Vực diện Thiên Ma có mười lăm Đại Thần thì đương nhiên cũng có mười lăm siêu cấp đại thế lực. Phía đông là phạm vi thế lực của Ma Cuồng Đại Thần, Vực Ngoại Thiên Ma bên này gọi là Cuồng Cảnh. Trong Cuồng Cảnh chia mười tiểu cảnh do mười vị đại thống lĩnh bá chiếm.
Ma Cuồng Đại Thần đột nhiên chết, Cuồng Cảnh rối loạn, chín đại thống lĩnh dẫn dắt nhiều cường giả Vực Ngoại Thiên Ma xông vào Hồng Cảnh, lấy đầu phản tặc Ma Hồng và toàn bộ tộc nhân, để lại Hồng Cảnh càng rối ren hơn.
Nhưng mà!
Chỉ nửa tháng trong Hồng Cảnh đột nhiên xuất hiện một đệ tử hoàng tộc đến từ Địa Ngục Hải, Ma Lang. Một người một ngựa càn quét hơn một nửa Hồng Cảnh, mắt thấy Ma Lang sắp thống nhất Hồng Cảnh.
Hồng Cảnh biến dị khiến chín cảnh khác chú ý nhưng không ai ra mặt can thiệp, bởi vì bọn họ bận rộn. Tuy Ma Cuồng Đại Thần đã chết nhưng sẽ không có Đại Thần đến nuốt Cuồng Cảnh. Bởi vì thế lực các Đại Thần sàn sàn như nhau, một khi có người quá cường đại sẽ bị Đại Thần khác liên hợp chèn ép.
Cho nên lĩnh chủ Cuồng Cảnh chỉ có thể là thống lĩnh trong Cuồng Cảnh đảm nhiệm. Chín đại thống lĩnh rất hào hứng. Có ai không muốn làm đại ca? Ai mà muốn quỳ dưới chân người khác, hôn chân kẻ đó? Thế nên bọn họ bận rộn, vội vàng câu tâm đấu giác, vội vàng liên hợp Đại Thần khác, vội vàng tranh đoạt vị trí lĩnh chủ.
Thiên Ma Vương theo sau Tiêu Lãng đã lên đến sáu mươi, Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp thì gần ngàn. Còn Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp, trung cấp thì Tiêu Lãng lười mang đi, tốc độ quá chậm, lực công kích quá yếu, không lọt vào mắt hắn.
Giờ phút này, Tiêu Lãng đang xông hướng một bộ lạc tạn cùng phương nam, đó là bộ lực cường đại cuối cùng trong Hồng Cảnh. Nơi đó Ma Tuyết từng ngụ ở, cũng là chỗ Tiêu Lãng lần đầu tiên xuất hiện tại vực diện Thiên Ma.
Nơi ấy... Có con đường đi Thiên Châu.
Tiêu Lãng rất hưng phấn và hồi hộp.
Không phải hồi hộp vì chỗ đó có hơn hai mươi Thiên Ma Vương canh giữ mà bởi vì chỗ đó có Thiên Ma Tinh Ma Cuồng Đại Thần để lại, có thể làm Tiêu Lãng lộ thân phận.
Tiêu Lãng biết được toàn bộ tình hình Hồng Cảnh từ đám Thiên Ma Vương bị hắn thu phục, cũng biết vị trí chính xác của Thiên Ma Tinh. Khi Tiêu Lãng đến bộ lạc này đã không hành động ngay mà khiến đại quân Thiên Ma Vương sau lưng bao vây bộ lạc, khiến một Thiên Ma Vương đi vào khiến bộ lạc Vực Ngoại Thiên Ma quy thuận.
- Nếu mấy Thiên Ma Vương này có thể mở đường hầm đó thì tốt biết mấy. Vậy thì ta có thể về Thiên Châu ngay, mang theo một đám Thiên Ma Vương dễ dàng đập nát Diệt Hồn, Thanh Mộc Ngọc, Vọng Nguyệt các chủ rồi.
Tiêu Lãng đứng trên một ngọn núi lớn nhìn bốn phía đông đúc Vực Ngoại Thiên Ma cường đại, lòng nóng cháy. Tiêu Lãng tưởng tuợng nếu mang năm trăm Thiên Ma Vương quay về Thiên Châu sẽ là tình hình như thế nào? Đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Thanh Mộc Ngọc, Vọng Nguyệt các chủ, hai người Diệt Địa sứ giả, Diệt Nhân có sợ đến tè trong quần không?
- Cô dát cô dát!
Một Thiên Ma Vương nhanh chóng lao ra khỏi dãy thổ bảo đằng trước, rõ ràng các Thiên Ma Vương bên trong không chịu tuân phục. Tuy số Thiên Ma Vương này không thuộc tộc Ma Tuyết nhưng là thuộc hạ trung thành của nàng, sẽ không đồng ý quy thuận một đệ tử hoàng tộc đến từ đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Thanh Mộc Ngọc, Vọng Nguyệt các chủ, hai người Diệt Địa sứ giả, Diệt Nhân.
Tiêu Lãng vung tay, khiến tàn hồn của Tà Chủ thay mình hét to một tiếng:
- A lỗ!
Toàn bộ Thiên Ma Vương, Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp hành động, chen chục xông lên san bằng thổ bảo đằng trước.
Tiêu Lãng không như mọi khi xông lên tuyến đầu, tuy hắn không e ngại Thiên Ma Vương trong bộ lạc nhưng bên trong có một viên Thiên Ma Tinh. Nếu thân phận bị lộ là Tiêu Lãng sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ! Tiêu Lãng khiến tàn hồn của Tà Chủ luyện hóa một Thiên Ma Vương, các Thiên Ma Vương khác thì không bị gì. Hồn lực của tàn hồn của Tà Chủ quá yếu, căn bản không thể luyện hóa tất cả Thiên Ma Vương. Một khi Tiêu Lãng bị lộ thân phận thì toàn bộ Vực Ngoại Thiên Ma sẽ bạo động.
Sáu mươi Thiên Ma Vương, gần ngàn Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp từ bốn phương tám hướng ùa hướng thổ bảo, chiến đấu gay cấn. Thổ bảo bị san bằng từng mảnh, máu đen của Vực Ngoại Thiên Ma văng khắp nơi, tanh hôi làm người buồn nôn.
Tiêu Lãng đứng lạnh lùng nhìn đằng trước, kiêu ngạo mà cô độc. Không phải Tiêu Lãng cố ý đứng làm dáng, hắn âm thầm khống chế thảo đằng thần hồn màu lam tìm Thiên Ma Tinh rồi khiến nó phá hư.
- Tìm được rồi!
Con ngươi Tiêu Lãng co rút, Tiêu Lãng dễ dàng tìm thấy một viên tinh thạch đỏ như máu trong thổ bảo. Bên ngoài thổ bảo là một cái hố đen thui, đó là đường hầm đi Thiên Châu. Ngoài hang vốn có mười Thiên Ma Vương, mấy trăm Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp canh giữ giờ đã bị đại chiến hấp dẫn.
Nhưng mà...
Ngoài thổ bảo có hai Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp canh giữ, bên ngoài đại chiến leo thang mà hai Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp vẫn canh giữ chặt chẽ không rời một bước.
Tiêu Lãng do dự. Nếu trong khoảnh khắc thảo đằng thần hồn màu lam không thể phá hủy nó ngay, bị Thiên Ma Tinh dò xét được rồi đánh động hai Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp thì rắc rối to.
Vù vù vù vù vù!
Đang lúc Tiêu Lãng do dự thì thảo đằng thần hồn màu lam tự hành động bắn vọt hướng Thiên Ma Tinh. Thiên Ma Tinh lấp lánh ánh sáng đỏ chói mắt.
- Nguy rồi!
Tiêu Lãng nhích người reạch phá không gian, dùng tốc độ nhanh nhất lao hướng thổ bảo có Thiên Ma Tinh. Thảo đằng thần hồn màu lam quấn quanh Thiên Ma Tinh, hai Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp biến sắc mặt, biết đây là sinh vật dị vực diện. Nếu hai Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp hét to lên thì mọi chuyện xong đời.
Khiến Tiêu Lãng mừng như điên là...
Hai Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp không hét to lên mà điên cuồng xông hướng thổ bảo, chúng muốn bảo vệ Thiên Ma Tinh, giết thảo đằng thần hồn màu lam. Thiên Ma Tinh là chí bảo Ma Cuồng Đại Thần để lại, hai Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp có phản ứng như thế cũng là bình thường.
Thân thể Tiêu Lãng hóa thành tàn ảnh bay đi, lại bị một Thiên Ma Vương ngăn cản.
Tiêu Lãng hét lên:
- Cút!
Tiêu Lãng vận chuyển chiến kỹ Thiên Ma, dùng lực lượng mạnh nhất lao vào Thiên Ma Vương.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thực lực của Tiêu Lãng cực kỳ mạnh trong Thiên Ma Vương, đơn độc đối chiến với một Thiên Ma Vương càng khỏi phải nói. Ngực Thiên Ma Vương bị trúng một đấm, ngực hõm vào. Tiêu Lãng không e ngại Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, trung cấp xông hướng mình, bay nhanh tới thổ bảo phía xa.
Bộp!
Trong thổ bảo, Thiên Ma Tinh bị thảo đằng thần hồn màu lam đâm thủng vỡ thành nhiều mảnh, biến thành cục đá vô dụng. Thảo đằng thần hồn màu lam không rút về mà rít gào lao hướng hai Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, muốn quấn chúng rồi cắn nuốt.
Tiêu Lãng thông qua thảo đằng thần hồn màu lam cảm ứng được tình hình trong thổ bảo, mừng như điên:
- Tốt!
Tiêu Lãng lao vọt vào thổ bảo, ***ng vỡ thổ bảo. Hai Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp muốn trốn nhưng bị hai đấm đập vỡ sọ.
Thiên Ma Tinh bị phá, hai Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp biết nội tình đã bị giết. Tiêu Lãng không kiêng nể gì xông ra ngoài, khiến tàn hồn của Tà Chủ dùng tiếng Vực Ngoại Thiên Ma rống to:
- Khốn kiếp, thế nhưng dám can đảm phá hư Thiên Ma Tinh của Ma Cuồng Đại Thần? Hỏi một câu cuối, có đầu hàng không? Nếu không đầu hàng thì giết chết không tha!
Thiên Ma Vương bên ngoài ngẩn ra, không kinh khủng, hoảng loạn bao nhiêu. Ma Cuồng Đại Thần đã chết, Thiên Ma Tinh của gã có bị phá hủy cũng không có gì là ghê gớm.
Hai bên lại huyết chiến nhưng có Tiêu Lãng tham gia, thế cục nhanh chóng nghịch chuyển. Sau khi Tiêu Lãng trọng thương năm Thiên Ma Vương thì toàn bộ sợ hãi đầu hàng.
Tiêu Lãng nhìn tộc Vực Ngoại Thiên Ma quỳ rạp dưới đất, hắn thở hắt ra nhìn cửa hang tối đen phía xa, lòng sục sôi. Tiêu Lãng cách đường về Thiên Châu gần thêm một bước.