Năm Tinh Đế thứ 38, Đại Linh vốn là một cái cường quốc quốc gia thế nhưng thịnh trị được gần 100 năm Đại Linh lại dần dần yếu đi. Quân sĩ thì yếu đuối hèn nhát, thiên tử ham chơi hoang dâm trọng gian thần khiến cho vô số cựu thần chán nản cáo lão hồi hương
Một đêm kia trời đất mịt mù gió thổi cuồn cuộn, một cái trung niên nhân trên đầu đội nón lá đang vội vã quay về nhà. Tay chân y rắn chắc, dáng người khôi ngô mạnh mẽ hiển nhiên là một cái võ nghệ hơn người. Trung niên đang bước chân nhanh về thì bỗng nghe tiếng khóc của trẻ con, hắn ngạc nhiên rồi sau đó bước đến hướng tiếng khóc phát ra.
Cuối cùng trung niên lại thấy một cái tiểu hài tử bụ bẫm đang nằm trong cái giỏ tre, trên người tiểu hài tử có một miếng ngọc bội màu đỏ nhìn thấy trân quý vô cùng
"Khóc lâu như vậy, cuối cùng cũng có người đến"
Tiểu hài tử khi nhìn thấy trung niên nhân bước đến ẵm mình lên thì nhìn khóc, hắn thầm than may mắn rồi sau đó lại ngủ thiếp đi trên tay người trung niên này
Tiểu hài tử này vốn là một người xuyên việt, tại thế giới trước vốn hắn là chủ nhân của một cái tập đoàn với một thân bản lĩnh thương trường thì hắn liền rất nhanh từ hai bàn tay trắng rồi đến sở hữu cả một cái tập đoàn khi chỉ mới 35 tuổi. Đến cuối cùng chỉ lo mải mê thương trường cùng với kiếm tiền, vợ của hắn cùng với tình nhân đã đầu độc hắn để chiếm tài sản. Thật sự thì hắn cũng không chết nhanh được, chỉ là do ngay lúc sắp chết thì vợ của hắn lại nói ra hết lại thêm gã tình nhân dùng chân đạp mặt hắn, không chịu nổi khuất nhục này hắn liền tự cắn lưỡi để bản thân chết nhanh hơn. Cả cuộc đời trước của hắn là một hồi tranh đấu trên thương trường cuối cùng lại chết ở tay vợ và kẻ tình nhân đã cho hắn đội nón xanh đó.
Trung niên nhân nhìn tiểu hài tử với đôi mắt nhu hoà ấm áp rồi sau đó mang hắn về nhà cùng với miếng ngọc bội, khi trung niên về nhà thì thấy có hai cái thiếu niên đang đứng chờ hắn. Một cái thiếu niên chừng 15 tuổi một cái khác 8 tuổi, hai người này khi nhìn thấy trung niên nhân trở về thì nở ra một nụ cười an tâm rồi đưa hắn vào căn nhà tranh kia
-Tiểu Ngư Tiểu Cẩu, từ nay về sau hài tử này sẽ là tam đệ của các ngươi
-Dạ nghĩa phụ
Hai thiếu niên đều đồng thanh đáp lại thế nhưng trên hai gương mặt non nớt kia lại không hề tỏ ra thần sắc khác biệt gì, sau đó hai thiếu niên một người làm cơm một người làm đồ ăn
-Tiểu Ngư, ngươi làm cho ta một chén cháo rồi sau đó cho tiểu hài tử này ăn
-Dạ nghĩa phụ
Thiếu niên Tiểu Ngư lúc này đang làm cơm nhưng hắn lại đang suy nghĩ, tiểu hài tử này còn nhỏ tại sao lại không khóc ? Tại sao đôi mắt của tiểu hài tử khi nhìn hắn lại giống như là đang đánh giá hắn ?
Tiểu Ngư nhíu mày suy nghĩ thế nhưng sau đó hắn thở dài một hơi rồi thầm nói
-Cái tam đệ này xem ra không chỉ đơn giản là một tiểu hài tử bình thường
Tiểu Ngư tinh ý tinh mắt như vậy là do hắn cũng là một cái người xuyên việt, hắn lúc đó là một cái lang thang tiểu khất cái và được vị nghĩa phụ này thu nhận. Kiếp trước hắn chính là một cái lão đại được hắc bạch lưỡng đạo kính nể cuối cùng lại bị một đám tiểu đệ liên hợp mưu sát, mặc dù sống lại một thế này đã vứt bỏ hết chuyện kiếp trước nhưng đôi mắt của hắn vẫn cứ tinh ý vô cùng. Thoáng chốc có thể nhìn thấu được nhân tâm
Tiểu hài tử không biết là bản thân mình một hồi quan sát đã bị Tiểu Ngư biết rõ, hắn đến cuối cùng vẫn là còn nhỏ tuổi thân thiểu yếu nhược và là đói quá nên đã thiếp đi
Tiểu Cẩu kế bên vẫn đang làm đồ ăn nhưng mà hắn thỉnh thoảng lại ngước mặt nhìn lên bầu trời âm u đang sắp mưa đó lại tự nhiên xuất hiện 6 đạo sấm sét hình rồng xé toạc bầu trời, nhìn một hồi hắn bỗng nhiên lẩm bẩm
-Mưa không lớn nhưng sấm sét đầy trời, lại là hình rồng bay ngang qua....
Tiểu Cẩu hiện nay tuy chỉ có 8 tuổi thế nhưng kiếp trước hắn chính là một tay sát thủ nổi tiếng khắp thế giới ngầm, hắn tự tin chỉ cần cho hắn một thanh chuỷ thủ thì hắn có thể ám sát được cả quan chức chính phủ. Thế nhưng kẻ lắm tài nhiều tật đến cuối cùng do tự phụ mà rơi vào bẫy, không ám sát thất bại mà hắn còn phải bỏ luôn cả cái mạng để rồi xuyên đến thế giới này
Thật sự nếu là lão trung niên kia biết rằng bản thân mình lại vô tình thu nhận cả ba hài tử là kẻ xuyên việt thì không biết là nên khóc hay nên cười, chỉ là ngay cả hai thiếu niên Tiểu Ngư và Tiểu Cẩu cũng không nghĩ đến như vậy
Lão trung niên kia sau khi tắm rửa thay y phục thì hắn cười sảng khoái một tiếng, sau đó dùng đôi mắt nhu hoà nhìn 3 người. Hắn vốn là một cái tướng quân, sau bao nhiêu lần chiến tranh gót chân bước ra máu thì lại quay về ẩn cư do chán nản triều đình yếu kém, quân sĩ yếu đuối. Hắn tên gọi là Dương Thiên Sơn
Sau đó trung niên liền đi đến ẵm tiểu hài lên và khẽ cười đút cháo cho tiểu hài tử ăn, tiểu hài tử khi nhìn thấy gương mặt khắc khổ tang thương kia của Dương Thiên Sơn thì tâm lý phòng bị cũng thả ra, hắn thầm nghĩ đến kiếp trước bản thân mình không cha không mẹ...
-Có một cái nghĩa phụ cũng không tệ lắm
Ăn uống xong rồi nhìn trời cũng đã hết mưa, Tiểu Ngư lúc này đi ra ngoài cầm lấy thanh trường thương rồi múa vài bài thương, tiểu cẩu lúc này cũng không rảnh rỗi. Bất chấp trời tối hắn vẫn chặt cũi rồi chuẩn bị khiêng vác nước. Dương Thiên Sơn nhìn thấy Tiểu Ngư tuy còn trẻ nhưng múa thương đã thể hiện rõ khí phách lẫn sát khí thì liền gật đầu thầm khen. Sau đó Dương Thiên Sơn liền nhìn tiểu hài tử trong tay và nói
-Tiểu tử ngươi từ nay ta sẽ gọi là Tiểu Kê, không cần biết ngươi thân phận gì. Từ nay ngươi cũng như bọn chúng là con của ta
.......
Thắm thoát đã qua 10 năm, Dương Thiên Sơn vì do thời trẻ chiến tranh mà đã chịu vô số vết thương ẩn đến già lại bộc phát ra và chết, để lại ba cái huynh đệ một trận ưu thương, vị nghĩa phụ này tuy không phải là cha ruột nhưng trong thời gian này ông ta lại không đối xử tệ bạc với người nào. Dương Thiên Sơn sẵn sàng hi sinh che chắn ba người huynh đệ phía trước
-Nhị đệ, tam đệ. Nghĩa phụ đã chết, bây giờ ta tính đi đầu quân
Tiểu Ngư từ một cái thiếu niên với gương mặt non nớt lúc này đã 25 tuổi đã trở thành một cái khôi ngô tuấn tú nam tử, gương mặt tuấn tú lại thể hiện rõ sự mạnh mẽ cương quyết của nam nhi đại trượng phu. Loại khí phách của Tiểu Ngư chính là điển hình của người dùng thương
-Đại ca, ngươi cứ đi. Bây giờ chúng ta tứ cố vô thân cứ như vậy thì cũng không có được cái ăn
Tiểu Cẩu từ một thiếu niên 8 tuổi lớn nay đã 18, hắn luyện kiếm thế nhưng không có phải là thông thường kiếm pháp tại thế giới này. Mà chính là sát nhân kiếm, loại kĩ thuật dùng kiếm nhất kích tất sát của sát thủ. Luyện loại kiếm như vậy khiến cho khí chất của hắn trái ngược với Tiểu Ngư trở nên vô cùng âm u
-Phải mà tam đệ lớn tuổi hơn được một chút thì ta đã yên tâm, đáng tiếc
Tiểu Ngư thở dài cảm thán, Tiểu Cẩu một bên cũng gật đầu hiển nhiên là cũng không yên tâm
Tiểu Kê nghe vậy thì cười khổ, hắn cũng tiếc là chính mình còn quá nhỏ tuổi. Thế nhưng hắn có thể làm được gì ? Hắn đành lắc đầu nói
-Ta biết hai huynh muốn ra ngoài xông pha lập nên đại nghiệp nhưng lại vướng bận ta, chi vậy đi. Ta có một miếng ngọc bội mà nghĩa phụ lúc đã nhặt ta, bây giờ đem bán cũng được không ít tiền rồi chia các huynh. Ta bằng vào số tiền còn lại cũng sẽ làm nên một phen sinh ý
Tiểu Ngư cùng Tiểu Cẩu nghe vậy thì nhất quyết lắc đầu, bọn hắn dù gì trong người cũng có chuyện xưa. Sao lại để cho tiểu đệ này uỷ khuất bán đi miếng kỉ vật thân thế
-Các huynh nếu cứ như vậy thì không còn cách nào khác đâu, chỉ là một miếng ngọc bội đối với ta quan trọng bằng đại nghiệp của hai huynh sao ?... Yên tâm, ta chắc chắn sẽ không thua kém những cái kia thương nhân đâu
Tiểu Ngư nghe giọng điệu tự tin của Tiểu Kê vậy thì gật đầu nhưng cũng mở to mắt ngạc nhiên, quả nhiên vị tiểu tam đệ này không đơn giản. Tiểu Cẩu kế bên ánh mắt cũng nhìn tiểu kê trầm ngâm
Nghĩ lại mười năm nay bọn hắn sống cùng nhau ngoại trừ Tiểu Cẩu có hơi quái dị nhưng mà chưa từng xảy ra mâu thuẫn, bọn hắn đều biết nhường nhịn nhau khi gặp khó khăn đều biết phải làm cái gì. Cách đối nhân xử thế của ba người đã vượt qua hẳn những thiếu niên cùng tuổi, Tiểu Ngư nghĩ đến đây thì cũng thở dài thầm nghĩ mỗi người một bí mật riêng nên cũng không để tâm. Hắn liền nói
-Nếu tam đệ thật sự tự tin như vậy thì cứ làm vậy đi, cùng lắm trời sập thì ta với nhị cẩu đến gánh cho đệ
Tiểu Kê nghe vậy thì cũng gật đầu mỉm cười, hắn thật cũng muốn xông pha làm đại nghiệp chỉ là cổ thân thể này tuổi còn quá nhỏ làm gì cũng khó khăn nhưng cũng không quan hệ, hắn tự tin vào bản lĩnh của mình
Quay về hai vị huynh trưởng của mình không đơn giản thì Tiểu Kê cũng đã nhận ra từ lâu, nếu không thật uổng cho một thân bản lĩnh thương trường của hắn