Chương 922: Thống nhất Hồng Cảnh.

Tiêu Lãng buồn bã chán chường ngồi trên mặt đất, chịu bó tay.

Thiên Ma Thần sẽ giúp Tiêu Lãng mở ra đường hầm không? Đáp án là không. Nếu Thiên Ma Thần để ý một Thiên Châu nho nhỏ thì Thiên Châu sớm bị nghiền mấy trăm lần rồi.

Thiên Châu chẳng những không có Tử Thánh Thạch mà còn bị một cường giả phong ấn, không có linh khí hỗn độn. Dù Thiên Ma Thần biết chỗ này cũng không thèm để ý. Rõ ràng Vực Ngoại Thiên Ma xâm nhập Thiên Châu là do ý của Ma Hồng, phụ thân Ma Tuyết muốn mở rộng lãnh thổ.

Tìm năm trăm Thiên Ma Vương? Có thể không?

Đừng nói là Tiêu Lãng, dù là Ma Hồng mỗi lần mở ra chắc đều xin lĩnh chủ xung quanh hỗ trợ. Có lẽ Tiêu Lãng sẽ tốn chút thời gian thuần hóa một số Thiên Ma Vương, nhưng một khi hắn thuần hóa số Thiên Ma Vương nhiều lên thì sẽ dẫn đến lĩnh chủ khác chú ý, cũng có khả năng khiến Thiên Ma Thần để ý. Năm trăm Thiên Ma Vương không phải số lượng nhỏ, chắc cần tụ tập toàn bộ Thiên Ma Vương của hai, ba thế lực trong Hồng Cảnh.

Tiêu Lãng nuốt rất nhiều Vực Ngoại Thiên Ma, Tiêu Lãng khá mạnh trong Thiên Ma Vương nhưng thực lực của những lĩnh chủ đều đạt tới đỉnh Nhân Hoàng cảnh, hắn không phải là đối thủ. Cho nên... Tiêu Lãng tuyệt đối không có khả năng tụ tập năm trăm Thiên Ma Vương.

- Vực diện cao đẳng tiến vào vực diện thấp kém là rất khó khăn, ít nhất cần có thực lực Đại Thần mới đánh vỡ vách tường được...

Tiêu Lãng nhớ đến lời tàn hồn thần hồn cường giả bí ẩn nói, hắn cảm giác thật bất lực. Không trở về được thì Tiêu Lãng còn sống có ý nghĩa gì?

Cố gắng tu luyện đến Đại Thần cảnh sao?

Đừng đùa.

Nếu Đại Thần cảnh dễ tu luyện như vậy thì thời gian này đầy thần rồi. Tộc Thiên Ma Thần có bao nhiêu đệ tử hoàng tộc? Chỉ tính hôm đó Tiêu Lãng thấy mấy chục người trong Cuồng Thần bảo đều là đệ tử trẻ tuổi. Đệ tử hoàng tộc nguyên vực diện Thiên Ma chắc chắn tới mấy trăm, thậm chí là ngàn tên.

Nhưng vực diện Thiên Ma có bao nhiêu Thiên Ma Thần? Hơn mười Thiên Ma Thần!

Ban đầu Tiêu Lãng còn tưởng rằng sau khi thần thể đại thành thì tự nhiên chính là thần, hiện tại hắn phủ nhận cách nghĩ này. Có lẽ thần thể dễ dàng đạt đến Bán Thần cảnh nhưng tuyệt đối không dễ bước qua Đại Thần cảnh. Trong vực diện Thiên Ma có linh khí hỗn độn, có Tử Thánh Thạch, có nhiều kỳ bảo vậy mà Thiên Ma Thần hiếm hoi đến thế, có thể tưởng tượng khó đột phá Đại Thần đến cỡ nào.

Bản thân Tiêu Lãng không cảm ngộ sâu về thiên đạo, nuốt Vực Ngoại Thiên Ma khiến thân thể cường đại. Ở trong mắt Tiêu Lãng cho dù hắn nuốt hết Vực Ngoại Thiên Ma trong Hồng Cảnh cũng tuyệt đối không thể đột phá.

Tiêu Lãng ngồi dới đất nghĩ nửa ngày, cuối cùng đưa mắt nhìn hướng Thiên Ma Vương kia. Tiêu Lãng khiến tàn hồn của Tà Chủ giao lưu với Thiên Ma Vương, tìm cách mở ra đường hầm, nếu không thì sẽ bị giết ngay.

Tiêu Lãng làm vậy là để trút lửa giận trong lòng, hắn không cho rằng Thiên Ma Vương có thể nghĩ ra cách gì. Không lẽ Thiên Ma Vương có thể đi mời Thiên Ma Thần ra tay sao?

Ai ngờ...

Thiên Ma Vương ngẫm nghĩ giây lát sau thật sự tìm ra một cách.

Tàn hồn của Tà Chủ truyền lời của Thiên Ma Vương:

- Chủ nhân, hắn nói cách duy nhất chính là chủ nhân dựa vào thực lực cường đại thống nhất Hồng Cảnh. Chỉ cần thống nhất Hồng Cảnh là có thể xin đại thống lĩnh hỗ trợ mở ra đường hầm. Đương nhiên nếu chủ nhân có thể thống nhất phái đông vực diện Thiên Ma là tốt nhất.

Tiêu Lãng nhướng mày nói:

- Thống nhất Hồng Cảnh?

Tiêu Lãng nghi hoặc hỏi:

- Ngươi hỏi nó xem thống nhất Hồng Cảnh thật sự có thể xin ngươi hỗ trợ mở ra đường hầm? Thân phận như ta lỗ mãng đi thống nhất Hồng Cảnh có khiến đại thống lĩnh khác nghi ngờ không?

Tàn hồn của Tà Chủ và Thiên Ma Vương trao đổi một lúc, nhanh chóng nịnh nọt quay đầu lại nói:

- Chủ nhân, hắn nói là hoàn toàn không thành vấn đề. Bây giờ nguyên đông bộ vực diện Thiên Ma hỗn loạn, tộc nhân Ma Hồng đều bị giết chết, không ai chú ý Hồng Cảnh. Thực lực như chủ nhân muốn thống nhất Hồng Cảnh là cực kỳ dễ dàng, tuyệt đối sẽ không bị ai nghi ngờ. Sau khi chủ nhân thống nhất Mị Ảnh chiến đao, đại thống lĩnh khác tranh giành vị trí Ma Cuồng Đại Thần sẽ lôi kéo ngươi.

Mắt Tiêu Lãng liên tục chớp lóe, nhanh chóng hiểu ý của Thiên Ma Vương.

Ma Cuồng Đại Thần đã chết, thực lực của Ma Thanh Thanh quá thấp, không có cơ hội ngồi lên ghế cao. Cho dù Ma Thanh Thanh có ngồi lên cũng sẽ bị thống lĩnh khác bắt cóc thiên tử lệnh chư hầu, làm con rối.

Đa số cường giả trong Hồng Cảnh, toàn bộ mạch Ma Tuyết, Ma Hồng đều bị giết, nên không ai để ý người nào làm thống lĩnh Hồng Cảnh. Mọi người đều bận rộn tranh đấu gay gắt vị trí của Ma Cuồng Đại Thần, ai có hứng thú quan tâm bên này?

- Được, liều mạng!

Dù sao không thể quay về cũng phải chết, thế là Tiêu Lãng liều mạng chiến đấu, quyết định thống nhất Hồng Cảnh, tìm cách trở về Thiên Châu.

Tiêu Lãng lại hỏi Thiên Ma Vương vài chuyện, hắn hành động dứt khoát mang theo Thiên Ma Vương, khiến tàn hồn của Tà Chủ núp trong người xông ra ngoài.

Theo Thiên Ma Vương dẫn dắt, Tiêu Lãng xông hướng dãy thổ bảo gần đó. Bộ dạng của Tiêu Lãng không còn là Thiên Ma Vương mà giống như đám người Ma Tuyết.

Tiêu Lãng lại đổi một thân phận, đệ tử hoàng tộc tộc Thiên Ma Thần lưu lạc ở bên ngoài, Ma Lang.

Tiêu Lãng mặc y phục màu trắng, vẻ mặt nhàn nhã, ánh mắt kiêu ngạo không ai bì nổi, khí chất khác xa với Ma Phi, một thân phận trước đó của Tiêu Lãng.

Tiêu Lãng và Thiên Ma Vương đến làm dãy thổ bảo xôn xao. Bốn Thiên Ma Vương, mấy trăm Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp bay lên trời, tràn ngập sát khí. Nhưng khi đám Vực Ngoại Thiên Ma trông thấy Tiêu Lãng thì ngẩn ngơ.

Tộc tộc Thiên Ma Thần, đệ tử hoàng tộc.

Đây là chủng tộc tôn quý nhất trong vực diện Thiên Ma, trời sinh áp chế tộc Vực Ngoại Thiên Ma, cũng là kẻ thống trị đại lục này. Ngàn vạn năm qua không có Vực Ngoại Thiên Ma nào dám ra tay với đệ tử hoàng tộc, trừ phi chúng muốn làm phản.

- A cổ lộ!

Toàn bộ Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, Thiên Ma Vương hai tay giao nhau trước ngực hành lễ.

Tiêu Lãng không thèm nhìn bọn họ cái nào, chỉ hờ hững liếc mắt Thiên Ma Vương tên là Ma Phong đứng cạnh mình.

Thiên Ma Vương đã bị tàn hồn của Tà Chủ thuần hóa, không dám cũng không có lòng phản loạn, xí xô xí xào quát với mấy Thiên Ma Vương ở phía xa. Tiêu Lãng thông qua tàn hồn của Tà Chủ tuyền âm, biết Thiên Ma Vương Ma Phong nói Tiêu Lãng là đệ tử hoàng tộc đến từ Địa Ngục Hải, muốn thống nhất Hồng Cảnh, trở thành đại thống lĩnh ở đây, kêu Thiên Ma Vương phía đối diện lập tức quy hàng.

Lời của Thiên Ma Vương Ma Phong khiến Thiên Ma Vương, Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp phái đối diện xôn xao. Tuy Tiêu Lãng là đệ tử hoàng tộc nhưng xuất thân từ Địa Ngục Hải, thân phận hơi lúng túng. Nếu là đệ tử hoàng tộc chính thống thì đám Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, Thiên Ma Vương không dám làm loạn. Nhưng đệ tử hoàng tộc từ Địa Ngục Hải nói một câu đã muốn chúng thần phục? Có thể không?

Tiêu Lãng hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Tiêu Lãng bỗng xông lên, vận chuyển chiến kỹ Thiên Ma, hơi thở Vực Ngoại Thiên Ma, sát khí phóng lên cao bao phủ nguyên dãy thổ bảo. Tiêu Lãng kiêu ngạo xông hướng bốn Thiên Ma Vương.

Bốn Thiên Ma Vương liếc nhau, người dâng lên năng lượng màu đen, từ bốn hướng công kích Tiêu Lãng. Muốn khiến bọn họ thần phục, nếu không có bản lĩnh thật sự thì không được.

Vù vù vù vù vù!

Trong khoảnh khắc này linh hồn Tiêu Lãng đột nhiên xuất khiếu, mọi thứ biến chậm rãi hơn. Tiêu Lãng có thể phán đoán rõ ràng góc độ, tốc độ công kích của bốn Thiên Ma Vương, và thời gian nắm đấm đánh vào người hắn.

Người Tiêu Lãng bỗng tăng tốc, nắm đấm trái đánh vào Thiên Ma Vương tấn công bên trái. Nắm đấm phải đánh vào Thiên Ma Vương phái bên phải, dựa vào thân thể cường đại đánh bay hai Thiên Ma Vương. Tiêu Lãng chợt cong người tránh hai đấm từ hai Thiên Ma Vương, đôi chân thành roi đá hai Thiên Ma Vương.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Linh hồn Tiêu Lãng xuất khiếu khiến mọi thứ biến chậm gấp vô số lần, hắn có thể phản ứng cực nhanh trong thời gian ngắn. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Tiêu Lãng và bốn con Thiên Ma Vương nhanh chóng va chạm nhau rồi hắn chậm rãi đáp xuống. Bốn Thiên Ma Vương thì hộc máu văng ngược ra.

Không chỉ bốn Thiên Ma Vương biến sắc mặt mà toàn bộ Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, Thiên Ma Vương Ma Phong cũng biến sắc. Đối chiến bốn Thiên Ma Vương mà một chiêu bại địch? Chỉ lấy tốc độ, lực lượng chứ không sử dụng thần thông của đệ tử hoàng tộc? Thực lực của Tiêu Lãng đã đạt đến đỉnh Thiên Ma Vương trong mắt các Vực Ngoại Thiên Ma.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Bốn Thiên Ma Vương bò dậy, quỳ rạp xuống đất. Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp khác lập tức bay đến, quỳ sát đất.

Thân phận hoàng tộc, thực lực tuyệt đối.

Tiêu Lãng ngang nhiên ra tay thành công thu phục bộ lạc nhỏ này.

Thiên Ma Vương Ma Phong cũng quỳ lạy. Tiêu Lãng ngạo nghễ đứng, không thèm nhìn đám Vực Ngoại Thiên Ma một cái nào.

Tiêu Lãng thầm nhủ thật may mắn, nếu mới rồi hắn không sử dụng trạng thái linh hồn xuất khiếu thì tuyệt đối không đạt được hiệu quả này. Dù Tiêu Lãng đánh bay hai Thiên Ma Vương cũng sẽ bị hai Thiên Ma Vương khác đánh văng, tuy không bị thương nhưng lực uy hiếp không lớn như vừa rồi.

Tiêu Lãng khiến tàn hồn của Tà Chủ giả bộ làm mình lên tiếng:

- A lỗ...

Tàn hồn của Tà Chủ triệu tập Thiên Ma Vương, Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp xông hướng bộ lạc tiếp theo, định một đường thu phục, thống nhất Hồng Cảnh rồi tính tiếp.