Chương 2: Bánh Bao Nhân Thịt

Sau khi bán được ngọc bội, Tiểu Kê cùng với Tiểu Ngư Tiểu Cẩu phân chia. Hai cái huynh trưởng đó chỉ lấy phần ít mặc dù cho Tiểu Kê nói như thế nào cũng nhất quyết jhoong lấy thêm nữa. Tiểu Cẩu cũng không lấy nhiều hơn, hắn chỉ lấy cho đủ một bữa ăn

Hiện tại Tiểu Cẩu đang rất phấn khích, hắn mơ ước giang hồ đã lâu. Giấc mộng giang hồ cầm kiếm tiêu sái uống rượu khoái ý ân cừu đều là giấc mộng của đại đa số nam nhân, Tiểu Ngư thì nếu không phải nghĩ chăm sóc hai cái đệ đệ thì hắn đã tòng quân từ lâu, hắn mơ ước một lần nữa dựng lên đại nghiệp. Kiếp trước mặc dù hắn tung hoành hắc bạch lưỡng đạo nhưng vẫn cảm giác không thú vị, hắn nghĩ đến chính mình bước ra sa trường chân kỵ thiết mã, tay cầm trường thương tung hoành giữa quân địch tắm máu quân địch thì cảm thấy máu nóng dồn lên.

Nhìn hai cái huynh trưởng một người muốn tòng quân, một người muốn làm hiệp khách giữa loạn thế thì Tiểu Kê chỉ có thể cười khổ. Nhiệt huyết, tranh chấp chi tâm hắn kiếp trước đã dùng hết rồi. Kiếp này hắn chỉ mong lại mở ra một đường sinh ý rồi tiêu diêu tự tại tận hưởng cuộc sống thứ hai này là đủ. Chí ít bản lĩnh thương trường kia sẽ khiến hắn không ăn thiệt trước những xảo trá thương nhân kia

-Tam đệ, vậy là ngươi quyết định ở lại nơi này thủ hộ mộ của nghĩa phụ sao ?

Tiểu Cẩu lúc này nhớ ra cái gì đó, hắn nhẹ nhàng nhàng hỏi Tiểu Kê. Tiểu Kê nghe vậy thì gật đầu, sau đó nói

-Ân, ta sẽ ở nơi này chờ hai ngươi trở về với cơ nghiệp to lớn

Lời này của Tiểu Kê còn ai dám xem hắn là một tiểu hài tử 10 tuổi, Tiểu Ngư Tiểu Cẩu lúc này nghe vậy thì gật đầu thầm nhủ bản thân mình phải làm nên đại nghiệp rồi quay về đây đón tam đệ rồi sau đó sống tiếp một cuộc sống vô ưu vô lo

-Trước khi ra đi, nghĩa phụ cũng đã đặt tên cho chúng ta. Ta là Dương Chấn, nhị đệ là Dương Sâm, tam đệ là Dương Thượng

Tiể... À không Dương Sâm nghe vậy thì gật đầu mỉm cười, cái tên Tiểu Cẩu hắn quả nhiên lag không thích chút nào. Dương Thượng thì thật ra cũng không quan trọng cái tên lắm, kêu là Dương Tiểu Kê cũng tốt nhưng mà có vẻ như vị nghĩa phụ này của bọn hắn cũng không muốn các nghĩa tử phải có tên xấu nên liền sớm đặt tên cho ba người bọn hắn chờ ngày trưởng thành

-Chúng ta đi đây , tam đệ ngươi nhớ bảo trọng. Dù gì hiện tại ngươi cũng chỉ mới 10 tuổi....

Dương Chấn trước khi đi khẽ nói với Dương Thượng một câu, lời này vừa ra khiến cho Dương Thượng chấn động. "Hiện tại ngươi cũng chỉ có 10 tuổi" chứ không phải là "Ngươi chỉ có 10 tuổi"

-Ân, đại ca ngươi bảo trọng

Dương Sâm lúc này lại vừa nói vừa mỉm cười ôn hoà khiến chi gương mặt tuấn mỹ của y lại càng thêm soái

-Tam đệ, ta vốn đã mơ tưởng giang hồ đã lâu. Lần này cuối cùng cũng đã thành sự thật, nếu quả thật có loại bá đạo bí kíp cửu Cửu Âm Chân Kia thì ta sẽ mang về cho ngươi luyện haha

Dương Thượng nghe đến "Cửu Âm Chân Kinh" thì đôi mắt lại híp lại nhìn thật kĩ bị nhị ca này, Xạ Điêu Tam Bộ Khúc của Kim Dung phổ biến đến nỗi 12 tuổi hài tử còn biết đến. Hắn bất quá cũng không nói nhiều liền hướng đến nói

-Vậy thì nhị ca cố gắng nha, ta muốn nhìn thấy Thiên Hạ Ngũ Tuyệt ngày sau liền có tên của ngươi chiếm cứ một phương

Dương Sâm lúc này không nhịn được cười lớn hơn, hắn liền xoay người rời đi để lại Dương Thượng một mình đứng nhìn theo bóng lưng hắn. Trên môi Dương Thượng lúc này hé lộ một nụ cười

-Quả nhiên...

Ba cái huynh đệ, không ai là đơn giản. Trước khi ra đi làm đại nghiệp, bọn hắn đều tuỳ tiện nói một câu với Dương Thượng để Dương Thượng biết rằng là bọn hắn đã biết Dương Thượng là gì đồng dạng cũng cho Dương Thượng biết rõ bản thân bọn hắn

-Thú vị thú vị, các ngươi cố gắng giấu thật lâu haha

Dương Thượng vừa cười vừa nói thú vị liên tiếp hai lần, hắn lúc này xoay người bước vào nhà cầm lên số tiền bán được từ miếng ngọc bội kia rồi suy tính đến bước tiếp theo của mình. Sau khi suy tính một hồi, hắn nghĩ đến 4 chữ là "Bánh Bao Nhân Thịt"

-Hiện tại thế giới này chỉ có màn thầu, loại bánh bao nhân thịt chưa xuất hiện. Xem ra ta có thể lợi dụng được cái này mà làm nên một cái sinh ý tạm thời

Bất quá nghĩ đến nhào nặn bánh bao thì hắn không biết, hắn chợt nhớ đến gần cái thôn nhỏ có một cái phụ nhân làm sinh ý bán màn thầu, Trương Di. Dương Thượng nghĩ đến đây thì lập tức chạy đi đến phụ nhân đó

.....

Trương Mi lúc này thần sắc mệt mỏi, tuy rằng màn thầu sinh ý không sai biệt lắm có thể làm cho nàng không lo đói nhưng cũng không đủ khiến nàng no bữa. Nàng nghĩ đến phu quân trong nhà không lo cày ruộng chỉ lo chơi bời cờ bạc còn đi cả thanh lâu để phung phí tiền bạc thì nàng lại rầu rĩ

Vốn nàng trong thôn cũng mang tiếng là hiền dịu nết na, gương mặt cũng có nhan sắc khiến bao nam tử trong thôn phải say đắm nhưng đến cuối cùng người đàn ông này lại đem sính lễ là 1 lượng bạc đến cưới nàng

Những tưởng đã kiếm được một cái hảo phu quân nhưng bây giờ nàng mới biết đó là bạc do hắn ăn cắp vốn để trả nợ, còn dư 10 lượng Thì 9 lượng dùng để cờ bạc tiếp còn 1 lượng thì lấy làm sính lễ

Nghĩ đến đây Trương Mi lại thở dài một phen rồi sau đó thu xếp chuẩn bị về nhà

-Trương Di, ta có chuyện muốn nói cùng với người

Một giọng nói trẻ con vang lên nhưng không hề có vẻ non nớt, hiển nhiên là Dương Thượng. Trương Mi nghe tiếng nói thì quay lại nhìn Dương Thượng bên người rồi cười nói

-Tiểu Kê ngươi muốn ăn màn thầu à, xin lỗi ngươi a Trương Di thật bán hết rồi

Dương Thượng nghe vậy thì lắc đầu rồi nói

-Trương Di đi về nhà ta, ta có chuyện muốn bàn với ngươi

Trương Mi nghe vậy thì tưởng đâu Dương Thượng muốn nàng chơi với hắn nên cũng gật đầu mỉm cười nói

-Được a, ngươi muốn chơi trốn tìm hay thả diều...

Dương Thượng nghe vậy thì lắc đầu cười khổ, hắn nói

-Ngươi cứ đi với ta

.....

Về đến căn nhà tranh kia của Dương Thiên Sơn thì Dương Thượng dẫn Trương Mi vào nhà, Trương Mi lúc này hiếu kì nhìn ngó xung quanh. Lúc trước Dương Chấn Dương Sâm chưa đi thì phàm là nư nhi trong thôn nàng ai cũng mến mộ anh tư của hai người này. Nàng cũng không ngoại lệ, ngày đó nàng nhìn thấy Dương Chấn một thân thiết huyết nam nhi khí phách tột cùng lại thêm Dương Sâm ôn hoà tuấn mỹ nam nhân khiến cho nàng rơi vào trầm luân. Nhiều lúc nàng ước gì phu quân hiện tại của nàng có thể được một phần mười hai người đó thì tốt biết bao

-Trương Di, ngươi sinh ý màn thầu như thế nào

Dương Thượng vừa pha trà vừa hỏi Trương Mi, đôi mắt thanh tú của hắn hiện lên một vẻ nghiêm túc hỏi

-Cũng không tệ bất quá thật sự là khó mà lâu dài được

Trương Mi vừa nói vừa lắc đầu, nàng đã quên hiện tại trước mặt nàng là một cái tiểu hài tử 10 tuổi

- Như vậy đi Trương Di, ta muốn hợp tác với ngươi. Ta có một món ăn mới cũng tương tự như màn thầu nhưng tuyệt đối là ngon hơn. Món ăn này thậm chí có thể đưa sinh ý danh tiếng của ngươi truyền đi xa

Trương Mi vốn đang trầm tư suy nghĩ rồi bỗng nhiên mỉm cười rồi sờ đầu Dương Thượng nói

-Tiểu Kê, ngươi muốn chơi thả diều sao. Ta chơi với ngươi

Dương Thượng cầm lấy tay nàng xuống nhưng không thả ra, hắn khẽ vuốt bàn tay chai sạn của nàng rồi nói

-Trương Di, ta là nói nghiêm túc. Ta chắc chắn sinh ý của ngươi sẽ đại phát, không những vậy mà vốn bỏ ra làm món đồ ăn này cũng không cao hơn màn thầu bao nhiêu

Trương Di nghe vậy thì mở to mắt ngạc nhiên, Dương Thượng liền nói tiếp

-Ta gọi cái này là Bánh Bao Nhân Thịt, tức là giống màn thầu có lớp bột bên ngoài. Bên trong lại nhồi thịt

Thấy Trương Di mở miệng định nói gì, Dương Thượng liền cắt ngang nói

-Về phần nhân thịt thì ngươi cứ để ta lo phần này, ngươi chỉ việc nhào nặn bột. Ngươi yên tâm, sinh ý lần này ta bảo đảm sẽ không thất bại

Trương Di nghe vậy thì động tâm nàng quả thật muốn làm, mới đầu nghe đến "nhân thịt" thì sẽ nghĩ đây là một cuộc làm ăn lỗ vốn nhưng mà về sau nghe đến Dương Thượng sẽ lo phần thịt thì nàng đồng ý

-Được, Trương Di lần này tin ngươi nha tiểu kê. Còn phân chia thì ngươi tính làm sao

-Dễ nói chia 6 4, ta 6 Trương Di ngươi 4

Dương Thượng không ngần ngại trả lời, kì thật chia 6 4 là do hắn nghĩ đến hoàn cảnh khó khăn của Trương Mi nên cấp cho nàng cái ân tình, nếu không hắn lấy 7 3 hoặc 8 2 đều là có cơ sở

Trương Mi gật đầu không nói gì, nàng hiển nhiên đã đồng ý. Phần thịt nhồi thì nàng không đụng đến nên tự nhiên chỉ nhận 4 phân còn là quá cao.

-Được, bây giờ ta về chuẩn bị sẵn bột. Ngươi muốn bắt đầu thì nói ta

-Được, Trương Di ngươi bảo trọng

Dương Thượng lúc này nheo mắt lại nhìn trời đã chập tối, hắn thầm nghĩ

-Hai cái kia huynh trưởng ta sau này thành tựu hẳn không tồi, ta cũng sẽ cố gắng theo kịp họ.