào phát huy hết được, chỉ có cách thích nghi với pháp tắc nơi đấy thì toàn lực mới có thể phát huy hết được.

Lấy được vô số xác của Yêu tộc, đám người Tụ Giao thế giới liền trong mấy năm mà tìm ra cách hấp thu nhật nguyệt tinh hóa, giản huyền hóa linh của đám người Tu Chân.

Toàn bộ lực lượng của bọn hắn bây giờ hoàn toàn có thể phát huy y hệ như lúc ở Tụ Giao thế giới.

Thủy Hoàng Nguyên cũng biết chuyện này. Hắn cũng tính được nếu ở hạ tầng thì không cách nào có thể chống lại được đám người Tụ Giao thế giới. Dù sao bọn chúng cũng là người của trung đại thế giới, cao hơn bọn hắn đến một cấp bậc, nên không cách nào có thể so cùng bọn chúng được.

Chuyện này, hắn chỉ có thể hy vọng là Thiên Đạo có thể có giải pháp mà thôi, còn Thủy Hoàng Nguyên thì bó tay chịu trói, không thể làm gì được.

...

Hơn trăm ngày trôi qua, tại Hạ giới đã hơn trăm năm. Toàn bộ thần kinh của tu sĩ, Địa Tiên, Thiên Tiên, Tổ Tiên, Thánh Nhân ở dưới Hạ giới đều được đẩy lên đên mức cao nhất.

Ngày nào bọn hắn cũng liều mạng tu luyện, đột phá, chỉ mong là trong Sát Kiếp lần này có thể nắm được một tia sinh cơ mà thôi. Hiện tại đây chính là thời khắc để chứng minh điều đó.

Y hệt lần vớ Thiên Giới, đám người của Thanh Long xuất hiện với thanh thế vô cùng phô trương. Cả một bầu trời đều bị dăn kinh kín với phi thuyền cao ngạo phía trên cao. Những ánh đèn xanh đỏ chiếu ra khiến cho cả đám người nhà quê phía dưới lóa hết cả mắt.

Chứng kiến công nghệ, thực lực của đối phương hơn hẳn mình, nhiều tu sĩ đã lùi bước, chần chừ tiến lên.

Chứng kiến sự hèn nhát đó của đám đồng đạo, Diệp Nguyên Khôi thân là một trong những tạp dịch đệ tử của Trần Tuấn liền đứng ra, cầm theo Bổ Thiên Thần Phủ giơ về phía đám người Tụ Giao thế giới.

Hắn hùng hồ nói:

- Mấy tên nhãi, mau hạ chiến thuyền xuống! Nếu không thì ta bổ xuống một phủ đem toàn bộ các ngươi đánh bẹp dí!

Một tên phi công thấy những lời nói này của Diệp Nguyên Khôi có chút chứng mắt, liền ấn nút, đem linh lực phản năng lượng ngưng tụ ở nồng pháo mà bằng đơn một cái về phái hắn.

Để không làm ảnh hưởng đến kế hoạch của Thủy Hoàng Nguyên, Diệp Nguyên Khôi không đứng ở đó mà chờ đạn, mà trực tiếp phóng tới, đem Kim Cương Cự Nhân quyết của mình xuất ra. Hóa thành một người khổng lồ cao hơn ngàn trượng, vung một phủ đem cái cột tử quang đó đánh nát.

Hắn hùng hồ nói:

- Chỉ có thể thôi sao, lên hết cho ta!

Nghe nói như thế Trương Thuẫn, vốn là một tiểu đoàn trưởng cảm thấy vô cùng xúc phạm. Hắn khoác lên người một bộ cơ giáp đỏ sẫm bao hết cả người, chỉ chừa lại phần đầu, bước ra phô thuyền rồi nhảy xuống.

Vụt một cái, hai chân hắn mở ra động cơ, vẽ một đường dài trên không trung, bay đến mặt Diệp Nguyên Khôi.

Trương Thuẫn vung quyền thẳng, dưới cỗ tay của hắn mở ra thêm một cái động cơ gia tắng thêm sức mạnh của quyền.

Đoàn một tiếng, một quyên nhỏ xíu thế mà mang uy lực của một khẩu đại bác bắn thẳng vào mặt Diệp Nguyên Khôi. Khiến cho hắn ta mặc dù sở hữu thân thể Kim Cương bất hoại, cũng cảm thấy đau nhói, lùi lại mấy bước.

Quả nhiên là không thể coi thường đám người này.

Diệp Nguyên Khôi lau đi cái mũi xước máu của mình, cười khẩy nói:

- Hóa ra tướng lĩnh chỉ có như thế. Nguyên Khôi ta đây lúc trước chính là cái bao tập đánh của Phạm tông chủ. Làm sao mà mấy quyền nhỏ như kiến này có thể làm cho ta đau được!

Nghe thấy lúc trước Diệp Nguyên Khôi hắn từng làm bao cát cho Phạm Linh Nhi, cả một đoàn tu sĩ dưới Hạ giới đều thầm tôn hắn trâu bò.

Phạm Linh Nhi là ai cơ chứ? Đại yêu nữ ma đầu chuyển thế có ai mà không biết? Có thể sống sót dưới đấm tay của nàng chính là niềm vinh hạnh của cả dòng tộc này ngươi rồi.

Tất nhiên là danh tiếng của đại yêu nữ ma đầu Phạm Linh Nhi, Trương Thuẫn chưa từng nghe tới, thế nên liền xúc phạm nói:

- Phạm tông chủ? Yếu như kiến? Có lẽ ngươi chưa thưởng thức toàn bộ lực lượng của ta nên mê sảng nói bậy rồi! Ta nói cho ngươi biết, các ngươi thân chỉ là tiểu thiên thế giới, suy cho còn kém ta hơn mấy bậc. Phạm tông chủ của ngươi dù có cường đại đi chăng nữa, cung không cách nào chịu được một quyền của ta đâu.

Diệp Nguyên Không nghe thế cũng không dám tranh luận. Tên này cùng lắm chỉ là cấp bậc Đại La Kim Tiên mà thôi. So với Phạm Linh Nhi lúc trước chỉ là một Địa Tiên còn kém rất xa.

...

Đánh lui được Diệp Nguyên Khôi, Trương Thuẫn thế mà phất lên tín hiệu toàn đội của hắn lao lên không kích. Bên dưới hằng trăm cỗ chiến cơ từ dưới đất chui lên, đùng đoàn kéo thành một dày dài. Hàng trăm vạn chiến khôi lỗi được thả ra, bao ngập khắp một phần ba cái đại lục.

Uy nghiêm này thật là quá mức bá đạo.

Bất quá, ở Tu Chân Giới không giỏi chơi phối hợp tác chiến như thế này, mà bọn hắn chở giỏi chơi một thứ, đó chính là lập trận.

Thủy Hoàng Nguyên ngưng tụ ra Tam Xoa Hải Kích của bản thân dậm xuống một cái. Xuyng lực chấn quanh khiến cho mười sáu Kiếp Nguyên Kỳ được ẩn giấu ở sâu trong lòng đất trồi lên.

Kiếp Nguyên Kỳ là một trong những tuyệt bảo ở trong Tu Chân Giới, nó là một cái cây cờ cao hơn tám trượng, lá cờ màu xanh, ở giữa có khắc Kiếp ấn. Nó là một tuyệt thế bảo vật kể cả tam đại tộc, Yêu tộc, Nhân tộc, Ma tộc đều cũng phải ao ước có được nó. Có được một cái Kiếp Nguyên Kỳ, biểu trưng cho một loại bảo vật tuyệt thế vô song, dù gặp địch nhân trăng hằng mình một đẳng cấp như là tiên nhân với phàm nhân cũng có thể dễ dàng miễu sát được.

Tuy có tu luyện, thâu tinh hấp nguyệt thế nhưng thời gian tu luyện quả thực quá gấp rút, Thanh Long chỉ có thể hiểu sơ về luyện khí chế đan mà thôi, còn cầm kỳ khống trận nếu không có cảm ngộ cùng với ngộ tính cực cao, thì đến đọc chữ trong trận pháp cũng không cách nào hiểu được nói gì đến hiểu được trận.

Hiển nhiên là Thanh Long cũng không phải là người có ngộ tính phù hợp với trận pháp. Hắn chỉ là một thần tiên trong thế giới luyện khí, chế bảo mà thôi, cầm đan chỉ hiểu một chút, còn kỳ trận thì mịt mù không cách nào hiểu được.

Ngược lại với hắn thì Thủy Hoàng Nguyên lại cực kỳ am hiểu trận pháp. Có thể nói trong thiên hạ, người có thể hơn hắn về trận chỉ có một người Trần Tuấn mà thôi, đến cả Thiên Hoàng còn thua hắn nửa bậc.

...

Đúng như kỳ vọng của Thủy Hoàng Nguyên, Thanh Long không hiểu trận nên không ngăn cản quân mình tiến vào trận.

Đám người Tụ Gió thế giới này vừa bay, đi, chạy trúng trận đều cảm thấy không gian đột ngột thay đổi.

Bọn hắn không hiểu tại sao là mình đang ở trên mặt đất, thế nhưng bây giờ đang chìm xuống nước.

Ở trong nước vừa sâu vừa tối, căn bản không cách nào đưa tay lên mà nhìn thấy bàn tay mình. Trong tình trạng đó, dù có chết cũng không có qui có thể cứu được.

Đám chiến khôi lỗi thì khi bước vào trận pháp liền bị chập mạch. Dữ liệu bị làm nhiễu bởi vô số linh lực nhỏ, làm cho bọn chúng trời thành một đống sắt vô tri.

Đám người bộ binh đang bơi thì đột nhiên cảm thấy sát khí từa phái sau. Hóa ra đó chính là Lũ Ngư, một chủng cá có bốn cái râu trên miệng từ thời hồng hoang vô cùng hung dữ, kể cả với đồng tộc của mình. Nó gặp rồng ăn rồng, gặp lân ăn lân, không kể mặt bất kỳ ai cả.

Thấy một con cá to hán mấy vạn cân, đám người tiểu quân đoàn liền tức tốc mở ra hết động cơ công suất mà chạy thoát. Thế nhưng, Lũ Ngư chính là Thánh Nhân ở biển. Nó há mồm ra hút một cái, là toàn bộ cả một tiểu binh đoàn hơn trăm ngàn người nằm gọn trong bụng nó.

Những chiếc phi cơ liền chuyển sang chế độ lặn nước, dốc hết sức tốc lực chạy thoát. Thế nhưng tại Kiếp Nguyên Kỳ lập trận này, toàn bộ có hợm trăm con Lũ Ngư, mà mỗi con lại có một tốc độ rẽ nước còn cao cường hơn cả Thủy Long của Long tộc, thế nên chẳng đi được dăm bước liền biến thành mồi ngon nằm gọn trong bụng của nó.

...

Lấy được đầu của đoàn quân tiên phong, đám người Tu Chân Giới liền chiếm dược thiên cơ thuận lợi tiến lên.

Cả một rừng phi kiếm được xuất ra. Bên trong đó còn có vô số loại pháp bảo phi hành kỳ lạ như Ngọc Tỳ, Hồ Lô.

Tiên Nhân tự nhiên là có cả khống vũ đạp vân chỉ huy toàn đội phi kiếm phía sau. Cả một đám người theo chiến thuật của Thủy Hoàng Nguyên kết thành một trận, Cầm Phi Trận.

Cầm Phi Trận ày có một điểm phi thường đó chính là tự hạn chế tốc độ phi hành của bản thân, thế nhưng người nắm giữ trận lại chiếm được một cỗ sát cơ vô cùng lớn. Tuy phi hành chậm chạp, thế nhưng đối phương chỉ có quay lưng về phía người thi trận, không cách nào quay đầu lại được.

Thế chạy không thể công. Cầm Phi Trận này là lấy trong từ gia súc gia cầm, xem đối phương như là gà vịt, dù gà vịt có nhanh đi chăng nữa cũng bị xẻ thịt nấu canh mà thôi.

Đoàn người Tụ Giao thế giới bị đánh phủ đầu liền không cách nào chống cự lại đượcthế nên dẫn đến cảnh tù binh hơn vạn, tử binh trăm ngàn.

Diệp Nguyên Khôi chớp lấy thời cơ vận dội tốt đa phép Cự Nhân Hóa Hình, biến thành một cự nhân cao hơn vạn ức trượng, chân đạp thiên địa, tay thâu nhật nguyệt, nhãn quang tựa tinh, tóc mai tựa cột.

Đây là một trong những phép khủng bố nhất của Kim Cương quyết của Trần Tuấn. Hắn dựa theo trường đoạn Tôn Ngộ Không giao chiến với Nhị Lang Thần mà tạo nên cái phép này.

Thế nhưng Trần Tuấn lại không biết rõ lai lịch của phép cự nhân hóa hình này. Phép này trong truyện hồng hoang chính là phép của Bàn Cổ tạo nên, hắn chính là dùng phép này để tách trời cùng đất ra, đạt đến trình độ dệt đất may trời, uy lực vô cùng khủng bố.

Với một phép Cự Nhân hóa hình ngày, cộng thêm Bổ Thiên thần phủ trong tay, Diệp Nguyên Khôi không khác gì cái tên tạo nên thời kỳ hồng hoang, uy lực bổ xuống một phủ, đem toàn bộ một nhánh lớn của đám người Tụ Giao thế giới đánh thành tro bụi.

Trong mắt Diệp Nguyên Khôi hiện tại gần như không có đám người Tụ Giao thế giới, trong mắt hắn chỉ có một đám bụi nhỏ mà thôi. Chỉ cần hắn hắt hơi là cũng liền cso thể thổi bay được cái đám bụi này.

Chứng kiến một thân thể còn to hơn cả một tinh cầu như thế thì đám người Tụ Giao cự kỳ sợ hãi, gần như dám tiến lên.

Làm sao mà một đám sâu kiến ở tiêu thiến giới lại có năng lực phóng to đến từng bậc này?! Rõ ràng đây chính là chèn ép người khác mà!

Phép Cự Nhân Hóa Hình cực kỳ bá đạo, dựa vào thân hình của mình cũng có thể vượt cấp giết địch. Mặc cho kẻ thù có tu vi cao như thế nào đi chăn nữa, thế nhưng dính phải một đòn này của Diệp Nguyên Khôi cũng phải hồn siêu phách tán mà thôi.

Trước tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc như thế, Thanh long không mảy mai biểu lộ cảm xúc. Hắn nhẹ nhàng nói:

- Cực Phủ Hoàng Đế, Thiên Phủ Hoàng Đế, nhò hai người rồi.

Hoàng Nhật, Mai Châu đứng phái sau không nói một lời liền biến mất.

...

Khi Diệp nguyên Khôi chuẩn bị bổ xuống một phủ kết thích Sát Kiếp lần này thì đột nhiên hẳn cảm nhận được cỗ lực lực lượng vô cùng khủng bố.

Nhìn xuống hắn thấy một nhân ảnh cự đại lực lực, tay cầm cự phủ, tóc ngắn vàng hoe.

Tuy so cùng với Diệp Nguyên Khôi trùi Nhật Hoàng không là gì, thế nhưng nếu so giới chúng tiên bên dưới hắn chính là cự nhân đầu độit rời chân đạp đất, không ngại bất kỳ ai.

Diệp nguyên Khôi cố gắng phát lực, thế nhưng bàn tay của Nhật Hoàng kìm chặt lấy phủ của hắn khiến cho hắn không cách nào tiến thêm về đoàn người T ụ Gối thế giới.

Mai Châu nhẹ nhàng đứng bên cạnh Diệp Nguyên Khôi ngưng tụ ra kiếm khí màu đỏ sẩm. Một chiêu Bán Nguyệt trảm, tranmr ra một dường cong tuyệt mĩ xuyên qua vai của Diệp Nguyên Khôi, cắt đứt một cánh tay của hắn.

Diệp Nguyên Khôi bất ngừ thụ thương thì liền hóa nhỏ trở lại thành nhân hình bình thường. Hắn kinh ngạc nhìn Mai Châu mà thầm nghĩ, rốt cuộc nàng ta là loại quái vật gì vậy? Trên thiên hạ không mấy ai có thể gây xước cho Kim Cương thân của hắn, mà bây giờ chỉ bằng vào một nữ nhân trước mặt liền có thể chém cụt một tay của hắn, thật sự như thế cũng quá là kinh người rồi!

Tất nhiên là Diệp Nguyên Khôi chưa từng thử qua sự khủng bố của Thiên Đạo Thánh Nhân, người đã khống chế toàn bộ pháp tắc, tiềm cận với siêu thoát khỏi thế giới nên hắn vô cùng kinh ngạc về thực lực của Mai Châu.

Còn Thủy Hoàng Nguyên thông qua hai trận ở Thiên giới cùng Hỗn độn giới cũng thấy sự kinh khủng của đmá ngời này. Mặc dù Thiên Hoàng hoàn toàn có thể áp chế được Thập Hoàng Đế, thế nhưng ở đằng sau hắn chính là sử dụng cấm pháp để mà thi triển mới có thể đánh ngang tay như vậy được. Nên Thủy Hoàng Nguyên vô cùng cẩn trọng.

Hắn thở dài nói:

- Cuối cùng hậu kỳ Sát Kiếp bắt đầu rồi.

...

Ở Cửu U Đại Địa, toàn bộ Ma tộc, Tà tu như rắn mất đầu, không dám xung pha trận mạt chỉ có thể lủi thủi ở trong một góc của hệ thống Thiên Đạo Luân Hồi mà thôi.

Bất chợ một giọng cười quen thuộc vang lên:

- Các ngươi chuẩn bị quay trở về Hạ giới chưa?