Một cơn gió nhẹ thổi thoáng qua, hắn quay đầu bỏ mặc xác chết đang nằm trên mặt đất, vận khí lao thẳng lên bầu trời để rời khỏi.
Huyết mạch Saiyan đang chảy trong huyết quản có khiến hắn thật khó để giữ được lý trí, cơn thịnh nộ luôn sục sôi.
Người Saiyan thường mang cho mình một tính cách khá nóng nảy, tự kiêu và đôi khi là ngạo mạn, luôn thể hiện sự hiếu chiến, dễ tức giận, dễ nổi nóng.
Nhất là khi quá khứ hắn đã từng sống trong thế chiến. Và chiến tranh tàn khốc ở chỗ, nhiều khi vết thương trên da thịt có thể đã lành thế nhưng vết thương bên trong tâm lý thì lại không. Và nhiều khi chỉ cần ta châm một tia lửa nhỏ đã có thể đốt cháy cả một khu rừng.
Huyết mạch Saiyan đã phóng đại lên cảm xúc tiêu cực trong hắn. Những mảnh kí ức lẻ tẻ liên tục hiện lên trong đầu nhưng không làm cách nào nhớ ra được.
Hắn ta nắm chặt tay, ánh mắt dần trở nên lạnh lùng.
“Ông ta không đáng chết, thế nhưng… ông ta đã nổ súng trước.”
“Thế nên… ông ta phải chết.”
Vù…
Raditz lao nhanh trên bầu trời, và vị trí mà hắn hướng đến… là thành phố.
Hắn ta phải làm một vài điều, trước khi gặp lại em trai của mình. Giờ chưa phải là lúc thích hợp, số mệnh là một điều gì đó thật đặc biệt. Giống như trường hợp bác nông dân vậy, mặc dù hắn đã chiếm đoạt cơ thể của Raditz, tưởng như đã thay đổi rất nhiều, thế nhưng vận mệnh đã sắp đặt, ông ấy vẫn không thoát khỏi kết cục.
Trước khi hiểu rõ thêm về vận mệnh, về khí vận, hắn ta quyết định vẫn nên tránh gặp mặt Son Goku thì là hơn.
Hắn ta đã có kế hoạch của mình, tập hợp đủ ngọc rồng để có được điều ước, mặc dù điều ước này bị giới hạn bởi năng lực của người tạo ra rồng thần, tức thượng đế Kami. Nhưng quyền năng của rồng thần thực sự là điều mà khó để có thể bỏ qua, hơn nữa huyết mạch Saiyan đang chảy trong máu hắn, hắn hiểu rõ hơn ai hết về tiềm năng của bộ tộc chiến binh này.
Và để có thể tìm kiếm được ngọc rồng, thì rada dò tìm ngọc rồng là điều không thể thiếu. Và để có thể có được rada dò tìm ngọc rồng, thì không thể không nhắc đến một người… Bulma.
Bulma là một người vô cùng quan trọng trong xuyên suốt câu chuyện, cô có những phát minh thiên tài như rada, cỗ máy thời gian, đồng hồ thu nhỏ,… cô là một phần không thể thiếu trong nội dung cốt truyện.
Và để tìm được cô nàng…
Hắn ta nhìn về phía tây.
West City, tập đoàn Capsule.
Bulma là đại tiểu thư của tập đoàn tài phiệt Capsule và không khó để tìm đến nhà cô, vì bởi tập đoàn gia đình Bulma là công ty giàu có nhất thế giới trong vòng nhiều năm nên vô cùng nổi tiếng. Công nghệ Capsule Corp của tập đoàn này có ảnh hưởng vô cùng lớn, và được giới thiệu ngay từ đầu câu chuyện.
Capsule Corp hay Hoipoi có thể nén bất kỳ mặt hàng nào vào một pod cầm tay, hay được gọi là Capsule. Công nghệ này có khả năng chứa thiết bị, vật tư, xe cộ và thậm chí toàn bộ ngôi nhà, bất kể kích thước hay trọng lượng. Tất cả những gì cần thiết để khôi phục các vật phẩm về kích thước tự nhiên của chúng là kích hoạt Capsule. Thế nên vô cùng tiện dụng và phổ biến.
“Nghĩ đến là lại muốn điên lên. Yamcha, cái tên khỉ gió đó…”
“Sau những gì anh làm, tôi sẽ không bao giờ quan tâm anh nữa!! Hừ…”
Nhìn một cô gái có mái tóc cắt ngắn màu xanh đi ngang qua, và tiến vào bên trong tập đoàn Capsule, ánh mắt của hắn dần trở nên thâm thúy.
“Khí vận thật nồng đậm!”
Từ khi trở thành chủ nhân của con thuyền thần bí, hắn ta có khả năng nhìn thấy được khí vận của người khác. Ngoài ra, con thuyền còn có nhiều năng lực thần bí khác, như giúp hắn có thể thành thạo hầu hết tất cả ngôn ngữ. Giải thích cho điều này, mỗi thế giới lại sử dụng một hệ thống ngôn ngữ khác nhau, dù sao hắn cũng là Du Hành Giả, có thể xuyên không qua rất nhiều thế giới, không thể mỗi lần đến một thế giới mới lại phải tìm học một ngôn ngữ mới được. Đấy chỉ là một phần năng lực thần bí của con thuyền, ngoài ra còn nhiều năng lực nữa bị ẩn giấu mà hắn vẫn chưa thể khai phá.
Nhìn thấy bóng lưng của cô nàng đã biến mất, hắn ta quay đầu lẻn vào bên trong đám đông đi đường rồi biến mất.
Khi trời tối, một bóng đen bí mật lẻn vào bên trong tập đoàn Capsule.
Tổng hành dinh của tập đoàn Capsule thực sự rất lớn, trong cốt truyện thì tòa nhà và khu vực xung quanh thậm chí đủ lớn để có thể chứa được cả tộc Namek sinh sống bên trong, nhưng với thực lực của mình, hắn có thể dễ dàng tìm được vị trí của Bulma, hắn cũng có thể dễ dàng bay vào bên trong và tìm đến tòa nhà chính.
Bằng cách vận Ki tác động phá khóa, hắn có thể dễ dàng mở cửa, rồi lẻn vào trong mà không bị phát hiện. Hắn cảm nhận được khí vận của Bulma, nhờ thế mà hắn dễ dàng tìm đến được phòng của cô. Tòa nhà chính của tập đoàn Capsule có 3 tầng và 1 tầng hầm.
“Chính là nơi đây!”
Hắn đứng trước một căn phòng nằm ở tầng 2.
Hắn nhìn chằm chằm vào tay nắm khóa, vận Ki phá vỡ chốt khóa bên trong rồi mở cửa tiến vào trong.
Hắn nhìn sơ qua toàn bộ căn phòng, và thấp thoáng nghe được tiếng hát phía bên trong nhà tắm. Hắn chỉ khẽ liếc, xong rồi lại tập trung vào việc tìm kiếm rada dò ngọc.
“Đây rồi!!”
Sau khi lục tung tất cả các ngăn kéo bên trong phòng, thì cuối cùng hắn cũng tìm được rada lúc này đang bị cất giữ trong một cái hộp nhỏ. Dù nó được khóa cẩn thận, nhưng vẫn không thể cản trở được hắn.
Cạch…
Tiếng cửa nhà tắm được mở ra.
Hắn quay đầu, lúc này Bulma đã tắm xong, bước ra, trên đầu cuốn khăn, người mặc váy ngủ nhìn chằm chằm hắn.
AAA!!!
Tiếng hét thất thanh vang lên gây chấn động khắp cả tòa nhà.
“Chết tiệt!”
Raditz cắn chặt răng, vận Ki vào tay.
“Rầm!!”
Chiếc cửa kính bị phá hỏng một lỗ lớn, hắn từ đấy chui ra rồi bay trốn đi nhanh như một cơn gió. Bóng hắn mờ dần rồi biến mất.
“Không ổn, tên kia đã trộm đi mất rada dò ngọc!”
Bulma hoảng hốt khi nhìn thấy chiếc hộp trống không.
Lúc này tiến sĩ Brief, cha của Bulma từ ngoài cửa chạy vào.
“Chuyện gì đã xảy ra, con có sao không, Bulma?”
Bulma nhẹ lắc đầu.
“Con không sao!”
Sau đó, nàng khoác vội một chiếc áo khoác rồi chạy đi.
Mẹ của Bulma, phu nhân Panchy lúc này mới đi tới, vội hỏi với theo.
“Con đi đâu đấy?”
“Con phải đi một lúc…”
Âm thanh của nàng dần xa dần…
Nàng vội vàng ném ra một viên Capsule Hoipoi khi ra đến cửa, biến ra một chiếc xe moto, lên xe và nhanh chóng đuổi theo tên trộm, dù bóng dáng tên trộm đã biến mất từ lâu.
“Nếu hắn tìm ngọc rồng nhằm thực hiện âm mưu đen tối gì thì không ổn chút nào…”
“Hình như hắn đi hướng này…”
Bất chợt trong đầu nàng lóe lên tia sáng.
“Kính nhà mình làm sao có thể dễ bị đục thủng như thế nhỉ, nó vốn là loại cường lực có khả năng chống tên lửa cơ mà?!”
“Và còn cả các thiết bị cảnh báo trong nhà nữa…”
Nàng hoảng hốt, trong lòng bỗng có cảm giác bất an mãnh liệt.
“Không ổn… Tốt hơn hết vẫn là nên đi tìm Goku thì hơn…”
Thời điểm nàng phát giác có điểm không đúng, thì có một người đã đứng chặn trước đầu xe của nàng.
“Aaa mau tránh ra!!!”
Nàng hét lên, thoáng luống cuống.
“Rầmmm”
Hắn ta nhẹ nhành giơ tay ra phía trước, chỉ một chưởng đã chặn đứng chiếc xe đang đà lao nhanh của nàng. Đầu xe của xe nàng vỡ nát, còn hắn thì vẫn đúng hiên ngang không việc gì.
Nàng bị ngã ra khỏi xe sau cú va chạm, ôm lấy ngực giật mình kinh hãi nhìn lên hình bóng của một người đàn ông vốn bị bóng đêm che mờ đang dần xuất hiện. Khuôn mặt góc cạnh dần hiện lên rõ nét sau khi được chiếu sáng bởi ánh trăng khuyết đang treo cao trên bầu trời.
“Không ai dạy cô không nên đuổi theo một người mà cô không biết rõ sao?”
Hắn nhìn nàng, khóe miệng khẽ nhếch.