Chương 10: Kan'on Đại Sĩ (2)
“Thật là..làm người bất ngờ…”
Thiếu nữ đúng hơn là Kan'on lúc này rất kinh ngạc mà nhìn xuống đã ngất đi Huỳnh Liên, cô không ngờ được một sinh vật ‘Ngoại Đạo’ có thể nói ra được tục danh của mình trước khi cô gia nhập vào tông môn.
Kanade chính là tục danh của cô khi còn là một cô bé phàm nhân, còn cái tên Kan'on chính là pháp danh của cô và cũng cái tên được nhiều người biết nhất, chỉ riêng cái tên Kanade tục danh của cô, trên thế giới này chỉ có duy nhất bốn người biết rõ, mà trong đó đã có hai người sớm đã qua đời do thọ nguyên đã tận vì là phàm nhân và họ cũng chính là phụ mẫu của cô.
Còn hai người còn lại thì chính là sư huynh cùng với sư tôn của cô, nhưng cô biết rõ hai người đó, bọn họ tuyệt đối sẽ không nói cho ai biết về tục danh của cô trước khi đã hỏi ý kiến của cô, cho nên tục danh của cô là một thứ vô cùng bí mật, kể cả có tài tới mấy cũng không thể tìm hiểu ra được, vậy mà sinh vật ‘Ngoại Đạo’ trước mắt cô biết được cái tên đó.
“Được thôi..cái nhân quả này của ngươi, ta chấp nhận…”
Kan'on Đại Sĩ nhìn xuống Huỳnh Liên, trong mắt cô lóe lên một chút tò mò và cũng vì sự tò mò này, cô sẵn sàng đập nát cái thử thách của ý chí thế giới để cứu lấy Huỳnh Liên, nhưng đồng thời cô cũng vì vậy cũng khiến cho Huỳnh Liên nợ cô một cái nhân quả, cho đến khi nào Huỳnh Liên chưa trả lại cho Kan'on thì Liên cùng với tất cả mọi thứ của cô có, về cơ bản là đều thuộc về Kan'on.
“Đại sĩ…”
Nhìn thấy Kan'on phản ứng như vậy, rồng nước Shen biết rõ Kan'on muốn ra tay và nó cũng biết rõ Kan'on khi đã quyết định dù nó có khuyên cô như thế nào cũng thì không thể thay đổi, vậy là nó lập tức rút đi, phần thần hồn của nó lập tức biến thành một tia ánh sáng bay thẳng vào trong đan điền của cô.
“Tới đây, Tịnh Hư Thủy Châu..”
Tựa như một câu thần chú thiên địa đại âm, nó lập tức làm thay đổi luân phiên cả trời đất, biến nó từ một bầu trời nắng vàng chiếu sáng màu xanh rực rỡ, ánh sáng lấp lánh và những đám mây trắng đẹp theo đó nháy mắt biến trở thành một màn đêm tĩnh lặng, thế giới dưới của trời đêm tỏa ra những tia sáng ánh của những vì sao tinh tú tuyệt đẹp, mà tại trong các vì tinh tú đó có một cái vì tinh tú tỏa sáng rực rở nhất tựa như thể một mặt trăng mỹ lệ tuyệt diệu.
Khi ‘ánh trăng’ đó xuất hiện, một viên ngọc châu xinh đẹp tỏa sáng từ bầu trời đen hạ xuống nháy đáp xuống vào lòng bàn tay của Kan'on, theo sức mạnh của ngọc châu tản ra, thiên địa không gian cùng hư vô cùng tới thời gian chở nên ngưng thật, có thể bằng mắt thường có thể cảm nhận được.
Thế giới giống như biết rõ ý định của cô, nó nháy mắt phẫn nộ đáp lại.
Lôi đình vạn quân nháy mắt tụ tập lại một chỗ, thiên chi kiếp có tên là Cửu Chuyển Thiên Hằng Tử Lôi Kiếp, thứ làm bất cứ tu giả nào nghe thấy tin cũng phải khiếp sợ e ngại xuất hiện ngay tại đây.
Rống -- !!
Theo tiếng rồng ngâm vang lên, một con rồng ngũ trảo hình thể to lớn vạn dặm làm từ lôi điện màu tím xuất hiện, khí tức từ trên người nó truyền ra lập tức đủ để khiên cho thiên địa ngàn vạn dặm xung quanh hủy diệt thành cát bụi.
Chỉ là kỳ quái thay, ngoại trừ bầu trời ra thì cả vùng đất xung quanh giống như không hề chịu sự ảnh hưởng của lôi kiếp, như thể là có một sức mạnh vô hình mạnh mẽ, vững vàng ngăn chặn lại luồng khí tức của nó, không để nó chạm được vào đại địa phía bên dưới.
Đây chính là sức mạnh của Tịnh Hư Thủy Châu đã mang tới, nó là một siêu cấp bảo vật, thứ được sinh ra Hư Vô Chi Hải cùng với Thời Gian Chi Đai, ẩn chứa sức mạnh của cả không gian và thời gian.
Với hai thứ sức mạnh này, thì đừng nói tới cái lôi kiếp ‘nhỏ bé’ này mà cả thời không của thực tại, cũng có thể bị Tịnh Hư Thủy Châu thay đổi một cách tùy thích.
“Quán chiếu chính mình, nhân chân chính mình, ngay giờ phút này bản thân đã đạt được tự tại…”
Kan'on một tay nâng ngọc châu, một tay bóp thủ ấn, thiên địa vang lên âm thanh đại âm tự tại của cô, theo đó một vòng hoàng kim chú pháp xuất hiện xung quanh người lôi kiếp chi long, điều đó làm lôi long sinh ra cảm giác bất an, nó kinh hãi gầm lên một tiếng muốn quay đầu chạy trốn, nhưng đã tới đây rồi thì Kan'on làm gì có chuyện để cho nó rời đi.
“[Đại La Quán Âm Đại Thiên Tự Tại ● Kim Cô Chi Hoàn ● Ngũ Hoàn Phong Tọa!]”
Lời vừa dứt năm cái vòng vàng đeo vào trong bốn trảo cùng với cổ của lôi long, đem nó khống chế lại, mà lôi long lúc này cũng sợ rồi.
Vì nó có thể nhận thấy rõ cả năm chiếc vong hoàng kim này, đang không ngừng một cách điên cuồng lôi kéo nó xuống, dùng phương thức vô cùng đáng sợ, đem nó trực tiếp từ đơn thuần chỉ là khái niệm của tự nhiên nằm dưới sự quyền hành của ý chí thế giới.
Được hiện thực hóa, trở thành một sinh mệnh thể thực sự và cả người bị in dấu lên sinh tử khái niệm, có thể bị người chém giết hoặc là bắt giam.
Rống --- !!!
Làm hóa thân của Cửu Chuyển Thiên Hằng Tử Lôi Kiếp, lôi long làm sao có thể cam tâm để mình bị một con người hèn mọn bắt giữ được, nó lập tức vận dụng ra sức mạnh của mình, lấy ra có thể đánh chết thậm chí là hình thần câu diệt, hồn phi phách tán tu giả cảnh giới Tử Phủ.
Nhưng đáng buồn cho nó, đứng ở trước sức mạnh vĩ đại của thời và không, thì một chút lôi điện nhỏ bé của nó không đủ để có thể gây ra được sóng gió gì.
Thế là trước sự không cam lòng của lôi long, cơ thể lôi điện của nó lập tức thay đổi, dần dần chuyển hóa từ thuần túy là khái niệm năng lượng, lập tức đạt được một cơ thể có máu thịt và linh hồn, năng lượng mà nó trước kia có thể sử dụng lập tức biến thành cái được gọi là linh khí và không thể nhẹ nhàng sử dụng như trước kia nữa.
Cũng may là Kan'on cũng không có ý định đem hóa hoàn toàn biến thành sinh vật máu thịt, chỉ biến đổi nó một nửa mà thôi vẫn để lại một nửa thân thể nguyên tố cho nó, như vậy lôi long sẽ trở thành sinh vật bán nguyên tố.
Lôi long sau đó bị vòng hoàng kim khống chế bay tới chỗ của Kan'on, hình thể lúc này của nó đã không còn như trước to lớn vạn dặm mà như thể một con chó nhỏ vậy vô cùng dễ nhìn và đáng yêu.
Mà cô cũng nhìn thấy sự hận thù cùng phẫn nộ ở trong ánh mắt của nó, thấy vậy thì Kan'on trong lòng không khỏi thầm nhủ cảnh tượng này thật sự quen thuộc làm sao, vì hồi đó khi cô mà bắt được Shen, cô cũng nhìn thấy cái ánh mắt tương tự như vậy từ trong mắt của nó và bây giờ cũng không phải rất ngoan ngoãn nghe lời cô sao, chỉ là bị ý chí thế giới nuôi dạy hư đốn rồi sinh ra kiêu ngạo, thiếu bị người dạy dỗ mà thôi.
“Đừng oán trách, so với thuần túy nguyên tố trước kia, thì cơ thể bán nguyên tố này của ngươi còn có tiềm lực hơn nhiều đó, Raikokyū.”
Cho nên cô chậm rãi an ủi nó và cũng cho nó một cái tên mới, là Raikokyū.
Lôi long bây giờ đã được Kan'on đặt tên là Raikokyū, khi nghe vậy cảm thấy nghi hoặc không nhỏ, làm sao mà có chuyện bán nguyên tố sinh linh lại có thể có tiềm lực lớn hơn thuần nguyên tố được cơ chứ.
Raikokyū không tin tưởng vào lời nói của Kan'on, nó nhắm mắt lại cảm nhận thử xem, ngay sau đó nó lập tức sung sướng mở mắt ra rồi vui mừng lắc người như điên như thể trúng số độc đắc vậy, vì nó phát hiện ra trong người của nó lúc này đã sinh ra thêm một thứ, thứ mà sẽ vô cùng quan trọng cho việc tu hành sau này.
Khi còn ở trạng thái khái niệm, là thuần nguyên tố thì nó không hề có và cũng sẽ không thể sinh ra được thứ này, cho nên thực lực của nó đã luôn dậm chân tại chỗ cả hàng chục vạn năm qua mà không hề có một tiến bộ.
Bây giờ đồ vật đã có rồi, tuy rằng cũng khiến nó mất đi hơn chín thành sức mạnh, bắt buộc phải tu luyện lại từ đầu.
Nhưng như điều đó không ảnh hưởng quá lớn sự vui sướng của nó, vì Raikokyū rất tin tưởng vào thiên phú của mình, nó tự tin rằng mình sẽ rất nhanh phục khôi phục lại như xưa, thậm chí là còn mạnh hơn bản thân ngày xưa gấp nhiều lần.
Kan'on thấy vậy liền cảm thấy trẻ nhỏ dễ dạy, cho nó một chút lợi ích liền sẽ quên sạch ngay những hận thù trước kia, vui vẻ vẫy đuôi lấy lòng cô.
Cô sau đó không để ý Raikokyū đang như một con cún nhỏ vẫy đuôi lấy lòng, cô chậm rãi đem Tịnh Hư Thủy Châu ném về phía Huỳnh Liên đang nằm dưới đất, khi Tịnh Hư Thủy Châu bay tới gần cô thì viên ngọc châu lập tức sinh ra một lực hút khủng bố, nó đem cả một khu vực xung quanh Huỳnh Liên hút vào bên trong.
Khi Tịnh Hư Thủy Châu bay trở về trong tay Kan'on, tinh thần lực trong đầu cô phóng thích ra ngoài nó xuyên thấu vào bên trong Tịnh Hư Thủy Châu, Kan'on lập tức nhìn thấy Huỳnh Liên đang nhẹ nhàng ngủ ở trong một căn phòng nhỏ bên trong Tịnh Hư Thủy Châu.
Tịnh Hư Thủy Châu không chỉ có quyền hành của thời không, mà còn ẩn chứa cả một tiểu thế giới có không gian độc lập siêu rộng lớn ở bên trong nó.
Dưới sức mạnh của Tịnh Hư Thủy Châu, tiểu không gian trong này nó có thời không hoàn toàn tách biệt ra khỏi thời gian - không gian của thiên địa bên ngoài, các pháp tắc của thế giới tuyệt đối không thể chạm được vào bên trong viên ngọc châu.
Vậy nên Huỳnh Liên lúc này rất an toàn và Kan'on có thể thông qua Tịnh Hư Thủy Châu có thể chậm rãi thay đổi cơ thể của Huỳnh Liên, làm cho cô có thể thích ứng với pháp tắc của thiên địa, sẽ không sợ sau này rơi vào trạng thái ‘trúng độc’ giống như như lần này nữa.
“Đi thôi Raikokyū, đưa ta trở về tông môn.”
Làm xong việc, Kan'on cũng không định kêu gọi là Thủy Long Shen đưa cô trở về, mà quyết định để tọa kỵ mới của mình là Raikokyū đưa mình đi, một phần là cô cũng muốn thử cảm giác cưỡi lôi long cùng thủy long thì có gì khác biệt, muốn biết cảm giác mà cái nữ nhân kia cảm nhận khi cưỡi lôi long là như thế nào.
Tuy rằng về mặt vị giai thì Raikokyū thua kém xa Lôi Long của nữ nhân kia rất nhiều, nhưng đều đó không ảnh hướng tới sự tò mò sự hứng thú muốn trải nghiệm của Kan'on đối với cưỡi lôi long.
Nghe được chủ nhân thích thú muốn cưỡi mình, Raikokyū không những không cảm thấy long tộc uy nghiêm bị xúc phạm, mà ngược lại còn xem đó là điều vinh hạnh, vì có thể được trở thành tọa kỵ của một người mạnh mẽ như vậy.
Rống -- !!
Raikokyū sau đó rống lớn một tiếng rồng ngâm, thân hình nhỏ của nó lập tức trở nên to lớn hơn rất nhiều lần, trở thành một con ngũ trảo tử long, thân thể to lớn trăm thước cả người tản ra ra một sự uy nghiêm hùng vĩ cùng với cảm giác thần thánh không thể bị xúc phạm.
Nó sau đó khom người, cố gắng hạ thấp cơ thể của mình nhiều nhất có thể, đem cái thân thể to lớn nằm xuống để Kan'on có thể dễ dàng leo lên trên cơ thể to lớn của nó.
“Đại sĩ, mời ngài.”
Kan'on tất nhiên cũng nhìn ra được điều đó, từ thái độ cùng với sự cung kính tận tụy của nó làm cô rất hài lòng.
“Ừm.”
Cô gật đầu đáp lại sau đó cô chậm chậm rãi đạp lên không gian, đôi bàn chân nhẹ nhàng đạp lên một bậc thang vô hình đi lên tới đỉnh đầu của Raikokyū, nhưng trước đó thì cô hơi đưa mắt nhìn về phía khu rừng, trong ánh mắt lóe lên sự lạnh nhạt cùng nhàm chán, như thể đang nhìn thấy có gì đó làm cô phiền chán.
Đợi khi Raikokyū xác nhận là Kan'on đã ngôi vững vàng trên đầu của nó, thì nó lập tức rống lên một tiếng rồi đằng vân giá vũ mà bay đi, tốc độ cực nhanh phi hành thẳng về hướng đông chỉ để lại một tiếng rồng kêu ẩn chứa uy áp khó thở của loài rồng ở phía sau, cho thấy nơi này đã từng có xuất hiện một con rồng.
“Chà chà ~ không hổ danh là một trong thế giới chí thượng, những kẻ được đánh giá là hiện thân của kỳ tích, sự tồn tại mạnh mẽ nhất thế giới, khi đã ra tay rồi liền dẫn tới động tính to lớn như vậy.”
Đợi khi ngũ trảo tử long đã bay đã đi được nửa tiếng đồng hồ, lập tức có một giọng nói uyển chuyển nhẹ nhàng từ trong bóng cây truyền ra.
Giọng nói đó nghe có phần rất ma mị ma tính, mê hoặc người lắng nghe nó, làm cho họ không tự chủ mất đi tự ta.
“Cơ mà, nữ nhân đó giống như đã sớm đã nhận ra sự tồn tại của ta rồi, như có lẽ do một phần không tìm ra được vị trí cụ thể của ta và cũng là vì lười không muốn ra tay, nên đã không có động thủ bắt ta.”
Theo đó một bóng cả người tản ra khí tức ô trọc cùng với nồng đậm mùi máu, từ bên trong cái bóng của đại thụ bước ra ngoài.
Người xuất hiện là một nam tính ăn mặc lễ phục dạ hội giống như thể quý tộc phương tây, lấy màu sắc đỏ rực làm màu chủ đạo, áo sơ mi trắng bên ở trong cùng với một chiếc cà vạt có các các họa tiết tinh sảo.
Thân hình thon gầy có một mái tóc ngắn trắng bạch như tuyết, nhan sắc ma mị giống với chính âm thanh của hắn, đặc biệt là cặp mắt đỏ rực như máu, mỗi khi nhìn vào chúng cũng không tự chủ được tình nguyện nghe theo những gì hắn sai bảo.
Tuy rằng ngoài miệng không ngừng nói là sợ hãi cùng e ngại Kan'on, nhưng từ trên cái khuôn mặt thích thú cùng với nồng hậu dục vọng kia, chứng tỏ hắn cũng không thực sự sợ hãi Kan'on, cho thấy hắn rất tự tin về thực lực của mình.
Nhưng do hôm này hắn có công việc quan trọng hơn cần phải làm, nên đã không chủ động chạy ra đi trêu chọc Kan'on.
Hắn khẽ bước tới phía dưới một cái cây, khi nhìn lên lập tức nhìn thấy bị Huỳnh Liên dùng dây mây treo trên trên cây, sớm đã tử vong Phạm Uế Huy.
“Đối với những kẻ khác mà nói một cái xác chết không có một chút giá trị gì để nghiên cứu, nhưng đối với Huyết tộc chúng ta là một chuyện hoàn toàn trái ngược, với chúng ta cái gọi là tử vong là không hề tồn tại và tử vong, không phải là sự chấm dứt mà chỉ là một sự khởi đầu.”
Một luồng sức mạnh vô hình lập tức đem thi thể của Phạm Uế Huy mang tới trước người hắn, người đàn ông tóc trắng có thể từ trên người thi thể ngửi được mùi hương của hận thù, điều đó khiến người đàn ông trở nên vô cùng hứng phấn kích động, có điều gì đó nói cho hắn biết, nếu như hắn hồi sinh kẻ này thì tuyệt đối sẽ mang tới cho hắn một niềm vui bất ngờ.
“Ngươi nên được cảm thấy vinh hạnh khi được đích thân ta, huyết tộc tử tước, Denisovich vel Moretti giao cho máu tươi, trở thành dưới trướng gia quyền, trở thành bất tử bất diệt trường sinh Huyết tộc!”
Bàn tay chậm rãi đưa lên, ống tay áo theo đó mà chảy xuống để lộ ra da thịt trắng nõn so với tay của nữ nhân còn phải xinh đẹp.
Denisovich đem thủ hóa thành chỉ, hắn đưa ngón tay cực nhanh đâm thẳng vào trong miệng vết thương của Phạm Uế Huy, chờ đợi thêm một chút sau khi hắn đã cảm thấy truyền bao nhiêu đây máu hẳn là đủ rồi, hắn liền đem ngón tay của mình thu hồi.
Một lúc sau đó Phạm Uế Huy vốn đã chết rồi lập tức cử động, ngay cả khi không hề có dấu hiệu hô hấp, ngực không hề phập phồng, nhưng thân thể của hắn thực sự đã chuyển động.
Có lẽ do đã chết một đoạn thời gian, chi nên khi được một Huyết Tộc truyền máu cho thì Phạm Uế Huy cũng không có ngay lập tức ‘sống lại’ như Denisovich dự tính.
“Ngươi ‘tiềm lực’ không ngờ lại cao ngoài dự đoán của ta.”
Denisovich nhìn thi thể của Phạm Uế Huy treo đang lơ lửng trên không trung, hắn liền một cách đầy thâm ý cùng khó hiểu nói, đồng thời trên môi hắn nở rộ một nụ cười đầy tà ác.
“Hử? đang có người tới…”
Hắn nhăn mày liền đảo mắt nhìn về phương xa, hắn có thể cảm nhận được một số khí tức mạnh yếu không giống nhau đang với tốc độ cực nhanh đang bay về hướng này.
“Xem ra không thể ở lại đây lâu, cùng ta trở về nào!”
Mắt thấy nơi này không thích hợp để chờ đợi Phạm Uế Huy ‘sống lại’, Denisovich liền quyết định mang tên này trở về lâu đài của mình rồi tính tiếp, hắn tay nắm lấy cổ áo của ‘Phạm Uế Huy’ rồi cả hai người biến thành một màu đỏ quang độn bay thằng về hướng tây.
Và thế là ba con ngươi ba số phận, bọn họ bắt đầu từ ngày hôm nay dưới sự an bài của vận mệnh, mỗi người đều bất đắc dĩ buộc phải bước lên trên cái con đường mà mình không hề mong muốn.
Khó nói số phận sau này của họ sẽ trở thành như thế nào, là tốt hay xấu cũng không rõ nhưng có thể khẳng định một điều là sẽ có một ngày, ở đâu đó ở trong một tương lai không xa, bọn họ sẽ gặp lại nhau một lần nữa và khi đó, liệu họ có thể trở thành bạn bè của nhau vì là đồng hương? hay là sẽ trở thành kẻ địch của nhau bởi vì tư tưởng cùng chí hướng không hợp?
Ai cũng hiểu rõ con người là sinh vật phức tạp khó hiểu và cái gì cũng có thể xảy ra với họ, ngay cả khi cho rằng họ là kẻ thù hoặc là bằng hữu của nhau đi nữa, thì có thể vì tình yêu mà sinh thù hận, cũng có thể vì tình mà từ thù thành bạn, vì chí hướng mà sinh tình, bạn bè cũng có thể trở thành kẻ thù, kẻ thù cũng có thể trở thành bạn bé.
Chuyện sẽ xảy ra như thế nào, vậy thì phải nhìn xem cái cách họ sẽ nhìn nhận người kia như thế nào, là chấp nhận hay là chối bỏ? Suy nghĩ thôi cũng thật khiến người ta phải mong chờ cái ngày đó mà.