Editor: HakuYen
Beta: Tân Sinh
Bạch Thiến Thiến thấy sắc mặt anh không tốt lắm, cũng không biết có phải vừa mới ra ngoài đã cãi nhau với Phương Hiểu Nhiễm hay không, nhưng cô cũng không nhiều chuyện hỏi, đồ ăn đã được mang lên nên cô chỉ ngoan ngoãn tập trung dùng bữa.
"Cô không chán ghét Phương Hiểu Nhiễm sao, còn có thể nguyện ý ngồi cùng bàn ăn cơm?"
Nghe thấy lời nói này của anh, Bạch Thiến Thiến tỏ vẻ nghi hoặc nhìn anh, lại thấy anh cũng đang nhìn mình, hai hàng lông mày nhíu lại, điều này khiến cho vẻ mặt anh nhìn qua tăng thêm vài phần nghiêm túc.
Vấn đề này đúng là khó trả lời, nếu nói chán ghét bạn gái cũ của người khác ngay trước mặt người ta như thế thì có vẻ không thích hợp, nhưng nếu nói không chán ghét thì cũng không đúng. Loại người luôn thích thể hiện sự nổi bật của bản thân để làm lu mờ người khác như Phương Hiểu Nhiễm quả thật không thể khiến người ta thích nổi.
Nghĩ tới nghĩ lui cô quyết định trả lời anh một cách đơn giản, "Chỉ cần cô ta không tới trêu chọc tôi, cùng nhau ăn bữa cơm thật ra cũng chấp nhận được. Về phần có chán ghét hay không.. coi như tôi không chán ghét cô ta đi." Thế nhưng cũng không thích.
"..."
Tuy rằng anh không trả lời, nhưng Bạch Thiến Thiến vẫn cảm thấy sắc mặt Liêu Định Hiên nhìn qua có phần không thích hợp.
Cô cẩn thận suy nghĩ, rõ ràng lời cô vừa nói không đắc tội gì với anh cả.
"Làm sao vậy?" Cô nghi hoặc hỏi một câu.
Anh lại không thèm liếc mắt nhìn cô một cái, lạnh lùng đáp: "Ngoan ngoãn ăn cơm đi."
"..."
Bạch Thiến Thiến thật muốn trợn tròn mắt, anh chính là người mở miệng hỏi trước, vậy mà sao hiện tại lại trở thành cô lắm lời rồi? Bạch Thiến Thiến quyết định mặc kệ anh, tiếp tục vỗ về bao tử của chính mình.
Kế tiếp hai người cũng không nói thêm câu nào, cơm nước xong ai lại trở về việc nấy.
**
Vài ngày sau, giám đốc âm nhạc mới cuối cùng cũng tới gặp mặt mọi người.
Hách Vân là bà tám lão luyện, trước đó đã hỏi thăm chi tiết về vị giám đốc mới này, vì vậy Bạch Thiến Thiến cũng biết được sơ sơ vài thông tin về anh ta.
Giám đốc mới là người của công ty Loan Loan, lúc trước ở Loan Loan là một nhà chế tác âm nhạc tài ba, ca sĩ dưới trướng anh ta đào tạo đều trở nên nổi tiếng, nghe nói Ôn Hạo đã chi một số tiến lớn mới có thể mời anh ta về đây.
Thời điểm Bạch Thiến Thiến đi vào phòng họp công ty, các đồng sự đều đã tới gần đủ, mọi người đang thấp giọng nghị luận về vị tân giám đốc điều hành này.
Bạch Thiến Thiến kỳ thật đối với người này khá tò mò, dù sao đây cũng là lãnh đạo trực tiếp của mình.
Trong lúc mọi người đang kịch liệt nghị luận, thì cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, mọi người lập tức dừng lại câu chuyện quay đầu nhìn, Bạch Thiến Thiến cũng không ngoại lệ.
Có điều khi Bạch Thiến Thiến vừa nhìn đến người bước vào, liền cảm thấy mí mắt nhảy lên thật mạnh.
Không vì gì khác, chỉ bởi vì người vừa tiến vào thật sự là.. Quá mức cay mắt.
Anh ta để kiểu tóc bóng bẩy, mặc một bộ vest nền trắng sọc hồng, bên trong là chiếc áo ba lỗ màu vàng bó sát người. Phía dưới kết hợp quần tây màu xanh, cùng với đôi giày da đỏ chóe, chỉ còn thiếu nước đem toàn bộ bảy sắc cầu vòng diện lên trên người mà thôi.
Hách Vân ngồi kế bên Bạch Thiến Thiến khóe miệng cũng giật giật, kề sát tai cô thấp giọng nói: "Thị hiếu của vị tân giám đốc này có chút độc đáo đó nha.."
"..."
Tân tổng giám có vóc người không quá cao, chỉ khoảng trên dưới một mét bảy, tuy rằng ăn mặc sặc sỡ, nhưng bảo dưỡng thân thể lại rất tốt, da mặt mịn màng, râu cạo sạch sẽ, nếu chỉ nhìn khuôn mặt anh ta thì xem như ngoại hình cũng không đến nỗi tệ.
Anh ta đi vào vị trí chính giữa phòng họp, đem cặp sách không nặng không nhẹ đặt trên bàn, ánh mắt nhìn về phía dưới quét qua một vòng, dùng âm thanh hơi khàn khàn nói: "Chào mọi người, tôi là giám đốc điều hành âm nhạc mới tới, tên tôi là Dư Khải Quỳnh, mọi người có thể gọi tôi là Blair. Được cùng nhau làm việc với mọi người là điều vô cùng may mắn đối với tôi, vì vậy hy vọng về sau mọi người cùng nhau hợp tác vui vẻ giúp công ty chúng ta ngày càng phát triển."
Bài phát biểu nhận chức này khiến Bạch Thiến Thiến cảm thấy người này nói chuyện rất thực tế, hơn nữa còn trực tiếp và rõ ràng, vừa nhìn đã biết là người làm đại sự.
Phát biểu nhận chức xong, kế tiếp đến phiên các đồng sự tự giới thiệu chính mình, sau khi từng người lần lượt giới thiệu qua một lần, Dư Khải Quỳnh lại hỏi thăm một chút tình hình hoạt động trước đây của công ty, rồi tuyên bố kết thúc hội nghị.
"Được, mọi người đã vất vả rồi, tan họp đi."
Khi các nhân viên vừa đứng dậy chuẩn bị rời đi, thì Dư Khải Quỳnh đột nhiên nói: "À đúng rồi, nhạc sĩ Bạch, cô chờ một chút."
Bạch Thiến Thiến trong lòng lộp bộp một tiếng, cô cảm thấy bản thân không có chuyện gì cần phải thảo luận với tân tổng giám cả. Chẳng lẽ anh ta đã biết sự tình phát sinh trước kia, nên muốn ra tay phủ đầu cô sao?
Trong lúc Bạch Thiến Thiến thấp thỏm, lại thấy anh ta bất chợt rút ra cây bút viết rẹt rẹt trên giấy note một chuỗi ký tự, sau đó mới xé tờ giấy note đó đưa cho cô.
Bạch Thiến Thiến hơi ngây ngốc, "Đây là.."
"Sản phẩm trị mụn của hãng này rất tốt, cô mua dùng thử xem, tốt nhất nên bổ sung thêm thực phẩm chức năng."
"..."
Bạch Thiến Thiến cầm tờ giấy note nhìn qua, thấy trên đó ghi hai chữ "Herb House" bự to tướng.
Bạch Thiến Thiến cười đến có điểm xấu hổ, "Giám đốc, anh giữ tôi lại chỉ để cho tôi cái này sao?"
Anh ta gật gật đầu.
Bạch Thiến Thiến thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên phát hiện vị tân giám đốc này quả là một người rất nhiệt tâm.
"Trước khi dưỡng cho mấy nốt mụn trên mặt cô lặn sạch, tạm thời không cần đến công ty."
Dư Khải Quỳnh ném xuống một câu này xong thì xoay người ra khỏi phòng họp, lưu lại Bạch Thiến Thiến một mình đứng nơi đó với mớ suy nghĩ hỗn độn.
Nói vậy anh ta cũng không phải nhiệt tâm giúp cô, mà là ngại nhìn thấy khuôn mặt nổi mụn thật khó coi của cô sao?
Bạch Thiến Thiến chán nản, theo bản năng duỗi tay sờ sờ mặt, chẳng lẽ ảnh hưởng đến bộ mặt thành phố đến vậy sao?
Tuy nhiên, sau khi tan làm Bạch Thiến Thiến cũng ghé qua Herb House xem thử, không ngờ trùng hợp Herb House lại là thương hiệu mỹ phẩm thuộc quyền sở hữu của mẹ Liêu Định Hiên, nhãn hiệu này danh tiếng khá tốt, không cần phải quảng cáo nhiều, chủ yếu là dựa vào người tiêu dùng tự truyền miệng lẫn nhau, lúc trước Bạch Thiến Thiến cũng có nghe nói qua, nhưng vẫn chưa từng dùng thử.
Bạch Thiến Thiến mua bộ mỹ phẩm dưỡng da và một hộp dung dịch dạng nước uống trong cửa hàng, nghe nói sử dụng hiệu quả rất rõ rệt.
Sau khi được nhân viên tư vấn nhiệt tình tiễn ra tới cửa, Bạch Thiến Thiến từ trong cửa hàng đi ra, vừa định lên xe, đột nhiên phía sau có người gọi lại.
"Liêu phu nhân."